-
TÌNH NGƯỜI TRONG CUỘC SỐNG
Một buổi tối thật êm đềm, không khí dịu dàng lan tỏa trên vạn vật và cũng nhẹ nhàng len lõi vào lòng người – Khi nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời đã có một buổi họp mặt thân thiện tại VietLive Studio, của chủ nhân Tăng Bảo Cang trên đường Beach Blvd. thành phố Westminster Nam California. Cuộc họp này được diễn ra cũng nhằm mục đích mừng chị Tâm An thoát tai họa thiên nhiên bất chợt; ngoài ra còn họp mặt hàn huyên của mùa thu; và đặc biệt mừng sinh nhật của ca sĩ khả ái Thụy Lan.
HAPPY BIRTHDAY THỤY LAN
Bầu không khí vui tươi trong hội trường ấm cúng đầy ắp tình người, ai nấy lộ vẻ rất mừng rỡ được gặp lại nhau sau một thời gian vắng bóng. Những nụ cười nở rộ trên môi của những gương mặt thân thương, đã phát xuất từ nét đẹp của những tâm hồn nghệ sĩ phóng khoáng. Như khoa học gia Faraday đã đặt “tình người” vào vị trí cao quý vượt hẵn những thứ tầm thường, ông từng viết: “Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn lại tình người”. Thật vậy, không gì quý giá hơn tình gia đình, tình bạn hữu, tình người… chân thành trao cho nhau. Chúng tôi đã có được những khoảnh khắc đáng ghi nhớ trong cuộc sống của đêm thứ bảy 11 tháng 11, năm 2023 – Tất cả do sự mời gọi nhiệt tình của chị Tâm An, một người có tâm hồn nhân hậu luôn dành cho tha nhân. Rất cảm động khi nghe chị bày tỏ: chị rất may mắn thoát chết sau vụ hỏa hoạn xảy ra, chị cảm thấy cuộc đời quá ngắn ngủi và phận người thì mong manh…Do đó, chị mong muốn được gặp lại bạn bè khi còn có cơ hội. Thành thật cảm tạ tấm lòng rộng mở của chị và chúc mừng chị được tai qua nạn khỏi và cầu mong chị luôn được bình an.
Minh Thư, TS Lê Nguyễn Nga, Nguyễn Đại Thành, một thân hữu bạn chị Tâm An
NV Nguyễn Quang, NV Việt Hải, NV Khánh Lan, Sử Gia Phạm Trần Anh, Thụy Lan, Mộng Thủy, NV & KG Vương Trùng Dương
Dàn ca sĩ xịn 3 sao: Tăng Bảo Cang, Jean Paul Michael, Thụy Lan, Minh Thư, Tuấn Minh, Hào Hiệp
Đêm nay, cũng là đêm hội ngộ mùa Thanksgiving, mọi người được quây quần bên nhau, để hàn huyên tâm sự, chia sẻ nhau những mẫu chuyện vui buồn trong cuộc sống. Hơn thế nữa, được cùng nhau hưởng niềm hạnh phúc chan hòa trong tiếng hát với cung đàn có khi thật êm đềm, cũng có lúc rất vui nhộn. Lại thêm được thưởng thức những món ăn thuần túy quê hương, nào là: cơm chiên, bánh bèo, bánh bột lọc, gỏi, nước trái cây, bánh sinh nhật, trái cây tươi, chè khoai môn, gà chiên, chả giò, chuối chiên v.v…Dịp họp mặt đêm nay của nhóm NVNT&TTG như để hâm nóng tình bạn hữu đã vài tháng cách xa.
Thật vui biết bao! Khi được hội ngộ những nhà văn quý mến như: anh Nguyễn Quang, Trần Việt Hải và phu nhân Lệ Hoa, Phạm Quốc Bảo, Vương Trùng Dương, Vi Khiêm và phu nhân Đào, Phạm Trần Anh, NV Khánh Lan và phu quân Mạnh Bỗng, nhà thơ Lê Nguyễn Nga cùng Minh Thư, ca nhạc sĩ Lâm Dung, Ngọc Quỳnh, Minh Khai, Minh Châu, Lê Minh Nguyên, Vũ Hoàng Hải, Bùi Văn Rậu, Hiệp Nhiếp Ảnh, Tuấn Minh & Tuyết Mai, Lisa & Trần Hào Hiệp, Anh Đức, Tăng Bảo Cang, Nguyễn Đại Thành, Ngọc Châu, Hùng Ngọc, Tony Hiếu, Thụy Lan và phu quân Jean Paul Michael, Mc. Mộng Thủy, v.v…Thời gian và cơ hội thật quý và hữu ích cho chúng ta được đến với nhau bằng tấm chân tình, tình bạn hữu, tình nghĩa văn chương…Nhưng cũng thật tiếc về sự vắng mặt của các vị giáo sư khả kính: Trần Huy Bích, Dương Ngọc Sum, Quyên Di, cùng nữ sĩ Dương Hồng Anh, và NV Người Tù Cuối Cùng Phạm Gia Đại v.v…
Thêm một niềm vui nữa là, hôm nay mọi người có mặt trong buổi tiệc chúc mừng sinh nhật cho Thụy Lan, người đẹp thật rạng rỡ của xứ Huế. Chiếc bánh sinh nhật được trang trí rất đẹp mắt do nhà văn Vương Trùng Dương đã tặng để mừng sinh nhật Thụy Lan, được cắt ra để chia sẻ niềm vui cũng như sự ngọt ngào, sau khi cả nhóm cùng cất tiếng hát “Happy Birthday…”Trong tiếng đàn tiếng hát vui tươi…cầu chúc Thụy Lan ngày sinh nhật tràn đầy niềm vui bên cạnh phu quân Michael.
Kiều My cảm ơn nhà văn Vương Trùng Dương đã chụp những bức ảnh rất đẹp cho buổi tiệc. Những bức ảnh quý giá này được cho vào bài viết của Kiều My, làm tăng thêm ý nghĩa của bài; cũng như lưu niệm những hình ảnh dễ thương mãi mãi trong lòng mọi người.
Mạnh Bổng với Autumn Leaves
Ngọc Châu với Lệ Đá
Một chương trình văn nghệ cây nhà lá vườn rất hào hứng qua những giọng hát như: anh Tuấn Minh với Bài tình Ca Cho Em; Trần Hào Hiệp liên khúc Phượng Hoàng; Vũ Hoàng Hải Ảo ảnh; Mộng Thủy Thu Ca; Tuấn Minh Tuyết Mai It’s Now Or Never, Một Ngày Vui Mùa Đông; Mạnh Bỗng Les Feuilles Morte; Kiều My Besame Mucho; Đào Cao Nguyên Ngậm Ngùi; Jean Michael Thụy Lan Main Dans La Main; Lâm Dung Ai Đưa Em Sang Sông; Minh Thư Top Of The World; Tăng Bảo Cang Il Fault Toujours Un Perdant (Nàng); Ngọc Quỳnh Về Đây Nghe Em; Ngọc Châu Lệ Đá; anh Đức Le Jour Le Plus Long; Hùng Ngọc Niệm Khúc Cuối; Lệ Hoa Gặp Nhau Làm Ngơ; Tony Hiếu nếu Có yêu Tôi…với Keyboardist Phạm Ngọc Tú vui chơi ca hát đến nửa khuya.
MC Mộng Thủy với Thu Ca
Theo Kiều My, buổi tiệc họp mặt đêm nay có thể gọi là “hội ngộ Mùa Thu Tạ Ơn”, MC Mộng Thủy cất tiếng hát qua bài “Thu Ca” (của nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương) vốn là một tuyệt phẩm tango kinh điển của âm nhạc Việt Nam, khi không gian ngoài kia đang vào Thu.Tăng Bảo Cang cho biết anh ca tặng bài tình ca của Hervé Vilard.. “Elle Était Belle” cho đôi sam Jean Paul Michael và Thụy Lan mừng kỷ niệm lễ Bạc 25 năm ấm êm một phần tư thế kỷ chưa hề rời nhau nửa bước đường tình, khi mà anh chị Thụy Lan + Michael song ca bài Main Dans La Main, rồi nghe tình ca Elle Était Belle để cảm ơn em, hay tạ ơn thời gian cho đôi uyên ương hạnh phúc bên nhau…
“Nàng vẫn ngủ trong vòng tay tôi
Nàng vẫn ngoan hiền bên tôi
Tôi nguyện giữ nàng trong tay
Ôi, nàng xinh dẹp, đẹp mãi trong hồn tôi…)(Lyrics:
Elle etait la, elle dormait dans mes bras
Elle avec moi, c’etait trop bien mais voila
Par habitude, j’etais sur de la garder
Par lassitude, je l’ai perdu a jamais
Elle etait belle, elle etait belle
Je ne voyais qu’elle …)Dancing all night với anh Tony Hiếu trong ca khúc Nếu Có Yêu Tôi
Gần khuya khá lạnh bên ngoài, bên trong studio ca sĩ Thụy Lan cất tiếng lòng đến người tình trăm năm, Jean Paul Michael qua bài tình ca nồng ấm Help Me Make It Through The Night, của nữ ca nhạc sĩ Sammi Smith, sinh quán gốc Orange County, California, đã mất ở Oklahoma City, Oklahoma. Hãy nghe ca sĩ Thụy Lan tâm tình khi dêm về….Anh ơi hãy đến nằm bên em
Anh cho em những nồng ấm
Ái ân thâu dêm tuyệt vời
Xin anh đừng ngại gì cả.Em rất sợ cô đơn khi vắng anh
Hãy yêu em suốt đêm dài
Em rất sợ cô đơn khi thiếu anh
Hãy ái ân thâu đêm dài …(Lyrics:
Come and lay down by my side
Til the early mornin’ light
All I’m takin’ is your time
Help me make it through the night
I don’t care what’s right or wrong
I won’t try to understand
…..And it’s sad to be alone
Help me make it through the night
And it’s sad to be alone
Help me make it through the night
I don’t want to be alone
Help me make it through the night…)Link: Help Me Make It Through The Night
Help Me Make It Through The Night
Trời đã vào Thu, đêm về sương xuống lạnh, buổi họp mặt chóng tàn, mọi người chia tay nhau trong quyến luyến, nhưng rất ấm tình người. Vì trong danh ngôn đã bảo rằng: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi thiếu vắng tình yêu thương!” Nhưng chúng ta ra về mang trong tim những kỷ niệm đẹp, ấm áp tình bạn hữu thân thương… dù bên ngoài tiết trời của đêm Thu đã se lạnh!
Fall 2023, Kiều My.
-
NHÀ SÁCH KHAI TRÍ, SAIGON TRƯỚC 1975
Nhà văn hóa Nguyễn Hùng Trương
Khi còn là học sinh của bậc tiểu học, vào những ngày cuối tuần, Ba tôi thường dẫn mấy chị em tôi đi dạo phố Saigon để ngắm cảnh nhộn nhịp của thủ đô. Nhưng địa điểm đầu tiên mà ba tôi luôn hướng tới chính là nhà sách KHAI TRÍ. Ông mong muốn các công chúa bé nhỏ của ông làm quen với sách vỡ, hầu có thể lĩnh hội sự hiểu biết từ kho tàng kiến thức trong những sách vỡ lành mạnh.
Nhà sách thật bề thế, tọa lạc tại số 60 – 62 đại lộ Lê Lợi Saigon, đông người qua lại. Lần đầu tiên đến đây, ngước lên nhìn bảng thương hiệu với hàng chữ lớn “NHÀ SÁCH KHAI TRÍ”, tôi bèn hỏi ba tôi về ý nghĩa của hai chữ “ Khai Trí”. Ba tôi chậm rãi giải thích – khai: là mở mang, trí: là trí tuệ; khai trí: tức là “mở mang trí tuệ con người”.
Khi lớn khôn, tôi nghiệm ra rằng: cửa hàng bán sách có tên Khai Trí, chắc hẵn phải mang một ý nghĩa thâm thúy và thực tiễn. Mục đích chính của nhà sách không đặt nặng vấn đề kinh doanh về sách vỡ; mà hàm chứa một lý tưởng thật cao đẹp của chủ nhân, mong muốn tận dụng việc mở tiệm sách để “mở mang dân trí” cho người Việt – Vậy chủ nhân của nhà sách Khai Trí là ai, mà mang một hoài bão tốt đẹp và lớn lao như thế?
Vâng! Đó chính là ông Nguyễn Hùng Trương, sinh quán tại Thủ Đức, miền Nam, Việt Nam năm 1926, mà thường được gọi là ông Khai Trí. Một người từ thời niên thiếu đã rất đam mê đọc sách, đến nỗi cậu học trò nhỏ phải nhịn ăn sáng để có tiền mua sách. Lên bậc trung học, Nguyễn Hùng Trương may mắn là học sinh của trường nổi tiếng Petrus Ký. Thời gian này ông đã sở hữu một tủ sách nhỏ có giá trị mua từ Pháp cho riêng ông, nhờ vào tiền dành dụm từ nhịn ăn buổi sáng. Sau khi tốt nghiệp trung học, ông lập gia đình với bà Phùng Thị Bông. Hai vợ chồng rất vất vả vừa dạy học, làm thuê, vừa bán sách trên một chiếc xe đẩy. Đến năm 1952, ông bà tích lũy được một số vốn đủ để mở nhà sách Khai Trí tầm cỡ ngay tại trung tâm Saigon. Nhà sách ngày càng phát triển mạnh mẽ và hoạt động cho đến năm 1975. Thành quả mà ông Khai Trí đã gặt hái được từ sự kiên trì, cùng ý chí mạnh mẽ, với một lý tưởng cao đẹp và niềm đam mê sách vỡ. Ông chính là tấm gương sống động: từ hai bàn tay trắng đã tạo được sự nghiệp hiển hách về ngành kinh doanh sách lớn nhất và uy tín nhất miền Nam. Nhà sách Khai Trí, chính là biểu tượng của giới học sinh, sinh viên, trí thức Saigon của một thuở vàng son trước 1975.
Nhà sách Khai Trí đã đóng góp về hoạt động văn hóa đáng kể như việc xuất bản TẬP SAN SỬ ĐỊA, với sự cộng tác của nhiều văn sĩ và chuyên gia của Đại học Saigon. Khai Trí còn phát hành một loạt tự điển Pháp Việt của Đào Đăng Vỹ; Anh Việt – Việt Anh của Nguyễn Văn Khôn. Bên cạnh đó, chủ nhân còn sưu tầm nhiều sách báo ngoại ngữ được dịch ra tiếng Việt của những soạn giả nổi tiếng như Nguyễn Hiến Lê, Nguyễn Ngu Ý v.v…Nhà sách có khả năng đáp ứng nhu cầu sách giá trị cho giới sinh viên, học sinh và giới nhân sĩ trí thức, nhờ vào kinh nghiệm và khả năng đánh giá và phân loại sách của chủ nhân. Đến năm 1971, nhà sách Khai Trí phát hành tuần báo THIẾU NHI, do nhà văn Nhật Tiến là chủ biên. Nội dung của báo Thiếu Nhi rất lành mạnh và thật hữu ích cho trẻ em; với chủ trương – mở mang kiến thức và giáo dục cho lớp trẻ, là tương lai của nước Việt.
Sách vỡ là phương tiện để phát triển tri thức con người qua văn hóa đọc sách. William Shakespeare, một đại văn hào người Anh đã để lại câu nói bất hủ cho đời: “Sách vỡ là sự tổng hợp kiến thức của con người. Sách là nguồn dinh dưởng của thế giới.” (Ah, the famous Shakespeare quote: “Books are summary of human knowledge. Nutrition books in the world.”
Nhờ đọc sách, con người đã lĩnh hội được kho tàng kiến thức vô giá về mọi lãnh vực trong cuộc sống của nhân loại. Sách nghiễm nhiên đã trở thành người bạn thân thiết của con người. Văn hóa đọc sách đã trở thành một phần quan trọng trước thời đại văn minh không ngừng phát triển, để thăng tiến tri thức nhân bản từng người trong cộng đồng xã hội.
Ngoài ra, sách vỡ rất cần thiết về mặt giáo dục con người và được học hỏi cả đời qua việc đọc sách. Triết gia Jiddu Krishnamuti: “Không có điểm dừng cho giáo dục. Không phải bạn đọc một cuốn sách, vượt qua một kỳ thi và kết thúc việc học hành. Suốt đời bạn, từ lúc sinh ra đến khi chết là một quá trình học hỏi.” (There is no end to education. It is not that you read a book, pass an examination, and finish with education. The whole of life, from the moment you are born to the moment you die, is a process of learning.)
Đối với xã hội, văn hóa đọc sách là nhu cầu cần thiết của tri thức học hỏi từ sách vỡ, do các nhà sách, nhà xuất bản, báo chí v.v… đã tạo ra những sản phẩm cung cấp cho độc giả. Vậy, chủ nhân nhà sách Khai Trí, ông Nguyễn Hùng Trương xứng danh là một nhà văn hóa Việt Nam, qua sách vỡ ông đã giúp mở mang kiến thức cho dân Việt hơn hai thập kỷ.
Trong nhà sách Khai Trí được chia thành ba khu sách riêng biệt: sách dành cho thiếu nhi; sách người lớn và sách ngoại ngữ như: Pháp, Anh, Tàu…Ngoài việc kinh doanh sách, ông Trương còn là nhà xuất bản nhiều loại sách hữu ích như: học làm người, dạy nấu ăn, hay nghiên cứu về khoa học, văn hóa và dịch thuật…Đặc biệt, ông rất nặng lòng với thiếu nhi, là rường cột của nước nhà. Vì thế, ông đã xuất bản tuần báo THIẾU NHI, thiết kế rất tiên tiến, công phu và đẹp mắt. Tuần báo này được đánh giá cao vì tính giáo dục lành mạnh dành cho tuổi thơ. Vì tuổi thơ của ông cũng rất thiếu thốn, nên ông có mối cảm thông với học sinh nghèo. Vì thế, ông tặng sách miễn phí cho những học sinh không đủ điều kiện mua sách, ngõ hầu nâng đỡ và khuyến khích các em học tập. Ông cũng dành một khoảng không gian rộng lớn trong tiệm sách, dành cho thiếu nhi đến ngồi đọc sách thoải mái, tạo môi trường thuận tiện cho các em học hỏi những điều hữu ích trong sách vỡ.
Tuần báo THIẾU NHI là món ăn tinh thần của các thế hệ măng non trước 1975. Đây là tâm huyết của ông Khai Trí cũng như các nhà văn, nhà báo biên soạn dành cho tuổi thơ. Ông Khai Trí luôn nhắc nhở rằng: “Tương lai nước Việt Nam sau này hay hay dở đều do sự giáo dục hiện tại của lứa tuổi thiếu nhi, mầm non của đất nước.” Đây cũng là câu tâm niệm luôn mở đầu cho các loại sách dành cho thiếu nhi mà ông làm chủ nhiệm. Ngoài ông Khai Trí, nhà văn Nhật Tiến là chủ biên, là linh hồn của tuần báo, cùng đồng hành để thực hiện món ăn tinh thần vô cùng cần thiết này cho thiếu nhi.
Số đầu tiên của tuần báo Thiếu Nhi ra mắt ngày 15/8/1971, và phát hành liên tục hàng tuần cho đến 1975. Về hình thức, họa sĩ ViVi phát họa tranh vẽ màu nước và trang trí rất đẹp mắt cho trang bìa trước về các đề tài khác nhau. Trang cuối, thường là những câu chuyện bằng tranh màu, được dịch ra tiếng Việt từ những cốt chuyện hay và lạ nước ngoài như: Walt Disney, Tin-Tin, Asterix Obelix. Ngoài ra, còn có truyện hoạt họa Con Ngựa Của Cháu Mi- Su v.v… được trình bày rất công phu với kỷ thuật tân tiến thời bây giờ, đã thu hút giới độc giả tuổi măng non vô cùng mãnh liệt.
Đọc qua những tuần báo Thiếu Nhi phát hành hàng tuần, không thể phủ nhận – đây là tờ báo mang lại sự bổ ích rất lớn cho trẻ em về mặt tri thức; chẳng khác nào thức ăn dành cho sự sống vậy. Trong báo gồm những bài vỡ nội dung lành mạnh, viết đúng chính tả, hình ảnh ý nghĩa và màu sắc vui tươi. Ngoài ra, mỗi số báo đều có kèm theo những đề tài như:
- Gương danh nhân – giúp các em học hỏi về sự thành công của các danh nhân nổi tiếng trên thế giới.
- Những câu danh ngôn – gồm những lời hay ý đẹp, thích hợp để áp dụng vào đời sống thường ngày.
- Khoa học thường thức – học hỏi về những phát minh tân tiến trong lãnh vực khoa học.
- Trang giải trí – gồm những câu đố vui, ảo thuật, trò chơi, hay những câu hỏi nát óc…
- Em học vẽ – dùng những phương pháp giản dị giúp các em bắt chước vẽ dễ dàng.
- Cuộc thi Sáng Tác Văn Chương – mục đích tạo cơ hội cho các em tập luyện viết văn.
- Trang vườn hồng – dành cho các em gái thiếu nhi có đời sống vui tươi, hạnh phúc…
- Truyện bằng tranh – với những cuộc phiêu lưu kỳ thú, hay những câu chuyện lý thú mang đến lợi ích cho tuổi thơ.
Nội dung tuần báo Thiếu Nhi rất phong phú vì bao gồm nhiều bài viết giá trị đủ thể loại như: truyện bằng tranh, truyện thơ, truyện ngắn, truyện dài, kiến thức khoa học, đời sống v.v…được thực hiện bởi những nhà giáo, nhà văn đầy tâm huyết dành cho thiếu nhi. Chính nhờ vậy mà tuần báo Thiếu Nhi luôn là “món ăn tinh thần” không thể thiếu đối với THIẾU NHI VIỆT NAM của một thời. Tuần báo này đã được sự ủng hộ nhiệt thành từ giới nhi đồng cho tới bậc phụ huynh thời bấy giờ, nhờ nội dung của báo mang đến những hữu ích thiết thực và lành mạnh cho thiếu nhi.
Loạt hình bìa của tuần báo Thiếu Nhi thật đẹp, thật trong sáng với những hình ảnh màu sắc sáng ngời… gợi trong ta một tiếc nuối khôn nguôi vì sự mất mát quá lớn lao cho tuổi thơ, khi nhà sách Khai Trí cũng như tuần báo Thiếu Nhi mãi mãi không còn hiện hữu.
Trong những ngày cuối đời của ông Nguyễn Hùng Trương, người đã một đời mang tâm huyết cũng như tận tụy để sáng lập nhà sách Khai Trí, cũng phải ngậm ngùi chua xót…khi ngước lên tìm bảng thương hiệu NHÀ SÁCH KHAI TRÍ…Thật xa lạ và bàng hoàng! Cái tên thân thương “Khai Trí” giữa thủ đô Saigon đã không còn nữa, nó đã bị khai tử, nó đã thay tên đổi chủ! Hoài bão của ông đã hoàn toàn sụp đổ!
Vào năm 1975, lịch sử đã sang trang và mang đến nhiều hệ lụy đáng tiếc. Cả kho tàng sách vỡ quý giá trong nhà sách Khai Trí đã bị tiêu hủy và “NHÀ SÁCH KHAI TRÍ” cũng bị xóa tên vĩnh viễn kể từ đó. Lý tưởng cao quý của chủ nhân nhà sách cũng đã trở thành đống tro tàn. Cùng chịu chung số phận bị hủy diệt với những sách vỡ, tuy vô tri vô giác, nhưng chứa đựng những bộ óc thông minh vượt bực của nhân loại. Tuy nhiên, nhà sách Khai Trí là một “kho tàng tri thức và đạo đức,” luôn khắc sâu trong ký ức của người Việt văn minh và hiếu học, mãi không thể phai nhòa.
Ông Khai Trí Nguyễn Hùng Trương cả một đời đam mê sách vỡ, góp công sức bảo tồn nền văn hóa Việt cho thế hệ tương lai; đặc biệt giáo dục giới thiếu nhi qua sách báo lành mạnh. Thương hiệu “NHÀ SÁCH KHAI TRÍ” sẽ đi vào lịch sử văn hóa Việt Nam, và công đức của ông bà Nguyễn Hùng Trương Khai Trí, nhà văn hóa Việt… chắc hẵn sẽ được truyền tụng đến mai sau.
KIỀU MY, California, 2023
-
LÊ VĂN KHOA MỘT ĐỜI CHO ÂM NHẠC
Vào buổi tối cuối hạ ngày 6 tháng 9 năm 2023, tại Robert Moore Theater – Orange Coast College, Costa Mesa city, California, Hội Hiếu Nhạc Việt Mỹ (Vietnamese American Philharmonic) đã tổ chức một buổi trình diễn âm nhạc rất tầm cỡ, mừng đại thọ 90 tuổi cho nhạc sĩ LÊ VĂN KHOA. Đặc biệt, buổi hòa nhạc cho sự kiện này cũng nhằm vinh danh người nhạc sĩ tài ba mang dòng máu Việt, hàm chứa một biểu tượng sáng ngời của Lê Văn Khoa: “A Lifetime of Music ( Một Đời Cho Âm Nhạc) Để mừng ngày sinh nhật cho một người được mệnh danh “ A Lifetime of Music”, một món quà đầy ý nghĩa trao tặng ông không gì khác hơn ngoài ÂM NHẠC. Đó chính là món ăn tinh thần không thể thiếu suốt một đời của người nhạc sĩ đam mê âm nhạc Lê Văn Khoa.
GS Trần Huy Bích, GS NS Lê Văn Khoa, Mạnh Bổng, Kiều My, Khánh Lan
Qua 90 năm tuổi đời của Lê Văn Khoa, là thời gian dài ông làm việc không ngừng, hầu cống hiến cho đời những nét “đẹp” qua âm thanh huyền hoặc của âm nhạc, hay những nét “đẹp” của đường nét, màu sắc… qua nghệ thuật nhiếp ảnh mà ông đã thực hiện. Ông là một nghệ sĩ ôm ấp nhiều hoài bão cao xa và ông đeo đuổi đến khi đạt mục đích. Ông yêu nghệ thuật tới đỉnh điểm và hầu như trái tim, khối óc… tất cả ông đều dành cho nghệ thuật. Ông là một nhạc sĩ hy sinh và tận hiến cuộc đời cho âm nhạc. Lê Văn Khoa là người mang nặng “HỒN VIỆT và ƯỚC MƠ”! Ông luôn mơ ước đưa âm nhạc Việt Nam vào dòng nhạc thế giới, cho mọi người trên hành tinh này biết đến văn hóa Việt, nhạc Việt và dân Việt…đầy nhân bản. Chính vì nung nấu mơ ước đó, mà ông đã sáng tác những ca khúc và những tác phẩm âm nhạc không lời, trong đó có nhạc giao hưởng “Vietnam 1975 Symphony”. Việc làm của ông đã mang đến niềm hãnh diện, là ngày nay những tác phẩm nhạc Việt đồ sộ , lẫy lừng do ông sáng tác, được trình diễn nhiều nơi trên thế giới và được giảng dạy trong nhiều trường học ở Hoa Kỳ và Ukraine.
Biệt tài của nhạc sĩ Lê Văn Khoa, là mang âm nhạc Việt Nam hòa hợp vào nhạc cổ điển Tây phương vốn phức tạp; do đó, đòi hỏi trình độ cao mới có thể thưởng thức được loại nhạc này. Ấy thế mà khúc giao hưởng “Vietnam 1975 Symphony” đã được Lê Văn Khoa hoàn thành ở hải ngoại, là một tác phẩm lớn nổi tiếng về mặt này. Đặc sắc hơn nữa là: Vietnam 1975 Symphony được đánh giá như một sử ký Việt được viết bằng âm nhạc. Tác phẩm này được xem như một “di sản” giá trị của tác giả để lại cho hậu thế vậy. Ông là nhạc sĩ viết hòa âm xuất sắc cho nhiều nhạc phẩm được trình diễn nhiều năm qua; bên cạnh khả năng xuất sắc về nghệ thuật tạo hình mà ông đã sáng tác nhiều tác phẩm nhiếp ảnh nổi tiếng…Trong đó, có tác phẩm nhiếp ảnh The Day Is Gone được trưng bày ở bảo tàng viện Baltimore, Maryland Hoa Kỳ ( Baltimore Museum Of Art)
Ngoài ra, nhạc của Lê Văn Khoa không chỉ để trình tấu, hợp xướng, đơn ca, hay độc tấu…mà còn là một hình thức đấu tranh, chống chế độ phi nhân, phi dân tộc ở Việt Nam qua những ca khúc như: Trường Ca Quê Hương Mến Yêu, Trên Biển Cả, Ca Ngợi Tự Do v.v…Ông là nhạc trưởng điều khiển các ban nhạc giao hưởng, trong đó có Hội Hiếu Nhạc Việt Mỹ, mà ông là Chairman. Lê Văn Khoa là người am tường về âm nhạc tới mức thượng thừa, nhưng thật khiêm hạ và đơn sơ khi phát biểu:
“Âm nhạc là tấu khúc của vũ trụ, nhà soạn nhạc chỉ có khả năng nghe và ghi lại một vài điểm nhỏ của tấu khúc vĩ đại ấy để chia sẽ với đồng loại.”
GS NS Lê Văn Khoa
Bước vào đêm trình tấu nhạc giao hưởng của Ban Hiếu Nhạc Việt Mỹ với dàn nhạc sĩ rất quy mô, đã sẵn sàng trên sân khấu để chào đón khán giả. Đêm ấy là đêm thật tưng bừng, đánh dấu 90 năm tuổi đời của một vị nhạc sĩ Việt Nam lỗi lạc Lê Văn Khoa. Ban Hiếu Nhạc Việt Mỹ đã tập luyện công phu qua nhiều ngày tháng để trình diễn cho một đêm nhạc giao hưởng khó quên này. Sự hiện diện đông đảo quan khách trong hí viện, đã nói lên lòng tri ân và ngưỡng mộ người nhạc sĩ tài ba, đạo đức với tấm lòng yêu nước trung kiên Lê Văn Khoa.
Không khí trong hội trường thật tưng bừng và ấm áp tình người. Khán giả đang chờ đợi được thưởng thức dàn nhạc giao hưởng trình tấu những ca khúc được tuyển chọn từ kho tàng nhạc Việt; đặc biệt là những sáng tác của nhạc sĩ Lê Văn Khoa, qua những giọng ca điêu luyện chuyên nghiệp. Dàn nhạc giao hưởng ( Vietnamese American Symphony Orchestra) dưới sự điều khiển ngoạn mục của nhạc trưởng Nguyễn Khánh Hồng – Vice Chair, Executive của Hội Hiếu Nhạc Việt Mỹ. Dàn nhạc rất hùng hậu, phối hợp những nhạc sĩ: piano, violin, viola, cello, flute, trumpet, Harp, String Bass, Clarinet v.v…Cùng những giọng ca thiên phú như: Teresa Mai, Ngọc Hà, Bích vân, Phạm Hà, Trịnh Hoàng Hải, Nguyễn Cao Nam Trân, Diệu Nga v.v…Đặc biệt, màn độc tấu dương cầm của thiên tài Nguyễn Vân Anh trong ca khúc Ta Tắm Ao Ta, Remembrance do Lê Văn Khoa soạn nhạc thật tuyệt vời, đã gây ngạc nhiên và thích thú cho người thưởng lãm.
Ca Sĩ Ngọc Hà, phu nhân của NS GS Lê Văn Khoa
Lắng nghe và thả hồn vào những ca khúc do nhạc sĩ Lê Văn Khoa sáng tác, được trình tấu bởi dàn nhạc giao hưởng trong đêm đó…đã nâng tâm hồn ta tới đỉnh điểm thật cao, cũng như chìm vào chiều sâu âm nhạc của một khả năng thiên phú Lê Văn Khoa – Tiếng nhạc như những lời ru dịu dàng của mẹ…là tình yêu dạt dào đối với nét đẹp của quê hương. Tiếng nhạc dìu dặt…lan tỏa vuốt ve… vỗ về…xoa dịu tâm hồn người. Bất chợt, tiếng nhạc như gào thét trong uất hận… cuồn cuộn tuôn tràn đớn đau…đưa ta chìm vào trong nỗi niềm nhung nhớ sâu xa. Cũng như nhạc trưởng Nguyễn Khánh Hồng đã có những nhận xét rất sâu sắc về tài biên soạn nhạc của Lê nhạc sĩ:
Nguyễn Khánh Hồng, Conductor
“Về nhạc giao hưởng, tôi muốn đề cập đến tác phẩm Symphony Vietnam 1975 của ông. Khi dàn nhạc tấu lên những nốt nhạc đầu tiên, tôi thấy một bầu trời Việt Nam tươi sáng mở ra, làm tôi rúng động tâm can và tự hỏi: Việt Nam có người viết nhạc hay như thế này à? Tôi liên tưởng đến tác phẩm “Pictures At An Exhibition” của Modest Moussorgsky. Tôi thấy nó có một gần gũi nào đó. Ngay từ những âm thanh đầu, tôi thấy hình ảnh của quê hương ta. Lê Văn Khoa viết lại lịch sử Việt Nam, đến giai đoạn 1975 và cả 10 năm sau, hình ảnh của những người tranh sống trên biển cả, cho đến khi họ đến được bến bờ và ca ngợi tự do. Hành âm này rất đặc biệt. Nhạc dạo cho ban hợp ca không phải là lối dẫn nhạc thông thường, mà bằng khúc độc tấu cello mà ông Khoa viết cho một cello concerto. Khúc nhạc đầy xúc cảm và người nhạc sĩ độc tấu cello cảm thông được, nên dốc hết tài nghệ thượng thặng để trút ra hết nỗi uất hận trong lòng, mở đường cho ban hợp ca bùng vỡ như sấm động và kết thúc với niềm vui bay bỗng trong bầu trời tự do. Nghe nhạc mà tôi cảm thấy rợn người, bao nhiêu da gà đều nổi lên hết, vì nhạc vẽ lên hình ảnh rất gần với sự thật.”
Nguyễn Khánh Hồng, Conductor
Theo giáo sư Lyudmila Chichuk, một concert pianist xứ Ukraine, đã có cơ hội độc tấu dương cầm một cách say mê những tác phẩm của soạn nhạc gia Lê Văn Khoa, cô nói:
Lyudmila Chichuk, Pianist
“Tôi rất yêu thích nhạc của Lê Văn Khoa. Nhạc của ông thật trong sáng, đầy nhân bản, có nhiều chất lược để được khám phá. Tôi đưa ý nhạc lên trí và chuyển nó vào tim. Nó cho tôi cảm giác thư giãn. Tôi có trình diễn nhạc piano của ông ở nhiều quốc gia Âu Châu. Khán giả rất yêu quý nhạc của Lê Văn Khoa. Họ thường hỏi tôi về nhạc của ông sau mỗi buổi trình diễn, nhưng tôi không có nhạc để chia sẻ với họ. Tôi hy vọng nhạc của ông sẽ được trình diễn khắp thế giới.”
Lyudmila Chichuk, Pianist
Lê Văn Khoa, người có tâm hồn yêu quê hương đất nước chân thành đáng cho chúng ta khâm phục. Dù sống xa quê hương, nhưng với tâm hồn Việt, màu cờ vàng ba sọc đỏ và quốc thiều Việt Nam Cộng Hòa luôn là niềm tự hào của ông. Lê Văn Khoa đã hòa âm, phối khí bản quốc ca Việt Nam Cộng Hòa cho ban nhạc phủ tổng thống Ukraine trình tấu rất xuất sắc vào năm 2010. Vì lòng trung thành với lý tưởng “tự do”, và là một nghệ sĩ chân chính, Lê Văn Khoa đã khước từ những bỗng lộc, cũng như từ chối hợp tác với bạo quyền Cộng sản Việt Nam.
Càng về đêm, ban nhạc giao hưởng đã tấu lên những cung nhạc tuyệt vời qua những tác phẩm của soạn nhạc gia Lê Văn Khoa. Khán giả đã chìm lắng trong âm thanh tha thiết tựa những giọt lệ chực chờ dâng tràn khóe mắt… Có lúc tâm hồn nhẹ nhàng chìm sâu trong tiếng nhạc chiều đắm say… Rồi hồn người lặng theo niềm lưu luyến cõi đời không muốn rời xa… Tiếng dương cầm réo rắc đưa ta vào cảnh thiên nhiên của đời sống thanh bình thuở nào…Một nét nhạc sang trọng, trau chuốt trổi lên, gọi cả nỗi nhớ nhung từ dĩ vãng kéo về làm ngây ngất lòng người. Bỗng âm thanh hân hoan dồn dập trổi lên thật lộng lẫy…như nghìn cánh chim tung bay vụt thoát lên trời cao xa tít…như để “Ca Ngợi Tự Do.” Bao cảm xúc dào dạt tuôn tràn… đã đưa ta vào thế giới âm nhạc giao hưởng huyền hoặc của lê Văn Khoa.
Đối với nền âm nhạc thế giới, Áo quốc có nhạc sĩ nổi danh Johann Strauss trong ca khúc luân vũ tuyệt vời Le Beau Danuble Bleu tức Dòng Sông Xanh. Đức quốc có nhạc sĩ trứ danh Ludwig Van Beethoven, mà ca khúc Fur Alise là một trong những bản nhạc nổi tiếng của ông. Nước Poland, có nhạc sĩ tài ba Frederic Chopin mà bản nhạc Tristesse là một trong những bản nhạc nổi tiếng thế giới. Việt Nam cũng hãnh diện với thế giới có nhạc sĩ lừng danh Lê Văn Khoa qua tác phẩm nhạc giao hưởng Vietnam 1975 Symphony, đã được trình diễn nhiều nơi trên thế giới.
Nhân dịp này, nhạc sĩ Lê Văn Khoa cũng đã trình làng một ấn bản đặc biệt LÊ VĂN KHOA: HỒN VIỆT và ƯỚC MƠ cùng độc giả. Một tác phẩm rất có giá trị và được in ấn thật công phu, đẹp mắt, dày 322 trang. Chứng tỏ rằng: Lê Văn Khoa là người đa tài, ông chẳng những là một nhạc sĩ lừng danh, mà còn là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng, một nhà văn đặc sắc và nhà giáo đạo đức…Lãnh vực nào ông cũng đạt đến mức xuất sắc và hoàn hảo.
Qua thành quả 90 năm âm nhạc của Lê Văn Khoa, cho ta một nhận xét: ông chính là viên ngọc quý của nền âm nhạc Việt Nam mà mọi người đều ngưỡng mộ và kính phục. Ông cũng là niềm tự hào cho dân Việt đối với thế giới, vì nước Việt đã đào tạo được một thiên tài âm nhạc Lê Văn Khoa. Ông đã mang nhạc Việt sánh vai cùng dòng nhạc thế giới và sẽ lan tỏa đi khắp nơi trên hành tinh này. Cầu chúc ông còn được nhiều sức khỏe, để tiếp tục cuộc hành trình đầy “ước mơ” của một “hồn Việt” mà ông luôn ấp ủ trong lòng.
Kiều My, California, October 2023
-
GIỚI THIỆU BAN NHẠC TRẺ ANGEL BAND
Nhạc sĩ Huy Phước cùng ban nhạc Angel Band tổ chức buổi lễ mừng Labor Day 2023. Bước vào music studio trang trí hệ thống đèn màu (multicolor helicopter lighting) đẹp mắt. Angel Band mở đầu party với nhạc phẩm “Oye Como Va”. Đây là ca khúc do nhạc sĩ Latin jazz và mambo Tito Puente sáng tác vào năm 1962. Bản hát lại của ban nhạc rock Santana đã đưa ca khúc này trở nên nổi tiếng với vị trí số 13 tại Billboard Hot 100, số 11 tại Billboard Easy Listening và số 32 tại Hot R&B/Hip-Hop Songs. Nhan đề ca khúc được lấy từ câu hát chủ đề “Oye Como Va”, có nghĩa là “Có khỏe không?”, tuy nhiên khi đứng cùng cả câu hát “Oye como va, ma ritmo” thì lại có nghĩa “Giai điệu của tôi có hay không?”
Phu nhân của anh Huy Sinh (Lead Guitar), Huy Sinh (Guitar), Huy Tùng (Keyboard), Huy Đồng (Bass), Mạnh Bổng, Huy Dũng (Drum), Huy Phước (Accord) & Drum)
Ca khúc được sáng tác theo nhịp cha-cha-cha với nhiều nét tương đồng với “Chanchullo” của Israel “Cachao” López. Tạp chí Latin Beat từng viết vào năm 1967: “Ca khúc kinh điển “Rareza de Melitón” (sau này đổi tên thành “Chanchullo”) do Cachao sáng tác vào năm 1937 đã là nguồn cảm hứng cho Tito Puente viết nên ‘Oye Como Va’ “. Ấn bản gốc do ca sĩ Santitos Colon trong ban nhạc của Puente thời điểm đó trình bày. Cachao cũng chơi violoncelle trong một số lần trình diễn trực tiếp của “Oye Como Va”. Bài ca Oye Como Va điệu cha-cha-cha thường được chơi trong những dịp bal des amis hay matinée boom.
Angel Band là ban nhạc trẻ, dĩ nhiên sở trường chơi nhạc trẻ rất khá, dưới sự điều khiển của nhạc sĩ Huy Phước. Tay trống xuất sắc là Huy Vũ, Huy Sinh lead guitar, Huy Tùng keyboard, Huy Đồng bass, Huy Dũng trống và Huy Phước đảm nhiệm cả hai vai trò lead solo (hay accord) và vocalist. Đây là một professional fullband mà chúng tôi được thưởng thức suốt một đêm dài của Labor Day 2023.
Trần Việt Hải
ÂM NHẠC TRONG ĐỜI SỐNG
Bài Viết Của Kiều My
Mừng lễ Labor Day 2023 vừa qua, gia đình chị Tâm An đã tổ chức một buổi văn nghệ hầu chiêu đãi bạn bè. Với lòng hiếu khách và hào hiệp, chị đã mời bạn bè và nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian tham dự buổi ca nhạc tại tư gia…vô cùng ấn tượng. Đặc biệt, mọi người được thưởng thức một đêm văn nghệ độc đáo với ban nhạc sống của nhạc sĩ Huy Phước, phu quân của chị Tâm An. Đây là khoảnh khắc chắc chắn sẽ ghi lại dấu ấn như một kỷ niệm khó quên trong lòng người.
Hình trên cùng: Minh Thư (Mặc áo & đội mũ đỏ) Hình giữa: Phạm Gia Đại, Vương Trùng Dương, Lê Nguyễn Nga, Mạnh Bổng, Lệ Hoa, Việt Hải, Khánh Lan, Ngọc Châu. Hình dưới cùng: Bà xã của anh Huy Sinh (Lead Guitar), Huy Sinh (Guitar), Huy Tùng (Keyboard), Huy Đồng (Bass), Mạnh Bổng, Huy Dũng (Drum) & Bà Xã, Huy Phước (Accord) & Drum) và phu nhân Tâm An, Lệ Hoa, Chị….và Anh…
Âm nhạc là một môn nghệ thuật mà Kiều My yêu thích từ tấm bé. Có thể nói: âm nhạc là một loại thần dược vô hình, mang đến nhiều lợi ích cho tinh thần và sức khỏe của con người. Hầu hết mọi người chúng ta đều thích âm nhạc, vì tính chất kỳ diệu của nó là nối kết con người lại với nhau một cách tự nhiên. Mang đến sự giao thoa thật tốt đẹp giữa tình đồng loại; giúp mọi người hòa đồng và cởi mở trong tình bạn hữu.
Âm nhạc có nhiều thể loại và chuyên chở nhiều ngôn ngữ khác nhau. Riêng người Việt Nam, ngoài nhạc Việt mà ta yêu thích đã đành, chúng ta còn thích cả nhạc Pháp, nhạc Anh, Mỹ v.v…
Kho tàng âm nhạc Việt Nam cũng rất phong phú. Nhiều nhạc sĩ tài ba đã sáng tác những nhạc phẩm từ thời tiền chiến, đến thời chiến…thật trữ tình, đầy tình người, đi sâu vào lòng người và mãi không phôi pha theo thời gian. Chẳng hạn như nhạc sĩ Văn Cao (Suối Mơ), Đoàn Chuẩn (Lá Đổ Muôn Chiều), Dương Thiệu Tước ( Tiếng Xưa), Phạm Duy (Bên Cầu Biên Giới), Lam Phương (Tình Anh Lính Chiến), Trần Thiện Thanh (Người Ở Lại Charlie) Ngô Thụy Miên (Mùa Thu Cho Em), Từ Công Phụng (Bây Giờ Tháng Mấy) Nguyễn Ánh 9 (Cô Đơn) v.v… Còn rất nhiều ca khúc có giá trị do nhiều nhạc sĩ sáng tác, đã đóng góp cho nền âm nhạc Việt Nam.
Nói đến nhạc Pháp, người Việt rất say mê vì âm điệu lãng mạn, nhẹ nhàng, sang trọng…rất gần gũi bản chất người Việt. Ngoài ra, người Việt có vẻ rất quen thuộc với nhạc Pháp vì đất nước chúng ta chịu ảnh hưởng nền văn hóa Pháp, thời Pháp thuộc gần 100 năm. Trong những bản nhạc Pháp ( La Chanson Francaise ) rất nổi tiếng vào những thập niên 1940, 50, 60, 70…qua tiếng hát của những danh ca Pháp thời bấy giờ như:
Edith Piaf – La Vie En Rose, Sous Les Ciel De Paris, Non Je Ne Regrette Rien…
Dalida – Bambino, Histoire d’un Amour, Bang Bang….
Sylvie Vartan – La Plus Belle Pour Aller Dancer, Quand Le Film Est Triste…
Mireille Mathieu – La Paloma, Une Femme Amoureuse, La Derniere Valse.
Vicky Leandros – Apres Toi, L’ Amour Est Bleu…
Christophe – Aline, Oh Mon Amour, Main Dans La Main….
Còn rất nhiều những bản tình ca Pháp rất hay đã đốt cháy lòng người, mà chúng ta được thưởng lãm qua nhiều thập kỷ.
Vào những năm đầu của thập niên 1970, giới yêu nhạc Pháp ở Saigon vô cùng thích thú khi được nghe bản nhạc PAROLES, qua hai tiếng hát hàng đầu của Pháp là Dalida và Alain Delon.
Những bản nhạc Pháp tiêu biểu này đã đi sâu vào lòng người và thật khó quên. Giới yêu nhạc Pháp rất say mê những bản nhạc tình lãng mạn từ ngày ấy cho đến bây giờ. Đặc biệt, những bản nhạc tình cảm Pháp vẫn tồn tại mãi với thời gian và ảnh hưởng sâu rộng khắp thế giới. Người Việt biết thưởng thức nhạc Pháp có thể nói: đây là sự lựa chọn những tinh hoa bậc nhất của âm nhạc vậy.
Kiều My nhớ và viết lại phần nào về phong trào nhạc rock du nhập vào Việt Nam ra sao, như thế nào nhé. Khi quân đội Hoa Kỳ sang chiến đấu tại Việt Nam vào cuối thập niên 1960 và đồng thời mang nhạc rock Mỹ vào nước ta. Vì các club nhạc mở ra để cho người Mỹ có nguồn giải trí. Thời bấy giờ ở Sài Gòn, tầng lớp học sinh, sinh viên ảnh hưởng văn hóa Pháp tiếp tục nghe nhạc Pháp, như là hiện tượng để chống trả lại sự thâm nhập văn hóa Mỹ đang ngày càng bành trướng. Nhưng dần dần những người chơi nhạc nhận ra nét độc đáo của nhạc pop/rock của Anh và Mỹ. Và rồi từ thủ đô Sài Gòn đến các thành phố lớn như: Đà Nẵng, Qui Nhơn, Nha Trang, Biên Hòa, Vũng Tàu, Cần Thơ… cùng nhiều nơi khác chấp nhận loại nhạc rock, dù nguyên gốc hay được Việt hóa trong đời sống văn hóa của lớp người trẻ thời bấy giờ.
Cũng vào đầu thập niên 1970, giới yêu nhạc lại có dịp thưởng thức một sắc thái mới của âm nhạc nổi lên rầm rộ, đó là nhạc Anh , Mỹ…do những ban nhạc đang làm mưa gió trong những buổi ca nhạc trên thế giới. Chẳng hạn như:
Ban nhạc The Beatles nổi tiếng về nhạc Pop – Rock, đã lôi cuốn người nghe trong những buổi trình diễn như: Let It Be, Hey Juge, Imagine v.v…
Ban nhạc ABBA nổi tiếng với bản: Dancing Queen, Mamma Mia, I have A Dream, Fernando, Chiquitita,…
Ban nhạc Boney M. Lừng danh trong ca khúc “Rivers of Babylon”, “Bahama Mama”, Daddy Cool, “Rasputin”…
Carpenters – Một giọng hát rất đặc biệt qua những ca khúc như: Yesterday Once More, Top OF The World, Please Mister Postman…
Elvis Presley – Người ca sĩ rất nổi tiếng qua nhiều ca khúc như : Can’t Help Falling In Love, It’s Now or Never, Are You Lonesome Tonight v.v…
Celine Dion – Cô ca sĩ có giọng hát cao vút người Quebec, Canada đã đưa tên tuổi cô lên hàng danh ca qua những bài hát: My Hearth Will Go On, The Power of Love, Because You Love me v.v…
Whitney Houston – Nổi tiếng qua những ca khúc I Will Always Love You trong phim The Bod Guard; Greatest Love of All, I Have Nothing v.v….
Suốt nhiều thập kỷ qua, nhạc Anh Mỹ đã tràn ngập thế giới, mang đến cho người yêu âm nhạc cả rừng nhạc. Trong số đó, có nhiều ca khúc đã chiếm giải Oscar, Hoa Kỳ.
Nói đến nhạc Mỹ, Kiều My cũng có một kỷ niệm khó quên trong lớp Anh văn bậc trung học, ngày còn ở trong nước. Giáo sư Anh văn của lớp hát cho chúng tôi nghe bản nhạc Release Me, do nhạc sĩ Eddie Miller viết 1949; một bản nhạc tình mà ông thầy rất thích khi đi du học ở London. Âm điệu bản nhạc Release Me tha thiết du dương, rất truyền cảm…khiến chúng tôi ngồi thinh lặng nghe thầy hát. Và bản này đã trở thành bản nhạc Mỹ mà KM thích nhất trong số những bài hát hay Anh Mỹ, cũng không thua kém nhạc Pháp.
Trong những bài hát bất hủ của thế giới âm nhạc, chúng ta không thể không nói tới bản La Paloma, được dịch qua lời Pháp từ gốc Tây Ban Nha do nhạc sĩ Sebastián Iradier sáng tác vào khoảng năm 1860. Giai điệu của bản La Paloma rất tuyệt vời, đã chạm đến trái tim của hàng triệu người trên thế giới, trong đó có KM. Bản nhạc này trải qua trên một thế kỷ, nhưng nó vẫn sống mãi với thời gian.
Ca khúc bất hủ Le Beau Danube Bleu ( Dòng Sông Xanh) sáng tác bởi nhạc sĩ trứ danh người Áo Johann Strauss II (1825-1899). Bản nhạc này nổi tiếng vào năm 1867, khi điệu luân vũ của bản nhạc nổi lên do chính tác giả điều khiển tại một hí trường ở Paris, khán giả đã “bis” đến 20 lần. Kể từ đêm đó, Le Beau Danube Bleu không chỉ là tài sản nghệ thuật của nước Áo, mà đã bay đi khắp thế giới, được giới yêu nhạc hâm mộ và thưởng thức cuồng nhiệt. Ca khúc luân vũ này cũng là biểu tượng của “ Hy Vọng và Hòa Bình”, và cũng là tiêu biểu của thủ đô Vienne, Áo quốc. Bản nhạc lừng danh thế giới này được sáng tác trong tình yêu tuyệt vời của người tình dành cho tác giả… đã khiến những nốt nhạc được thăng hoa đỉnh điểm…
Le Beau Danube Bleu cũng đã được ban đại hòa tấu André Rieu, một tay vĩ cầm lừng danh người Dutch trình diễn khắp thế giới. Khán giả hoan hô nhiệt liệt trong tiếng réo rắc của vỹ cầm, lả lướt theo điệu nhạc luân vũ như dòng chảy của con sông thơ mộng Danube, giữa thủ đô Vienne Áo quốc.
Bản Le Beau Danube Bleu cũng đã được cố nhạc sĩ Phạm Duy soạn lời Việt với tên Dòng Sông Xanh. Đã được nhiều ca sĩ Việt hát rất xuất sắc qua giọng ca Thái Thanh, Ngọc Mai, Ngọc Hạ vv…
Bên cạnh đó, bản nhạc với giai điệu Boston du dương qua những buổi hòa nhạc, đó là ca khúc tuyệt vời Sérénade do nhạc sĩ lừng danh Frank Schubert người Áo (1797- 1828) sáng tác. Bản này cũng được liệt kê vào hàng nhạc bất hủ thế giới, sẽ sống mãi với thời gian vì giá trị cao của nó.
Trong cuộc sống hàng ngày, âm nhạc được ví như món ăn tinh thần không thể thiếu đối với đời sống con người, là ngôn ngữ đại đồng chung cho nhân loại. Nếu cuộc sống mà thiếu âm nhạc thì chẳng khác gì thiếu ánh sáng mặt trời, thiếu không khí trên mặt đất này. Bởi thế cho nên triết gia Friedrich Nietzsche đánh giá cao về âm nhạc: “Không có âm nhạc thì cuộc sống sẽ là một điều sai lầm”. Hay như sự cần thiết mà thi hào William Shakespeare quan niệm: “Nếu ta yêu âm nhạc thì hãy vặn nó lên”… Còn cố ca sĩ Sony Bono đã từng nói: “Âm nhạc có thể thay đổi thế giới bởi vì nó có thể thay đổi được con người”.
Vai trò âm nhạc ảnh hưởng đối với đời sống của chúng ta rất nhiều, chính nó tạo ra những cung bậc cảm xúc trong tâm hồn chúng ta. Âm nhạc làm cho cuộc sống chúng ta thăng hoa, trở nên tốt hơn. Điều đó được hiểu qua ý tưởng của người xưa, như quan điểm của triết gia Plato người Hy Lạp, học trò của đại triết gia lừng danh Socrates: “Âm nhạc là sự chuyển động của âm thanh, để linh hồn con người đạt đến sự giáo dục đạo đức của chính nó”.
Phải chăng nhạc thánh ca, nhạc đạo, nhạc về lòng yêu thương quê hương, nhạc về lòng mẹ hay tình cha… linh nghiệm đúng như vậy. Do đó, âm nhạc ảnh hưởng rất lớn đến đời sống con người, con người là loài vật duy nhất có thể cảm nhận thông suốt, hiểu biết bởi trí tuệ và thưởng thức với tâm hồn say mê yêu thích âm nhạc. Chung quy, thì phạm vi âm nhạc có hai loại chính khi biểu hiện: bằng giọng người tức thanh nhạc; nếu trình bày bằng các loại nhạc cụ là khí nhạc.
Ngoài ra, âm nhạc là nguồn hạnh phúc cho tất cả mọi người chúng ta sống trên trái đất. Không có âm nhạc thế giới thực sự sẽ rất buồn tẻ. Chính vì có âm nhạc trong sự chuyển động âm thanh của thiên nhiên như: gió, sóng biển, thác, suối, mưa, bão… cũng như sự chuyển động của cây cối; âm nhạc trong tiếng hót của các loài chim muông… Âm nhạc có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với hạnh phúc của con người. Âm nhạc xua tan đi nỗi sầu khổ của con người và rót đầy tâm tưởng chúng ta niềm vui sướng hân hoan. Bật lên những bài nhạc yêu thích và lắng nghe mà không cần làm điều gì khác, lắng nghe và lắng nghe trong sự thích thú. Chúng ta cảm thấy cuộc đời này có giá trị và đáng sống biết bao! Sự thật là như thế!. Ngẫm nghĩ về câu nói “La musique fait écho aux sentiments humains”, quả thật âm nhạc có thể xoa dịu những nỗi lo âu, khắc khoải trong cuộc sống. Âm nhạc là phương tiện chuyển tải cảm xúc trọn vẹn nhất của tâm hồn. Nhạc sĩ đại tài Beethoven cho rằng: “Âm nhạc làm trái tim của người nam sôi sục và khóe mắt của người nữ đẫm lệ”. Âm nhạc cũng có thể là ngôn ngữ của tâm hồn xao xuyến bớt đi cô đơn, hay khiến cho con tim ta khao khát yêu thương.
Âm nhạc có thể đưa tâm hồn ta cất cánh bay cao như cánh diều gặp gió; hay chìm lắng như trăng lặn dưới đáy hồ… theo dòng nhạc. Quả thật! Âm nhạc là một trong những nghệ thuật kỳ diệu của nhân loại!
Kiều My
-
LITTLE SAIGON- ĐỊA ĐÀNG HẠ GIỚI
Kiều My tường trình
Thuở xa xưa, tổ tiên loài người là Adam và Eva được Thượng Đế tạo dựng và ưu ái ban cho vườn địa đàng tuyệt đẹp, cùng muôn cầm thú, nhiều cây trái và hoa thơm cỏ lạ… để đôi uyên ương được hưởng cuộc sống hạnh phúc viên mãn tràn đầy. Nhưng ở thế kỷ 21, đâu là vườn địa đàng dành cho người Việt Nam tị nạn chúng ta trên hành tinh này?
Địa đàng đó chính là LITTLE SAIGON – thuộc quận Orange, nam California, Hoa Kỳ. Nhị vị tác giả Du Miên và Ngọc Hà đã vinh danh Little Saigon là Địa Đàng Hạ Giới của người Việt tị nạn. Đồng thời, tác giả cũng đã trình bày rất tỉ mỉ những diễn biến qua từng giai đoạn thời gian về địa đàng này, trong tác phẩm VIỆT EDEN-ĐỊA ĐÀNG HẠ GIỚI.
Nói đến Little Saigon, mọi người đều biết: đây là “thủ đô tị nạn” của người Việt tại Mỹ Quốc. Nơi đây tập trung người Việt tị nạn đông nhất so với phần còn lại của thế giới. Làn sóng người Việt tị nạn Cộng Sản đến Hoa Kỳ sau biến cố 30 tháng tư năm 1975, đã gần nửa thế kỷ, chỉ là một cộng đồng nhỏ trong Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Nhưng làm thế nào mà chúng ta có thể thành lập một Saigon nho nhỏ, một địa đàng dành cho người Việt tị nạn trong một cường quốc hàng đầu của thế giới? Địa đàng này không như địa đàng của Adam và Eva xưa; nhưng là địa đàng của sự tự do về tín ngưỡng, ngôn luận, tôn trọng nhân quyền và đã tạo cơ hội cũng như một cuộc sống sung túc cho những ai đặt chân trên mảnh đất hứa này. Người Việt đã rời bỏ đất nước sau cuộc chiến kéo dài hai thập kỷ đầy tang thương, đã trốn chạy một chế độ vô luân, tìm mảnh đất tự do để nương náu. May mắn thay! Dân Việt đã được Trời Phật Tổ Tiên ban cho vùng đất của tự do, của sữa ngọt và mật ong để định cư mang tên “Little Saigon.”
LITTLE SAIGON XƯA VÀ NAY
Little Saigon đã được hình thành do công sức của nhiều người có lòng với dân Việt, đã bền chí tranh đấu gay go trong một thời gian dài, để chúng ta có được quyền lợi này. Tuy xa quê hương, nhưng người Việt tha hương vẫn cảm nhận được gần gũi với thủ đô yêu dấu Saigon năm xưa. Có thể nói, Little Saigon là cái nôi văn hóa Việt; vì nơi đây vẫn còn tiếng nói Việt, vẫn còn phát triển và duy trì văn chương Việt cho những thế hệ mai sau. Bao lâu ngôn ngữ Việt, văn hóa Việt còn… thì dân tộc Việt vẫn còn tồn tại, sẽ không bị mất gốc. Mặc dù ở hải ngoại, nhưng những phong tục cổ truyền như ngày Tết, hay những ngày lễ hội tưởng nhớ đến các bậc tiền nhân, hay những anh hùng vị nước vong thân v.v… được tổ chức rầm rộ tại Little Saigon. Những tà áo dài Việt Nam truyền thống vẫn tung bay khắp đó đây. Nhiều nhà hàng đầy đủ những món ăn thuần túy của ba miền: Nam, Trung, Bắc… đậm hương vị quê hương. Tại thủ đô của người tị nạn, cũng có nhiều văn phòng hay cơ sở, cung cấp đầy đủ những dịch vụ cần thiết để phục vụ người đồng hương.
Đặc biệt, các nhà thờ cũng như chùa, luôn đông đảo những tín hữu đến phụng thờ Thần Phật cho tín ngưỡng của mình mà không bị cản trở hay áp bức. Nhờ vào tính cần cù, siêng năng làm việc, mà mọi gia đình đều có cuộc sống đầy đủ trong một xã hội văn minh, tôn trọng tự do và bình đẳng. Hơn thế nữa, những con cháu ở thế hệ thứ hai, thứ ba, thứ tư… có nhiều cơ hội tiến thân và thành công vượt bậc, mang đến niềm hãnh diện cũng như làm rạng danh dân tộc Việt ở xứ người. Thành phần trẻ ưu tú của dân Việt tị nạn sau gần 5 thập kỷ đã thành đạt và đứng lên mạnh mẽ, cùng chung tay đóng góp tài năng, phục vụ trong nhiều lãnh vực cho đất nước Hoa Kỳ đã cưu mang mình. Đây! Little Saigon! … Thật không sai! Khi nhị vị tác giả Du Miên và Ngọc Hà đã ban tặng cho Little Saigon danh hiệu “địa đàng hạ giới” của người Việt tị nạn tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ vậy !
Vào ngày Chủ nhật 13 tháng 8 năm 2023, tại Thư Viện Việt Nam, thuộc Little Saigon, thành phố Westminster, nam California, Hoa Kỳ, đã long trọng trình làng một tác phẩm đi vào lịch sử của người Việt tị nạn. Đó là, VIỆT EDEN ĐỊA ĐÀNG HẠ GIỚI mà tác giả chính là đôi uyên ương ký giả, nhà văn, nhà truyền thông DU MIÊN và NGỌC HÀ. Việt Eden được hiểu là Địa Đàng Hạ Giới hay Địa Đàng của Người Việt Nam Tị Nạn, mà tác giả đã đặc biệt đề cao. Trong quyển sách dày 330 trang, kèm theo nhiều hình ảnh về những sự kiện suốt chiều dài lịch sử của Little Saigon gần 5 thập kỷ, mà nhị vị tác giả đã khổ công góp nhặt và ghi lại trong tác phẩm giá trị này. Thiết tưởng, đây là quyển sách và cũng là nhân chứng… mà mọi người đang mong đợi, để được nghe giải đáp thỏa đáng những thắc mắc về sự có mặt của Little Saigon tại Hoa Kỳ.
Quan khách đến tham dự buổi ra mắt sách Việt Eden Địa Đàng Hạ Giới gồm nhiều thành phần trong nhiều giới như: ký giả, nhà báo Vương Trùng Dương, chủ bút “Nguyệt San Chiến Sĩ Cộng Hòa“. Ký giả nhà báo Kiều Mỹ Duyên, Broker của “Ana Real Estate” Ký giả báo Người Việt Thanh Huy, nhân sĩ Phan Kỳ Nhơn, MC. Nhà truyền thông Nguyễn Ngọc Chấn, Hoa Thế Nhân và nhiếp ảnh gia, phóng viên Nick Út v.v… Giáo sư Nguyễn Lộc Thọ. MC Vũ Long Trần Hải v.v… cùng rất nhiều thân hữu. Đặc biệt có sự tham dự của năm thành viên thay mặt cho nhà văn chủ soái nhóm Nhân Văn NGhệ Thuật & Tiếng Thời Gian Trần Việt Hải gồm có: Trần Mạnh Chi, Khánh Lan, Mạnh Bỗng, Mộng Thủy và Kiều My. Sự hiện diện đông đảo của quan khách, đã nói lên tinh thần đoàn kết, cũng như hổ trợ nhau trong giới nhân văn thi sĩ của cộng đồng người Việt hải ngoại.
Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian: Trần Mạnh Chi, Khánh Lan, Mạnh Bỗng, Mộng Thủy và Kiều My.
Sau nghi thức chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ cùng phút mặc niệm thật trang trọng, là phần chào mừng quan khách và giới thiệu nhị vị tác giả của Việt Eden Địa Đàng Hạ Giới là ký giả nhà văn Du Miên và phu nhân Ngọc Hà.
Diễn giả hôm nay cũng chính là tác giả tài ba của sách Việt Eden Địa Đàng Hạ Giới, ông Du Miên. Trong phần diễn giả thật lưu loát và đầy đủ của tác giả Du Miên, đã giúp cử tọa hiểu rõ thêm về địa đàng hạ giới của người Việt tị nạn được hình thành và hoạt động, cũng như phát triển như thế nào? Tác giả Du Miên lần lượt trình bày:
Nhà truyền thông Nguyễn Ngọc Chấn và tác giả Du Miên
Đi ngược dòng thời gian vào năm 1975, khi đàn lưu dân Việt đặt chân đến thành phố Westminster, thuộc quận Orange, không đông lắm. Nhưng sau 10 năm, đã thu hút cả trăm ngàn người kéo về và từng bước nhẫn nại khởi dựng Little Saigon. Bình minh đã bắt đầu ló dạng cho vùng đất “hứa”, vùng đất của cơ hội, mà người dân Việt tị nạn mong mỏi được định cư tại vùng đất lành chim đậu này. Cũng nên biết – thành phố Westminster được sáng lập vào năm 1870 do Mục sư Lemuel Peterson Webber, thuộc giáo hội Presbyterian Church. Với ý niệm: “Chúa đã cho đàn chiên của Ngài một miền đất để cho những người có đức tin tôn giáo, quan niệm về đạo đức và giáo dục trú ngụ.” Âu, đây cũng là sự đãi ngộ mà ơn trên cũng đã dành cho người dân Việt chúng ta vậy.
Kể từ đó, vùng đất mà trước đây dân bản xứ thưa thớt, hoang vắng, đời sống kinh tế còn yếu kém… đến khi dân Việt đến định cư thì thành phố bừng lên sức sống mãnh liệt. Các cơ sở thương mại như nhà hàng, chợ búa, dịch vụ v.v… mọc lên như nấm. Ngôi chùa đầu tiên của Little Saigon là: Trúc Lâm Yên Tử do Hòa thượng Thích Tâm Châu sáng lập năm 1978 vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay. Các nhà thờ, nhà nguyện Công giáo cũng được mở mang cho giáo dân được sinh hoạt về tâm linh của giáo hữu.
Năm 1979, Bolsa Mini Mall được khai trương – Chính nơi đây là cái nôi hình thành Little Saigon, theo hai tác giả Du Miên và Ngọc Hà. Văn phòng bảo hiểm State Farm của Ô.B. Nguyến Xuân Phước ra đời, song song với nhà sách Tú Quỳnh của Ô. Nguyễn Văn Thạnh. Vì đam mê nghệ thuật, mà nhóm Nguyễn Ngọc Chấn và Đặng Văn Thạnh đã thực hiện nhiều phim như: Vì Tôi Là Linh Mục, Tiếu Vương Hội, Kịch Sống Túy Hồng, Đoạn Cuối Tình yêu v.v…
Năm 1982, Hội Chợ Xuân Chiến Sĩ Cộng Hòa – do Thiếu tá Trần Duy Hòe phối hợp cùng bằng hữu tổ chức. Đây là lần đầu tiên hội chợ Tết được tưng mừng diễn ra tại Little Saigon. Đặc biệt, trong hội chợ Xuân này có cựu Hoàng Bảo Đại, cựu Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu và cựu Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ đến tham dự. Có cả bà Thị trưởng Kathy Buchoz cùng cựu Hoàng Bảo Đại và ông Trần Duy Hòe lên khán đài vẫy tay chào mừng đồng bào.
Năm 1984, hai ngân hàng Việt Nam cũng được thành lập là Delta Saving do Loan Trần Kiêm Lưu và Paul Howe giám đốc và United American Bank, chủ tịch là Phil Trịnh.
Vào ngày 27 tháng 7 năm 1984, một buổi lễ Phát thưởng học sinh xuất sắc niên khóa 1983-1984, được tổ chức long trọng tại hội trường trong khuôn viên Tòa Thị Chính Westminster. Đồng thời cũng nhầm mục đích “vinh danh và cám ơn thầy cô cùng giới chức chính quyền”. Đây là nổ lực tiên phong nhằm hóa giải sự xung khắc, tạo thông cảm giữa giới chức chính quyền và cư dân tị nạn. Nhờ thế mà người dân Little Saigon và các viên chức chính quyền đã bắt được nhịp cầu hợp tác và cảm thông.
Năm 1985, Thương xá Phước Lộc Thọ ra đời, do nhiều nhà đầu tư đứng đầu là ông Triệu Phát, xây dựng khu thương xá nổi tiếng tại Little Saigon.
Vào ngày 17 tháng 6 năm 1988, Chính Quyền Công Nhận Little Saigon. Thống Đốc George Deukmejian tiểu bang California khánh thành 2 tấm bảng “ Little Saigon Next Exit” gắn trên hai xa lộ 405 và 22, chỉ dẫn vào Little Saigon. Kể từ khi Little Saigon hợp pháp trở thành thủ đô của người Việt tị nạn, thì nền thương mại phát triển sầm uất, nhiều cao ốc mọc lên ngạo nghễ, các cơ sở thương mại thi đua nhau nở rộ… đã làm cho giới chính quyền cũng như người dân bản xứ phải nể phục vì sự cầu tiến và thành công của người Việt. Nơi đây, cũng chính là trung tâm văn hóa Việt, thương mại, chính trị, tôn giáo v.v… Sinh hoạt tôn giáo rất khởi sắc, nhà thờ, đền chùa cũng được tạo dựng thêm theo nhu cầu của tín đồ.
Vào năm 1992, Hội Đồng Liên Tôn được thành hình, tạo tình đoàn kết giữa các tôn giáo ở hải ngoại sau khi trải qua nhiều thử thách. Đây là nổ lực vận động của Đức ông Trần Văn Hoài, chính thức gửi thư đến đại diện 5 tôn giáo: Công giáo, Phật giáo, Tin Lành, Hòa Hảo, mời dự lễ: Cầu Nguyện Cho Hòa Bình Việt Nam tại Tòa Thánh Vatican, Ý Đại Lợi. Dịp này, đại diện 5 tôn giáo Việt Nam ký bản tuyên bố chung tại Tòa Thánh Vatican năm 1992.
Ngày 7 tháng 3 năm 1994, Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại Ra Đời – Gồm những nhà báo mới và cũ tề tựu tại nhà hàng Seafood World dự cuộc họp để thành lập Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại. Gồm có: Đông Duy, Lê Văn Vũ Bắc Tiến, Việt Định Phương. Du Miên, Ngọc Hà, Tâm Chung v.v….
Năm 1996, nhờ có Little Saigon, mà thành phố Westminster được nhận huy hiệu “All America City”. Xét trên các thành tựu – giải quyết thành công các vấn đề bất hòa về chủng tộc, tội phạm, tình trạng an ninh trong khu phố và tình trạng thất nghiệp.
Tháng 9 năm 1999, Thư Viện Việt Nam được thành lập và khai trương tại Little Saigon, do nhóm văn nghệ sĩ gồm có: nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, bác sĩ nha khoa Võ Trọng Di, ký giả Trần Lam Giang, nhà văn Nguyễn Đức Lập, và nhà báo Du Miên. Thư Viện Việt Nam vẫn còn tồn tại đến ngày hôm nay do các thiện nguyện viên: Đốc sự Bùi Đắc Danh, Hồ thị Ngọc Ánh, Hồ Lạng Hồng, Nguyễn văn Phúc, Ngọc Hà và Võ Hiền Nhơn v.v…
Vào dịp Tết Nguyên Đán năm 2003, một buổi lễ khánh thành bảng “WELLCOM TO LITTLE SAIGON” tại thành phố Garden Grove được tổ chức thật long trọng. Chi phí bảng hiệu này do sự đóng góp của nhóm thương gia Little Saigon Business District Committee. Logo của bảng hiệu do kiến trúc sư Trần Đình Thục thiết kế, in trên từng miếng gạch rời và ráp lại đính lên bảng đá WELLCOM TO LITTLE SAIGON. Khi thành phố Garden Grove chấp nhận dự án 2 bảng Wellcome to Little Saigon thuộc tài sản của Garden Grove được bảo vệ và bảo hiểm công.
Đêm 19 tháng 2 năm 2003, cư dân Little Saigon nô nức đón nhận NGHỊ QUYẾT CỜ VÀNG của thành phố Westminster. Đây là niềm hãnh diện mà người Việt tị nạn bấy lâu hằng tranh đấu và mong đợi. Lá cờ vàng ba sọc đỏ, là hồn thiêng sông núi, là biểu tưởng của người Việt Nam Cộng Hòa trên khắp địa cầu; vì thế, lá cờ vàng không thể vắng bóng ở Little Saigon. Đây là nghị quyết công nhận cờ vàng đầu tiên trên thế giới được thể hiện tại thành phố Westminster, Hoa Kỳ.
Ngày 11 tháng 3 năm 2003, nối gót theo Westminster, người dân Việt trong thành phố Garden Grove cũng tụ tập đón tin vui kết quả thành phố Garden Grove thông qua nghị quyết “Công Nhận Cờ Vàng.”
Vào ngày 27 tháng 4, năm 2003, tượng đài CHIẾN SĨ VIỆT MỸ tại 14180 Monroe, Westminster, do Kiến trúc sư Tuấn Nguyễn thiết kế, được khánh thành long trọng. Tượng đài này mang biểu tượng nhớ ơn sự hy sinh của quân nhân Việt Mỹ để bảo vệ tự do cho miền Nam Việt Nam. Người dân Việt mãi mãi ghi ơn những chiến sĩ Việt Nam cũng như Hoa Kỳ, đã bỏ mình vì Tự Do trong cuộc nội chiến tương tàn giữa 2 miền Nam, Bắc, Việt Nam ở thế kỷ 20.
Năm 2004, khánh thành bảng “Wellcome to Little Saigon” tại thành phố Westminster. Một điều may mắn là chính phủ liên bang tài trợ khuếch trương Little Saigon qua dự án kéo dài hàng chục năm để có được khu phố chính “Downtown Little Saigon” đẹp đẽ khang trang như ngày nay.
Ngày 25 tháng 4 năm 2009, khánh thành đài tượng đồng Tưởng Niệm Thuyền Nhân, do điêu khắc gia kiêm họa sĩ ViVi Võ Hồng Kiệt thực hiện. Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân được đặt trên hồ nước, trong nghĩa trang Westminster – Để tưởng nhớ hàng trăm ngàn thuyền nhân vượt biển, đã bỏ mình dưới lòng đại dương trên con đường tìm “tự do”, sau ngày mất nước 30 tháng 4 năm 1975.
Ngày 12 tháng 6 năm 2016, Khánh Thành Linh Tượng Trần Hưng Đạo Đại Vương, do kiến trúc sư Phạm Thông thực hiện. Với sự tham dự của rất nhiều cựu sĩ quan cao cấp của các quân binh chủng trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa trước 1975. Theo thông lệ được quy định – trước tượng Trần Hưng Đạo, các hội đoàn, cộng đồng, chào cờ vào mỗi thứ bảy đầu tháng. Đặc biệt, vào ngày 30 tháng 4 hàng năm, lễ chào cờ Việt Mỹ và phút mặc niệm cũng được diễn ra tại đây.
Năm 2015, Dẹp Cung Văn Hóa Tàu – tống tiễn Khổng Tử cùng 72 học trò về Chinatown. Cuối thập niên 1990, sau khi khai trương 2 thương xá Asian Village và Asian Garden Mall, người Tàu đã dành một khu để lập “Cung Văn Hóa Tàu”, sau chợ Á Đông ngày nay. Một thời gian sau, Cung Văn Hóa Tàu biến mất, do hai thương gia Bùi Thọ Khang và Huỳnh Thành Thọ đã âm thầm cho di dời về Chinatown. Việc làm của hai ông rất có ý nghĩa, vì Little Saigon không phải là nơi cho văn hóa Tàu xâm nhập. Hai ông có tinh thần dân tộc, chủ trương treo cờ Việt Nam Cộng Hòa, vinh danh lá cờ dân tộc tại tất cả chợ thuộc hệ thống của họ.
Năm 2017, Tên Đại Lộ Trần Hưng Đạo ở Downtown Little Saigon. Được khánh thành vào ngày tưởng niệm quốc hận 30 tháng 4 năm 2017. Công việc này được hoàn thành sau những cuộc thảo luận với những viên chức thành phố, đặc biệt là kỷ sư Jake Q. Ngô thiết kế các chữ để nhà thầu làm bảng tên đường. Người dân Việt rất hài lòng, khi thấy tên đường mang tên những vị anh hùng dân tộc Việt Nam nơi xứ người.
Ngày 10 tháng 9 năm 2017, Khánh Thành Tượng Đài Vua Quang Trung. Tác giả bức tường đồng này là Điêu khắc gia Phạm Thông. Do hội Ái Hữu Tây Sơn Bình Định và Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Vua Quang Trung đã long trọng khánh thành tại số 1429 Euclic St. Garden Grove. Dịp này, Hội đồng thành phố Garden Grove cũng đã chấp thuận đổi tên đường Business Center Parkway thành đường Emperor Quang Trung và vẫn còn tồn tại đến hôm nay. Có thể nói, ảnh hưởng sức mạnh của cộng đồng người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ không nhỏ!
BÁO CHÍ VIỆT NAM TẠI LITTLE SAIGON
Chữ Việt Nam có 5 dấu: sắc, huyền, nặng, hỏi, ngã. Đây là vấn đề nhức óc cho những nhà báo Việt vào những năm đầu trên đất Mỹ, phải đánh chữ quốc ngữ vào computer, vì trên bàn phím không có dấu. Vì thế, họ phải bỏ dấu bằng tay vào bản đánh máy chữ không có dấu từ “phototypesetting”. Mãi đến 10 năm sau, dấu tiếng Việt mới đưa vào computer, do kỹ sư computer tiên phong Hồ Thành Việt, đã bỏ công học hỏi và nghiên cứu nhiều năm. Ngày nay, người Việt chúng ta được hưởng một công trình thú vị về việc đánh tiếng Việt có dấu vào computer thật dễ dàng. Đó là do tài trí và kiên trì của cựu sĩ quan Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa Hồ Thành Việt. Đây là một kỳ công mà kỹ sư Hồ Thành Việt đã cống hiến cho người Việt mà sẽ được lưu truyền mãi mãi.
Vào năm 1975, năm đầu tiên định cư ở Mỹ đã có báo HỒN VIỆT SAN DIEGO ra đời do các lão tướng: Tô Văn, Trọng Viễn, Nguyễn Hoàng Đoan, Trần Văn Hiếu và Du Miên…đồng thực hiện. Chủ trương của báo viết về tin tức và đời sống người tị nạn.
Năm 1976, báo TIN VĂN ra mắt độc giả tại quận Cam. Đứng đầu là ký giả Đông Duy, nhạc sĩ Trần Quảng Nam và Nguyễn văn Tự. Chủ đề: “Tháng 5 Đen Xin Một Phút Cúi Đầu Nghĩ Về Quê Cũ”.
Suốt gần 5 thập kỷ qua, tại thủ đô người Việt tị nạn cho ra đời rất nhiều báo Việt ngữ như: nhật báo, tuần báo, nguyệt san. Với nhiều chủ đề như: văn học, thi ca, thương mại, quảng cáo, tôn giáo, chính trị, báo lính v.v… Nhầm truyền đạt tin tức cũng như sinh hoạt trong cộng đồng người Việt khắp nơi; và đây cũng là mối dây liên kết của di dân Việt nơi xứ người.
Những ngày đầu đời sống tị nạn, người Việt chúng ta gặp phải trăm ngàn thiếu thốn và khó khăn mọi mặt nơi xứ lạ quê người. May mắn thay! Có vị nữ tu Rose Mary Redding giúp đỡ thức ăn, quần áo, hay chăm sóc sức khỏe. Có các vị Giám mục như: Mai Thanh Lương, Bùi Thọ Khang; linh mục Vũ Tuấn Tú, Đỗ Thanh Hà…là những gương lành đùm bọc yêu thương đối với đồng hương. Bên cạnh đó, còn có Đại lão Hòa Thượng Thích Giác Nhiên, Thích Tâm Châu, Thích Lương Sơn…lo tìm nơi tạo thành các tự viện cho Phật tử. Và còn rất nhiều những thiện nguyện viên cống hiến công sức của mình để phục vụ cho cộng đồng, trong thời gian đầu khó khăn nơi đất khách.
Sự hình thành của Little Saigon là do quá trình của rất nhiều trái tim nhân ái Hoa Kỳ cũng như các vị giám mục, linh mục, cao tăng Việt Nam…cùng những nhà báo, ký giả hay các nghệ sĩ, giáo sư, các cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa v.v…đã chung sức tạo thành. Nhìn qua những thành tựu mà Little Saigon đã gặt hái được, quả là một công trình thật to lớn, do nhiều bàn tay cùng xây đắp để có ngày hôm nay. Little Saigon đã mang lại vinh quang cho dân Việt tị nạn, và cũng là niềm hãnh diện của dân tộc Việt đối với xứ người. Người dân Việt ăn trái nhớ kẻ trồng cây, và những thế hệ tiếp nối sẽ không quên những thành tích, mà những vị tiên phong đã gầy dựng nên Little Saigon. Quả Thật! Little Saigon là Địa Đàng Hạ Giới của người Việt tị nạn mà nhị vị tác giả Du Miên và Ngọc Hà đã vinh danh và ca tụng…
Kiều My California, ngày 20 tháng 8 năm 2023
——————————————————————————————————————
Giới thiệu sách mới “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới” của Ngọc Hà & Du Miên
09/08/2023-Vương Trùng Dương tường trình
Nhị vị tác giả Du Miên và Ngọc Hà (Ảnh Thanh Phong/Viễn Đông)
Vợ chồng nhà báo Ngọc Hà & Du Miên rất quen thuộc với cộng đồng người Việt tị nạn gần nửa thế kỷ qua trong ngành truyền thông Việt ngữ vừa ấn hành sách “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới” vào Hè 2023.
Nhà báo Du Miên từng là phóng viên chiến trường của nhất báo Trắng Đen ở Sài Gòn. Khi đặt chân tị nạn năm 1975 ở San Diego, với hoài bão của anh, tiếp tục công việc cầm bút vì vậy anh và các thân hữu đã dấn thân vào lãnh vực nầy. Khởi đầu từ báo Hồn Việt San Diego năm 1975… Đồng sáng lập nguyệt san Hồn Việt. Chủ Bút tuần báo Sài Gòn, Trường Sơn, Thời Báo (Chủ Nhiệm: Ngọc Hà)…
Với tựa đề “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới”, nội dung trong quyển sách nầy là tài liệu quý báu về Little Saigon, trở thành “thủ đô tị nạn” từ ngày được hình thành đến “cái nôi” của cộng đồng người Việt tị nạn trong mọi sinh hoạt. Tác phẩm dày 330 trang, hình màu gồm 3 Chương: Chương I (trang 13 đến trang 81), khái quát về Bolsa Ngày Ấy đến Chợ Xuân Chiến Sĩ Cộng Hòa. Chương II (trang 83 đến trang 170) sự phát triển của Little Saigon từ năm 1980 đến năm 1999. Chương III: (trang 171 đến trang 224) tiếp nối sự phát triển của Little Saigon từ năm 1999 đến nay. Phần Phụ Lục (trang 225 đến trang 330).
Danh xưng Little Saigon có từ ngày ngày 1 tháng 2 năm 1981 nhưng phải trải qua thời gian dài vận động để hợp thức hóa tên gọi trong chính quyền địa phương và tiểu bang. Theo bản đồ của nhật báo Register, khu vực Little Saigon thuộc thành phố Westminster và vài con đường của thành phố lân cận, Bắc có Garden Grove, Đông có Santa Anna, Nam có Fountain Valley… Điểm đặc biệt trong quyển sách nầy với nhiều hình ảnh và mỗi tấm hình được chú thích rõ ràng.
Trước đây có nhiều bài viết về về Little Saigon nhưng chỉ đề cập đến từng lãnh vực như ẩm thực, giáo dục (Trung Tâm Việt Ngữ), sinh hoạt cộng đồng của người Việt tị nạn, các cơ sở kinh doanh, truyền thông Việt ngữ… Nay, quyển sách nầy tổng hợp nhiều lãnh vực, nhiều sự kiện từ khi mới định cư đến nay. Và khi thương xá Phước Lộc Thọ trên đại lộ Bolsa, thành phố Westminster được hình thành năm 1985, được coi là trung tâm của Little Saigon.
Đây là quyển sách tổng hợp sự kiện xảy ra theo dòng thời gian nên không thể tóm lược hết mà chỉ đề cập vài nét tổng quát với độc giả.
– Vương Trùng Dương-(Little Saigon, August 08, 2023)
—————————————————————————————————————
Việt Báo Giới thiệu sách “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới” của Ngọc Hà & Du Miên, lịch sử khởi đầu của phố Little Saigon
Bài THANH PHONG
LITTLE SAIGON – Vào lúc 11 giờ trưa Chủ Nhật, ngày 13 tháng 8 tới đây, ký giả Du Miên và phu nhân Ngọc Hà sẽ ra mắt cuốn sách “Việt Eden – Địa Đàng Hạ Giới” tại Thư Viện Việt Nam, và cặp đôi này xin kính mời tất cả quý đồng hương tới tham dự để biết và yêu mến, hãnh diện nơi mình đang sinh sống (Little Saigon) và tại sao tác giả gọi nơi này là “Việt Eden- Địa Đàng Hạ Giới”.
Từ ngày người Việt tỵ nạn đặt chân đến miền Nam Hoa Kỳ và sau đó thành lập “Little Saigon” để không quên những kỷ niệm quen thuộc của thủ đô Saigon yêu dấu đã bị đổi tên; từ đó đến nay đã có nhiều người viết về Little Saigon nhưng chưa có ai viết tỷ mỷ và dẫn chứng đầy đủ vừa bằng chữ viết vừa bằng hình ảnh và tư liệu quý hiếm như cuốn Việt Eden – Địa Đàng Hạ Giới do hai vợ chồng ký giả Du Miên – Ngọc Hà chủ biên.
Du Miên là tín đồ Cao Đài, qua Sách Sáng Thế Ký (Kinh Thánh Cựu Ước) ông biết khi tạo dựng vũ trụ và vạn vật, Thiên Chúa đã tạo dựng một khu vườn mang tên Eden với đầy đủ cây cối xanh tươi, hoa trái ngon ngọt, chim chóc hót líu lo để hai nguyên tổ loài người Adam và Eva sống êm đềm hạnh phúc, không phải lo lắng cơm ăn, áo mặc. Nếu trên Thiên Đàng con người được sống vĩnh cửu thì dưới đất, Eden chính là vườn Địa Đàng.
Ký giả Du Miên, Ngọc Hà sống tại miền Nam California, và ông là một trong những người góp phần sáng lập ra Little Saigon. Trải qua gần nửa thế kỷ trên mảnh đất này, hai ông bà đã chứng kiến rất nhiều đổi thay, từ khu đất trồng trái dâu hoang sơ biến thành khu phố thị sầm uất, từ chỗ bị chính quyền Hoa Kỳ không muốn người Việt tỵ nạn tập trung đông đảo một chỗ, người Mỹ kỳ thị không muốn thấy những bảng hiệu toàn chữ Việt, không muốn người Việt tổ chức buổi lễ kỷ niệm ngày Quân Lực 19 tháng 6 (Nghị Viên Frank Fry sau là Thị Trưởng Westminster), thậm chí đòi trục xuất người Việt khỏi Quận Cam (Giám Sát Viên Harriett Wieder).
Nhưng nhà báo Du Miên viết trong lời giới thiệu: “Little Saigon quả là báu vật Trời – Phật –Tổ Tiên ban cho đàn lưu dân Việt,” và theo ông, “Mọi việc đều có “yếu tố thiêng liêng, Ý Trời cả,” và Ý Trời đã dành đất lành cho người Việt khắp nơi tìm đến và biến Little Saigon mà ông so sánh như vườn Địa Đàng Eden trong Kinh Thánh.
Sách dày 330 trang, trong đó tác giả chia thành ba Chương và một Phụ Lục. Bắt đầu Chương 1 từ trang 13 đến hết Chương 3 trang 224, tác giả ghi chép và có những hình ảnh dẫn chứng cụ thể từ ngày có danh xưng “Little Saigon” ngày 1 tháng 2, 1981 đến nay, trong đó có rất nhiều chi tiết thuộc loại “thâm cung bí sử” chưa ai viết và nhiều người chưa từng biết như ông nhà báo vẽ bản đồ, ông nhà giáo làm niên giám điện thoại, nhạc sĩ du ca Nguyễn Đức Quang từng bị một thanh niên địa phương tấn công bằng gậy baseball ngay trong phòng làm việc của ông, vụ sinh viên Lâm Văn Minh sẩy cò làm chết giáo sư Edward Lee Cooperman, đại học Fullerton, vụ án thầy giáo Trần Văn Bé Tư bắn gục ông Trần Khánh Vân.
Ngoài ra, có hai vị lãnh đạo tôn giáo xuất chúng. Linh Mục Đỗ Thanh Hà, người mạnh mẽ ủng hộ công cuộc kháng chiến phục quốc, có công vận động xây dựng Trung Tâm Công Giáo bề thế như hiện nay, và là vị Giám Đốc tiên khởi. Đại lão Hòa Thượng Thích Giác Nhiên, ngài là cao đồ của Tổ Sư Minh Đăng Quang, khai sáng Tăng Già Khất Sĩ ở miền Nam Việt Nam. Ngài là vị lãnh đạo Phật Giáo chủ trương hòa mình cùng các tôn giáo bạn ngay từ những ngày còn ở Việt Nam.
Cũng như LM Đỗ Thanh Hà, Hòa Thượng Thích Giác Nhiên ủng hộ nhiệt tình các phong trào kháng chiến phục quốc. Vào thập niên 1990 ngài đã quỳ gối trước hai người đứng đầu cộng đồng tại Little Saigon để “xin các vị hãy cùng nhau đoàn kết, xóa bỏ hiềm khích để phục vụ cộng đồng.”
Ít người biết về lịch sử bốn trụ cờ trên đại lộ Bolsa, việc kỹ sư Hồ Thành Việt bỏ dấu tiếng Việt vào computer, Trúc Lâm Yên Tử ngôi chùa đầu tiên ở Little Saigon. Chủ hệ thống Phở Hòa là ai? BDQ Đặng Văn Thạnh và phu nhân Yến cô nương mở nhà sách Tú Quỳnh tại Little Saigon ra sao? Chuyện Đại úy Cọp Rằn CNN Nguyễn Ngọc Chấn làm phim “Vì Tôi là Linh Mục” với các tài tử nào? Bolsa Ngũ Hổ gồm những ai tạo dựng nên Little Saigon? Và còn nhiều, rất nhiều những điều viết về Little Saigon mà một bài báo không thể giới thiệu hết cả một cuốn sách dầy tới 330 trang.
Ký giả Thanh Phong
-
HÀNH TRÌNH VĂN HỌC và NGHỆ THUẬT
NV Kiều My tường trình buổi họp mặt.
Từ trái sang phải: CNS Lâm Dung, Ái Liên, Lệ Hoa, Minh Khai, NV Nguyễn Quang, Nữ tài tử Kiều Chinh, GS Dương Ngọc Sum, GS Trần Huy Bích, NV Khánh Lan, Ngọc Châu và Ngọc Quỳnh.
Từ trái sang phải: NV Phạm Gia Đại, Mạnh Bổng, NV Khánh Lan, GS Thái Pham và GS Trần Mạnh Chi
Dưới nắng vàng rực rỡ của mùa hè Nam California, một bữa tiệc mừng Đệ Bát Chu Niên ngày thành lập nhóm NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT và TIẾNG THỜI GIAN được tổ chức long trọng trong bầu không khí thân mật và hân hoan. Dù cho thời tiết ngoài trời nóng bức, nhưng mọi người đều nở nụ cười thân thiện để chào đón nhau trong tình nghĩa văn chương sâu sắc cũng như tình đồng hương đậm đà.
Từ trái sang phải: Ngọc Quỳnh, NV Nguyễn Quang, Minh Khai, Lệ Hoa, NV Việt Hải, TS Lê Nguyễn Nga, NV Khánh Lan, Ngọc Châu, CSN Hồng Tước, NV Mắt Nâu, GS Trần Mạnh Chi.
Hành trình 8 năm trên con đường văn học và nghệ thuật cũng không ngắn mà cũng chẳng phải dài. Nhưng đây là một thành tựu tốt đẹp qua quá trình hoạt động văn học kiên trì của vị chủ soái, nhà văn Trần Việt Hải và những thành viên, cùng đóng góp những sản phẩm tư tưởng tốt đẹp cho nền văn học Việt Nam hải ngoại. Cũng vì mang lý tưởng cao đẹp là “duy trì văn hóa Việt“, mà nhóm NVNT & TTG đã hăng say cho ra đời những tác phẩm văn chương, hầu nâng cao nền văn hóa Việt ngày càng thêm phát triển và vững bền. Vì tài năng văn chương và nghệ thuật có thể nói là nguồn vốn cao quý về văn hóa của một dân tộc cần phải được phát huy và bảo tồn. Trên con đường đi đến bất kỳ chân lý nào nói chung và con đường văn học nói riêng, không luôn là con đường bằng phẳng. Mặc dù trên đường văn học có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ; tuy nhiên cũng có những gai góc, nhưng đó chỉ là gai của hoa hồng. Vì hoa hồng nào cũng có gai cả. Người Mỹ cũng có câu: “No rose without thorns” là như thế! Điều thiết yếu là vị thuyền trưởng với tài lãnh đạo tài ba, lèo lái con thuyền vượt qua mọi thử thách và cập bến an toàn.
NV Việt Hải & Lệ Hoa phu nhân
Nhìn lại đoạn đường 8 năm qua của NVNT&TTG, đã mang lại kết quả tốt đẹp cho ngày hôm nay, nhờ vào sự hướng dẫn tài đức của soái ca, nhà văn Trần Việt Hải. Kề cận bên người đàn ông thành đạt còn thấp thoáng bóng hồng đảm đang Lệ Hoa phu nhân.
GS Phạm Thái, NV Khánh Lan, Ngọc Châu, Lệ Hoa, NV Kiều My, Minh Khai, NV Nguyễn Quang, TS Lê Nguyễn Nga, NV Việt Hải.
Trong bữa tiệc hôm nay, với sự hiện diện của những giáo sư khả kính như: Trần Huy Bích, Dương Ngọc Sum, giáo sư nhạc sĩ Lê Văn Khoa và phu nhân Ngọc Hà cũng như GS Phạm Thái từ vùng thung lũng hoa vàng, San Jose. Thật cảm động, khi thấy giáo sư Lê Văn Khoa tuổi già sức yếu cũng cố gắng đến tham dự trong sự kiện đặc biệt này, nhờ vào sự dìu dắt của phu nhân Ngọc Hà. Ngoài ra, còn có ca nhạc sĩ Hồng Tước, nữ tài tử điện ảnh Kiều Chinh, ký giả nhà văn Kiều Mỹ Duyên. Bên cạnh đó, chúng ta còn thấy sự hiện diện của những nhân văn thi sĩ tên tuổi hải ngoại như: nhà văn Nguyễn Quang, Vương Trùng Dương, Vi Khiêm, Phạm Gia Đại, Dương Viết Điền, Khánh Lan, Kiều My, Mộng Thủy, Thụy Lan, Phạm Trần Anh, Phan Ngọc Châu, nữ sĩ Dương Hồng Anh, thi sĩ Lê Trọng Nguyễn Nga, Vũ Lang, Tha Nhân, Hoài Phương, Mắt Nâu v.v…
Khánh Lan, Nữ tài tử Kiều Chinh, Thụy Lan
Khánh Lan, Mộng Thủy, TS Mắt Nâu, GS Dương Ngọc Sum, GS Trần Huy Bích.
NV Việt Hải và CNS Hồng Tước
Các thân hữu như: Anh Hoàng Đình Khuê, Nguyễn thị Tâm An, Tony Hiếu. Các chủ nhân cở sở thương mại như: Anh John Tạ Princess Lifestyle, Hùng Ngọc… Cùng tất cả thành viên trong nhóm NVNT&TTG: Minh Khai, anh Khanh, Minh Châu, Tuyết Nga v.v… Đặc biệt là sự trở lại của anh Trần Mạnh Chi sau một thời gian vắng bóng cùng chị Trầm Hương. Cả nhóm rất vui chào đón sự trở về của anh Trần Mạnh Chi và chị Trầm Hương.
Nhân kỷ niệm 8 năm ngày thành lập liên nhóm Nhân Văn Nghệ thuật & Tiếng thời gian, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh Thi Sĩ Hoài Phương và Thi Sĩ Tha Nhân đã gởi tặng những bài thơ chúc mừng nhóm, chúng tôi xin được ghi lại dưới đây:
TS Lê Nguyễn Nga và Nữ Sĩ Dương Hồng Anh
KỶ NIỆM TÁM NĂM
(Gởi tặng Liên Nhóm NVNT & TTG nhân ngày kỷ niệm 8 năm thành lập)
Kỷ niệm tám năm ngày thành lập
Văn chương nghệ thuật tiếng thời gian
Nghe tiếng gọi quê hương ngàn dặm
Là giữ gìn văn hóa Việt Nam
Đất khách quê người gặp nhau đây
Tình nghĩa văn chương đẹp tháng ngày
Thơ nhạc chung vui duyên hạnh ngộ
Vườn hoa thân ái ngát hương bay
Tay trong tay ta cùng tiến bước
Hướng về phía trước đón tương lai
Hồn thơ ý nhạc say hò hẹn
Là những niềm vui mộng ước đầy
Văn chương nghệ thuật tình chan chứa
Ta vẫn gặp nhau để gặp nhau
Cám ơn đời, cám ơn bè bạn
Hạnh phúc cùng thơ nhạc nhiệm màu.
Dương Hồng Anh, Westminster, tháng 8 ngày 6, 2023
Sử Gia Phạm Trần Anh, NV Khánh Lan, TS Tha Nhân, TS Vũ Lang
Tha Nhân có bài thơ góp vui, chúc mừng: Bài này làm theo thể thơ 7 chữ khoán thủ, Dĩ Thủ Vi Đề nghĩa là dùng mỗi chữ của tựa đề dùng làm chữ đầu của mỗi câu thơ.Tựa bài thơ bao nhiêu chữ, thì bài thơ có bấy nhiêu câu, Như dưới đây:
CHÚC MỪNG LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN
TÁM TUỔI TRÒN
CHÚC nhau họp mặt thật vui đầy
MỪNG nhóm vừa tròn Tám tuổi đây!
LIÊN kết bấy lâu tình thật đẹp
NHÓM viên nhiệt huyết lại hăng say
NHÂN tình hoà nhã thêm tôn kính
VĂN tự duy trì tuyển nét hay
NGHỆ sĩ khoe tài khoe sáng tạo
THUẬT nâng tinh xảo nâng trình bày
TIẾNG vang hải ngoại đồng hương Việt
THỜI vỡ tổ đành phải xẻ bầy
GIAN dối lên ngôi đạo đức mạt
TÁM phương bốn hướng góp bàn tay
TUỔI nào cũng thế, người vong Quốc
TRÒN những ước mơ, Nước Việt xây!!
Tha Nhân cảm tác góp vui, Cam thành Aug 5th, 2023
Nhân kỷ niệm 8 năm thành lập của Liên Nhóm NVNT & TTG, TS Hà Phương cũng ngâm tặng hội một bài thơ chúc mừng sau khi ông giúp ngâm bài thơ của NS Dương Hồng Anh.
Tám năm qua quê người xứ lạ
Nhân Văn Nghệ Thuật Tiếng Thời Gian
Chung lòng chung sức hân hoan
Văn hóa Việt đồng thanh tương ứng
Quê hương còn đó cách bên lòng
Bờ Tây dõi mắt bờ Đông
Bao nhiêu thương nhớ chất chồng từng đêm…
Hôm nay…………………..ưu phiền
Thú vui ……………………trải miềm nhớ quê
(Xin lỗi TS Hà Phương, chúng tôi thiếu sót lời của hai câu cuối)
Hàng dưới, từ trái sang phải: MC Mộng Thủy, NV Khánh Lan, Ca Sĩ Ngọc Hà, Tuyết Nga, TS Mắt Nâu, Lệ Hoa, Minh Khai, CNS Lâm Dung, Ái Liên, Ngọc Quỳnh.
Hàng trên, từ trái sang phải: NV Phạm Gia Đại, Ngọc Châu, Minh Châu, Katherine Minh Thư, Thụy Lan, Mạnh Bổng.
Buổi tiệc được long trọng khai mạc qua nghi thức chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ, cùng phút mặc niệm rất trang nghiêm. Sau đó, là phần vinh danh nhà văn Trần Việt Hải, con chim đầu đàn của NVNT&TTG. Thật cảm phục, khi kiểm điểm lại những công sức và thời gian, kể cả sức khỏe mà nhà văn Việt Hải đã cống hiến cho nhóm vì tinh thần văn học.
Qua slideshow mà kỹ thuật gia Phạm Hồng Thái và Ban Kỹ Thuật (Phạm Thái, Khánh Lan & Tuyết Nga) đã thực hiện. Đây là một công trình slideshow hoàn hảo về mặt kỹ thuật, đã mang đến những hình ảnh và màu sắc rất sáng, rõ và đẹp, cũng như đầy đủ về nội dung qua từng giai đoạn thời gian, mà những sự kiện đã diễn ra trong 8 năm hoạt động của NVNT&TTG. Mọi người trầm trồ và biết ơn nhóm kỹ thuật đã thực hiện một công trình slideshow hữu ích và giá trị cho buổi tiệc đầy ý nghĩa này. Đa tạ sự nhiệt tình của anh Phạm Hồng Thái, Khánh Lan và Tuyết Nga.
Khánh Lan tường trình cơ cấu và sinh hoạt của Liên Nhóm NVNT & TTG sau 8 năm thành lập.
Lướt qua những hình ảnh chiếu trên màn hình, chúng ta rất biết ơn soái ca Trần Việt Hải đã miệt mài làm việc ngày đêm, hầu đóng góp thêm những bông hoa xinh đẹp cho vườn hoa văn hóa Việt. Có thể nói, anh là vị ân sư của các nhà văn, nhà thơ trẻ như Khánh Lan, Kiều My, Mộng Thủy, Thụy Lan v.v…Anh đã hướng dẫn và đào tạo những cây bút còn non nớt để tiến bước trên đường văn chương. Ngoài ra, anh Việt Hải còn giúp huấn luyện về thi ca và âm nhạc song song với lãnh vực văn học. Đây là niềm đam mê cũng như sự nhiệt thành đã giúp anh bền chí lãnh đạo nhóm suốt thời gian 8 năm qua.
Chủ trương của soái ca Trần Việt Hải theo châm ngôn:
“Tri ân những người đi trước
Sánh bước những người đi sau”
NV Kiếu My, NV Nguyễn Quang, Minh Khai, NV Khánh Lan, Ngọc Châu, Lệ Hoa và GS Trần Mạnh Chi.
Kim Hương, Phu nhân Khoa Học Gia Dân Quốc Lâm, Ái Liên, CNS Lâm Dung, CNS Hồng Tước, Ngọc Quỳnh và chị Ngọc Châu.
Kim Hương, Minh Khai, Lệ Hoa, Minh Châu, Tuyết Nga, Ngọc Châu
Khoa Học Gia Lâm Quốc Dân và Kim Hương phu nhân
Anh luôn mong muốn nhóm NVNT & TTG duy trì tình đoàn kết, thương yêu và giúp đỡ nhau. Anh đã nối kết ba thế hệ với nhau như một đại gia đình gồm có: thế hệ cao niên, trung niên và giới trẻ. Anh là người yêu quý bạn bè và thích vui chơi; vì thế anh đã tổ chức những buổi ra mắt sách cho các thành viên và thân hữu. Anh thích tổ chức những cuộc du lịch gần xa, hầu tạo thêm tình thân mật trong nhóm. Bên cạnh đó, anh còn tổ chức những buổi tiệc trong năm như:
Mùa Xuân: Tiệc chúc thọ các vị cao niên
Mùa Hè: Tiệc cho giới trẻ ca hát chung vui khiêu vũ
Mùa Đông: Tiệc mừng Giáng Sinh cho mọi giới
NV Việt Hải và GS Dương Ngọc Sum khai mạc bữa trưa.
Bữa ăn trưa thịnh soạn
Ban Xã Hội: Mộng Thủy, Lệ Hoa, Minh Châu, Tuyết Nga, Ngọc Châu, Katherine Minh Thư
NVNT & TTG TẶNG MEGA LOTERY VÀ VÉ SỐ RÚT THĂM CHO KHÁCH THAM DỰ.
Khánh Lan, Thụy Lan và NV Vi Khiêm Nguyễn Văn Liêm
Đặc biệt buổi họp mặt hôm nay có cuộc xổ số với những món quà thật đẹp mắt, dưới sự bảo trợ của các mạnh thường quân như: Ông Bà John Tạ, chủ nhân Cty Dược phẩm Princess LifeStyle, ký giả nhà văn Kiều Mỹ Duyên Ann Realty, anh Hùng Tâm nhà sách Khai Trí…Anh Hoàng Đình Khuê biếu một con heo quay thơm ngon, giúp tăng thêm phần đình đám cho bữa tiệc.
Ông Bà John Tạ, chủ nhân Cty Dược phẩm Princess LifeStyles tặng món quà độc đắc trị giá $200 và Ông Hoàng Đình Khuê biếu một con heo quay.
GS Trần Huy Bích trúng giải món qùa của anh Hùng Tâm, chủ nhân nhà sách Khai Trí gởi tặng.
Cuộc vui nào cũng không thể thiếu phần văn nghệ. Vì âm nhạc là món ăn tinh thần, giúp cho tâm trạng mọi người thêm hăng hái vui tươi và cởi mở thêm. Và đây cũng là lúc mọi người vừa được thưởng thức những món ăn thuần túy Việt, do các đầu bếp của nhóm đảm trách, vừa nghe những giọng ca đang cất lên với tiếng đàn keyboard điêu luyện của nhạc sĩ anh Kiệt và tiếng đàn Tây Ban Cầm réo rắc…Qua những tiếng hát: nhà văn Người Tù Cuối Cùng Phạm Gia Đại (Thuyền Trăng); nhà văn ca sĩ Kiều My (Histoire D’un Amour); thân hữu Tony Hiếu và phu nhân Mai (Sao Rơi Trên Biển); Mạnh Bỗng, phu quân nhà văn Khánh Lan (Autumn Leaves); Hùng Ngọc (Đêm Nguyện Cầu); Minh Thư (I will Survive); vị khách Bảo Phước từ Pháp (Aline, Capri C’est Fini); Hồng Tước cùng ban tam ca Tiếng Thời Gian: Liên Quỳnh Dung hợp ca (Phút Chan Hòa và Ô Mê Ly) v.v..
Giờ đây, mọi người quây quần bên chiếc bánh chúc mừng 8th Anniversary của NVNT & TTG, để chụp những bức ảnh lưu niệm của một sự kiện khó quên. Trong khoảnh khắc, chúng ta xích lại gần nhau hơn, xóa đi khoảng cách của không gian, cho nhau tình người thân thiết..mà chắc hẳn sẽ in sâu trong tâm khảm từng người một dấu ấn khó phai. Chúng ta chia sẻ từng miếng bánh ngọt, như san sẻ ngọt bùi, cay đắng trong cuộc sống của ngày mai đang chờ đón trước mặt. Hơn thế nữa, chúng ta lại trao nhau những vần thơ êm ả như món quà tinh thần nho nhỏ trong cuộc hành trình của cuộc đời:
Này bạn hỡi!
Ta biết nhau từ bao giờ?
Đời đưa bạn đến với ta
Cho nhau nụ cười thương mến
Chia sẻ những lúc băn khoăn
Ta cùng vui trong văn chương
Cùng say sưa bên tiếng đàn
Quanh ta đời bao thách đố
Có bạn ta vẫn cười vui
Này bạn hỡi!
Tình bạn như tia nắng ấm
Chan hòa những ngày mưa rơi
Bên nhau hát khúc yêu đời
Tình viễn xứ tràn niềm vui
Này bạn hỡi!
Ta gặp nhau nơi xứ người
Niềm an ủi thật khôn nguôi
Giang rộng đôi tay chào đón
Bạn hiền cùng đến với ta
Dù thời gian có trôi qua
Đường đời có muôn vạn nẻo
Hãy như chim bay tìm về
Cùng bên nhau trọn niềm vui
Thơ Kiều My
Chủ trương của liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian luôn đề cao tình bạn như:
Bạn bè tôi vui tươi đàn hát
Ánh đèn màu lấp lánh đỏ xanh
Tình cảm thân thương cùng chia sẻ
Vườn hoa văn nghệ đẹp như tranh
***
Chim đầu đàn anh Trần Việt Hải
Cùng bạn bè thân mến chung quanh
Đem tim óc cùng nhau tô điểm
Văn hóa muôn đời vạn sử xanh
***
Đường dài văn nghệ còn đâu đó
Mong gửi vào thơ một tấc lòng
Xin cảm ơn bạn bè trân quý
Đã cho tôi thêm một nụ hồng
(Bài thơ THÊM MỘT NỤ HỒNG của nữ sĩ Dương Hồng Anh tặng nhà văn Trần Việt Hải, cùng toàn thể quý hội viên trong Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, nhân kỷ niệm 8 năm)
Ngoài ra, nữ sĩ Dương Hồng Anh đã sáng tác bài thơ BẠN BÈ CỦA TÔI đề cao tình bạn nghệ sĩ. Bạn Bè Của Tôi là hành khúc ca của liên nhóm, do ca nhạc sĩ Lâm Dung phổ nhạc.
Trời đẹp lắm, Cali trời đẹp lắm
Nắng vàng bay phơ phất cánh hoa tươi
Bạn bè tôi, những nghệ sĩ yêu đời
Gặp gỡ nhau chuyện trò thân mật quá
Vì chúng ta không bao giờ xa lạ
Những vần thơ ý nhạc kết nên duyên
Đời có gì hơn gặp được bạn hiền
Trên đất khách quê người tình tri kỷ
Cùng vun xới mảnh vườn đầy thi vị
Một vườn hoa văn nghệ đẹp như tranh
Trong cuộc sống chúng ta có được hạnh phúc khi bao quanh là bạn bè tâm đắc, tri kỷ, hợp sở thích về tình bạn. Bài thơ PHÚT CHAN HÒA ca tụng tình bạn của văn thi sĩ Việt Hải, được ca nhạc sĩ Hồng Tước phổ nhạc:
Cuộc đời như giòng sông
Bông bềnh như vô định
Xuân về hay thu sang
Cỏ cây sẽ sớm tàn
***
Không gian buồn chợt đến
Mây mù kéo quạnh hiu
Chiều thu sao buồn bã
Thời gian như lắng đọng
***
Này nhịp tim, này hơi thở
Này thời gian, này không gian
Sao lạnh lùng, sao vội vã
Sao im lặng, sao chối từ
Kiếp người lắm phù vân
Dòng đời ai nào biết
Cỏ cây kia vô thường
***
Đời này ta có bạn
Đời này ta với bạn
Phút giây lưu luyến ấy
Phút giây bao chan hòa
Chan hòa…Ôi! chan hòa
Câu phương châm Ý nói rằng:
“Bạn là người ta cảm thấy thoải mái khi ở cùng, ta sẵn lòng trung thành, đem lại cho ta lời chúc phúc và ta cảm thấy biết ơn vì có họ trong đời.”
Nhà văn Hoa Kỳ Joseph J. Campell cho rằng: “Tình yêu là tình bạn vang lên điệu nhạc hay”.
Pasodoble trong ca khúc Ô Mê Ly qua giọng hát của ban tam ca Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên
Điệu nhạc Pasodoble trổi lên trong ca khúc Ô Mê Ly qua giọng hát của ban tam ca Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên đã làm nao nức lòng người, khiến từng cặp nam thanh nữ tú dìu nhau ra sàn nhảy. Giai điệu hào hứng của nhịp điệu quân hành đã làm không khí trong khán phòng vui hẵn lên, đã khơi dậy niềm đam mê âm nhạc hòa theo những bước nhảy lả lướt trên sàn.
Điệu Tango trữ tình trong bản nhạc L’ Amour C’est Pour Rien qua giọng ca của nhiếp ảnh gia Paul Văn. It’s Now Or Never qua tiếng hát của ca sĩ Mạnh Bổng trong điệu chachacha sôi động.
Comment Cava được trình bày qua tiếng hát của Kiều My
Photo Credit: GS Trần Huy Bích
Điệu Bebop lả lướt không kém phần sôi động cuốn hút bước chân của các vị yêu khiêu vũ trong bản Comment Cava được trình bày qua tiếng hát của Kiều My. Bản Dancing All Night điệu chachacha đã làm bùng nổ sàn nhảy với tiếng hát của anh Trần Mạnh Chi.
Dancing All Night điệu chachacha đã làm bùng nổ sàn nhảy với tiếng hát của anh Trần Mạnh Chi.
Những tà áo dài đủ màu bay phất phới theo điệu nhạc trên sàn nhảy như những cánh bướm trong vườn thượng uyển, trông rất đẹp mắt.
Trong suốt buổi tiệc, nổi bật nhất là hai cô MC xinh đẹp duyên dáng, tha thướt trong chiếc áo dài truyền thống, đó là Mộng Thủy và Thụy Lan. Hai cô điều khiển chương trình rất ngoạn muc, nhờ thế mà chương trình thật sống động đã làm hài lòng quan khách. Ngoài tài MC, Thụy Lan còn là ca sĩ với giọng hát trữ tình qua ca khúc Chân Trời Tím, đã đưa chúng ta trở về những ngày tháng thơ mộng cũ. Bên cạnh đó, Mộng Thủy ngoài biệt tài MC, cô còn là tay nấu ăn rất giỏi. Cô đã cho chúng ta thưởng những món ăn ngon như: giò heo giả cầy, thạch và xôi v.v…trong bữa tiệc hôm đó. Tất cả những gì hai cô thực hiện, đã mang đến những ấn tượng tốt đẹp và khó quên cho nhóm NVNT & TTG trong lòng mọi người tham dự.
Trong phần văn nghệ, mọi người đang hiện diện tại California bỗng phút chốc bay về Saigon, qua âm điệu sống động lôi cuốn trong ca khúc “Ghé Bến Saigon “ với tiếng hát tươi trẻ vui nhộn của ban tam ca xinh đẹp: Thụy Lan, Lệ Hoa và Minh Châu. Bản nhạc đã gây niềm nhớ nhung trong lòng mọi người về Saigon một thời vàng son thuở nào. Ngoài ra, Minh Châu còn cho chúng ta thưởng thức nhạc phẩm “ Xe Đạp ơi! “ nhắc lại thuở học trò vụng dại. Thêm một ca sĩ mới vào nhóm, đó là Ngọc Châu trong bản nhạc “ Chờ Đông” qua giọng hát mượt mà của cô.
Tiếng đàn đã dứt và buổi tiệc cũng đã tàn! Mọi người lưu luyến chia tay nhau và hẹn gặp lại ngày tiệc mừng năm thứ 9 của NVNT & TTG. Vẫn ước mong và cầu chúc vị chủ soái, nhà văn Trần Việt Hải được hạnh phúc, an khang bên phu nhân khả ái Lệ Hoa cùng hai con… để tiếp tục hành trình trên con đường văn học và nghệ thuật. Cũng như dẫn dắt những thành viên trong nhóm, là những cây bút rất non trẻ, cần sự hướng dẫn của soái ca Việt Hải. Chân thành cảm tạ và cầu chúc tất cả các vị giáo sư, văn nhân thi sĩ, các mạnh thường quân, các hệ thống truyền thông, Chị Tâm An Media, nhóm NVNT & TTG và các thân hữu luôn được an vui trong cuộc sống.
Buổi tiệc mừng 8 năm của nhóm NVNT & TTG đã mang đến sự thành công tốt đẹp, tất cả do bàn tay đóng góp thật nhiệt tình của từng thành viên trong nhóm. Xin thành thật cảm tạ tất cả các bạn và cũng xin bỏ qua những thiếu sót vì tình bạn hữu, các bạn nhé!
Xin chào tạm biệt! Hẹn ngày tái ngộ!
KIỀU MY, California, ngày 8 tháng 8, năm 2023
PHẦN 1: CHÚC MỪNG KỶ NIỆM 8 NĂM THÀNH LẬP LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN (Tâm An Media thực hiện)
PHẦN 2: CHÚC MỪNG KỶ NIỆM 8 NĂM THÀNH LẬP LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN (Tâm An Media thực hiện)
THƯ CÁM ƠN CỦA NV TRẦN VIỆT HẢI
Thay mặt cho Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, chúng tôi xin cám ơn tất cả chân tình của các bằng hữu xa gần đã đến chung vui, đã gửi điện thư chúc mừng, hỗ trợ qua truyền thông báo chí, hoặc biếu tặng hiện vật cho những giải xổ số. Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian sẽ tiếp tuc phát triển theo đường hướng hoạch định, theo những mục tiêu đã dự trù. Đặc biệt xin cám ơn các thành viên Liên nhóm đã cật lực tận tụy góp công sức, cũng như tài chánh để chúng ta đạt kết quả thành công cho buổi lễ 8 Năm Thành Lâp Nhóm.
Xin hẹn nhau buổi đoàn viên Hôi Ngộ Mùa Đông Noël và Mừng Xuân Tết Nhâm Dần 2024.
Trần Việt Hải.
-
TUỔI HẠC NƠI VÙNG TRỜI BÌNH YÊN
Trời xanh xanh ngắt…ố … ố… kìa.
Hai con hạc trắng, bay về, bay về bồng lai.
Bầu trời Nam California tháng sáu vẫn còn dịu mát nhờ những luồng gió từ vùng biển Thái Bình Dương thổi vào thành phố, mang đến làn không khí êm ả cho những ngày giao mùa giữa xuân hạ, trước khi bước vào mùa hè rực nắng chói chang. Trong không khí hân hoan của một ngày đẹp cuối tuần, nhà văn Trần Việt Hải, chủ soái của nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian đã tổ chức một buổi tiệc long trọng mừng sinh nhật thứ 93 của nhà văn Nguyễn Quang. Trong dịp này, những ngọn nến cũng được thắp sáng lung linh, để tưởng nhớ ngày giỗ thứ 6 của nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh, là phu nhân của nhà văn Nguyễn Quang.
Trong buổi tiệc thân mật hôm nay, Kiều My nhận thấy có rất nhiều vị giáo sư khả kính như: giáo sư tiến Sĩ Trần Huy Bích, giáo sư nhạc sĩ Lê Văn Khoa, giáo sư Dương Ngọc Sum…Ngoài ra, còn có rất nhiều nhà văn như: Vi Khiêm, Phạm Gia Đại, Chu Tất Tiến, Dương Viết Điền, Phạm Quốc Bảo… Các thi sĩ gồm có: Dương Hồng Anh, Lê Trọng Nguyễn Nga, Nguyễn thị Mắt Nâu, Phi Hồ – Nhật Quang… Bên cạnh đó, còn có những nhạc sĩ tên tuổi như: Võ Tá Hân và đặc biệt có nhạc sĩ không quân Phan Đình Minh trong chương trình Từ Cánh Đồng Mây, đến từ Dallas, Texas… Giới truyền thông báo chí như anh Thiều Minh, nhiếp ảnh gia Paul Lê Văn, … cũng có mặt làm nhiệm vụ nghề nghiệp đăng tải lên truyền thông, truyền hình, cũng như báo chí về những sinh hoạt của cộng đồng người Việt hải ngoại. Đặc biệt, còn có sự hiện diện của chị Nguyễn thị Tâm An trong Mạng Lưới Nhân Quyền, anh John Tạ giám đốc công ty dược thảo Pricess Lifestyle, anh Hùng Ngọc chủ nhân cơ sở Ferrari Auto Sales & Repair… Lại thêm nhà văn Ngọc Cường và phu nhân Bích Điệp, hậu duệ của Tự Lực Văn Đoàn, và nhiều quý vị trong những hội đoàn tranh đấu cho chính nghĩa quốc gia VNCH. Với những thành viên trong NVNT&TTG như NV Khánh Lan và phu quân Mạnh Bỗng v.v…
Trong không khí thân mật của thính phòng NT Studio, mọi người gặp gỡ nhau tay mắt mặt mừng trong tình thân ái. Mọi người dành thời giờ quý báu cùng đến đây chung vui ngày sinh nhật đại thọ của nhà văn đàn anh Nguyễn Quang, là nhân vật chính của sự kiện hôm nay. Đồng thời, cũng tưởng nhớ ngày giỗ thứ sáu của nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh, phu nhân của anh Nguyễn Quang. Nữ sĩ MDHT được biết đến qua hai bài thơ đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc; đó là: Kiếp Nào Có Yêu Nhau và Đừng Bỏ Em Một Mình…đã được giới yêu nhạc rất yêu thích, và cũng được nhiều ca sĩ trình diễn.
MC Mộng Thủy khai mạc chương trình bằng lời chào nồng nhiệt đến quý vị quan khách. Tiếp đến là nghi thức chào cờ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ; sau đó, phút Mặc Niệm… được diễn ra trong không khí thật trang trọng.
Nhà văn Vi Khiêm đã điểm qua những tác phẩm của NV Nguyễn Quang như: Ôn Cố Tri Tân, Phận Đàn Bà, Ngoại Tình, Thầy Giáo Làng v.v… Điều này đã nói lên NV Nguyễn Quang có một trí óc sáng suốt với một tâm hồn yêu văn chương mà ông đã cống hiến cho độc giả cũng như nền văn học Việt Nam hải ngoại từ nhiều năm qua.
Nhạc sĩ Võ Tá Hân cùng gia quyến với MĐHT, đã kể những mẫu chuyện về kỷ niệm đẹp và khó quên với nữ sĩ tài hoa này với niềm cảm mến dạt dào. Nhạc sĩ Võ Tá Hân đã phổ nhạc bài thơ “Bài Thơ Cho Huế” của MDHT và được song tấu Tây Ban Cầm với ca sĩ Ái Liên với tiếng hát truyền cảm của cô.
MC Mộng Thủy nói về cuộc tình đẹp của đôi uyên ương Nguyễn Quang và MĐHT, với những kỷ niệm khó quên mà anh chị đã cho nhau từ lúc gặp gỡ cho đến tuổi hoàng hôn. Từ ngày chị vĩnh biệt cõi đời, anh rất đơn côi với nỗi nhớ khôn nguôi người bạn đời cho đến hôm nay. Có thể nói, đây là mối tình đích thực rất hiếm hoi trên cõi đời này.
NHÀ VĂN NGUYỄN QUANG VÀ NỮ SĨ MINH ĐỨC HOÀI TRINH
Đặc biệt, trong dịp này NV Nguyễn Quang đã kể lại quá trình hoạt động của phu nhân quá cố Minh Đức Hoài Trinh của ông, cho nền dân chủ của đất nước, cũng như tranh đấu nhân quyền cho người dân Việt và sinh hoạt văn học Việt Nam tại hải ngoại, Ngoài ra, ông bà cùng giúp đỡ người Việt tị nạn ở Pháp quốc.
Trong chương trình văn nghệ, nhóm Ngũ Long Công Chúa của NVNT & TTG đã trình diễn màn hoạt cảnh rất đặc sắc trong bản nhạc Triệu Đóa Hoa Hồng, sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ người Nga Raimond Voldemarovich. Năm nàng công chúa: Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Khai, Minh Thư và Minh Châu…Từng công chúa lần lượt mang những đóa hoa hồng đỏ tuyệt đẹp tặng cho ngôi sao sáng Nguyễn Quang. Chiếc bánh sinh nhật thật lớn cũng được cắt ra để chia sẻ niềm vui, cũng như những lời chúc tốt đẹp của mọi người dành cho ngày mừng đại thọ của ông.
TỪ TRÁI SANG: NV KIỀU MY, NV NGUYỄN QUANG, BÍCH ĐIỆP, LỆ HOA, MINH THƯ, THỤY LAN, MINH KHAI, MINH CHÂU
Nhân ngày chúc thọ NV Nguyễn Quang, Thi Sĩ Tha Nhân phỏng Dịch Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu:
LẦU HOÀNG HẠC
Người xưa cưỡi Hạc biệt về mô
Đề lại Hạc Lầu đứng ngẩn ngơ
Cánh Hạc ngàn đi không trở lại
Vầng mây trăm lượn mãi bơ vơ
Hán Dương nắng chiếu hàng cây ngóng
Anh Vũ sương giăng lớp cỏ mơ
Chiều xuống xa Quê tràn nỗi nhớ
Mặt sông khói phủ ngập mong chờ
( Thể Lục Bát)
Hạc Vàng bay tít tầng mây
Hạc đi để lại lầu này bơ vơ
Hạc bay biệt tích giang hồ
Ngàn năm mây trắng ngẩn ngơ nỗi sầu
Hán Dương sông lạnh bấy lâu
Cỏ kia Anh Vũ một màu tang thương
Chiều hôm nặng nhớ Quê hương
Mặt sông khói phủ vấn vương mối sầu!!
Tha Nhân phỏng dịch (trich trong thi tập Giọt Sầu Quê Hương xb năm 2011, nam Ca)
Chương trình văn nghệ rất phong phú được đóng góp bởi các tiếng hát trong NVNT & TTG và các thân hữu. Giọng hát truyền cảm của ca sĩ Ngọc Quỳnh đã cất lên trong nhạc phẩm Kiếp Nào Có Yêu Nhau, thơ của MĐHT, Phạm Duy phổ nhạc… Đã gây cảm xúc người nghe và ngậm ngùi nhớ đến nữ sĩ tài hoa MĐHT. Ca sĩ Mạnh Bỗng thật sôi động trong điệu chachacha qua nhạc phẩm Nắng Chiều, một ca khúc nổi tiếng của cố nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn.
Ca sĩ Không Quân Phan Đình Minh từ Dallas, cũng đã cống hiến những bài hát do anh phổ nhạc từ bài thơ của Trần Việt Hải: Mưa Chiều Nhớ Ai. Ngoài ra, người nhạc sĩ tài hoa này cũng đã phổ nhạc với tâm huyết của mình qua bài thơ: Mẹ Ơi Con Không Về của MDHT. Và cũng chính anh đã hát lên ca khúc này với niềm cảm xúc dạt dào. Bài hát Mẹ Ơi Con Không Về đã là một động lực, lại thêm ân tình mà anh đã dành cho NV Nguyễn Quang và cố nữ sĩ MDHT, khiến anh phải bỏ thời gian bay về đây. Nhờ thế, mà mọi người được thưởng thức tiếng hát của cựu phi công “ Từ Cánh Đồng Mây”, một giọng hát trầm ấm và mạnh mẽ như ngày xưa “Đi không lo gì xác rơi” (trong nhạc phẩm Không Quân Hành Khúc của Văn Cao). Anh hát thật có hồn và lôi cuốn người nghe qua những bản nhạc trữ tình.
Một tiếng hát mang đậm nét u hoài trong nhạc phẩm Chiều Trên Phá Tam Giang, của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh; đó là NV Phạm Gia Đại, tác giả của tác phẩm Người Tù Cuối Cùng mà nhiều người biết đến. Chính vì giá trị của tác phẩm Người Tù Cuối Cùng, mà tên tác phẩm này luôn gắn liền với tên tuổi của anh trong cuộc sống hiện tại.
Một giọng ca rất quyến rũ, cao vút trong bản nhạc Pháp nổi tiếng La Vie En Roses, qua tiếng đàn điêu luyện của nhạc sỹ keyboard Duy Nhật; đó là ca sĩ Ngọc Hà, phu nhân của giáo sư nhạc sĩ tài ba Lê Văn Khoa. Người nhạc sĩ lừng danh đã mang lại niềm hãnh diện cho người Việt Nam, khi ông mang âm nhạc Việt quảng bá khắp thế giới, để cho thế giới biết đến dân tộc hào hùng Việt Nam.
Đứng giữa Ngũ Long Công Chúa là NV Nguyễn Quang và NV Việt Hải.
NV Trần Việt Hải, con chim đầu đàn của nhóm NVNT & TTG, là người rất quý trọng bạn hữu, vẫn luôn đứng sau lưng yểm trợ tinh thần cũng như đóng góp ý kiến và tổ chức những sự kiện hầu mang đến niềm vui, hay sự thành công cho mọi người. Anh đã hy sinh thời giờ, hay vật chất và kể cả sức khỏe… cho bạn hữu của anh, nhất là những thành viên trong nhóm NVNT&TTG do anh chủ xướng. Anh rất ý nhị khi đã gợi ý cho Kiều My hát bản Chờ Đông và Après Toi trong sự kiện này, dành tặng cho NV Nguyễn Quang, để ghi nhớ lại cuộc tình của anh với người phối ngẫu. Mùa Đông là mùa tràn ngập kỷ niệm đẹp của mối tình tuyệt vời Nguyễn Quang và Hoài Trinh. Hai người đã yêu nhau, chờ đợi nhau đến mùa đông California 1980 mới được đoàn tụ.
Hát cho Minh Đức Hoài Trinh, “Em ơi! có phải ngoài trời đang mưa ? Em ơi! có phải trời đã sang đông ? Mùa đông giá băng anh đang chờ Mùa đông ái ân anh đang tìm Tìm màu áo cưới cho em…. Em ơi! xích lại thật gần bên anh.. Cho anh xiết chặt nụ cười xinh xinh Từ đây những đêm trăng thanh đầy Mình không lẻ loi không u sầu Nguyện cầu ta mãi bên nhau…” (Chérie, oh ma chérie ! il pleut dehors maintenant ? Bébé ! c’est l’hiver ? C’est l’hiver glacial j’attends l’hiver de l’amour je cherche la couleur de ta robe de mariée…. Hé! Rapproche-toi de moi. Chérie, laisse-moi presser ton beau sourire. A partir d’ici, les nuits au clair de lune, je ne suis plus seul, ni triste, je prie pour que nous soyons ensemble pour toujours…)
“Mất em, anh không thiết sống nữa, cũng không thiết tha sống, chỉ vì nhớ về em, Vắng em, em khiến mắt anh ướt lệ rơi, đôi tay nay vắng em, tim anh không còn vui. Em yêu, anh đã nhớ tiếng cười và tiếng cười của anh chỉ đến bởi em. Mất em rồi, anh chỉ còn là cái bóng… Là cái bóng của em… Mất em…”, (Qu’après toi, Je ne pourrai plus vivre, non plus vivre, Qu’en souvenir de toi, Après toi, J’aurai les yeux humides Les mains vides, le coeur sans joie. Avec toi, J’avais appris à rire et mes rires ne viennent que par toi. Après toi, je ne serai que l’ombre …De ton ombre … Après toi …)
Nhân ngày mừng sinh nhật thứ 93 của bậc đàn anh Nguyễn Quang, nhìn lại các bậc trưởng thượng khả kính… mái tóc đã trắng xóa, bước đi chậm chạp, nói chuyện chậm chãi nhẹ nhàng… tất cả đã qua khỏi “thất thập cổ lai hi” và bước vào tuổi bát tuần, cửu tuần… Đây là TUỔI HẠC của một đời người trường thọ. Người xưa cho rằng: Hạc là loài chim cao quý, có tuổi thọ rất cao; vì vậy loài chim này là biểu tượng cho sự trường tồn, bền vững và tuổi thọ. Vì thế, những vị cao niên có tuổi thọ cao còn được gọi là “tuổi hạc”. ( ví sống lâu như chim hạc )Trong thơ văn có câu:
“Thương cha tuổi hạc đã cao
E khi ấm lạnh buổi nào biết đâu” (LVT)
Con hạc có bộ dáng mảnh mai, mang bộ lông trắng muốt, trông nó thanh cao như một người luống tuổi mà vẫn giữ được phong cách ung dung. Hạc là loài chim sống lâu năm; vì thế, người ta gọi tuổi của các bậc cao niên là “tuổi hạc” vậy.
Ở Hoa Kỳ, tuổi cao niên được gọi bằng cái tên thật quý giá, đó là “golden age” là “tuổi vàng”; nhằm bày tỏ lòng quý trọng đối với các vị cao niên đã đóng góp tài năng và công sức cho xã hội khi còn trẻ. Tuổi hạc còn khỏe mạnh nhờ vào sự lạc quan của chính bản thân và tình thương mến của gia đình, bạn bè dành cho. Thật vậy, nếu một người lớn tuổi sống cô độc, chung quanh không có ai là người để bầu bạn, không ai quan tâm hay chia sẻ những lúc vui buồn, thì thường bị trầm cảm và sinh bệnh hoạn. Vậy xin các bậc tuổi hạc hãy đến chung vui với thế hệ đàn em trong những cuộc hội ngộ, để có được nụ cười và niềm an ủi; hầu mang đến đời sống có ý nghĩa của tuổi về chiều. Con đường này ai cũng phải đi qua, nếu kiếp sống kéo dài. Hình ảnh của các vị tuổi hạc hôm nay, cũng là hình ảnh của thế hệ kế tiếp trong tương lai. Vì: “Sóng sau dồn sóng trước.” Đều phải tuân theo luật tự nhiên cả!
NV Nguyễn Quang với bản chất vui vẻ, thành thật và rất điềm đạm; vì thế ông được nhiều người quý trọng và thương mến như một người anh cả. Chính vì tấm chân tình mà những người em tinh thần đã dành cho ông, khiến ông phải lưu luyến và chọn Little Saigon để dừng chân và sống những ngày cuối đời của ông. Little Saigon, là Saigon Nhỏ của người dân Việt tị nạn ở Hoa Kỳ, sống nơi đây NV Nguyễn Quang tưởng nhớ đến Saigon năm xưa ở quê nhà, mà ông đã rời xa từ rất lâu. Ông đã không chọn Paris, Pháp quốc để sống những ngày tháng tuổi hạc của ông, mà ông chọn nơi đây, để sống với các em yêu quý của ông trong tình nghĩa văn chương và tình người đồng hương đậm đà.
Cầu chúc nhà văn Nguyễn Quang được an vui, khỏe mạnh…hầu đi tiếp quãng đời còn lại, bên cạnh những người em luôn quý mến anh, tạo thêm nguồn cảm hứng để sáng tác nhiều tác phẩm văn chương để đời. Nhìn các bậc tuổi hạc, Kiều My rất kính mến và ngưỡng mộ, thầm cầu mong cho các vị luôn mạnh khỏe, có cuộc sống an nhàn, hạnh phúc nơi vùng trời bình yên này.
Hướng về bên kia đại dương, thật xót xa khi nghĩ đến các vị cao niên sống ở quê nhà, lúc tóc đã bạc, lưng đã còng… mà ngày ngày phải buôn gánh bán bưng để mưu sinh, hay lang thang không nơi nương tựa, hoặc bệnh hoạn không ai chăm sóc. Khấn cùng trời cao! Hãy cất đi gánh nặng trên đôi vai và hãy lau khô những giọt nước mắt tủi nhục đắng cay của các vị tuổi hạc còn lại nơi quê hương khốn khổ lầm than!
Kiều My.
Tuổi Hạc Vàng (*)
(Kinh chúc nhà văn Nguyễn Quang)
Hạnh phúc an vui hưởng tuổi già
Bình minh trẩy hội đẹp ngàn hoa
Văn chương bút pháp hồn vui thỏa
Tuổi hạc vàng với trời bao la
“An nhiên tự tại” danh ngời tỏa
Đa phúc đa thọ đáo xuân thời
Quá thu khánh tuế trường vạn lộc
Chúc văn nhân “bách niên giai lão”
Đẹp nụ cười hiền dáng thanh cao!
Kiều My.
(*): trích ảnh hạc vàng.
“Minh Đức Hoài Trinh: Chính Khí Của Người Cầm Bút”:
http://namcalicogila.blogspot.com/2017/06/canh-hac-hoang-hon-vhla.html
-
MỘT CHUYẾN ĐI KHÓ QUÊN
Chuyến du hành ngoạn mục: Las Vegas, Nevada, Grand Canyon và Phoenix, Arizona Buổi sáng thứ tư ngày 29 tháng 3 năm 2023, dưới cơn mưa tầm tã hiếm hoi của miền nam California; chúng tôi đã thực hiện một chuyến du hành thật ngoạn mục, mà chắc hẳn sẽ để lại dấu ấn thật sâu đậm trong ký ức của mọi người.
Chúng tôi gồm hai nhóm: Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian (Hoa Kỳ) cùng Văn Học Ninh Hoà (Việt Nam); đã nối vòng tay lớn từ nửa địa cầu xuyên qua Thái Bình Dương, để cùng nhau đi trên “hành trình của những tâm hồn nghệ sĩ yêu đời”.
Bên ngoài trời vẫn mưa sướt mướt, ướt lạnh; nhưng trong xe buýt Four Season Travel, chúng tôi cảm thấy thật ấm áp tình người – Tình người cố hương và tình người viễn xứ. Chúng tôi không cảm thấy xa lạ, mà lại thật thân quen! Chúng tôi chia sẽ từng miếng bánh, từng chai nước, từng miếng trái cây chua ngọt. Cho nhau những nụ cười tươi vui trên những gương mặt hiền hòa. Trong khoảng không gian chật hẹp của xe buýt, tiếng đàn guitar của hai anh Ngọc Uẩn và Huỳnh Út hòa cùng các tiếng hát của các anh chị trong trong hai nhóm văn nghệ Tiếng Thời Gian và Ninh Hòa vang lên, nhịp nhàng, đáng yêu, khiến mọi người cảm thấy như tim mình đang rộn rã nở hoa. Phải chăng ban nhạc “cây nhà lá vườn“ đã khơi dậy tâm hồn nghệ sĩ vốn sẵn có trong các văn nhân thi nhạc sĩ hiện diện trên xe? Có phải âm nhạc là chất kích thích vô hình, không màu sắc, mùi vị…nhưng lại là một loại xúc tác thật mạnh đã mang mọi người đến gần nhau hơn, thân thiện nhau hơn…bởi những giai điệu quyến rũ mời gọi của âm nhạc.
LAS VEGAS, MEVADA
Con đường dài hun hút như rút ngắn lại, chẳng mấy chốc xe đã đưa chúng tôi tới địa hạt Las Vegas, thuộc tiểu bang Nevada khi trời đã xế chiều. Las Vegas, một thành phố không ngủ và nổi tiếng với những sòng bạc thâu đêm, một nơi vui chơi tráng lệ ưu đãi nhân loại cũng như niềm kiêu hãnh của những kẻ nhiều tiền lắm bạc. Las Vegas, một thủ đô ánh sáng, rực rỡ bởi những ánh đèn đủ màu khi màn đêm buông xuống.
Old town Las Vegas. Từ trái sang phải: Lệ Hoa, Việt Hải, Ngọc Uẩn, Ngọc Hà và NS Lê Văn Khoa Trong nhóm chúng tôi có anh Mạnh Bổng là phu quân của NV Khánh Lan, trưởng nhóm du lịch kiêm “hướng dẫn viên du lịch”, rất xuất sắc, phối hợp cùng với Phương Anh thật nhịp nhàng. Anh Mạnh Bổng giới thiệu và dẫn giải về Casino Bellagio. Đây là một sòng bài nguy nga lộng lẫy với lối kiến trúc của Ý Đại Lợi, thu hút giới sành điệu cờ bạc. Điểm nổi bật của casino này là – lúc về đêm có màn trình diễn múa nước dưới ánh đèn lập lòe vô cùng thú vị. Nước tung toé lên theo điệu nhạc, theo ánh đèn…như những vũ công đang trình diễn những màn khiêu vũ lả lướt trên sân khấu nước.
Casino Bellagio with water dancing show Vườn hoa Bellagio Casino mới đáng kể, hoa được thiết kế và trình bày theo từng mùa như xuân, hạ, thu, đông và từng kỳ lễ hội như Giáng Sinh, Tết Âm Lịch, Dương lịch, lễ Tình yêu, lễ Phục sinh, v.v… Đây là nơi thu hút rất nhiều khách thưởng ngoạn đến ngắm hoa và chụp những tấm hình lưu niệm.
Từ trái sang phải: Phương Hiền, Kiều My, Khánh Lan, Cô Lê Thị Đào, Lệ Hoa Vườn hoa Bellagio Casino
Mạnh Bổng, Khánh Lan, Việt Hải, Lệ Hoa Bên kia đường có Casino Paris với tháp Eiffel cao sừng sững ngạo nghễ, phô trương một biểu tượng ngàn đời của nước Pháp, như niềm tự hào của đất nước văn minh bật nhất lục địa già Châu Âu.
Casino Paris với tháp Eiffel Bên trong của Paris Casino Paris Casino
Thử thời vận với “đỏ đen” Bên kia là ngọn núi lửa nhân tạo, đang phun trào…tung lên cao những dòng nham thạch nóng đỏ, trông như một hỏa diệm sơn đang bừng bừng giận dữ, tạo nên cảm giác rờn rợn cho người xem. Còn rất nhiều Casino, chẳng hạn như Caesar, vô cùng nguy nga lộng lẫy. Trong đó có nhà hàng ăn uống sang trọng hay những khu dành riêng cho những người thích thử thời vận. Hấp dẫn nhất đối với phái nữ là đi shopping dưới bầu trời mờ ảo của hoàng hôn, với đầy những vì sao lấp lánh….cho ta cảm giác thật thoải mái, thật bình an….Tha hồ ngắm nghía những món thời trang sang trọng đắt giá và đầy mỹ thuật của những nhà thiết kế lừng danh trên thế giới. Bước vào Casino, như bước vào một thế giới khác, một thế giới vui chơi, một thế giới không có ý niệm về thời gian, vì không bao giờ tìm thấy được đồng hồ trên tường; đó là điểm đặc biệt của Casino.
GRAND CANYON, ARIZONA
Sau hai ngày ngao du ở Las Vegas, chúng tôi từ giã thành phố trưởng giả này để tiến thẳng đến Grand Canyon, thuộc về tiểu bang Arizona. Suốt mấy ngày qua, những chiếc phone làm việc với năng suất cao, bởi các chủ nhân của nó chụp ảnh không ngừng nghỉ. Vì đâu đâu cũng thấy những cảnh đẹp, thật lạ lẫm so với những cảnh quen thuộc nơi quê nhà, đối với các bạn Ninh Hoà.
Grand Canyon của Hoa Kỳ thật không hổ danh khi được mệnh danh là một trong những kỳ quan của thế giới. Vì nó thật hùng vĩ, với những dãy núi chạy dài mang đầy màu sắc vàng sẫm, nâu hay đỏ thẳm…Lại tô điểm thêm những nét gấp đủ mọi hình thù trên các sườn núi trông thật khéo léo, như có bàn tay nhà nghề của các điêu khắc gia đã dày công mài dũa.
Nhưng….công trình của kỳ quan này tất cả do thiên nhiên tạo thành qua hàng ngàn năm bởi sự xoáy mòn của mưa gió, khí hậu…
Kìa! Có những con chim ó đen nhỏ tung tăng bay ra từ những cành cây như đón chào khách thập phương. Thì ra, không gian này là nhà của chúng cư ngụ “Home of The Eagle”. Nơi đây vẫn còn nét thiên nhiên hoang dã mà luôn được bảo tồn; có lẽ những chú chim bé nhỏ này là chủ nhân nơi đây chăng?
PAPAGO PARK, ARIZONA
Sau đó, chúng tôi đến Papago Park, một công viên bao la, có những cây thiên nhiên hoang dã, hay những cây xương rồng với những hình dáng rất đa dạng trông thật đẹp mắt. Đặc biệt là những núi đá vôi màu nâu đất, mà đã bị gió mưa xoáy mòn thành những hang rộng ở trên cao; đứng trong hang có thể thấy cả thành phố Phoenix.
CHANDLER, PHOENIX, ARIZONA
Điểm cuối cùng và cũng là điểm quan trọng trong chuyến đi kỷ niệm này. Thành phố Chandler nằm ở phía đông nam của Phoenix, thuộc tiểu bang Arizona, là home town của nhà văn bác sĩ Lê Ánh, sẽ ra mắt sách trong ngày chủ nhật sắp tới. Vì tình đồng hương Ninh Hoà, mà các nhà văn như Nguyễn văn Thành (Hoa Kỳ) Nguyễn thị Phương Hiền ( VN ) Lê thị Đào ( VN ) và Nguyễn thị Thanh Trí (VN) cùng các anh chị em khác tháp tùng từ VN đến thành phố Chandler, phối họp với nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian, để tham dự buổi ra mắt sách của nhà văn bác sĩ Lê Ánh.
Tư gia của Bác Sĩ Nhà Văn Lê Ánh và bác sĩ Kim Hoàng Nhân dịp thăm tư gia của nhị vị bác sĩ, NV BS Lê Ánh có nhã ý mừng sinh nhật cho phu nhân của ông là bác sĩ Kim Hoàng. Thật là ngày “song hỷ”! Xin chúc mừng ông bà bác sĩ và cầu chúc sức khỏe cho ông bà.
RA MẮT SÁCH, ĐỌC TRUYỆN KIỀU CỦA NGUYỄN DU của tác giả Lê Ánh đã diễn ra vào chủ nhật ngày 2 tháng 4 năm 2023 trong không khí thân thiện của tình đồng hương.
Mở đầu chương trình, MC nhà văn Khánh Lan chào mừng quan khách và tiếp theo là lễ chào quốc kỳ VNCH và Hoa Kỳ. Phái nữ trong những chiếc áo dài truyền thống tha thướt trên khán đài gồm có: Lê thị Đào, Ngọc Hà, Lâm Dung, Lệ Hoa, Khánh Lan và Kiều My cùng họp xướng bài “Quốc ca Việt Nam” . Âm điệu thật thân thương, gần gũi của bài quốc ca…đã gây niềm cảm xúc bồi hồi trong lòng người Việt viễn xứ, khi nghĩ về quê hương đất nước. Sau đó, giọng ca Opera của nữ ca sĩ Ngọc Hà thật điêu luyện qua bài quốc ca Hoa Kỳ “The Star-Spangled Banner”. Cả khán phòng thinh lặng trong phút mặc niệm để tưởng nhớ đến những anh hùng vị nước vong thân.
Sau đó, giáo sư nhạc sĩ Lê Văn Khoa, NV. Nguyễn Văn Thành, NV Trần Việt Hải….lần lượt nói về cảm tưởng của mình trong dịp phát huy nền văn học Việt Hải ngoại trong sự kiện này.
Nhà Văn Việt Hải PHẦN VĂN HỌC là phần chính yếu của buổi ra mắt sách:
Thành phần diễn giả cho tác phẩm Lê Ánh: Đọc Truyện Kiều Của Nguyễn Du rất hùng hậu, gồm có những nhà văn: Ngọc Cường, Khánh Lan, Lê thị Đào, Nguyễn thị Phương Hiền, Kiều My và Nguyễn thị Thanh Trí ….đã lần lượt diễn giải quanh chủ đề Truyện Kiều Của Nguyễn Du rất xúc tích.
Trong buổi RMS về tác phẩm “Đọc Truyện Kiều của Nguyễn Du” của BS NV Lê Ánh tại Phoenix, AZ, ngày 4/2/2023. NV Ngọc Cường là diễn giả chính, dưới đây là nguyên văn bài nói chuyện của ông.
Thưa quý vị,
Khi chúng ta cầm cuốn sách này lên ( dơ cuốn sách lên giới thiệu ), và khi đọc đến tên Truyện Kiều, nó đã nêu lên cho tôi một chi tiết nhỏ, đáng lưu ý, nhưng cần sửa sai : đó là truyện Kiều không phải là tên Nguyễn Du đặt cho sáng tác của ông, mà phải là Đoạn Trường Tân Thanh. Tất nhiên, thông thường người ta vẫn gọi là như vậy, là truyện Kiều. Nói như thế, có thể là không chuẩn về phương diện công ước hay pháp lý, hay có lỗi với tác giả, nhưng điều này là cái cớ để chúng tôi giới thiệu một vấn đề khác xin trình bày sau đây cùng quý vị:
Đó là về vai trò của độc giả, và tương quan giữa độc giả, tác giả và tác phẩm, lồng trong cuốn “ĐTK “ của BS Lê Ánh.
Theo thiển ý, người mua cuốn sách là kẻ sở hữu của tác phẩm, theo cả hai nghĩa kinh tế, lẫn tinh thần. Tức là quý vị có toàn quyền nhận định nó, và sở thích của quý vị là quan trọng nhất. Những người phê bình chỉ giúp cho quý vị, và có thể mua vui thêm mà thôi ( như một tác phẩm phụ thuộc).
Rõ ràng là như vậy, vì chính độc giả đã tạo ra tác phẩm, chứ không phải người viết! Xin làm sáng tỏ thêm như sau: sáng tác của một nhà văn, nếu không được ai đọc, hoặc ít người chú ý, tất nhiên không trở nên một tác phẩm được, ví dụ như cuốn nhật ký của cô bé Ann Frank, chỉ là cuốn sách bỏ trong hộc tủ, riêng tư của cô, nhưng khi ông Otto Frank, cha cô, đem ra xuất bản, và có đông đảo độc giả thích thú, hưởng ứng, khi đó nhật ký của cô mới trở thành một tác phẩm.
Nhà nghiên cứu văn học người Pháp, Rolland Barthes, trong cuốn luận đề “La mort de l’auteur”, chúng tôi xin tạm dịch là “Cái chết của tác giả“ hoặc, cho có văn vẻ hơn là “hãy cho khai tử tác giả”, đã coi ý nghĩa của sáng tác tùy thuộc vào ấn tượng, cảm nghĩ của độc giả hơn là mọi ý định của người sáng tạo ra nó, bởi vì đối tượng của nghệ thuật là người thưởng ngoạn, hay trong trường hợp văn chương, là độc giả, đó cũng là mục đích chính của nghệ thuật. Có thể khi viết, tác giả có mục đích khác hơn là nghệ thuật, như muốn tuyên truyền, giáo dục, hoặc dụ dỗ gì đó…nhưng ở đây, chúng tôi chỉ nói thuần túy đến văn chương, và nghệ thuật thuần túy.
Một sự hiển nhiên là: không ai có thể thấu hiểu được nhà văn nghĩ gì , muốn gì , nhất là cả mấy trăm năm sau, như trường hợp của ND ( sinh 1765, mất 1820) và trong cuốn ĐTTT (lưu hành năm1814), không ai có thể đoán ông muốn gửi gấm tâm sự gì qua mấy vần thơ đó! Chúng ta có thể suy đoán, tìm tòi, dùng mọi phương pháp, nhưng không thể mổ bộ óc của ND ra, và có mổ ra cũng chỉ như bộ óc đó y như của chúng ta mà thôi. Như người ta đã từng mổ óc của Einstein ra nghiên cứu, hy vọng tìm thấy điều gì khác lạ !
Dù vậy, vẫn có rất đông nhà văn, phê bình, đã cố đi tìm tòi những chi tiết như : lúc nào ND viết TK, và ở đâu. Rồi , qua cuốn TK, ta có thể hiểu tâm sự, ND như cái đề tài “300 năm sau có ai hiểu và khóc cho Tố Như” ! Nhưng lạ thay đã có vị GS y khoa muốn giải phẫu bộ óc ND ra nghiên cứu : đó là BS TNN. Tất nhiên chúng tôi chỉ nói một cách ẩn dụ quá đáng, hầu gây sự chú ý của quý vị, có lẽ đang buồn ngủ và chỉ mong cho chúng tôi nói cho nhanh…
Thưa quý vị, trong số nhiều người hâm mộ ND, có hai vị BS, cùng viết về cuốn DTTT đó là BS Lê Ánh ở Aizona đây, và BS Trần Ngọc Ninh ở Cali, nhưng hai BS có hai cách phê bình và diễn giảng khác nhau. Xin mở một dấu ngoặc nhỏ: đó là vào tháng 10 năm ngoái, khi qua Nam Cali, chúng tôi hân hạnh được GS TNN tặng cho cuốn nghiên cứu và phê bình của ông có tên là Tố Như Và Đoạn Trường Tân Thanh, và như trùng hợp, sau đó, tôi được BS Lê Ánh gửi cho cuốn “Đọc TK” của ông.
Xin nơi đây gửi lời cảm tạ đến 2 vị BS .
Khi đọc qua cuốn sách của BS Ninh, chúng tôi không khỏi sửng sốt vì GS đã có tham vọng rất lớn, hầu như không thể thức hiện được: đó là hiểu được cái “chân diện mục” của tác giả, biết được ND đã viết TK lúc nào và trong hoàn cảnh nào?….không những thế, ông còn dùng phương pháp cơ cấu pháp (structuralism?) để nghiên cứu TK, và có khi ông còn muốn phân biệt, tách sáng tác của ND làm cả hai cuốn sách “ĐTTT và TK?”, và xem như là có hai nhân vật khi coi Tố Như không chỉ là ND….GS Ninh còn dùng ký hiệu toán học như một công thức khi phân tích…và ông đã dành phần lớn viết về: ND viết TK lúc nào và vì cớ gì?
Nhưng dù đã dầy công nghiên cứu, BS Ninh cũng đã nêu lên nghi vấn về nguyên bản của TK, có thể đã được Phạm Quý Tích thêm bớt vào, được gọi là “bản phường”, có thể vua Gia Long cho sửa theo ý triều đình như “bản kinh”. Y hệt bên trời Tây, người ta cũng nghi vấn về Shakespeare hay là ai khác đã viết những sáng tác nổi danh mang tên ông?
Thưa quý vị, thật sự ai đó, hay một người khác viết, có quan trọng hay không? Đó là câu hỏi tùy mỗi quý vị tự giải đáp, trả lời mà thôi…
Thưa quý vị, ở đây, chúng tôi không có ý định gì khác hơn là “mua vui quý vị”, khi tôi nói GS TNN đã đi quá xa, như đã lạc đề, khi ông nhận định về môt tác phẩm nghệ thuật. Những vấn đề GS nêu ra, và cố gắng đi tìm giải pháp, có lẽ đã không liên quan đến một độc giả bình thường như chúng tôi. Cuốn sách của GS Ninh rõ rệt là cuốn nghiên dành cho quý vị hàn lâm, chuyên môn về văn học. Bởi lẽ, đối với chúng tôi: sở dĩ TK hay, và được khen cho đến nay, giản dị là vì, khi cầm lên để ngâm nga, TK đã đạt được mục đích ”mua vui cung được một và trống canh“ như chính người viết ra nó mong đợi. Theo ý kiến của chúng tôi, đó cũng là mục đích của nghệ thuật (từ trước đến nay, chưa có một đinh nghĩa nào trọn vẹn về nghệ thuật được công nhận).
Nhưng TK là một cuốn sách thuộc dạng cổ điển, tức là đã được viết ra trên 200 năm nay (lưu hành năm 1814), hơn nữa:
– TK dựa vào cuốn tiểu thuyết Trung Hoa của Thanh Tâm Tài Nhân ( Kim Vân Kiều Truyện ), có nhiều điển tích cổ của Tàu,
– được viết nguyên bản bằng chữ nôm, tất nhiên không có dấu chấm , phẩy, khi chuyển qua quốc ngữ, có thêm dấu,
-khung cảnh, tên tuổi, địa danh, sự tích trong sách toàn là của Tàu…
Từ Thế Kỷ 19, nhảy qua đến thứ 21, 300 năm qua, tất nhiên đã có biết bao đổi thay, do đó, việc diễn giảng TK là điều cần có , để cho học sinh của thời nay có thể dễ dàng thông hiểu (về ngữ vững, điển tích) và như thế, người đọc ngày nay, có thể thưởng thức TK dễ dàng hơn.
Dó cũng là sự trợ giúp mà chúng ta sẽ có được nhờ cuốn “ĐTK” của BS Lê Ánh.
Tác giả Lê Ánh bố cục cuốn sách của ông rành mạch như sau:
Phần đầu dành cho tổng quát về: hoàn cảnh ra đời, nhân vật và địa danh, giải thích thành ngữ và điển tích chứa đựng trong truyện.
Phần hai là lược truyện, in lại toàn bộ cuốn sách, nhưng chia từng đoạn và có lời chú thích cho diễn tiến câu chuyện , đã giúp độc giả rất nhiều, không những theo dõi và còn hiểu rõ tiến trình câu chuyện. (đây phải nói là điểm son của một cuốn sách)
Ngoài ra, ông Lê Ánh còn dành một phần phê bình nhân vật và những chi tiết về nhân vật (Kiều uống rượu, bị lên án, rồi kết án.v.v…). Ông còn có đoạn ví von về nàng Kiều đã ưống rượu khi còn vị thành niên (15 tuổi) và là dân nhậu số một!
Phải nói, cuốn “Đọc Truyện Kiều” của Lê Ánh là cuốn sách cần thiết và dễ đọc cho những ai yêu mến thơ cụ Nguyễn Du mà còn ngại ngùng (vì khó hiểu) .
Nhà văn, BS Lê Ánh đã thành công trong công việc giúp cho người đọc bình thường (như tôi) thưởng thức và hiểu biết một áng văn đọc nhất vô nhị của văn chương Việt-Nam chúng ta, đó là tác phẩm “Đoạn Trường Tân Thanh” của Tố Như Nguyễn Du.
Xin cám ơn quý vị .
Và link dưới đây là bài nói chuyện của Khánh Lan về chữ Tâm trong tuyệt tác Đoạn Trường Tân Thanh của Đại văn hào Nguyễn Du. Xin bấm vào link dưới đây để xem. Xin cám ơn. KL
https://www.icloud.com/photos/#0eekVmXhcPn7hrDf2ZYMnhx4Q
Sau cùng, NV BS Lê Ánh phát biểu cảm tưởng và cám ơn quý khách đã tham dư buỗi RMS của ông.
Bác sĩ Nhà Văn Lê Ánh PHẦN VĂN NGHỆ do các anh chị nghệ sĩ trong nhóm Tiếng Thời Gian và Ninh Hòa đảm trách.
Bữa tiệc nào rồi cũng phải tàn! Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, sáng hôm sau cả hai nhóm cùng trở về California. Trên đường về, mọi người có vẻ thoáng chút ưu tư cho cuộc chia tay sắp đến, vì đã trải qua những ngày bên nhau tuy ngắn ngủi, nhưng chứa chan biết bao tình. Đó cũng là “tình nghĩa văn chương“ mà kết thành. Chắc hẳn trong thâm tâm mỗi người chúng tôi vô cùng cảm kích về sự hào hiệp của hai vị Nguyễn văn Thành và Phương Hiền, đã tốn nhiều tiền bạc cũng như công sức để hoàn thành chuyến đi khó quên này. Chân thành cảm tạ hai vị!
Trên xe, thầy Lê văn Khoa, anh Việt Hải, anh Thành, chị Đào, chị Thanh Trí, Phương Hiền, Phương Liên v.v…cũng đã nói lên những cảm nghĩ về chuyến đi, khiến mọi người cảm động và cảm thấy gần gũi nhau hơn.
Ngoài ra, Kiều My có làm một cuốn tập lưu bút để các bạn ghi lại những ý tưởng về chuyến đi đặc biệt không thể quên này.
Đây là những dòng tâm sự rất cảm động của NV Lê Thị Đào, là tác giả của sách “Góp Nhặt Sỏi Đá”. Một người chị mà KM rất quý mến và chị cũng có tặng chiếc nón len cho KM để làm kỷ niệm:
“Kiều My ơi! Chỉ còn thời gian ngắn ngủi nữa là chị chia tay mấy em rồi. Thật khó diễn tả tâm trạng chị lúc ni. Chị chỉ biết nói rằng: nhóm mấy em, những văn nghệ sĩ dễ thương, chị vừa được quen, được giao lưu, chị rất vui. Chị như sống lại những tháng ngày trước 75. Vui lắm em.
Nhưng giờ sắp chia tay lại buồn. Chị chỉ biết nói rằng – Chuyến đi này với những ngày bên mấy em, đã làm giàu ngân hàng kỷ niệm của chị. Đã giúp chị “góp nhặt sỏi đá”. Những viên đá dễ thương long lanh sắc màu. Có thể nói sỏi đá đã nở hoa. Vâng! Sỏi đá đã nở hoa. Chị sẽ cất giữ và trân quý”
Dưới đây là những dòng chữ hết sức chân thật của NV Phương Hiền, là tác giả sách “Cha Vẫn Mãi Bên Tôi” , một người bạn mới quen thật dễ thương. Một kỷ niệm đẹp giữa Phương Hiền, anh Tony Hiếu và Kiều My đã họp ca bản Lính Đa Tình & Lính Mà Em trong buổi ra mắt sách tại nam Cali, ngày 26 tháng 3 năm 2023:
Phương Hiền viết: “Biết anh Việt Hải và nhóm bạn của anh nhiều năm nay; nhưng đây là lần đầu tiên gặp Kiều My và các bạn, đã thân ái ngay. Có phải chúng mình đồng điệu về quan điểm sống, về cảm xúc…và cả về vóc dáng và giọng ca? Hay chính các “anh ấy” đã se duyên chúng mình? Vâng! Các anh ấy! Các anh lính đa tình, thích đi xem cinema và dạo phố. Hiền rất vui khi kết bạn với Kiều My và tất cả các bạn trong nhóm NVNT & TTG. “
Đây là những lời tâm tình rất chân chất và thật dể thương của NV Nguyễn thị Thanh Trí, mà Kiều My có cơ duyên làm diễn giả cho tác phẩm “Kỷ Niệm Yêu Thương” trong ngày ra mắt sách của chị:
“Đất nước Mỹ tươi đẹp và văn minh, người đất nước Mỹ trẻ đẹp, vồn vả, hiếu khách và chân tình. Thanh Trí được làm quen với các bậc văn nhân thi sĩ nổi tiếng và càng thêm thâm tình trong tình cảm chân thật, vui tươi dưới trời Cali đầy hoa thơm, bầu trời trong xanh, cây lá tươi tốt. Rất nhớ, thầy cô Lê văn Khoa & Ngọc Hà; anh chị Việt Hải & Lệ Hoa; anh chị Mạnh Bổng & Khánh Lan, cùng các bạn Kiều My và Lâm Dung. Hân hạnh được làm quen. Nhớ!….”
Dưới đây là những lời nói chân tình của NV Nguyễn văn Thành, là tác giả của sách “ Giấc Mơ Của Chàng Lính Biển”. Anh là soái ca của “Văn Học Ninh Hoà“, là người anh mà chúng tôi rất quý mến và biết ơn:
“Tôi rất vui khi được gặp gỡ các văn nhân thi sĩ trong nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian do anh Việt Hải chủ xướng. Tất cả rất vui vẻ, ấm áp và đầy tình người; chia sẻ niềm vui với mọi người. Đây là cuộc gặp gỡ rất ý nghĩa trong “tình văn học” mà không thể quên.”
Sau đây là lời chia sẻ chân tình của một guitarist trong chuyến đi, và cũng là một hoạt náo viên, giúp vui cho mọi người, đó là anh Nguyễn Ngọc Uẩn:
“Tình cờ, tình cờ và rất tình cờ. Một chuyến du lịch Mỹ rất lý thú. Gặp gỡ các tên tuổi trong làng văn học. Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian. Với những giọng hát thật tuyệt vời. Cho tôi tràn ngập niềm cảm xúc. Cám ơn duyên gặp gỡ các bạn. Còn duyên sẽ còn gặp lại….”
Ngoài ra, còn các bạn trong nhóm Ninh Hoà có mặt trong chuyến đi này mà đã tạo niềm xúc động thật sâu đậm đối với KM, chính là hai chị em Hương Võ và Oanh Võ. KM sẽ không bao giờ quên ân tình của hai bạn dành cho KM. Bên cạnh đó, còn có các bạn như: guitarist kiêm ca sĩ Huỳnh Út, Phương Liên, Tuyết Mai, Mai Hưng Hảo, Mai Hưng Toàn, Nguyễn thị Bé, chị Loan, và hai mẹ con chị Hoà ở Boston….Tất cả….Vâng! Tất cả tình người, tình bạn thân ái đã gây nên niềm cảm xúc thật sâu xa trong tâm hồn KM, mà đã tạo thành những vần thơ:
Này Bạn Hỡi!
Ta biết nhau từ bao giờ?
Đời đưa bạn đến với ta
Cho nhau nụ cười thương mến
Chia sẻ những lúc băn khoăn
Ta cùng vui trong văn chương
Cùng say sưa bên tiếng đàn
Quanh ta đời bao thách đố
Có bạn ta vẫn cười vui
Này bạn hỡi!
Tình bạn hữu như nắng ấm
Chan hòa những ngày mưa rơi
Bên nhau hát khúc sum vầy
Đời nghệ sĩ đầy niềm vui
Này bạn hỡi!
Ta gặp nhau nơi xứ người
Niềm an ủi thật bao la
Giang rộng đôi tay chào đón
Bạn hiền cùng đến với ta
Dù thời gian có trôi qua
Đường đời có muôn vạn nẻo
Hãy như chim bay tìm về
Cùng bên nhau trọn niềm vui
Thơ Kiều My
Kỷ niệm về một chuyến đi khó quên. Thương mến tất cả các bạn. Hẹn ngày tái ngộ.
Kiều My
California, US April 2023
-
MỜI VÀO NGHE NHẠC CỦA LIÊN NHÓM NVNT & TTG
Mưa Chiều Nhớ Ai
Thơ: Trần Việt Hải
Nhạc: Phan Đình Minh
Hòa âm: Phạm Hồng Thái
Như Lá Cỏ Tàn
Thơ: Kiều My
Nhạc: Phan Đình Minh
Hòa âm: Phạm Hồng Thái
Giọt Tình Sầu
Thơ: Khánh Lan
Nhạc: Phan Đình Minh
Hòa âm: Phạm Hồng Thái
Tình Tuyệt Vọng
Thơ: Khái Hưng
Nhạc: Phan Đình Minh
Hòa âm: Phạm Hồng Thái
-
TIỆC CHÚC THỌ QUÝ NIÊN TRƯỞNG & MỪNG XUÂN QUÝ MÃO 2023
LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIÊNG THỜI GIAN Xuân Quý Mão đã đi qua hơn hai tuần, nhưng dư âm của ngày hội Tết cổ truyền vẫn còn lưu đọng trong buổi tiệc Tân Niên Quý Mão, do Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian (NVNT & TTG) tổ chức thứ Bảy, ngày 4 tháng 2 năm 2023. Ngoài mục đích chào đón năm mới, buổi tiệc còn có mục đích cao đẹp hơn: Đó là chúc thọ các vị cao niên hiện diện trong bữa tiệc.
MỪNG TUỔI & CHÚC THỌ CÁC NIÊN TRƯỞNG Mừng tuổi, chúc thọ – là nét văn hóa tốt đẹp của dân tộc Việt Nam trong ngày Tết truyền thống. Dù đã trải qua bao thế hệ, nhưng nét văn hóa này vẫn còn duy trì mãi đến hôm nay. Ngay cả người dân Việt lưu lạc khắp nơi trên thế giới, vẫn luôn mong muốn bảo tồn và truyền lại nét văn hóa này cho những thế hệ mai sau. Năm cũ đã qua đi, năm mới đến… với niềm hy vọng được mọi điều tốt đẹp, vạn sự như ý… mà tất cả mọi người đều mong ước.
Dưới ánh nắng hanh vàng, dịu dàng của miền Nam California lan tỏa khắp nơi nơi…như nhắc nhở chúng ta: Chúa Xuân đang hiện diện nơi đây… Phải, trong cái không khí se se lạnh, những nụ hoa đua nhau hé nở, những cánh mai vàng, những cành đào hồng thắm, những chậu lan tinh khiết và những nhánh cây khô bên đường đang trổ lá non, xanh màu mạ mới … như mang dáng dấp của mùa Xuân đến với muôn vạn vật… lòng tôi như cũng rộn lên một niềm vui…
… Ngoài cửa của nhà hàng Diamond Seafood, mọi người với vẻ mặt hân hoan, ánh mắt thân thiện, nụ cười tươi tắn trên môi, bước vào bên trong khánh phòng. Khai mạc bữa tiệc, nhà văn Khánh Lan chào mừng quan khách với nụ cười tươi nở trên môi, Khánh Lan tiếp: “Kính chúc quý niên trưởng và các anh chị em – Một năm mới an khang, thịnh vượng, sức khỏe vẹn toàn và vạn sự như ý”. Quý vị quan khách trong hội trường đáp lại lời cảm tạ bằng những tiếng vỗ tay nồng nhiệt dành cho nhà văn Khánh lan.
NHÀ VĂN KHÁNH LAN KHAI MẠC BUỔI HỌP MẶT CHÚC THỌ CÁC NIÊN TRƯỞNG Sau đó, Thụy Lan thật xinh xắn trong chiếc áo dài trắng tha thướt, đảm nhiệm vai trò MC hôm nay.
MC THỤY LAN Cô giới thiệu phần trình diễn của ban tam ca Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên trong ca khúc rất ý nghĩa của “Tết”: Bản nhạc “ Ly Rượu Mừng” đã khiến không khí trong hội trường bỗng trở sống động, hào hứng, vui và nhộn nhịp hẳn lên…
TAM CA: LÂM DUNG, ÁI LIÊN, NGỌC QUỲNH Không khí hân hoan nhộn nhịp của Tết đã thật sự trở lại trong khoảng không gian thu hẹp, gói ghém đầy tình thân ái giữa các bậc huynh trưởng với những thành viên trong hội và các thân hữu. Trong buổi tiệc chúc thọ hôm nay, Kiều My nhận thấy có sự hiện diện của các bậc niên trưởng như: Nữ sĩ Dương Hồng Anh, Nhạc sĩ Lê Văn Khoa và phu nhân ca sĩ Ngọc Hà, Giáo sư Dương Ngọc Sum, Giáo sư Tiến Sĩ Trần Huy Bích, Nhà văn Nguyễn Quang, Nhà văn Chinh Nguyên và phu nhân, Thi sĩ Lê Trọng Nguyễn Nga, Nhà văn Vi Khiêm, Nhiếp ảnh gia Paul Lê Văn.
Từ trái sang phải: Minh Thư, Thụy Lan, Ông Bà John & Susan Tạ Đây là bữa tiệc Tân Niên đầu tiên mà Liên Nhóm NVNT & TTG họp mặt và trong bầu không khí ấm cúng ấy, mọi người hình như rất vui khi được họp mặt cùng với các vị huynh trưởng trong bữa tiệc đầu năm, nhất là khi nhận thấy các vị với sức khỏe vẹn toàn. Những lời chúc tụng đến các vị niên trưởng, thành viên và thân hữu xen lẫn tiếng cười vang dội, bao phủ cả khánh phòng.
GS Tiến Sĩ Trần Huy Bích Từ trái sang phải: Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Châu,
Chị Ngọc Hà (Phu nhân của GS Lê Văn Khoa), Chị Bảy Minh Khai (Em của NS Lam Phương),
Chị Susan Xuân Tạ (Phu nhân của Ông John Tạ, Chủ tịch của công ty dược thảo Princess Lifestyles)Nhà văn Trần Việt Hải tỏ vẻ hài lòng cho buổi họp mặt hôm nay, anh đã chia sẻ cảm tưởng và niềm mong ước tổ chức một buổi tiệc cho các vị niên trưởng. Vì đây là buổi họp mặt quý giá để mọi người có cơ hội cầu chúc tất cả những bậc niên trưởng đáng kính: ”Phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn”… vạn sự tốt đẹp trong năm Quý Mão và những năm kế tiếp. Bởi “Thời gian trôi đi thật nhanh và nó cũng chẳng chờ đợi ai!”. Thật vậy, sức khỏe con người cũng không thể chống chọi trường kỳ với thời gian bất tận. “Thời gian thì vô hạn, mà con người thì có hạn!”. Do đó, ngày nào còn được gặp gỡ vui vầy… thì những cuộc sum họp… Ôi! quý giá biết bao!
Tù trái sang phải: Kiều My, Khánh Lan, Lệ Hoa, NV Việt Hải, Thụy Lan, Minh Thư Tiệc Tân Niên hôm nay càng tô điểm thêm niềm phấn khởi do sự hiện diện đầy nhiệt tình của những vị khách từ phương xa đến. Đó là nhà văn Chinh Nguyên và phu nhân từ San Jose; cô Thái Loan từ mãi trời Tây, Paris, đã góp mặt trong dịp này. Đặc biệt, nữ ký giả kiêm nhà văn Kiều Mỹ Duyên cũng đến tham dự buổi tiệc chúc thọ hôm nay. Thật cảm động khi biết chị ăn chay trường nhưng chị vẫn đến chung vui với hội và để cùng bạn hữu chúc thọ cho các huynh trưởng. Qua bao năm tháng, chị luôn dành mọi ưu ái cho nhóm NVNT & TTG. Ôi, tấm chân tình của chị! Thật cao quý!
Phóng Viên, NV Kiều Mỹ Duyên và NV Khánh Lan Mọi người vừa thưởng thức những món ăn rất ngon của nhà hàng, vừa chuyện trò, trao đổi những mẫu chuyện thường ngày trong cuộc sống. Thỉnh thoảng có những tràng vỗ tay vang rền, hay những tiếng cười giòn tan thay cho tiếng pháo. Thật thú vị làm sao, khi ở hải ngoại mà chúng ta cũng tìm lại được hương vị của ngày Tết như lúc còn ở quê nhà; mặc dù không đậm đà lắm, nhưng ít ra cũng còn lại “một thoáng hương xưa”… Bên cạnh chúng ta vẫn còn các huynh trưởng, vẫn còn bạn bè, vẫn còn tình đồng hương nơi xứ người, trong bữa tiệc hội ngộ Quý Mão.
Ngoài ra, Kiều My nhận thấy có những món quà thật ý nghĩa (Tim Não Hoàn và Bài Độc Bổ Phổi) của ông bà John & Susan Tạ, Chủ tịch Công ty dược thảo Pricess Lifestyles, riêng tặng cho các vị niên trưởng. Những món dược thảo hảo hạng giúp ích cho sức khỏe của những bậc huynh trưởng. Kiều My rất cảm kích tấm lòng hào hiệp của ông bà John Tạ.
Chương trình được tiếp tục với giọng ngâm điêu luyện của Ngọc Quỳnh qua sáng tác của nữ sĩ Dương Hồng Anh, đã làm mọi người thích thú:
ĐẦU XUÂN HỌP BẠN
Cali trời thơ mộng
Rủ xuân về chiều nay
Mang theo hồn non nước
Thơ nhạc đến tràn đầy
Nghe gió xuân xưa về
Thềm hoa ngát hương quê
Cùng nhau tay nắm tay
Cùng nhau ta đến đây
Chiều thơ nhạc bừng say
Cùng nhau ta đến đây
Bài thơ nào cho nhạc
Hồng lên má hây hây
Bên nhau vui ca hát
Bản tình ca réo rắt
Yêu quê hương, yêu người
Yêu tha nhân yêu đời
Nhạc thơ nào ngây ngất
Cho hồn nhiều ngất ngây
Hoa nở muôn ngàn đóa
Theo gió về hương bay
Nắm tay nhau múa hát
Ru hồn xuân bát ngát
Nhìn lên từng ánh mắt
Hoa yêu thương rạng ngời
Cali ấm nắng vàng
Nhạc thơ xuân rộn ràng
Dư âm còn lắng động
Tình nghệ sĩ chứa chan
Hội trường vui vui quá
Bút hoa trải ngọt vần
Bâng khuâng khung trời mộng
Lãng đãng một chiều xuân…
Nữ sĩ Dương Hồng Anh đã cảm tác bài thơ Đầu Xuân Họp Bạn để dành tặng cho tất cả thân hữu trong dịp Xuân về. Mặc dù tuổi hạc đã cao, nhưng tâm hồn thi sĩ vẫn còn lai láng và trẻ trung như mùa xuân tươi thắm. Xin chân thành cảm tạ nữ sĩ và kính chúc nữ sĩ dồi dào sức khỏe, tinh thần minh mẫn hầu tiếp tục làm thơ nhé!
Riêng nhà thơ Lê Trọng Nguyễn Nga, hôm nay thật đẹp và tươi tắn trong chiếc áo dài màu đỏ thẵm, khiến mọi người phải trầm trồ. Thật vui, khi thấy tác giả của tập thơ “LẬT TRANG SÁCH CŨ” rất “an nhiên tự tại” để thưởng thức những khoảnh khắc đáng ghi nhớ và khó phai trong tâm hồn.
Thật bất ngờ và đặc biệt khi mọi người được nhận bao lì xì đỏ nho nhỏ, trong đó có tờ vé số mệnh giá 35 triệu Mỹ kim, nếu trúng lô độc đắc. Đây là món quà rất hay! Tuy nhỏ, nhưng biết đâu nó sẽ thật lớn! Kiều My chúc cho quý vị nào trong nhóm chúng ta được trúng vé số…thì cả họ sẽ được nhờ, phải không ạ? Good Luck!
Từ trái sang phải: NV Phóng Viên Kiều Mỹ Duyên, Ái Liên, Lâm Dung, Kiều My, Khánh Lan,
Lệ Hoa, NV Việt Hải, Thụy Lan, Minh Thư, Minh Châu, Ngọc Quỳnh.MC Thụy Lan giới thiệu giọng ngâm truyền cảm của NV Khánh Lan qua bài thơ của thi sĩ Tha Nhân; mà tác giả đã cảm tác qua hai câu đối của nhà văn, nhà thơ Trần Việt Hải trong một thiệp chúc Tết đầu năm mà anh gởi qua email:
“Trời thêm tuổi mới, năm thêm thọ
Xuân khắp càng khôn, phúc khắp nhà”
Thi sĩ Tha Nhân đã cảm tác hai câu đối trên qua bài thơ thất ngôn bát cú để kính tặng quí vị cao niên, ông đã làm bài thơ NĂM MỚI CHÚC THỌ theo thể thơ: ”Tung Hoành trục khoán” mà câu đầu làm trục tung và câu 2 làm hoành, như sau:
NĂM MỚI CHÚC THỌ
TRỜI ở trên cao ban thái hòa
THÊM điều nhân nghĩa nét tinh hoa
TUỔI là quà tặng, phô hiền đức
MỚI hưởng thong dong tận lúc già
NGƯỜI ngó vui tươi nên nói trẻ
THÊM nhìn yếu đuối bảo rằng già
THỌ như tùng bách…xin cầu chúc
XUÂN KHẮP DƯƠNG GIAN…PHÚC KHẮP NHÀ...
Thi sĩ Tha Nhân cũng là một thành viên trong Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian. Tuy ở xa không thể tham dự buổi họp mặt, nhưng ông cũng gửi đến chúng ta tấm lòng ưu ái của ông đối với hội. Thành thật cảm ơn và cầu chúc thi sĩ năm mới vạn sự như ý.
CÁT BÁNH CHÚC THỌ Chiếc bánh ngọt lớn chúc thọ cho bậc niên trưởng được cắt ra, như chia sẻ ngọt bùi với nhau. Trong lúc ban tam ca cùng xướng lên bản nhạc NVNT & TTG hành khúc: BẠN BÈ TÔI – thơ của nữ sĩ Dương Hồng Anh, nhạc sĩ Lâm Dung phổ nhạc. Và đây cũng là lúc kết thúc bữa tiệc Chúc Thọ cho các niên trưởng. Mọi người chia tay nhau trong lưu luyến và hy vọng sẽ gặp lại đầy đủ vào dịp Tết 2024.
Từ phải sang trái: NV Kiều My và Lệ Hoa (Phu nhân của NV Việt Hải) Tân niên bạn hữu sum vầy
Chúc mừng năm mới tràn đầy niềm vui
Trời ban phúc lộc chan hòa
An khang thịnh vượng… nhà nhà ấm no
Kiều My, Tết Quý Mão 2023
-
Đầu Xuân Họp Bạn của Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian
Ca li trời thơ mộng
Rủ xuân về chiều nay
Mang theo hồn non nước
Thơ nhạc đến tràn đầy
Nghe gió xuân xưa về
Thềm hoa ngát hương quê
Cùng nhau tay nắm tay
Cùng nhau ta đến đây
Chiều thơ nhạc bừng say
Cùng nhau ta đến đây
Bài thơ nào cho nhạc
Hồng lên má hây hây
Bên nhau vui ca hát
Bản tình ca réo rắt
Yêu quê hương, yêu người
Yêu tha nhân, yêu đời
Nhạc thơ nào ngây ngất
Cho hồn chiều ngất ngây
Hoa nở muôn ngàn đóa
Theo gió về hương bay
Nắm tay nhau múa hát
Ru hồn xuân bát ngát
Nhìn lên từng ánh mắt
Hoa yêu thương rạng ngời
Ca li ấm nắng vàng
Nhạc thơ xuân rộn ràng
Dư âm còn lắng đọng
Tình nghệ sĩ chứa chan
Hội trường vui vui quá
Bút hoa trải ngọt vần
Bâng khuâng khung trời mộng
Lãng đãng một chiều xuân…
Dương Hồng Anh
Xuân Quý Mão ~ 2023
-
GIAI ĐIỆU MƯA…
Chiều nay, không gian lặng lẽ chìm vào hoàng hôn, những đám mây xám vần vũ vây kín một vùng đồi núi. Những cơn gió nhẹ lướt qua thung lũng, mang theo hơi nước mát lạnh, như vỗ về nỗi buồn hiu hắt của cỏ cây. Mưa bắt đầu rơi!..Tiếng mưa rơi lộp độp trên những mái nhà, vang dội khắp nơi nghe thật vui tai. Những giọt mưa tròn trĩnh đầu tiên đã rơi xuống vùng đất cằn cỗi sau cơn hạn hán kéo dài và xoa dịu những đợt nóng gay gắt của mùa hè vừa qua. Mưa vội vã trút xuống từ khoảng trên không xa tắp, như ơn mưa móc mà mọi vạn vật đang khao khát mong chờ. Chắc hẵn cỏ cây hoa lá cũng hớn hở, khi được tắm gội lớp bụi trần đã bám chặt suốt mấy mùa nắng cháy? Cơn mưa lao xao kéo dài… tạo thành những giòng nước lăn tăn chảy xuôi theo con dốc, nghiêng nghiêng xuống hồ nhỏ dưới chân đồi mà bấy lâu hầu như khô cạn.
Trời về khuya, mưa cứ tuôn rơi như những lời ru dịu dàng, vỗ về mọi người vào giấc ngủ thần tiên; âm vang của tiếng mưa như một ca khúc êm dịu, hay như một dạ khúc u hoài! Tôi bước đến cửa sổ vén bức màn qua, để ngắm mưa ràn rụa bên ngoài khung kính. Đêm nay bầu trời không có ánh trăng vằng vặc hay muôn vì sao lấp lánh; mà chỉ có mây đen dầy đặc với cơn mưa nặng hạt đang rơi xuống thành phố nhỏ. Mưa như hối hả xóa đi những ngày nắng hạ, mang đến nơi đây cả không gian sụt sùi ướt đẫm.
Tôi kéo cửa kính lên, hé mở đủ để cho làn gió lành lạnh lùa vào và lẻn bước vào phòng tôi. Ngoài kia, một giai điệu nhịp nhàng của tiếng mưa rơi như đang nhảy nhót ngoài hiên vắng – Một giai điệu thật kỳ diệu luôn làm rung cảm hồn tôi! Từng giọt mưa rơi tích tách trên những mái ngói đỏ…trên những nhánh lá cây xào xạc… giọt ngắn giọt dài… như từng giọt vui giọt buồn rót vào tim tôi; nhưng mang lại trong tôi cảm giác bình an, tĩnh lặng.
Tôi đứng đây say sưa nhìn mưa rơi tầm tã với tâm tư lắng đọng, chơi vơi theo con đường nhỏ uốn cong đang đắm mình trong cơn mưa lạnh, dưới ánh đèn vàng hiu hắt bên hai hàng cây đã héo úa. Cái lạnh của mùa đông đã làm cho cây xanh trở nên tàn tạ già nua, cành lá tả tơi, đang đứng gục đầu buồn bã. Dường như cỏ cây cũng có nỗi niềm riêng của nó! Bốn bề vắng ngắt không một bóng người, tất cả như đang chìm trong giấc ngủ vùi; chỉ còn nghe tiếng mưa quyện trong gió… rít lên từng hồi như tiếng than van trong đêm trường giá lạnh!
Trong căn phòng ấm cúng – Đây là thế giới của riêng tôi! Cho tôi ôm ấp trọn vẹn niềm đam mê thích thú, hòa lẫn nỗi buồn man mác… nghe như giai điệu của tiếng mưa rơi trên phím đàn. Hồn tôi giờ đây cũng sướt mướt như bầu trời ướt sũng ngoài kia dưới màn nước mưa dày đặc. Mưa!…Mưa ơi!…Đã gợi lại trong tôi bao kỷ niệm vui buồn từ vùng ký ức, lần lượt kéo về theo tiếng rì rào của giọt mưa rơi. Cho tôi hồi tưởng về kỷ niệm đẹp nhưng buồn và khó quên của thời con gái vào một buổi chiều mưa Sài Gòn…
…Cũng buổi chiều mưa năm ấy, chàng đón tôi nơi cổng trường sau giờ tan học, với nụ cười thật tươi và vòng tay ôm nồng ấm… Chàng vừa trở về thành phố sau một phi vụ hiểm nguy, mà cái chết chỉ trong đường tơ kẻ tóc! Trên người chàng, bộ đồ bay đã bị ướt sũng vì mưa, trông thật tội nghiệp! Hai đứa chở nhau trên xe Vespa, cùng che chung chiếc áo che mưa rộng thùng thình. Chàng của tôi là thế, lúc nào cũng rất chu đáo và thật khôn ranh, chàng thì thầm vào tai tôi:
- Ngồi sát vào và ôm anh thật chặt nhé, kẻo mưa làm ướt áo em yêu.
Giọng chàng nồng ấm, cho tôi cảm giác bé bỏng và luôn được chàng cưng yêu che chở. Chàng nắm lấy tay tôi, nâng niu rồi đặt nhẹ lên bụng chàng. Tôi cũng chẳng vừa, choàng tay ôm eo chàng thật chặt, hơi ấm từ lưng chàng khiến tôi cảm thấy ngây ngất. Bỗng chàng phá lên cười hăng hắc vì… bị tôi làm cho nhột nhạt. Chàng biết, chàng vừa bị trúng ngay chiêu “tương kế tựu kế” của tôi! Hai đứa cùng hiểu ngầm ý của nhau và cất tiếng cười vang, thích thú giữa cơn mưa mù mịt, trắng xóa mặt đường. Tôi áp sát mặt vào lưng chàng, mùi áo nhà binh như đong đầy hai buồng phổi của tôi…Lúc ấy, cả hai chúng tôi đều cầu mong cho mưa cứ kéo dài mãi, đừng tan biến!… Để chúng tôi được tận hưởng hết những thú vị của đôi tình nhân đi trong mưa.
Nhưng!…Cơn mưa nào rồi cũng phải dứt! Sau buổi chiều mưa kỷ niệm ấy, hai đứa không còn cơ hội bên nhau, dưới cơn mưa lành lạnh, để có những nụ cười thoải mái hồn nhiên, để còn ghi mãi trong tim tôi mối tình đẹp trong sáng của tuổi thanh xuân.
Định mệnh nghiệt ngã đã nhẫn tâm cướp đi mạng sống chàng trong cuộc chiến tàn khốc dưới cơn mưa đạn pháo! Chiến tranh tàn ác như một con quái thú khổng lồ hung hãn! – Nó đã tiêu diệt hết tất cả những gì trong tầm ảnh hưởng của nó – từ mạng sống quý giá của con người, đến niềm vui, hạnh phúc và đến cả tương lai của con người v.v… Chàng đã ra đi vĩnh viễn! Chàng mãi mãi không còn trên cõi đời này nữa! Nhưng mưa ơi!… Sao mưa vẫn đến!…Vẫn trút cơn giận dỗi xuống thành phố đẹp thân yêu!…Mưa vẫn rào rạt trên những con đường đầy lá thân quen!… Mưa vẫn mang giai điệu trầm mặc đến trong mông lung…như gợi nhớ gợi thương!… Để cho tôi luôn thấy thấp thoáng hình bóng thân yêu đầy nét kiêu hùng của chàng nhạt nhòa trong mưa bay…. vào những buổi chiều đông!…
Mưa rơi trong đêm vắng
Giọt mưa hay giọt sầu?
Lắng đọng hồn cô quạnh
Lạc lõng giữa đêm mưa
Tí tách… tiếng mưa rơi
Gõ cửa hồn quạnh quẽ
Đong đầy nỗi vấn vương
Tiếng mưa rớt vào hồn
Ướt đẫm tim băng giá
Thẫn thờ đếm mưa rơi!
Ngoài hiên bên song vắng
Lướt thướt lá khô bay
Hồn lạc đến phương nào
Giai điệu buồn… mưa rơi!
Mưa rơi luôn mang dáng dấp nghệ thuật siêu đẳng của thiên nhiên, là nguồn cảm hứng dạt dào cho những tâm hồn nghệ sĩ để tạo nên những vần thơ, những tác phẩm văn chương, tác phẩm hội họa, nhiếp ảnh hay những ca khúc v.v…để tâm hồn người nghệ sĩ đồng điệu hòa cùng với tiếng mưa. Ngoài kia, có lúc mưa nặng hạt hơn, đong đưa theo cơn gió, rào rạt như: “nhịp điệu của mưa” trong ca khúc RHYTHM OF THE RAIN.
Trong đầu tôi văng vẳng âm điệu như tiếng mưa trong bản nhạc nổi tiếng một thời – Nói lên tâm sự của một người tình đau khổ khi nghe tiếng mưa rơi làm chàng bật khóc, vì người yêu đã bỏ đi mang theo trái tim của chàng. Tiếng mưa mang âm điệu buồn vời vợi, như một tác nhân đồng lõa tạo nên niềm đau ray rứt cho những tâm hồn sầu muộn. Qua tiếng hát của nữ ca sĩ Pháp Sylvie Vartan rất đỗi lôi cuốn lại cất lên trong tâm tưởng của tôi. Cho tôi lắng tai nghe tiếng mưa đang rơi ngoài kia: J’ecoute en soupirant la pluie qui roussele…Frappant doucement sur mes careaux…(trong bản nhạc EN ECOUTANT LA PLUIE). Âm điệu của bản nhạc Pháp này đã gắn bó với tôi trong những ngày mưa dạo nào, của thời thơ mộng đã qua.
Tất cả kỷ niệm của những ngày mưa của thuở học trò đã qua đi; nhưng mãi còn đó trong tiềm thức, vẫn không phôi pha theo ngày tháng. Có những buổi trưa trời bỗng nhiên ảm đạm, mây mù kéo về thành cơn mưa bất chợt; chiếc dù rộng đủ che hai đứa khi đi dưới hai hàng cây xanh trong cơn mưa lất phất, tạo thành những kỷ niệm khôn nguôi một thời của tuổi vàng son. Kỷ niệm đẹp đã qua đi trong hối tiếc, mà thời gian và tiền bạc không thể mua lại được.
Nhưng “mưa” luôn hiện hữu và mãi mãi vẫn là một đề tài bất tận, cũng như nguồn cảm hứng cho mọi sáng tác nghệ thuật. Tiếng mưa rơi luôn ngân lên giai điệu diệu kỳ mỗi khi trút xuống trên vạn vật. Nhưng, những hạt mưa rơi…có thể cuốn trôi đi bao kỷ niệm của dĩ vãng. Phải chăng tình yêu và mơ ước – có khi cũng như những hạt mưa rơi xuống đất, rồi trôi theo dòng nước cuốn đi vào những con sông…để rồi ra biển cả. Mặc dù mưa cho ta những nỗi vui cũng như nỗi buồn, lại thêm những điểm tiêu cực của nó; nhưng hãy sống qua những ngày mưa buồn bã, để yêu thích thêm những ngày nắng vàng chói chang.
Cơn mưa tầm tã đêm nay lại đưa tôi về những ngày mưa kéo dài ở miền rừng núi, với những đồi thông thơ mộng của Đà Lạt, ẩn chứa bao nỗi buồn vời vợi; nhưng nét trữ tình của nó tô thêm vẻ hài hòa cho một bức tranh thiên nhiên sống động. Mưa cứ lác đác rơi… khi nhẹ nhàng… khi như vũ bão. Nhìn xa xa, có những dãy núi nhấp nhô chi chít những hàng thông xanh rì, oằn mình dưới cơn mưa ướt át dai dẳng, dường như bất tận của “mưa rừng” buồn muôn thuở.
Dưới chân đồi là những đồn điền trà và cà phê xanh ngát mênh mông – Lố nhố những người sơn cước đang lui cui nhặt hái những trái cà phê chín đỏ, hay những lá trà xanh…bỏ vào chiếc gùi đeo sau lưng nặng trĩu dưới cơn mưa buốt giá. Tôi say sưa ngắm bức tranh tuyệt đẹp của thiên nhiên đang trải ra trước mắt; nhưng… tôi không khỏi chạnh lòng khi nhìn thấy những người mang số kiếp lam lũ, vất vả đáng thương, phải khom lưng tắm nắng tắm mưa…để mưu sinh. Hình ảnh chân thật của quê hương tôi đó! Mang đậm nét hiền hòa, cần cù, lam lũ.. luôn chắp tay khấn cùng trời cao qua những câu ca dao:
“Lạy trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
Lấy đầy bát cơm
Lấy rơm đun bếp…“
Mưa vẫn rơi rơi trong đêm trường… Những giọt mưa đêm lần theo lối mòn của những kỷ niệm dấu yêu và những hình ảnh thân thương thuở nào, mà bấy lâu dường như đã ngủ yên trong tiềm thức. “Giai điệu mưa” như một cung nhạc sầu lâng lâng, đã âm thầm len lõi vào tận trong tâm khảm, vào tận đáy tâm hồn tôi, như khai quật nấm mồ của ký ức; mà ký ức giờ đây như những vệt nắng chiều còn lưu luyến buổi hoàng hôn… Cho tôi được sống lại từng khoảnh khắc của những kỷ niệm yêu dấu xưa, mà tưởng chừng như đã phôi phai theo cuộc sống vội vã nơi xứ người…
Kiều My
California, Jan 16, 2023
-
VAI TRÒ ÂM NHẠC TRONG ĐỜI SỐNG TINH THẦN CỦA CON NGƯỜI
Âm nhạc được xem như món ăn tinh thần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của con người. Âm nhạc là sợi dây gắn kết giữa con người với con người, nó giúp họ giao lưu, giải sầu. Bản thân âm nhạc muôn màu, muôn vẻ nên nó làm cho cuộc sống tinh thần phong phú hơn. Có loại nhạc đơn thuần vui chơi giải trí giúp ta giải tỏa những căng thẳng, muộn phiền; có loại nhạc cổ vũ khích lệ tinh thần, rất thích hợp với người chơi thể thao hoặc người lính ra trận; có loại nhạc chữa bệnh, khơi gợi ký ức trong người mất trí nhớ, xoa dịu nỗi cô đơn ở người trầm cảm, cải thiện khả năng giao tiếp cộng đồng cho người tự kỷ…Cho nên khi chúng ta biết cách sử dụng âm nhạc hợp lý và đúng cách, thì món ăn tinh thần này sẽ trở thành người bạn thân thiết, trở thành nơi để chia sẽ những niềm vui, nỗi buồn, giúp con người thêm yêu cuộc sống hơn. Sau đây là những ý niệm căn bản về âm nhạc.
Âm nhạc là gì và những lợi ích của âm nhạc đối với cuộc sống.
- Âm nhạc là gì?
Về căn bản thì âm nhạc vốn chỉ là âm thanh: Âm thanh là những âm vang rung động trong môi trường. Chúng ta cảm nhận được những rung động ấy bằng cách ta nói mình “nghe được âm thanh”. Nhưng không phải âm thanh nào cũng được gọi là âm nhạc. Dưới đây là một số định nghĩa về âm nhạc:
Âm nhạc chính là một bộ môn nghệ thuật dùng âm thanh (chất giọng) để diễn đạt tình cảm, cảm xúc của con người. Âm nhạc cũng được định nghĩa theo một cách khác, đó chính là sự sắp đặt có nghệ thuật của những âm thanh và là một phần không thể tách rời của cuộc sống. Nói theo một cách tình cảm hơn, âm nhạc là thứ khiến con người biết yêu thương, chia sẻ và cảm thông với nhau. Âm nhạc là nghệ thuật đến từ âm thanh, âm thanh trong cuộc sống đã được con người diễn đạt, biến đổi thành âm nhạc. Âm nhạc là món ăn tinh thần cho cả nhân loại, nó gắn bó mọi người với nhau không phân biệt dòng máu, màu da, dân tộc, vị trí địa lý, quan điểm chính trị hay đẳng cấp lại với nhau.
- Những lợi ích của âm nhạc đối với cuộc sống:
Xét về nguồn gốc, âm nhạc gồm hai thể loại chính là thanh nhạc và khí nhạc, chúng được định nghĩa như sau:
- Thanh nhạc: Âm nhạc dựa trên lời bài hát để diễn tả những tâm tư tình cảm, cảm xúc, thể hiện ý tưởng của người viết.
- Khí nhạc: Âm nhạc dựa trên các âm thanh thuần túy của những loại nhạc cụ. Vì thế, thanh nhạc khá trừu tượng, gây cảm xúc và sự liên tưởng cho thính giả.
Xét về mặt lợi ích của âm nhạc đối với cuộc sống, đã có rất nhiều ý hiểu về khái niệm âm nhạc, nhưng nhìn chung, âm nhạc là thứ có ảnh hưởng rất tích cực đến đời sống của con người, đem lại một số lợi ích rất đáng kể. Về phương diện giải trí, nó tác động đến sự hình thành và phát triển của con người. Hiện nay âm nhạc là một trong những nguồn giải trí tối ưu và không thể thiếu trong đời sống của con người. Ngoài ra, âm nhạc còn có động lực làm thức tỉnh các giác quan bên trong não bộ và đặc biệt là nhận thức mọi sự thay đổi đang diễn ra bên ngoài.
Thí dụ, khi trẻ em được tham dự các bài học âm nhạc, khả năng phản xạ tại vỏ não trở nên bén nhạy, tác động trực tiếp đến thùy trán của não, nơi kiểm soát sự tập trung và khả năng phán đoán. Với các mẫu nhạc có giai điệu bắt tai có thể phát triển khả năng diễn thuyết bên cạnh khả năng phản xạ nhanh nhẹn của trẻ em, hiệu ứng tích cực này có thể duy trì rất lâu.
Về phương diện giáo dục và phát triển toàn diện, âm nhạc giúp con người phát triển mọi mặt như văn, thể, mỹ, đức, trí… Nhất là thời thơ ấu, âm nhạc sẽ gieo vào lòng trẻ thơ những hình ảnh thần tiên kỳ diệu và những ước mơ trong sáng, cao đẹp, vun đắp tình người, tình mẹ con và tình gia đình.
Như vậy, có thể nói âm nhạc có vị trí quan trọng trong cả cá nhân lẫn cộng đồng. Trong cuộc sống xưa kia, cha ông chúng ta đã nhận định rằng: Âm nhạc không thể thiếu trong đời sống của nhân loại. Ngày nay, vị thế của âm nhạc càng ngày càng được nâng cao và trong tương lai và như một lẽ dĩ nhiên, âm nhạc càng ngày càng phát triển rực rỡ. Âm nhạc luôn luôn là nguồn hạnh phúc cho tất cả mọi người sống trên trái đất bởi không có âm nhạc thế giới thực sự sẽ rất buồn tẻ như sự thiếu vắng của cây cỏ, hoa lá xung quanh chúng ta vậy. Ngay cả trong thiên nhiên của chúng ta cũng có sự hiện diện của âm nhạc, chẳng hạn như chúng ta nghe được tiếng rì rào của gió, tiếng ầm âm của sóng biển và tiếng vi vu của thông reo. Âm nhạc có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với hạnh phúc của con người, xua tan đi nỗi sầu khổ và rót đầy niềm vui sướng hân hoan trong tâm tưởng của chúng ta.
Âm nhạc muôn màu, muôn vẻ và tùy thuộc vào cảm xúc, vào cách đón nhận của mỗi người. Có âm nhạc khiến cuộc sống tươi đẹp hơn; do vậy, nhạc là tiếng vọng của cảm xúc. Mặc dù chúng ta không thể nhìn thấy cảm xúc, không thể nghe, không thể ngửi, không thể nếm hay chạm vào được cảm xúc, mà chỉ có thể cảm nhận mà thôi. Một khi ta đã yêu thích một môn nghệ thuật nào đó và đam mê đủ để ta có thể cảm nhận được nó, ta sẽ nghe được tiếng vang vọng từ một cuộc sống đầy bí ẩn và khát khao đang mời gọi tâm trí ta. Như thế, có phải âm nhạc là phương tiện chuyển tải cảm xúc tuyệt vời nhất, trọn vẹn nhất, giúp chúng ta cảm nhận được từng ngõ ngách sâu thẳm nhất của tâm hồn.
Xét về những tác dụng tốt đối với sức khỏe, nghiên cứu khoa học đã nêu ra âm nhạc có thể phục hồi cảm xúc và giúp chống lại bệnh trầm cảm. Nó có tác dụng cải thiện lưu lượng máu, tương tự như những gì thuốc statin làm được. Âm nhạc cũng làm giảm nồng độ các hooc-môn gây stress như cortisol, thậm chí có cả tác dụng giảm đau. Nhạc có thể giúp giảm căng cơ, cho phép bạn giảm bớt một số căng thẳng trong ngày. Ngoài ra thì âm nhạc còn có tác dụng lôi cuốn, hòa hợp, đi vào tiềm thức con người, đánh lạc hướng những suy nghĩ tiêu cực, khiến ta không để ý tới hoàn cảnh hoặc cảm xúc đau đớn, không vui, không ham muốn. (Theo Menard Japan blog)
Âm nhạc có sức mạnh quan trọng như thế nào?
Âm nhạc có thể giúp mọi người cảm thấy tự do, cân bằng và tự tin, xoa dịu và thư giãn. Chọn đúng loại âm nhạc và đúng thời điểm có thể khiến tâm trạng chúng ta tốt hơn. Bản năng chúng ta đều biết âm nhạc có sức ảnh hưởng lớn đến con người, đặc biệt là ở khía cạnh tâm hồn. Với âm nhạc, khi nghe bài hát đúng tâm trạng, bạn có thể tìm thấy cảm giác bình yên, tự tại hiếm hoi trong cuộc sống xô bồ.
Âm nhạc tạo ra sắc thái quan trọng trong cuộc sống của nhiều người. Một số người cho rằng cách đơn giản nhất khi thưởng thức một bản nhạc là lắng nghe; những người khác thì biểu diễn qua lời ca hay tiến xa hơn nữa là sáng tác âm nhạc. Do đó, ta có thể kết luận rằng: Âm nhạc đã trở thành một phần trung tâm trong đời sống hay công việc của họ. Lại có nhiều người cho rằng: Âm nhạc tạo ra một phản ứng cảm xúc tùy thuộc vào nghi thức sử dụng tác động đó, bởi âm nhạc có thể tạo ra sắc thái cho một không gian. Nào, bạn cảm thấy ra sao khi lắng nghe tiếng nhạc nhẹ nhàng trong một nhà hàng hoặc những âm thanh sôi động tại các buổi trình diễn văn nghệ ngoài trời?
Ngay cả trong lãnh vực thể dục thể thao, các vận động viên thường nghe nhạc trước khi thi đấu để nâng cao tinh thần và đoạt được thành tích tốt cũng như có rất nhiều người trong chúng ta sử dụng âm nhạc để thư giãn. Có những bản nhạc khó quên trong các bộ phim chúng ta yêu thích, nên khi chỉ cần nghe là một vài đoạn giai điệu của bộ phim ấy là ta có thể tưởng tượng ra các diễn tiến (hoạt cảnh hay phong cảnh) trong phim, như thể ta đang thực sự xem nó vậy. Điều này đã làm sáng tỏ giá trị đích thực của âm nhạc: Giá trị của âm nhạc được quyết định bởi tác động mà nó tạo ra đối với người trải nghiệm nó. Tóm lại: Mối liên kết với âm nhạc của chúng ta hoàn toàn mang tính cá nhân.
Vài năm qua, vai trò của sở thích và thưởng thức âm nhạc đã được kết nối chặt chẽ tới ba chức năng tâm lý học quan trọng.
- Khi chúng ta phản hồi tích cực với thứ âm nhạc mà mình đang nghe, thành tích của một số nhiệm vụ sẽ được cải thiện, trí tưởng tượng của ta lên tới đỉnh cao và trạng thái cảm xúc của ta được thay đổi.
- Thực tế, loại nhạc bạn nghe không ảnh hưởng tới việc nâng cao được các chức năng này, loại nhạc nào cũng làm được điều đó. Có rất nhiều phong cách hay thể loại nhạc khác nhau. Lựa chọn âm nhạc kết hợp với việc rất nhiều người mang theo các thiết bị nghe nhạc ngay lập tức khiến việc tiếp cận âm nhạc trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết.
- Giá trị của âm nhạc khác nhau tùy thuộc vào từng người. Một số người có một mối quan hệ bình thường với âm nhạc. Họ nghe nhiều loại nhạc mà họ thích nhưng không tìm hiểu sâu hơn. Một vài người tích hợp âm nhạc vào mọi khía cạnh của cuộc sống và cảm thấy nhớ khi không có âm nhạc.
Trên thực tế, có những người khi nghe nhạc hay thưởng thức một bản nhạc, họ phân tích ý nghĩa mà tác giả đang cố truyền tải qua dòng nhạc, trong khi những người khác thì trỉ trích giọng hát của các ca sĩ hay nội dung của người viết bài hát, rồi tự đề xuất ý kiến là bài hát ấy có đáng và không đáng nghe. Thực sự mà nói: Không ai có thể nói với bạn nên nghe loại âm nhạc nào hay nên chơi loại nhạc cụ nào để giúp đưa bạn tới nơi mình muốn.
Tóm Lại: Âm nhạc có thể giúp mọi người cảm thấy tự do, kết nối hoặc đưa mọi người đến gần nhau. Âm nhạc có thể giúp ta cân bằng, tự tin và xoa dịu và thư giãn. Nếu chúng ta chọn đúng loại âm nhạc và đúng thời điểm, nó có thể khiến chúng ta cảm thấy yêu đời và cuộc sống trở nên thi vị hơn. Khả năng kỳ diệu nhất của âm nhạc là khơi dậy giá trị và niềm tin trong chúng ta. Âm nhạc còn có một giá trị vật chất không thể bỏ qua do nhiều nghiên cứu cho thấy: Chi phí chăm sóc sức khỏe sẽ giảm bớt nếu âm nhạc được sử dụng trong việc chăm sóc cá nhân hàng ngày. Trong bài đánh giá trên quy mô lớn đầu tiên về bốn trăm bài nghiên cứu hóa học thần kinh của âm nhạc, một nhóm do Giáo sư Daniel J. Levitin thuộc Khoa Tâm lý học của Đại học McGill đã chỉ ra rằng việc chơi và nghe nhạc có lợi ích rõ ràng đối với mọi khía cạnh của sức khỏe, cả về tinh thần và thể chất. Đặc biệt, người ta khám phát ra rằng âm nhạc có thể cải thiện hệ thống miễn dịch của cơ thể. Sự thật này, có thể tiết kiệm được hàng tỷ đô la và giảm mức độ căng thẳng đáng kể.
Nghe nhạc cũng được cho là có hiệu quả làm giảm lo lắng trước khi phẫu thuật hơn nhiều so với sử dụng thuốc kê theo toa, điều này đã có các tác động sâu rộng, tích cực. Như vậy, phải chăng âm nhạc là một loại thuốc rất rẻ và hầu như không có tác dụng phụ. Nói cách khác âm nhạc là một sự hỗ trợ trong lãnh vực y khoa vì sự hữu ích ít tốn kém và sự an toàn của nó.
“Âm nhạc trong góc nhìn thực tế, với tôi, thật thú vị và ích lợi trong cuộc sống”.
Kiều My, California, Jan. 2023
Tài liệu tham khảo:
Wikimedia, Sage_Journals, Encyclopedia, Menard_Japan, Meditationfrance, Radiofrance.
-
NHÀ VĂN DOÃN QUỐC SỸ DƯỚI GÓC NHÌN VĂN HỌC
Vừa qua tại Nam California, lễ vinh danh và mừng thọ “bách niên chi lão”cho nhà văn, nhà giáo Doãn Quốc Sỹ được diễn ra thật trang trọng. Với sự có mặt của gia quyến ông, cùng giới nhà giáo, nhân văn thi sĩ, thân hữu, cựu học sinh và giới truyền thông v.v… Cũng nhằm mục đích vinh danh ông là một nhà giáo hiền đức, một nhà văn lỗi lạc, đã đóng góp trong kho tàng văn chương Việt Nam những tác phẩm ưu việt cho mai sau. Qua những tác phẩm của ông trải dài hơn một nửa thế kỷ cầm bút, cho ta nhận thấy trí tuệ của một hiền nhân đích thực bàng bạc trong văn chương của một kẻ sĩ yêu nước chân chính, một tấm lòng trung hậu đầy tình người, một tinh thần lạc quan sáng ngời. Lối văn phong thật trong sáng, và chân thật trong những tác phẩm của ông đã đi sâu vào lòng người qua bao thế hệ.
VÀI NÉT VỀ DOÃN QUỐC SỸ:
Ông sinh năm 1927 tại Hà Đông, nay thuộc quận Cầu Giấy, Hà Nội, trong một gia đình thấm nhuần Nho giáo. Ông lập gia đình với ái nữ của nhà thơ trào phúng Tú Mỡ (Hồ Trọng Hiếu) là bà Hồ thị Thảo. Trong cuộc đời, ông đóng hai vai trò rất hoàn hảo – một nhà giáo tận tâm hiền đức và – một nhà văn tên tuổi lẫy lừng. Đến năm 1954 ban hành hiệp định đình chiến được ký kết tại Geneve, Thụy Sĩ; nhằm chấm dứt chế độ thực dân Pháp tại Đông dương. Hiệp định này dẫn đến Việt Nam bị chia đôi đất nước- miền Bắc thuộc về Cộng sản; miền Nam thuộc về Dân chủ. Như hàng triệu người dân miền Bắc không chấp nhận chế độ Cộng sản, ông cùng gia đình phải rời bỏ quê cha đất tổ di cư vào miền Nam, vùng đất tự do để sinh sống.
- NHÀ GIÁO DOÃN QUỐC SỸ – Ông được mọi người và học sinh quý trọng vì tấm lòng đôn hậu và tận tâm của một bậc thầy, vì thế ông được mệnh danh là một kẻ sĩ chân chính. Ông bắt đầu dạy học (1951-1952) tại trường trung học Nguyễn Khuyến, Nam Định, kế đến là Chu Văn An, Hà Nội (1952-1953). Khi vào miền Nam, ông tiếp tục dạy học trường Trần Lục, Sài Gòn (1953-1960). Sau đó, ông được bổ nhiệm làm hiệu trưởng trường trung học công lập Hà Tiên (1960-1961). Trong những năm đầu thập niên 60, ông là giảng sư các trường Đại học Sư Phạm Sài Gòn và trường Đại học Văn khoa Sài Gòn. Ngoài ra, ông được du học tại Hoa Kỳ về ngành giáo dục và về nước tiếp tục giảng dạy cho đến năm 1975.
- NHÀ VĂN DOÃN QUỐC SỸ – Trong tiệc mừng thượng thọ của nhà văn Doãn Quốc Sỹ, GS. Nguyễn văn Sâm đã vinh danh Doãn Quốc Sỹ là: “nhà văn của thế kỷ 20” Thật vậy, ông rất xứng đáng được ban tặng tước hiệu này qua phẩm chất đức độ cao quý của một kẻ sĩ và là nhà văn tài ba đã sáng tác nhiều tác phẩm trong thế kỷ 20. Qua những tác phẩm mà Doãn Quốc Sỹ viết đã chứng tỏ được tính chất đích thực của một kẻ sĩ phương đông – luôn chân thành và tin vào những điều tốt đẹp của cuộc sống và hướng về chân trời tốt đẹp của CHÂN THIỆN MỸ. Sau khi di cư vào miền Nam, thể chế chính trị của Việt Nam chuyển từ Quân chủ Lập hiến sang Dân Chủ Cộng hòa; đồng thời nền văn học bấy giờ ở miền Nam cũng phát triển theo chiều hướng đa dạng và phong phú hơn. Doãn Quốc Sỹ là gương mặt hàng đầu trong những nhà văn nổi tiếng như: Mai Thảo, Tô Thùy Yên, Thanh Tâm Tuyền, Bình Nguyên Lộc , Nguyên Sa, Võ Phiến v.v…của hai mươi năm văn học miền Nam, Việt Nam ( 1954-1975). Ông cũng là một cây bút chủ lực trong nhóm tạp chí Sáng Tạo. Tác nhân chính nào đã tạo nên sự chuyển hướng lớn lao về văn học này? Phải nói đến cuộc di cư từ Bắc vào Nam vĩ đại nhất trong lịch sử Việt Nam. Hàng triệu người Bắc đã bầm gan tím ruột khi phải rời xa nơi chôn nhau cắt rốn, bỏ lại làng mạc mồ mả tổ tiên để tìm đến vùng đất tự do. Yếu tố tâm lý này đã khuấy động mãnh liệt lòng người; nhờ thế mà các nhà văn, điển hình là Doãn Quốc Sỹ đã cho thành hình những tác phẩm văn chương của thời cuộc thật mạnh mẽ. Định mệnh đã đưa đẩy con người đi vào những nẻo đường khác nhau, như những chuyến xe của cuộc đời, kẻ đi hướng này người về hướng khác, mà chúng ta được tìm thấy trong trường thiên tiểu thuyết KHU RỪNG LAU hay DÒNG SÔNG ĐỊNH MỆNH, BA SINH HƯƠNG LỬA, GÌN VÀNG GIỮ NGỌC, CHIẾC CHIẾU HOA CẠP ĐIỀU. ĐI, v.v…
Nét đặc biệt về lối sáng tác của nhà văn Doãn Quốc Sỹ khiến chúng ta phải thán phục là dù trong hoàn cảnh nào, ngay cả khi ông bị giam cầm khốn khổ trong ngục tù; lối văn phong của ông vẫn mang tâm trạng ung dung, thần thái ôn hòa, vị tha, không oán hận đối với những kẻ luôn xem mình là kẻ thù. Ông trải lòng mình, ý tưởng mình lên trang giấy bằng thái độ tự tin, luôn hy vọng vào những điều tốt đẹp của cuộc sống, mà hình ảnh của “CHÂN THIỆN MỸ” luôn lấp lánh trong xã hội loài người… đã có tác dụng truyền tải mạnh mẽ đến người đọc. Đối với ông, viết văn là phương cách “văn dĩ tải đạo” của riêng ông, như một cách để làm đời sống tốt đẹp thêm qua đạo lý làm người…Trong những cơn lốc của thời cuộc, qua những biến cố của lịch sử Việt Nam, đã phô bày biết bao hình ảnh đặc trưng, hay những chân dung rất thực của con người… để tạo nên nguồn cảm hứng dưới ngòi bút sáng tác của ông. Điển hình trong những sáng tác, “thời thế “đóng vai trò chủ yếu trong văn phẩm của ông; đã ghi lại những dấu chấm phá trong những biến cố của xã hội, của đất nước, như những vết hằn khó phai trong tâm khảm của người dân Việt. Hãy điểm qua vài nét đại cương nổi bật trong những tác phẩm đặc sắc của Doãn Quốc Sỹ:
- TRƯỜNG THIÊN TIỂU THUYẾT KHU RỪNG LAU – Chúng ta được chứng kiến một thời kỳ oai hùng của lịch sử, mà trong đó con người bị cuốn hút vào những cơn lốc dữ dội qua một trường thiên tiểu thuyết, gồm: Ba Sinh Hương Lửa (1962) Người Đàn Bà Bên Kia Vỹ Tuyến (1964) Tình Yêu Thánh Hóa (1965)…
Qua Khu Rừng Lau, tác giả diễn tả về đời sống và tâm tư của những người phải sống dưới chế độ Cộng sản. Có thể xem như một phác họa về những diễn biến thời cuộc qua từng giai đoạn của lịch sử, mà được ghi giữ lại trong văn học Việt Nam dưới ngòi bút của một nhà văn. Ông ghi chép lại tất cả nỗi niềm của một thế hệ thanh niên yêu nước tham gia chống Pháp vào thập niên 40-50. Nhưng những người trẻ đầy nhiệt huyết này đã bị lừa gạt bởi đám người cùng dòng giống tổ tiên với mình. Họ là những kẻ phản bội đất nước, vô nhân tàn bạo như đảng Bolsheviks do Lenin lãnh đạo vào đầu thế kỷ 20 của Liên Sô, dùng họ như một công cụ đấu tranh giai cấp của Cộng sản…Lớp thanh niên trẻ Việt đã có ý thức về giặc ngoại xâm và mầm móng của Cộng sản đang nhuộm đỏ đất nước và người dân Việt đã chịu quá nhiều đau thương vì chiến tranh. Chiến tranh là tội ác của nhân loại, đó là sự thật! Như nhà văn Muriel Lester đã viết trong It Occurred To Me (1937) rằng: “Nạn nhân đầu tiên trong mọi cuộc chiến là sự thật” The First casualty in every war is truth. Đọc Khu Rừng Lau, cho ta liên tưởng đến đến tác phẩm nổi tiếng War and Peace (Chiến Tranh và Hòa Bình của văn hào Nga Leo Tolstoy 1828-1910) vào cuối thế kỷ 19, nói về cuộc nội chiến của Nga và sự xâm lược của thực dân Pháp.
- BA SINH HƯƠNG LỬA – tác giả đã đưa người đọc trở về thời kỳ đất nước chìm trong cảnh bể dâu qua nhiều biến chuyển của lịch sử. Người dân Việt đã phải oằn mình dưới thời Pháp thuộc, tiếp đến là giai đoạn bi đát của thời Nhật chiếm đóng, sau đó là thời kỳ đầy tai ương của Việt Minh. Lịch sử sang trang khi hiệp định Geneve, Thụy Sĩ được ký kết 1954 – Việt Nam bị chia đôi đất nước thành hai miền Nam và Bắc bởi dòng sông Bến Hải…đã đưa đến những hệ lụy đau thương. Một đất nước đầy bất hạnh đã đưa con người rời Bắc vào Nam; và định mệnh đã đưa đẩy con người đi vào những lối ngõ khác nhau, đã tạo thành những cuộc chia ly tan tác đầy nước mắt. Tuy Ba Sinh Hương Lửa như một thước phim quay lại thời kỳ gian khổ của dân tộc, nhưng người đọc có cảm tưởng được an tâm khi đặt niềm tin vào những điều tốt đẹp mà cuộc đời mang lại.
- DÒNG SÔNG ĐỊNH MỆNH – Dưới ngòi bút của Doãn Quốc Sỹ, “dòng sông” theo ông như một triết lý nhân sinh. Dòng sông là biểu tượng của tình yêu lứa đôi, là ân điển của Thượng đế ban cho nhân loại. Dòng sông đầy vẻ nghệ thuật của thiên nhiên, nó mang đến vẻ đẹp cũng như lợi ích cho cuộc sống con người. Dòng sông mang theo nỗi vui buồn của vận mệnh đất nước khi thịnh cũng như suy, như một chứng nhân lịch sử của quê hương không thể thiếu. Dòng sông có vẻ như một huyền thoại mang đầy những câu chuyện hư hư thực thực trong dân gian. Tuy nhiên đối với Doãn Quốc Sỹ, dòng sông không phải lúc nào cũng êm đềm thơ mộng, nhưng nó cũng lắm đoạn trường như ông đã viết:
Ôi con sông dài
Nó dài làm sao?
Con sông dài như chẳng bao giờ gặp biển!
Nhưng cuối cùng sau cơn mưa trời lại sáng, vì dòng sông định mệnh sắp chảy ra biển rồi, sông đã mở rộng đôi cánh tay nhỏ bé để ôm lấy mẹ là biển cả. Trong sáng tác, Doãn Quốc Sỹ đặt vai trò nghệ thuật lên vị trí cao và “dòng sông” được ông dành cho một chỗ đứng rất trang trọng trong các tác phẩm của ông. Trong Dòng Sông Định Mệnh ông viết về tình yêu là chính yếu, nhưng mùi vị của cuộc kháng chiến Việt Pháp được ông mô tả sâu đậm không kém, nó đi song song với những cuộc tình lãng mạn da diết.
- GÌN VÀNG GIỮ NGỌC– “Ở thế giới Thực Dân Tư Bản, người ta tung vật chất ra để giam lỏng linh hồn. Ở thế giới Cộng sản, người ta phong tỏa vật chất để mua rẻ linh hồn. Cả hai cùng thất bại! Linh hồn nhân loại chỉ có thể mua được bằng Tình Thương Yêu rộng rãi và chân thành”. Qua tư tưởng siêu việt trên của Doãn Quốc Sỹ, cho ta nhận thấy ông có một tấm lòng thật cao cả tuyệt vời. Sự trưởng thành trong tư tưởng của ông đã vượt bực qua những triết lý hay nhân sinh quan bàng bạc trong những tác phẩm giá trị của ông. Ông cho rằng: “Không có sự trưởng thành nào đáng kính bằng sự trưởng thành trong đau khổ.”Thật vậy, khi con người đã từng kinh qua những khổ đau trong cuộc sống, đó là những bài học, những trải nghiệm trên trường đời, mà nỗi đau bất hạnh đã rèn luyện cho ta trở nên trưởng thành. Cái “tâm” của ông luôn vằng vặc chiếu sáng như ánh trăng rằm trong đêm với ý tưởng- “Con người dù ở trong cảnh ngộ nào, cái tình đối xử với nhau mới là quan trọng. Cái đói khổ không làm hạ phẩm giá con người bằng sự tha hóa tâm hồn.” Thật vậy, một tâm hồn cao thượng, một tâm hồn không bị tha hóa luôn vượt trên những tầm thường nhỏ nhen, ngay cả sự đói khổ cũng không thể quật ngã được phẩm giá của người chân chính. Vì: “Quân tử thực bất cầu bão” ( theo triết lý của nhà Nho xưa).
TÁC PHẨM “ĐI”. Được xuất bản ở hải ngoại mà chính Doãn Quốc Sỹ là tác giả mang tên Hồ Khanh để ngụy trang. Trong tác phẩm “Đi”, tác giả đã viết lại một thời kỳ vô cùng đen tối của đất nước. Ông giáo là một trong những kẻ bị tù đày xuống tận cùng vực sâu, có lúc tưởng chừng như đã mất hết niềm tin, nhưng cũng đã tìm lại được tình người từ những đứa trẻ thơ trên những vùng miền núi hẻo lánh quanh trại tù. Ngoài xã hội, người dân bị đẩy vào cảnh ngộ bi đát không lối thoát và đã mang chính bản thân mình, gia đình mình đánh canh bạc với may rủi, mà rủi ro chắc chắn nhiều hơn may mắn. Nhiều người đã phải trốn chạy Cộng sản bằng mọi cách: liều mình ra khơi trên những chiếc thuyền mong manh phải hứng chịu những con sóng dữ hay chịu những cơn đói khát nhiều ngày, hoặc bạc phước hơn nữa là vùi thây dưới lòng biển cả. Nhiều người bị bắt vào tù mất nhà cửa phải sống lang thang trên vĩa hè…Vì họ muốn thoát khỏi “thiên đường Cộng sản” nên phải trả giá quá đắt bằng chính mạng sống mình qua mọi phương tiện để đi tìm sự sống trong cái chết, với muôn vàn hiểm nguy trên bước đường thoát. Trong “ĐI” Doãn Quốc Sỹ đã viết rất chân thực về thực trạng của một xã hội suy sụp về mọi mặt. Về luân lý đạo đức trong xã hội đã tuột dốc, nhân phẩm con người đã bị chà đạp dưới chân của những kẻ độc tài vô tâm. Đời sống kinh tế vô vàn khó khăn, tạo nên một xã hội băng hoại đầy dẫy nạn trộm cướp, mãi dâm… Trẻ em thiếu vắng sự giáo dục lành mạnh, vì nhà trường chỉ là nơi nhồi sọ học sinh bằng những tư tưởng ngoại lai.
Theo nhà văn Vương Trùng Dương nhìn về phong cách đạo đức của nhà văn Doãn Quốc Sỹ như sau: “Với tâm hồn nhà giáo, nhà văn mang nặng tính nhân bản ghi lại những hình ảnh trong “ĐI” nó bàng bạc trong muôn nghìn gia đình và con cháu trong gia đình ông vào thời điểm đó. Ông không phóng đại, cường điệu, dùng chữ “đao to búa lớn” để chưởi bới lên án…mà là tâm tình của ông giáo nặng tình yêu với người thân trong hoàn cảnh đen tối đành “đứt ruột” chia tay…..”
- NGƯỜI VIỆT ĐÁNG YÊU – Tôi rất tâm đắc với Doãn Quốc Sỹ về câu kết luận rất khiêm tốn và thực tế của ông trong tác phẩm này: “Hãy dùng đau khổ làm đầu mà thắp lên ngọn lửa tin yêu, bởi quả thật dân tộc mình vì đã kinh qua quá nhiều đau khổ mà có thừa chất “Người” để trở thành một trong những dân tộc đáng yêu nhất của nhân loại.” Trong sách này, ông viết về những kinh nghiệm hay những suy nghĩ của ông về người Việt; từ ngôi làng thân yêu tới lũy tre xanh êm đềm cho đến chốn thành thị náo nhiệt…Đây là quê hương của ông! Ông cho rằng: thi ca là nguồn nuôi dưởng tâm hồn người Việt, tạo nên mỹ cảm nơi con người Việt. Ông đã không thi vị hóa về điều này, mà quả thực là như thế! Biết bao văn nhân thi sĩ mang nặng tâm hồn Việt đã xót xa cho vận mệnh nổi trôi của đất nước, hay ca tụng muôn vẻ đẹp của hồn thiêng sông núi…trong thi ca hay trong sáng tác âm nhạc, văn chương và ngay cả trong nghệ thuật điêu khắc hay tranh vẽ….
Để đúc kết về luận đề Nhà Văn Doãn Quốc Sỹ Dưới Góc Nhìn Văn Học, tôi có vài nhận xét thô thiển về mặt văn học mà ông đã đóng góp trong kho tàng văn chương Việt Nam. Ông là một ngòi bút chân phương đôn hậu. Ông luôn đề cao nét đẹp tuyệt vời của CHÂN THIỆN MỸ trong đời sống nhân loại và luôn đặt niềm tin vào những điều tốt đẹp mà cuộc đời mang đến. Bằng với nguyện vọng tha thiết, nhà văn Doãn Quốc Sỹ muốn truyền đạt đến cho mọi người những kinh nghiệm sống hay những triết lý tốt đẹp về NHÂN SINH QUAN trong sự tương kính dưới ngòi bút khiêm hạ của ông. Như văn sĩ người Anh Lord Byron từng nói:
“Một giọt mực có thể làm vạn người suy nghĩ, một cuốn sách
hay có thể thay đổi số phận biết bao người.”.
Thật vậy, và như thế!
Muôn vàn tri ân nhà văn, nhà giáo mang tư tưởng thiền triết Doãn Quốc Sỹ, đã mang đến cho đời những tác phẩm đầy tính nhân bản; ông là ngôi là sao bắc đẩu cho con đường hoàn hảo dẫn đến CHÂN THIỆN MỸ trong xã hội loài người. Tư tưởng tuyệt vời của ông sẽ ảnh hưởng thật sâu rộng trong quần chúng và sẽ còn lưu truyền mãi mãi…
Kiều My, California 2023
Tài liệu tham khảo: Wikimedia, Vương Trùng Dương, website Doãn Quốc Sỹ.
-
DƯ ÂM TIỆC GIÁNG SINH 2022
Mùa đông năm nay lạnh hơn năm ngoái. Nhưng chính bởi cái thời tiết lành lạnh ấy đã làm cho người ta cảm nhận được mùa Giáng Sinh đang đến trên khắp nẻo đường. Những ánh đèn màu lập lòe trên các ngôi nhà như hàng ngàn tinh tú về đêm, tạo nên khung cảnh đặc trưng của mùa Noel mà mọi người đang chào đón. Âm điệu vui tươi của những ca khúc Giáng Sinh đã vang lên khắp nơi làm lòng người cảm thấy ấm áp với niềm vui và ước mơ cho một Giáng Sinh an lành hạnh phúc. Ai cũng nôn nao, chờ đợi những buổi tiệc hội ngộ, để gặp gỡ và cho nhau những nụ cười rạng rỡ với những lời chúc tụng tốt đẹp “MERRY CHRISTMAS and HAPPY NEW YEAR”.
Để chuẩn bị cho buổi tiệc hội ngộ Giáng Sinh Chủ Nhật ngày 18 tháng 12 năm 2022, do nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian tổ chức theo thông lệ hàng năm, các anh chị em đã họp mặt tại nhà của Khánh Lan lúc 4:00 giờ chiều ngày 16, tháng 12, 2022 để tập dợt văn nghệ. Một tràng pháo tay cho Tuyết Nga, Đức Hạnh và Kiều My vì ba vị này đến sớm nhất! Vừa bước vào nhà, Kiều My đã ngửi thấy mùi phở xông lên thơm phức do đầu bếp Mạnh Bổng đảm trách, Khánh Lan thì đang bận rộn với món gỏi Xoài và bánh đa nướng. Phần Kiều My thì … trổ tài với những món “khó nhất”: “Cold disk” & cheese, Salted olives, Ham, và Italian sausages.
Khoảng 5:00 chiều, các anh Ngọc Tú, Nguyên Hồng, Trọng Thái, Minh Trí và Hạnh Thục cùng đến. Anh Ngọc Tú, hai tay khệ nệ khiêng cây đàn Keyboard và theo sau là các anh trong nhóm phụ mang nhạc cụ vào trong nhà để chuẩn bị cho buổi “rehearsal”.
Sau khi anh Ngọc Tú lắp ráp nhạc cụ xong, các anh chị bắt đầu tập dợt. Bầu không khí trong căn phòng trở nên vui hẳn lên, mọi người đều yên lặng để thưởng thức tiếng hát của các anh chị trong nhóm. Dù đây chỉ là buổi tập dợt, nhưng các anh chị đã hát với tất cả nhiệt huyết trong lòng… Ai cũng hát hay quá làm cho Kiều My có cảm tưởng như mình đang ở trong một thính phòng.
Hàng đứng: Mạnh Bổng, Khánh Lan, Micheal, Nga Ngyễn, Quốc Sĩ, Việt Hải, Kiều My,
Nguyên Hồng, Phạm Thái, Hàng ngồi: Thụy Lan, Diana Đỗ, Lệ Hoa, Minh ThưTừ trái sang phải: Mạnh Bổng, NV Nguyễn Quang, Phạm Thái, GS Trần Huy Bích,
GS Dương Ngọc Sum, NV Việt Hải, Nguyên HồngNăm nay nhóm NVNT & TTG tổ chức tiệc mừng Giáng Sinh tại nhà hàng Diamond Seafood 2, tọa lạc trên đường Brookhurst, thành phố Westmister. Khoảng 5:30 chiều, quan khách lần lượt bước vào bên trong nhà hàng với vẻ mặt hân hoan. Quý ông với trang phục lịch lãm, bên cạnh những “đóa hoa biết nói” trong y phục màu đỏ rực rỡ hay những chiếc áo dài trang nhã thướt tha.
Từ trái sang phải: Hai thân hữu, Ông Bà John & Suzan Tạ, TS Lê Nguyễn Nga,
NV Việt Hải, NV Kiều My, Lệ Hoa, Minh ThưBên trong khán phòng, NV Việt Hải đã ngồi sẵn ở bàn tiếp tân để chào đón quan khách với nụ cười luôn nở trên môi. Phu nhân Lệ Hoa niềm nở chào hỏi mọi người và bên cạnh NV Việt Hải là Kiều My, cũng ân cần chào mừng và giúp quan khách an tọa. Khánh Lan trong chiếc áo dài lụa vàng, trông rất bận rộn với sự hỗ trợ của phu quân Mạnh Bổng. Minh Thư và Nguyên Hồng nỗ lực trong việc điều động chương trình văn nghệ. Các thành viên trong Ban Tổ chức đã làm việc với tất cả nhiệt huyết, mỗi người một tay trong tình huynh đệ.
Lệ Hoa, Diana Đỗ, Minh Thư, Kiều My, Việt Hải Trong số quan khách tham dự, Kiều My nhận thấy có sự hiện diện các vị Cố Vấn của Liên Nhóm NVNT & TTG: GS Tiến Sĩ Trần Huy Bích, GS Dương Ngọc Sum, NV Nguyễn Quang (phu quân của NV TS Minh Đức Hoài Trinh). Nữ Sĩ Dương Hồng Anh cũng có mặt cùng với con trai là anh Nguyễn Đại Thành. Được biết, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh là cháu nội của Thi Hào Dương Khuê, em họ của NS Dương Thiệu Tước và là cô của Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh. Thi Sĩ Lê Nguyễn Nga (phu thê của NS Lê Trọng Nguyễn), đi cùng với con gái là Minh Thư. Kiều My cũng ghi nhận sự hiện diện của Giám đốc Công ty Princesslife, John Tạ và phu nhân Suzan Tạ cùng gia đình và bạn hữu. Ông Dân Quốc Lâm, Khoa học gia của công ty Boeing và phu nhân.
Từ trái qua phải: Ông Bà Dân Quốc Lâm, Tuyết Nga, Khánh Lan, Mạnh Bổng Đặc biệt năm nay có sự tham dự của Bác Sĩ Đỗ Trọng Thái và NV kiêm Bình luận gia Phạm Gia Đại của đài truyền hình VCAL. Hơn thế nữa, hai vị này còn đóng góp tiếng hát trong chương trình văn nghệ giúp cho không khí của buổi họp mặt thêm phong phú và sôi động. Ngoài ra, còn có sự tham dự của các thi sĩ trong nhóm TAO ĐÀN THỜI ĐẠI gồm có Thi sĩ Hà Phương, Lam Triều, Nguyễn Hữu Đĩnh, Khoa học gia Cai Văn Khiêm và Sử gia Phạm Trần Anh.
Từ trái sang phải: Thi sĩ Hà Phương, NV Kiều My, BS Đỗ Trọng Thái, Khoa Học Gia Cai Văn Khiêm, Sử Gia Phạm Trần Anh, NV Phạm Gia Đại, Thi sĩ Lam Triều. Buổi tiệc thêm phần sống động nhờ sự góp mặt của các anh chị Nguyên Hồng, Hạnh Thục, Cao Minh Trí, và Phạm Thái đến từ San Jose, California. Các anh chị đã chẳng quản ngại đường xa, vượt hàng trăm dặm để đến tiếp một cánh tay với các anh em trong nhóm. Ca Nhạc sĩ Cao Minh Trí đã dành nhiều thời gian để hướng dẫn các thành viên của Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian trong lãnh vực sáng tác và hòa âm. Nhạc sĩ kiêm Cố vấn Kỹ thuật Phạm Thái đã bỏ rất nhiều công sức trong việc xuất bản các tác phẩm văn học của nhóm.
Hàng đứng: Tuyết Nga, Anh chị Phạm Thái, Anh chị Dân Lâm.
Hàng ngồi: Ngọc Châu, Hạnh Thục, Minh Trí.Quang cảnh quan khách và thành viên tham dự buổi tiệc hội ngộ. Khi đồng hồ điểm 6:15 chiều và quan khách đã đến đông đủ, MC Nguyên Hồng khai mạc chương trình bằng lời chào trân trọng đến quý vị quan khách và giới thiệu những thành viên trong Ban Điều Hành của nhóm NVNT & TTG gồm:
- Nhà văn Việt Hải: Sáng lập viên nhóm NVNT & TTG.
- Nhà văn Khánh Lan: Trưởng ban Văn Học.
- Ca nhạc sĩ Lâm Dung: Trưởng ban Văn Nghệ Tiếng Thời Gian.
MC Nguyên Hồng, NV Khánh Lan, NV Việt Hải, CNS Lâm Dung Sau đó, Khánh Lan để tường trình về những sinh hoạt trong năm 2022 và những dự định cho năm 2023. Trong năm 2022, bên cạnh những buổi RMS của các nhà văn trong nhóm, Khánh Lan đề cập đến cuộc Du lịch Mùa Hè và mùa Thu tại Napa Valley, California & Mexican Rivera cruise trong tháng 9, 2022. Tưởng cũng xin ghi nhận chuyến đi Napa Valley, Nhóm NVNT cũng ghé San Jose, California để tham dự Buổi Kỷ niệm 25 năm Chương Trình Từ Cánh Đồng Mây của Nghệ sĩ Phan Đình Minh. NV Việt Hải là một trong ba sáng lập viên của chương trình này.
Nv Việt Hải và Nghệ sĩ Phan Đình Minh Khi nói về về những sinh hoạt dự tính cho năm 2023, Khánh Lan cho biết Liên Nhóm NVNT & TTG sẽ tổ chức những buổi RMS sau đây:
- NV Nguyễn Văn Thành tại California vào tháng Ba
- NV BS Lê Ánh tại Arizona vào tháng Tư
- NV Ngọc Cường (Hậu duệ TLVĐ)
- 2 tác phẩm của NV Khánh Lan (Phân Tâm Học & Đời Sống và Tam Giáo Đồng Nguyên) vào tháng Sáu.
Liên Nhóm NVNT & TTG cũng dự định một cuộc Du lịch vào mùa Xuân 2023 tại Âu Châu và mùa Hè tại Florida – Bahamas Caribbean Cruise.
Tiếp tục chương trình, MC Nguyên Hồng giới thiệu chương trình văn nghệ, gồm hai phần như sau:
Phần thứ nhất: Giới thiệu các tác phẩm do những thành viên NVNT & TTG sáng tác và trình diễn gồm các nhạc phẩm sau đây:
- Nắng Mùa Đông: Nhạc và lời Hồng Tước.
- Em Bắc Kỳ Yêu: Thơ Trần Việt Hải, nhạc Phan Đình Minh.
- Nhớ Thu Xưa: Thơ Khánh Lan, Nhạc Minh Trí.
- Người Yêu Xin Hãy Nhớ: Nhạc Ngoại Quốc, Lời Việt Lâm Dung.
- Ru Em Tình Nồng : Thơ Trần Việt Hải, Nhạc Phan Đình Minh.
- Cô gái Việt Nam: Thơ Khánh Lan, Nhạc Phạm Thái.
- Giọt Tình Xa: Thơ Lam Triều, Nhạc Nguyễn Hữu Tân.
- Thương Em: Nhạc và lời Dương Viết Điền.
- Một Chuyến Đi Cruise: Nhạc Minh Trí.
- Hãy Đến Bên Nhau: Nhạc và lời Phạm Thái & Minh Trí.
- Lavanda: Nhạc Ngoại Quốc, Lời Thụy Lan.
Một tiết mục rất thú vị và làm ngạc nhiên quan khách – nhất là NV Việt Hải – là cả ban “Đại hợp xướng NVNT & TTG” đã lên sân khấu hát mừng sinh nhật của GS Dương Ngọc Sum và Sinh Nhật thứ 70 của NV Việt Hải. Nhân dịp này, nhóm cũng chúc thọ các vị niên trưởng GS TS Trần Huy Bích, GS Dương Ngọc Sum, NV Nguyễn Quang, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh và TS Lê Nguyễn Nga.
Ban “Đại hợp xướng NVNT & TTG” hát mừng sinh nhật của
GS Dương Ngọc Sum và Sinh Nhật thứ 70 của NV Trần Việt HảiNhạc phẩm “HAPPY BIRTHDAY“… đã trỗi lên trong bầu không khí vui tươi hòa cùng tiếng vỗ tay dòn dã vang dội cả khán phòng.
Các Giáo Sư và các Văn Thi Sĩ cùng cắt bánh.
Từ trái sang phải: NV Việt Hải, GS Dương Ngọc Sum, NS Dương Hồng Anh, NV Nguyễn Quang,
TS Lê Nguyễn Nga, GS Trần Huy Bích cùng cắt bánh sinh nhậtTiếp theo là nhạc phẩm JINGLE BELL bất hủ với hai tiếng hát vui tươi trẻ trung của Minh Thư và Diane Đỗ. Ca khúc MÀU XANH NOEL với giọng ca ngọt ngào của Hạnh Thục, đã đưa mọi người nhớ về những mùa Giáng Sinh thật đẹp thuở nào khi còn ở quê nhà.
Phần thứ Hai, chương trình Dạ Vũ:
Tứ trái sang phải: Diane Đỗ, Minh Thư, Lệ Hoa và Thụy Lan trong hai nhạc phẩm rất nổi tiếng:
Silence Night và Rivers of BabylonMở đầu phần dạ vũ, màn trình diễn sống động của ban tứ ca Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Thư và Diane Đỗ trong hai nhạc phẩm nổi tiếng Silence Night và Rivers of Babylon. Mọi người thích thú hướng về sân khấu để thưởng thức những khoảnh khắc thiêng liêng của nhạc phẩm SILENCE NIGHT. Tiếp theo là dòng nhạc như thác chảy RIVERS OF BABYLON, một nhạc phẩm đã làm nên tên tuổi của ban nhạc Boney M. do Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Thư và Diane Đỗ trình diễn ngoạn mục trong những chiếc áo đầm đỏ.
SOMEWHERE MY LOVE – một nhạc phẩm nổi tiếng trong phim Dr. Zhivago. Tiếng hát truyền cảm của Mạnh Bổng đã tạo cảm hứng cho mọi người ra sàn nhảy với điệu luân vũ. Thi Ca Nhạc sĩ Hà Phương thuộc Nhóm Văn Đàn Thời Đại cũng góp mặt với bài thơ nói về MẸ và bài hát LONG XUYÊN NGÀY VỀ do chính ông sáng tác. Khi TCNS Hà Phương cất tiếng ngâm bài thơ về MẸ, giọng ngâm của ông trở nên nghẹn ngào, gây nhiều xúc động cho người nghe, và nhạc phẩm Long Xuyên Ngày Về như đem mọi người trờ về miền Tây sông nước. Sau đó, COMMENT CA VA – bản nhạc Pháp trong giai điệu Bebop qua phần trình diễn sống động của Kiều My đã làm cho không khí sàn nhảy vui nhộn hẳn lên. TUYẾT TRẮNG – một nhạc phẩm rất quen thuộc đã được Bác sĩ Đỗ Trọng Thái trình bày điêu luyện trong điệu nhạc Bolero tình tứ. NV Phạm Gia Đại cũng góp vui với DUYÊN THỀ – một bản nhạc trữ tình bất hủ trong điệu Boston. Theo lời yêu cầu của NAG Paul Levan, Kiều My cùng anh đã song ca bản BESAME MUCHO theo thể điệu Rumba.
Bản nhạc FELIZ NAVIDA do ban hợp ca Tiếng Thời Gian trình bày vang lên đã kết thúc chương trình văn nghệ của buổi tiệc Giáng Sinh 2022. Mọi người chia tay nhau ra về trong niềm lưu luyến. Kiều My hy vọng dư âm của buổi họp mặt cuối năm sẽ mang lại niềm vui và đọng mãi trong tâm hồn mọi người.
Kiều My xin thay mặt Liên Nhóm NVNT & TTG kính chúc quý vị một mùa Giáng Sinh hạnh phúc và một năm mới an khang thịnh vượng.
Kiều My, Mùa Giáng Sinh 2022
-
TIẾNG CHUÔNG ĐÊM NOEL
Làn không khí se lạnh trong không gian lại trở về khắp mọi miền, bầu trời có vẻ dịu dàng như đang chờ đón mùa Noel sắp đến. Một mùa lễ an hòa cho nhân loại khắp nơi trên địa cầu; mà dường như mọi nhà đều chuẩn bị cho ngày lễ ý nghĩa nhất trong năm này. Hầu hết công việc tạm xếp lại, để mọi người có dịp nghỉ ngơi và mừng ngày lễ Chúa Hài Nhi giáng trần. Mùa đại lễ này rất nhộn nhịp, cũng là dịp cho gia đình, bạn bè họp mặt tiệc tùng trong những ngày cuối năm.
Riêng Thùy, người bạn học ở trường Tư thục Công giáo của tôi vào lứa tuổi 12 thật đáng thương! Trong khi mọi người hân hoan chuẩn bị chào đón mùa Giáng Sinh sắp đến; nhưng Thùy lại phải trải qua những ngày này trong nước mắt. Tôi và Thùy là đôi bạn rất thân như cặp bài trùng, chơi với nhau từ lúc mới lên năm. Vào mùa Giáng Sinh năm đó, trời trở nên lạnh hơn những năm qua. Ngôi thánh đường thân thương của giáo xứ được trang hoàng thật rực rở bằng những ngôi sao năm cánh, với những bóng đèn đủ màu chạy dài từ đỉnh nhà thờ xuống tận dưới đất. Những cây thông xanh rì từ miền cao nguyên mang về được trang hoàng khắp nơi ở sân nhà thờ, lấp lánh ngàn ánh đèn lập lòe như những vì sao đêm thật linh động huyền ảo. Bầu không khí trở nên thánh thiên lạ thường làm sao! Chúng tôi, những học sinh của trường đạo rất nô nức chờ đón đêm Noel sắp đến với niềm vui ngập tràn, mà tưởng chừng như một ngày hội. Chúng tôi trao quà Noel cho nhau, kèm theo những lời chúc ngây ngô học trò trong những cánh thiệp nho nhỏ xinh xinh.
Đêm nay, con Thiên Chúa giáng trần! Bầu trời đêm trong vắt, cao vời vợi, lấp lánh muôn tinh tú trong không gian lành lạnh của đêm Thánh. Từng đoàn chiên ngoan đạo lần lượt đến thánh đường dự lễ nửa đêm. Giữa thiên nhiên huyền ảo…bổng tiếng chuông trên đỉnh cao chót vót của tháp nhà thờ ngân vang liên hồi… như thúc giục mọi người hãy đến chào đón Chúa giáng trần. Thánh lễ bắt đầu với đoàn Thiên Thần cất tiếng hát thánh thót trong bầu không khí trang nghiêm thánh thiện như trên thiên quốc. Mọi người cùng hướng về máng cỏ nơi có Chúa Hài Nhi cùng Mẹ Maria, Thánh cả Giuse với chiên, bò, lừa v.v…vây quanh.
Tiếng hát của ban hợp xướng vẫn còn âm vang với những bài thánh ca du dương trong thánh đường; tôi rảo mắt tìm Thùy xung quanh nhưng không thấy bạn tôi đâu. Thường thường chúng tôi quỳ bên nhau những lúc đọc kinh cầu nguyện; nhưng trong Thánh lễ đặc biệt đêm nay lại vắng bóng Thùy. Tôi cảm thấy ngạc nhiên và đầy lo lắng không biết chuyện gì đã xãy đến cho bạn tôi? Thánh lễ đã xong, trời cũng đã khuya, tôi cùng ba mẹ và hai anh chị về nhà để ăn re’veillon, tiệc nửa đêm như thông lệ của gia đình trong đêm Giáng Sinh.
Ba mẹ tôi dọn những thức ăn đang bốc khói thật thơm ngon lên chiếc bàn dài phủ khăn trắng, được trang trí thêm một bình hoa hồng đỏ thắm. Tôi thấy nào là thịt bò phó mát đút lò, soup đậu, gà rôti bánh mì, khoai tây chiên và các loại rau củ, bánh buche de Noel….trông phát thèm luôn! Nhạc Giáng Sinh ngân nga trong căn phòng ăn vô cùng ấm cúng, đâu đây phảng phất hương thơm của thông tươi Đà lạt thật ngây ngất. Gia đình chúng tôi quây quần bên nhau rất vui và thưởng thức những món ăn đặc biệt của ngày lễ do chính tay mẹ nấu. Tôi cảm nhận được hạnh phúc đang tràn ngập trong gia đình, cho tôi cảm giác vui vui và nhận ra rằng mình thật may mắn khi còn cha mẹ và anh chị đầy đủ. Nhưng tôi lại chạnh lòng khi nghĩ đến Thùy và không khỏi lo lắng đến sự thiếu vắng của Thùy trong thánh lễ Noel đêm nay! Lòng tôi bồn chồn, tôi chỉ ăn qua loa một vài miếng. Mẹ hỏi sao tôi ăn ít, tôi thưa với mẹ… tôi không đói lắm.
Hôm sau, tôi xin phép ba mẹ đến thăm Thùy. Ba mẹ đồng ý ngay và mẹ còn cắt miếng bánh Noel gửi cho Thùy. Thùy rất hiền lành và dễ thương lại thêm lễ phép, cho nên ba mẹ tôi thương Thùy như con vậy; nhất là sau khi mẹ Thùy qua đời. Biết Thùy đang sống với dì ghẻ thì làm sao được thương yêu cưng chìu như mẹ ruột. Ba mẹ tôi thường âu lo cho hoàn cảnh của Thùy; vì thế, ba mẹ hay nhắc tôi rủ Thùy về nhà chơi, mục đích là để mang lại niềm an ủi phần nào cho Thùy. Vì ai trong chúng ta cũng thường nghe những câu ca dao về mẹ ghẻ con chồng, được truyền miệng trong dân gian:
“Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng”
Đôi chân tôi bước thoăn thoắt thật nhanh qua hai con đường ngắn đến nhà Thùy. Vừa tới trước cửa rào, tôi thấy Thùy đang loay hoay quét sân. Nghe tiếng chân người, Thùy quay ra ngước lên nhìn thấy tôi, Thùy rất mừng rỡ, nhưng không giấu được nỗi buồn trong đôi mắt của Thùy. Tôi rất e ngại không dám hỏi gì cả, vì sợ chạm vào nỗi buồn của bạn. Thùy bèn nhanh nhẹn nắm tay tôi vào nhà và dẫn tôi vào phòng của Thùy, rồi cẩn thận đóng nhẹ cánh cửa lại. Phòng ngủ của Thùy nhỏ nhắn và rất ấm cúng bởi lối trang trí khéo léo của mẹ Thùy khi còn sống. Bà rất cưng con gái, bà sắp xếp phòng Thùy rất gọn gàng vén khéo trông thật xinh xắn. Chiếc giường nhỏ với nệm êm chăn ấm, nhìn ra cửa sổ có màn cửa màu hồng nhạt điểm thêm vài nhánh hoa lan vàng. Căn phòng này Thùy vẫn giữ nguyên vẹn từ khi bà mất. Chúng tôi ngồi trên hai chiếc ghế thấp nhỏ ở góc phòng bên cạnh bàn học, rất tiện để có thể tâm sự với nhau. Tôi không thể chờ đợi lâu hơn bèn nắm bàn tay Thùy lắc nhẹ rồi ôn tồn hỏi:
“Sao thánh lễ đêm qua Thùy không tham dự, nhà thờ đầy nghẹt người, bạn bè trong lớp mình đông đủ, nhưng chỉ thiếu Thùy mà thôi?”
Thùy buồn bã, rồi nhìn về bên phòng lớn ở cuối nhà qua cửa sổ nhỏ, như xem chừng dì ghẻ có ở đó không hay ở bên ngoài. Thấy cửa phòng vẫn đóng kín, và không nghe tiếng hai em trai song sinh cùng cha khác mẹ với Thùy khóc; Thùy tin chắc ba mẹ con đang ngủ trưa. Vì thế, Thùy bắt đầu tâm sự thố lộ với tôi những gì xãy ra trong căn nhà này mà không ai biết. Tôi cũng hiểu ngoài tôi ra, Thùy không còn ai để có thể trút đi nỗi niềm đang đè nặng tâm hồn đứa bạn tội nghiệp của tôi. Đôi mắt nai tơ của Thùy chợt đỏ hoe, nàng nghẹn ngào:
“Trang biết hôn? Thùy cực khổ lắm…! Từ khi mẹ mất, không còn ai thương Thùy hết. Ba trong quân đội đi đánh giặc lâu lâu mới về. Ở nhà với dì ghẻ Thùy bị la mắng đay nghiến, sai vặt hết chuyện này tới chuyện nọ. Từ khi dì sinh hai đứa em trai, Thùy càng cực khổ hơn. Ba vắng nhà, Thùy phải đi chợ mua thức ăn về nấu cho dì. Thùy không biết nấu, dì bảo sao Thùy nấu vậy. Thường thường bị dì nhăn mặt lớn tiếng chê mặn chê dở…Thùy chỉ còn biết khóc thôi, có nhiều khi quá tủi thân, Thùy bỏ cả ăn uống. Mấy tháng qua, điểm học trong lớp của Thùy bị tuột dốc thê thảm vì Thùy không còn thì giờ để học bài và làm bài nữa…”
Nói đến đây bạn tôi không cầm lòng được bèn khóc thút thít, tôi thương bạn quá bèn xích ghế lại gần, quàng tay qua vai bạn dỗ dành:
“Trang hiểu hoàn cảnh của Thùy mà. Có Trang thương Thùy, ba mẹ và anh chị của Trang cũng thương Thùy mà, đừng khóc nữa nghe…Thùy khóc Trang sẽ khóc theo; lỡ dì thấy hai đứa mình khóc sẽ có chuyện không hay cho Thùy đó!”
Nghe nhắc đến “dì”, Thùy như giật mình ngó qua cửa sổ xem phòng bên kia có động tịch gì không. May mắn cửa phòng vẫn im lìm đóng kín. Thương bạn tôi biết bao! Thùy giờ đây như con chim nhỏ bị nhốt trong lòng, không còn hớn hở đón chào bình minh bắt đầu cho một ngày mới. Chim non buồn bã phải lìa mẹ khi chim chưa đủ lông đủ cánh để tự kiếm ăn, hay bay tung tăng giữa bầu trời rộng. Có ai thấu hiểu và thương cảm cho một tâm hồn thơ dại đã sớm nhuốm nhiều nỗi đau thương! Hoàn cảnh đất nước trong thời chinh chiến đã mang đến nhiều hệ lụy cho từng lớp người, nhất là trẻ em; thành phần chịu nhiều tổn thương nhất trong xã hội. Ba của Thùy thường xuyên vắng nhà vì nghĩa vụ phải cầm súng bảo vệ đất nước cho hậu phương được bình an. Thật bất hạnh hơn nữa, mẹ của Thùy tử vong trong tai nạn lưu thông trên đường đi dạy học cách đây ba năm. Mất mẹ, Thùy hụt hẫng, khóc hết nước mắt! Thùy không biết mình còn họ hàng bà con gì không? Giờ đây Thùy lẻ loi cô độc giữa thế giới muôn trùng; Thùy không còn sự lựa chọn nào hơn ngoài việc phải nương tựa bên bà dì ghẻ cay đắng lạnh lùng.
Nhìn kỹ bạn, tôi nhận ra bạn có vẻ xanh xao và gầy đi, tôi cảm thấy xót xa trong lòng nhưng không biết phải nói gì để an ủi bạn bớt buồn, tôi tỉ tê:
“Thùy ơi! Thùy gầy đi rồi đó! Có buồn bã gì cũng phải ráng ăn uống đầy đủ, đừng để sức khỏe xuống dốc; không khéo sẽ bị mất ngôi vị một trong những thiên thần của lớp đó, nghe chưa?”
Tôi vừa nói vừa cười cố tình cho Thùy nguôi đi cơn xúc động, làm nàng cũng cười theo thật nhẹ, nhưng nụ cười nàng héo hắt làm sao! Trong tôi vẫn còn thắc mắc, không hiểu lý do nghiêm trọng nào khiến Thùy phải bỏ thánh lễ Giáng Sinh đêm qua, mà suốt bao mùa Giáng Sinh Thùy chưa bao giờ vắng mặt. Tôi vẫn biết, Thùy cũng như tôi, luôn yêu thích ngày lễ này; vì lúc mẹ Thùy còn sống, bà luôn sắm áo đầm mới cho Thùy đi dự lễ nửa đêm với ba mẹ. Mẹ Thùy cũng như mẹ tôi vậy, hiểu tâm lý của con trẻ sẽ vui mừng biết bao, khi được xúng xính trong chiếc áo đầm đẹp đi dự thánh lễ Noel; ngày lễ vui và tưng bừng nhất trong năm mà chúng luôn trông đợi.
Vài phút thinh lặng đầy cảm xúc trôi qua, tôi nắm đôi bàn tay nhỏ nhắn lành lạnh của Thùy như chuyền hơi ấm cho bạn, tôi tha thiết:
“Hãy nói cho Trang biết, có chuyện gì quan trọng đến nỗi Thùy phải bỏ lễ Giáng Sinh đêm qua. Thùy biết hôn? Trang rất buồn khi không thấy Thùy trong nhà thờ đó!”
Như gợi lại khoảnh khắc đau buồn nhất trong tuổi thơ của Thùy, nước mắt ràn rụa trên gương mặt buồn bã, Thùy thổn thức:
“Trang biết hôn? Đêm qua dì không cho Thùy đi lễ, dì bắt Thùy phải giặt hai thau đồ lớn của em bé, sau khi Thùy đã nấu ăn suốt buổi chiều. Ăn cơm xong và dọn dẹp đâu vào đó, thì trời cũng đã sập tối. Thùy dự định sẽ sửa soạn thay đồ đi lễ đêm. Nhưng…khốn thay! Dì ra lệnh Thùy phải giặt đồ vì ngày mai hai em cần quần áo để mặc. Thùy choáng váng mặt mày…vì niềm vui còn sót lại của Thùy đã vụt tắt!!! Những ngày còn mẹ Thùy đâu bao giờ gặp cảnh này! Tim Thùy như se thắt, nước mắt Thùy cứ chảy không ngừng. Nhìn hai thau quần áo dơ vừa của hai em vừa của dì đặt ngoài hiên sau nhà, Thùy như muốn ngã quỵ. Trời ơi! Làm sao Thùy có thể làm xong một công việc quá đỗi nặng nề đối với một con bé ốm yếu như Thùy! Càng về đêm trời càng lạnh, tay chân Thùy tê cóng, chỉ có mình Thùy ở đây, bốn bề vắng lặng tối đen. Thùy ngước lên bầu trời đêm lạnh lẽo đen ngòm làm Thùy rùng mình sợ hãi. Bỗng tiếng chuông đêm Noel tưng bừng vang vọng lại trong không gian tĩnh mịch… như thức tỉnh lòng người. Tiếng chuông ngân nga thật huyền diệu! Âm vang tiếng chuông như khuấy động hồn người. Trong lòng Thùy rất nao nao để rồi lắc đầu thất vọng. Giờ này các bạn cùng mọi người tay trong tay nô nức đến thánh đường dự lễ đêm Giáng Sinh thật tưng bừng. Riêng Thùy phải ngồi nơi lạnh lẽo giữa đêm khuya giặt hết hai thau đồ lớn như thế này. Quá buồn tủi cho thân phận côi cút của mình, Thùy ôm mặt khóc nức nỡ: Chúa ơi! Chúa có thấu hoàn cảnh khổ của con không? Mẹ của con ơi! Mẹ ở đâu?… Nếu mẹ còn sống con đâu phải khổ như thế này! Thùy nhớ lúc còn mẹ, mẹ cưng Thùy như ngọc như ngà, mà giờ đây Thùy phải cam chịu khổ cực như thế này khi còn rất nhỏ. Tuổi thơ của Thùy sớm gánh chịu nhiều nỗi đau thương khốn cùng khi mồ côi mẹ. Ba của Thùy đang ở đâu?… Giờ này ba Thùy có biết được con gái cưng của ba phải chịu đọa đày như thế này không, hở ba? Trước đây khi mẹ còn sống căn nhà này là thiên đàng, giờ đây nó đã trở thành địa ngục chốn trần gian rồi… Trang ơi!”
Hai đứa tôi ôm nhau khóc, tôi khóc cho bạn tôi! Những giọt nước mắt của tôi có xoa dịu và chia sẻ với nỗi thống khổ của bạn tôi không? Ít ra trong lúc khốn cùng Thùy còn có tôi bên cạnh để vỗ về bạn, lau nước mắt cho bạn.
Rồi biến cố 1975 xãy đến, hoàn cảnh miền nam Việt Nam vô cùng hỗn loạn, mọi người hoang mang sợ hãi trốn chạy, đi tìm con đường cho hai chữ “tự do”. Những kẻ may mắn thoát ra nước ngoài bằng máy bay; những kẻ khác đi vượt biên trên những chiếc thuyền nhỏ mong manh; kẻ bỏ thây dưới lòng biển cả; những kẻ còn lại đi kinh tế mới những vùng xa xôi rừng thiêng nước độc…Hoàn cảnh nghiệt ngã của đất nước đã đưa đến những cuộc chia ly thật thê lương…kẻ còn người mất… Kể từ 1975 đến nay, tôi không biết tin tức gì của Thùy, không biết Thùy sống chết ra sao và ở đâu? Tôi mong mõi được một lần gặp lại Thùy, người bạn thân đáng thương của tôi thời thơ ấu mà tôi luôn ray rứt mỗi khi nghĩ đến…
Rồi hàng năm vào đêm Noel, khi nghe tiếng chuông thánh đường vang lên trong không gian lạnh lẽo, tôi lại tưởng nhớ đến Thùy, mắt tôi rưng rưng buồn. Tôi chắp tay nguyện xin ơn trên cho Thùy còn sống và hãy ban cho Thùy được cuộc sống hạnh phúc bên chồng con, để đền bù lại tuổi thơ đầy bất hạnh của bạn thân tôi.
Kiều My, Hoa kỳ, Mùa Giáng Sinh 2022.
-
NGÀY HỘI NGỘ PETRUS KÝ 2022 DƯỚI LĂNG KÍNH CỦA KIỀU MY
Petrus Trương Vĩnh Ký Những ngày mây mù ảm đạm có mưa gió lạnh đã qua! Bầu trời chợt bừng sáng với nắng thu nhẹ nhàng lan tỏa khắp vùng trời nam California, để đón chào buổi sáng Chủ nhật ngày 4 tháng 12 năm 2022. Ngày họp mặt của hội Ái Hữu Petrus Ký. Hình như thiên nhiên đã ưu đãi cho hội có một ngày hội ngộ thật đẹp và đồng thời cũng mang niềm phấn khởi đến cho mọi người.
Mới 10:30 sáng, quan khách đã lần lượt đến hội trường với vẻ mặt vui tươi, ánh mắt rạng ngời, tay bắt mặt mừng, xôn xao chào hỏi nhau trong tình đồng môn và thân hữu.
Trên sân khấu, hai câu đối bằng chữ đỏ thật lớn, sáng ngời, nổi bật dưới ánh đèn:
Khổng Mạnh Cương Thường Tu Khắc Cốt
Tây Âu Khoa Học Yếu Minh Tâm
Đây là hai câu đối được khắc trước cổng trường Petrus Ký từ khi mới thành lập và đã cưu mang một lý tưởng giáo dục vẹn toàn về cả hai mặt: Đức dục và trí dục, mà được cựu học sinh của trường luôn khắc cốt ghi tâm. Tưởng cũng nên điểm qua vài nét đại cương về trường Petrus Ký – Là trường nam trung học được thành lập trong thời Pháp thuộc vào năm 1928, do Thống đốc Nam kỳ Blanchard De La Brosse, lấy tên nhà văn học và cũng là nhà bác học Petrus Trương Vĩnh Ký (gọi tắt là Petrus Ký 1837 – 1898) đặt tên cho trường. Tượng đồng bán thân của nhà bác học được nhà diêu khắc cắt xén khéo léo và đặt ngay giữa sân trường.
Trường Petrus Ký, Saigon Được biết, Petrus Trương Vĩnh Ký thông thạo 26 ngôn ngữ; vì thế vào năm 1874, ông được thế giới chọn là nhà bác học ngôn ngữ của thế kỷ 19 và được danh dự ghi tên trong tự điển Larousse. Lễ khánh thành của tượng đồng Petrus Trương Vĩnh Ký và Lycee’ Petrus Ký được đặt dưới sự chủ tọa của Thống đốc Nam Kỳ Blanchard de la Brosse. Dù đã qua gần một thế kỷ mà ngôi trường Petrus Ký vẫn uy nghi, tọa lạc tại trung tâm thành phố Saigon và nổi tiếng về mẫu mực tốt đẹp của nền giáo dục học đường. Trường đã đào tạo những học sinh ưu tú, những nhân tài, những chính khách cho chế độ dân chủ xưa và những sĩ quan chỉ huy trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975. Ngày nay, đa số những cựu học sinh của trường Petrus Ký đã thành đạt ở hải ngoại. Vì thế, họ là những người xứng đáng và hãnh diện là học sinh của trường. Sự thành công vượt bực của các cựu học sinh trong và ngoài nước là do họ được đào tạo bởi các vị giáo sư tài đức, dạy dỗ, rèn luyện bằng kỷ luật nghiêm khắc, nhưng đầy tình yêu thương dành cho học trò.
Khai mạc chương trình cho buổi hội ngộ hôm nay, bài nhạc chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ hùng hồn lần lượt trổi lên. Tất cả mọi người trong hội trường đứng nghiêm chỉnh, nghiêng mình dưới màu cờ của hồn thiêng sông núi. Tiếp đến là phút mặc niệm để tưởng nhớ đến những vị anh hùng dân tộc, vì nước vong thân, hay những người dân Việt đã bỏ mình trên đường tìm tự do. Đó là khoảnh khắc xúc động cho những người may mắn còn sống sót qua cuộc bể dâu, đồng thời bùi ngùi nghĩ đến những người đã ra đi mãi mãi.
Buổi tiệc hôm nay quy tụ khoảng 200 người, hội trường thật đông với sự hiện diện của các cựu giáo sư Petrus Ký như GS Dương Ngọc Sum, Châu Thành Tích, Nguyễn ngọc Thọ, Lê Tiến Đạt, Nguyễn Văn Hiếu, Đặng Quốc Khánh, v.v… và các cô Hồ Thị Hiệp, Phạm Thu Yến v.v… Trong bầu không khí vui tươi ấy, các cựu học sinh Petrus Ký cũng không quên tưởng nhớ đến các cựu giáo sư đã vĩnh viễn ra đi trong năm qua như Tư Lệnh Không Quân, Giáo Sư, Khoa học gia, Nhà Văn Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh… Và bùi ngùi thương tiếc cho những người bạn đồng môn đã vội vã bỏ cuộc vui như Bác sĩ, võ sĩ, chiến sĩ nhảy dù, nhạc sĩ Phạm Gia Cổn vừa qua đời vào sáng Thứ Tư, ngày 30 tháng 11 năm 2022.
Bác Sĩ Đỗ Trọng Thái và các cựu học sinh Petrus Ký cùng GS Dương Ngọc Sum khai mạc buổi họp mặt.
Trên sân khấu, Bác Sĩ Đỗ Trọng Thái đại diện ban tổ chức chào mừng quan khách cùng với các cựu học sinh trong ban tổ chức với đồng phục áo chemise trắng, quần tây đen, giản dị nhưng không kém phần lịch sự và trang nhã. Ngoài BS chủ tịch Đỗ Trọng Thái, chúng tôi nhận thấy có sự hiện diện của BS Ngô Bá Định, Ca Sĩ Nguyên Hồng (San Jose), các anh Trần Anh Dũng, Trần Vĩnh Trung, Đặng Mão, Lê Anh Dũng, v.v…
Hàng đứng: Mạnh Bổng, NV Khánh Lan, GS Dương Ngọc Sum, Hồng Nguyên.
Hàng Ngồi: NT Lê Nguyễn Nga, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh, NV Kiều MyĐặc biệt ghi nhận, Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian đã có mặt rất sớm và góp phần đắc lực vào chương trình văn nghệ, giúp vui không ít vào sự kiện hôm nay. Kiều My nhận thấy Nữ Sĩ Dương Hồng Anh và Nhà Thơ Lê Trọng Nguyễn Nga đến rất sớm với sắc diện vui tươi.
LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN
Nhà văn đàn anh Nguyễn Quang bao giờ cũng bảnh bao trong mọi buổi họp mặt.Hôm nay trông nhà văn Trần Việt Hải có vẻ hồng hào và rất vui, anh là cựu học sinh Lycee’ Petrus Ký và ca sĩ phu nhân Lệ Hoa đến hơi muộn, có lẽ vì “Kẹt xe” làm Kiều My cứ nhìn ra cửa trông ngóng. Đôi trai tài gái sắc Mạnh Bổng và Nhà Văn Khánh Lan đã có mặt và ngồi kế bên Kiều My. Ngoài ra còn có nhà văn Phạm Gia Đại, ngồi cùng bàn và chung vui với cả nhóm. Ba người đẹp: Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên của ban Tiếng Thời Gian, tha thướt trong chiếc áo dài rất nổi và thật đẹp mắt. Ban tam ca này hứa hẹn những màn trình diễn hấp dẫn trong chương trình văn nghệ sắp đến.
Mùi thức ăn thơm ngon từ các khay trên tay của những tiếp viên, làm mọi người cảm thấy cái đói đang lên tiếng. Thức ăn của nhà hàng Diamond Seafood Palace khá ngon đủ làm hài lòng thực khách. Còn gì thú vị cho bằng khi vừa thưởng thức món ăn ngon, vừa nghe cựu học sinh Trần Vĩnh Trung kể lại những kỷ niệm vui buồn dưới mái trường. Bạn ấy kể chuyện về nét đặc biệt của thầy Đặng Quốc Khánh rằng: Thầy chạy xe Vespa, chải đầu tém và thích nhảy đầm… Khi anh Trần Vĩnh Trung vừa dứt lời, Thầy Đặng Quốc Khánh ngay lập tức, cải chính. Thầy bảo rằng thầy khiêu vũ chứ không nhảy đầm…vì thầy không có mặc áo đầm…hihihi…Khiến mọi người vừa ăn vừa cười tủm tỉm… Nhìn các thầy cô mà thương! Không còn khỏe mạnh đầy nghị lực như ngày xưa, giờ đã già yếu, tóc đã bạc nhiều. Thời gian đã làm hao mòn hết tất cả! thật vậy, không gì có thể chống chọi lại được với thời gian cả! Con đường mà mọi người lần lượt phải đi qua!
Các cựu học sinh Petrus Ký hàng năm vẫn không quên sinh nhật của nhà bác học Petrus Trương Vĩnh Ký, đặc biệt năm nay, họ cũng không quên sinh nhật thứ 88 của thầy Dương Ngọc Sum và thầy Đặng Quốc Khánh. Cả hội trường cùng đồng thanh ca Happy Birthday chúc mừng sinh nhật cho hai thầy thật tưng bừng. Chiếc bánh sinh nhật ngon ngọt được cắt ra, chia cho mọi người như tình thầy trò luôn khắng khít, cho nhau tình cao nghĩa trọng.
Từ trái sang phải: NV Phạm Gia Đại, GS Dương Ngọc Sum, BS Đỗ Trọng Thái NV Phạm Gia Đại thay mặt nhà văn Việt Hải và Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian chúc thọ GS Dương Ngọc Sum. Bài thơ như sau:
KÍNH MỪNG SINH NHẬT THẦY SUM
Kính mừng sinh nhật Thầy Sum.
Nhà văn, nhà giáo họ Dương song toàn.
Tám tám tuổi hạc trời ban.
Vẫn còn minh mẫn luận bài văn chương.
Cộng đồng bè bạn mến thương.
Môn sinh lui tới đón mừng tôn vinh.
Văn chương chung một hành Trình.
Những chiều thơ nhạc ấm tình quê hương.
Mấy vần lục bát kính mừng.
Chúc Thầy mạnh khỏe thọ trường an khang.
Vườn hoa văn nghệ thênh thang.
Thêm bông hồng thắm, một làn hương bay.
NS Dương Hồng Anh . Westminster, ngày 29 tháng 11, 2022.
GS Dương Ngọc Sum và GS Đặng Quốc Khánh Chương trình văn nghệ được mở đầu với nhạc phẩm Giòng An Giang của Anh Việt Thu, được hát bởi ban Tam ca Tiếng Thời Gian: Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên và được tán thưởng nhiệt liệt bởi tràng pháo tay vang dội cả căn phòng. Giai điệu luân vũ nhẹ nhàng vui tươi của Giòng An Giang đã chinh phục được khán giả dù khó tính.
Tam ca Tiếng Thời Gian, Ngọc Quỳnh, Ái Liên, Lam Dung Để đáp lại, Petrus Ký cống hiến nhạc phẩm Tình Khúc Chiều Mưa của Nguyễn Ánh 9 qua hai giọng ca của BS Đỗ Trọng Thái và anh Nguyên Hồng. Qua nhạc phẩm này cho ta gợi nhớ lại người nhạc sĩ piano tài ba Nguyễn Ánh 9, lúc sinh thời đã sáng tác và đóng góp cho kho tàng âm nhạc Việt Nam nhiều nhạc phẩm giá trị.
Kế tiếp là màn trình diễn của cô Song Ngân trong bộ áo tứ thân cổ truyền qua nhạc phẩm Em Đi Chùa Hương. Gợi lại hình ảnh của đất Bắc thân yêu đã đi vào văn chương hay thi ca muôn thuở của Việt Nam. Sau những bản nhạc nhẹ nhàng êm dịu, cả hội trường như bừng lên sức sống khi giai điệu pasodoble của Ô Mê Ly, do nhạc sĩ Văn Phụng sáng tác trổi lên. Tiếng hát của Ái Liên, Lâm Dung và Ngọc Quỳnh một lần nữa đã làm những người thích nhảy nhót không thể ngồi yên, bèn ồ ạt ra sàn nhảy cho thỏa thích.
Khi hơn phân nửa khách đã ra về, còn lại một số thành viên Petrus Ký. Riêng nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian vẫn còn đông đủ và rất chịu chơi để đánh một cú chót. Bản nhạc sở trường của nhóm được tung ra khiến mọi người vô cùng thích thú, đó là bản NẮNG CHIỀU của cố nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn do toàn ban đại hợp xướng của nhóm trình bày. Kiều Mỹ nghĩ rằng: với bản Nắng Chiều ít nhiều cũng đã mang đến niềm vui cho Nhà Thơ Lê Nguyễn Nga, bà là phu nhân của cố nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn và là bố của cháu Minh Thư có mặt trong buổi tiệc. Kiều My cũng đã nhìn được ánh mắt vui mừng xen chút cảm động của nhà thơ Lê Nguyễn Nga, vì đây cũng là niềm hãnh diện của riêng bà và cả Minh Thư.
Bế mạc chương trình, mọi người cùng cất tiếng hát nhạc phẩm Việt Nam Việt Nam…trong niềm yêu nước dạt dào. Bản nhạc này riêng tặng cho thầy Dương Ngọc Sum vì đó là nhạc phẩm mà thầy rất yêu thích.
Mọi người cùng cất tiếng hát nhạc phẩm Việt Nam Việt Nam…trong niềm yêu nước dạt dào Cuộc vui nào cũng phải tan, mọi người lưu luyến chia tay và hẹn gặp lại ngày này năm sau.
KIỀU MY, KHÁNH LAN, MẠNH BỔNG KÍNH CHÀO VÀ HẸN TÁI NGỘ TRONG NĂM 2023 Kiều My, Nam California 2022.
-
PHẬN ĐÀN BÀ DƯỚI NÉT BÚT CỦA KIỀU MY
Trong đời sống chúng ta, theo tôn giáo hoặc triết lý thì mỗi con người đều có duyên số hay phần số mà đã được an bài. Trong bài viết này, tôi xin cô đọng vào số phận của người đàn bà như thế nào qua ba tác phẩm lớn của các đại văn hào như:
Lolita: Vladimir Nabokov
Trà Hoa Nữ: (La Dame aux Came’lias) Alexandre Dumas Jr.
Kim Vân Kiều: Nguyễn Du
LOLITA – Tiểu thuyết Nabokov.
Lolita!…Lolita!…Âm vang đắm đuối khát khao phát xuất từ con tim đầy lửa dục vọng của gã đàn ông trung niên Humbert Humbert, luôn ám ảnh về tình dục với cô bé mới lớn Lolita. Cô vừa tròn 12 tuổi, lứa tuổi còn ngây thơ vụng dại cắp sách đến trường. Cô như một đóa hoa vừa chớm nở với những cánh hoa còn búp đọng sương khuya, lấp lánh dưới ánh nắng ban mai rực rỡ của một ngày mới. Đóa hoa xinh tươi mơn mởn đầy hấp dẫn và vô cùng quyến rũ này đối với Humbert, đã đốn ngã một linh hồn bệnh hoạn. Trong cơn bốc cháy lửa dục vọng ấu dâm, gã si tình Humbert đã miên man: “Lolita! Ánh sáng của đời tôi, lửa dục lòng tôi, tội lỗi của linh hồn tôi, nàng sẽ trong vòng tay tôi. Tôi biết sẽ vĩnh viễn yêu thần tượng bé nhỏ của tôi, nhưng cũng biết nàng sẽ không mãi mãi là Lolita!”…
Lolita là tác phẩm viết về một thực trạng bất thường của tình yêu nam nữ, mà nó luôn tồn tại qua mọi thời đại trong xã hội loài người. Câu chuyện về tình yêu, về nhục dục, luôn hiện diện trong cuộc sống của con người, mà tác giả người Nga Vladimir Nabokov đã khéo léo, nâng niu vẻ đẹp thiên thần của cô bé Lolita, đến người đọc cũng phải bị ám ảnh về nàng. Nét bút của tác giả cũng thật tài tình khi diễn tả từng nét tâm lý, từng ngõ ngách thèm muốn tình dục ấu dâm của Humbert với thần tượng bé nhỏ Lolita mà gã luôn khao khát.
Tác phẩm Lolita ra đời vào năm 1955, tại thủ đô ánh sáng Paris, là một hiện tượng rất mới và lạ lẫm của nền văn chương Âu Châu vào giữa thế kỷ 20. Tuy thành phố Paris thuộc về Tây phương, là một châu lục văn minh nhất trên hành tinh này; nhưng xã hội thời bấy giờ vẫn không chấp nhận được sự đồi trụy về mặt đạo đức của nhân vật chính Humbert trong truyện. Tác phẩm này nổi tiếng bởi phong cách mới mẻ về nội dung; và cách diễn tả tâm lý thật sâu sắc, tỉ mỉ về một gã đàn ông trung niên học thức, luôn mang trong đầu óc bệnh hoạn của sự ám ảnh về nhục dục với cô bé 12 tuổi Dolores Haze, mà gã âu yếm gọi là “Lolita”.
Tuy là một tác phẩm gây nhiều tranh cãi nhất về mặt đạo đức; nhưng giới yêu văn chương, học giả khắp nơi vẫn mở rộng vòng tay tiếp đón món quà tràn ngập tư tưởng mới mẻ này; nhờ vào lối dùng ngôn từ rất ư phù thủy của tác giả, và nội dung câu chuyện hết sức khác thường đầy lôi cuốn. Người đọc Lolita như bước vào mê cung ngôn ngữ, dưới ngòi bút thật tài tình đã diễn tả từng nét tâm lý sâu xa của một kẻ bệnh hoạn nhục dục của Nabokov. Humbert đã yêu say mê đôi mắt xanh lơ, mái tóc nâu bóng bẫy, làn da nâu hồng…và ngay cả tính nghịch ngợm trẻ con của Lolita. Humbert bất đắc dĩ cưới bà Charlotte, là mẹ của Lolita chỉ vì muốn được gần gũi với cô con gái bắt đầu tuổi dậy thì của vợ. Ông điên cuồng vì nét quyến rũ của Lolita và có thể làm bất cứ điều gì vì cô. Dù bao tháng ngày trôi qua, nhưng trong tâm trí của Humbert, cô bé Lolita vẫn là: “một thần tượng, một hiện tượng khác lạ, vẫn luôn mang đặc tính của một nữ thần bé nhỏ vĩnh viễn bất kham.”
Tuy sống với vợ nhưng Humbert không hề có hứng thú tình dục với vợ, mà luôn thầm mơ tưởng nhớ đến Lolita và những cô gái 12, 13 tuổi…Như mong tìm lại thiên đường tuổi trẻ đã mất, khi người yêu thuở nhỏ là Annabel của mình đã chết vì bệnh hiểm nghèo trong nuối tiếc ngẩn ngơ của cậu bé Humbert ở tuổi 15.
Charlotte, đã bị bấn loạn tâm lý sau khi đọc được những dòng nhật ký của chồng mình. Trong những dòng chữ như thú tội, bà nhận ra rằng Humbert từ lâu đã mang trong đầu hình bóng đứa con gái của bà với tư tưởng nhơ nhớp tội lỗi. Chính vì điều này đã làm bà mang trạng thái hoang mang tột độ khi lái xe đến bưu điện gửi thư cho Lolita đang ở trại hè; để rồi bị tử vong trong một tai nạn xe cộ khủng khiếp. Lolita trở thành đứa trẻ mồ côi cha mẹ, khi cô đang vô tư vui chơi cùng bạn bè mà không hề hay biết về cái chết của mẹ. Giờ đây, cô trở thành một đứa trẻ bơ vơ và hụt hẫng giữa thế giới bao la; đã trở thành tình nhân bé bỏng khờ dại của gã đàn ông trung niên lão luyện Humbert. Tâm lý của một đứa trẻ mất hết tất cả tình gia đình, một mái ấm hạnh phúc, với tình yêu thương và sự giáo dục của cha mẹ, không còn nơi nương tựa; khiến đứa trẻ đành phải buông xuôi cho số phận đưa đẩy. Lolita không còn sự lựa chọn nào hơn, ngoài việc nương tựa vào người đàn ông đáng tuổi cha đầy thèm khát dục vọng với một đứa trẻ vị thành niên.
Nỗi lo sợ mất Lolita khiến gã ngày đêm canh giữ và rắp tâm chiếm đoạt thân xác cô cho thỏa mãn dục tình, sau khi rước cô ra khỏi trại hè. Humbert đưa Lolita đi hết thành phố này đến thành phố khác hầu tránh mọi tai mắt, và cũng để tránh các chàng thanh niên trai trẻ để mắt đến Lolita. Những đêm về tại các nhà nghỉ dừng chân – theo gã đó là thiên đường rực lửa của hỏa ngục dục vọng mà gã đã đợi chờ bấy lâu, như một con thú rình mồi. Những đêm dài giao hoan với thần tượng bé nhỏ đã mang lại niềm hoan lạc và sinh khí mãnh liệt cho người đàn ông bệnh hoạn này. Hai năm sau, hành trình của con đường dục vọng tội lỗi đã đến hồi kết thúc khi Lolita lâm trọng bệnh phải vào bệnh viện. Sau khi bệnh tình cô được hồi phục, cô lặng lẽ biến mất không để lại cho Humbert một lời nào.
Nhiều năm tìm kiếm trong vô vọng, cho đến một ngày Humbert nhận được lá thơ của Lolita cho biết cô đã lập gia đình và đang mang thai. Humbert tức tốc lái xe đến địa chỉ người gởi. Giờ đây, Lolita đã thay đổi nhiều, cô không còn tươi tắn rực rỡ như ngày nào nhưng Humbert vẫn còn yêu cô, muốn cô trốn đi với gã nhưng cô đã lạnh lùng từ chối. Gã đăm chiêu nhìn về xa xăm: “Lolita mãi mãi vắng bóng bên cạnh tôi.” Gã ra đi trong nỗi đau tuyệt vọng và trở thành tay sát nhân, sau đó chết trong tù bởi chứng nghẹn động mạch vành. Không lâu sau đó, cuộc đời ngắn ngủi của Lolita cũng kết thúc sau khi sinh đứa con đầu lòng; để lại gian trần một câu chuyện thương tâm về thân phận của một Eva còn non trẻ chịu nhiều bất hạnh và đầy khổ lụy.
Đọc Lolita, tôi cảm thương cho thân phận đàn bà như Lolita, phải chịu cảnh phủ phàng khi tuổi đời còn ngây thơ, bởi một tay dâm đãng luôn rắp tâm chiếm đoạt nàng. Một đứa trẻ còn khờ dại như con cừu non, làm sao tránh khỏi cái bẫy của một tay thợ săn chuyên nghiệp? Nhân vật Humbert – tiêu biểu bản chất ích kỷ tham lam của con người, chỉ muốn thỏa mãn những ham muốn hèn hạ cho riêng mình, nhưng không nghĩ đến nỗi thống khổ của kẻ khác.- Trong tác phẩm Lolita, Vladimir Nabokov đã dàn dựng lên nhân vật Humbert hẵn theo đường lối của thuyết hiện sinh (Existentialism) do các triết gia của thế kỷ 19 chủ trương như: Kierkegaad, Dostoyevsky, J.P. Sartre, Nietzsche…Đặc biệt, đại triết gia Jean Paul Sartre (1905-1980) đã đưa chủ nghĩa hiện sinh phát triển vượt bậc ở thế kỷ 20. Các triết gia lỗi lạc này biện minh rằng: thuyết hiện sinh là một thuyết nhân bản (L’existentialisme est un humanism) – mỗi con người tự mình mang đến ý nghĩa cho cuộc sống và sống nó một cách say mê và đích thực. Nếu tôn thờ chủ nghĩa hiện sinh thì mọi người sống theo ý thích và sự ham muốn của mình để chà đạp lên nhau, bất chấp phẩm giá và quyền lợi của người khác ư? Nhất là về phẩm giá của người đàn bà khi bị những tay đàn ông đớn hèn đang tâm chà đạp phủ phàng lên thân xác họ như một món đồ chơi? Thảm trạng này sẽ còn tiếp diễn đến bao giờ? Hay sẽ tồn tại mãi mãi trong xã hội loài người…?
Lolita! Lolita!
Mãnh hồn trong trắng đã rời xa
Tuổi thơ ngây nhuốm đầy hoen ố
Bước vào đời tan tác phong ba
Hoa chớm nở gục đầu héo úa
Còn ai thương xót cánh hoa rơi
Tan tác bên đường nằm tơi tả
Ngày chưa thắp nắng sao vội tắt?
Một vì sao rụng giữa trời đêm!
TRÀ HOA NỮ – La Dame aux Camélias.
Ngoài người đàn bà trẻ đẹp đáng thương Lolita, ta còn thấy nhiều người đàn bà khác phải gánh chịu bao nỗi truân chuyên, bao điều nhục nhã mà xã hội đưa đến. Giữa thế giới muôn trùng có biết bao tiếng than ai oán, với bao khổ lụy mà những con người yếu đuối đang ngày đêm oằn oại gánh chịu. Như nàng kỹ nữ xinh đẹp Marguerite Gautier trong tác phẩm Trà Hoa Nữ (La Dame aux Camélias) Came’lias của đại văn hào nổi tiếng người Pháp Alexandre Dumas Jr. xuất bản năm 1848. Thiên tình sử trong Trà Hoa Nữ, đã làm say đắm và thổn thức biết bao trái tim lãng mạn của nhân loại. Cũng như Lolita, Trà Hoa Nữ đã được in thành sách trong nhiều ngôn ngữ và được dàn dựng thành phim, chiếu khắp nơi trên thế giới qua nhiều năm mà vẫn còn ăn khách. Biết bao nhiêu người đã rơi nước mắt xót thương cô kỹ nữ xinh đẹp, mang thân phận đàn bà bất hạnh trong một xã hội đầy nhiễu nhương.
Trong Trà Hoa Nữ, Alexandre Dumas đưa độc giả trở về nước Pháp đầy thi vị và lãng mạn vào thế kỷ 19, một đất nước văn minh phóng khoáng bậc nhất hành tinh; nhưng vẫn không chấp nhận giới buôn hương bán phấn trong xã hội, nhất là giới quý tộc thời bấy giờ. Trà Hoa Nữ là một câu chuyện tình đầy bi thương về cuộc đời nàng ca kỹ Marguerite Gautier yêu chàng luật sư trẻ tuổi Armand Duval bằng tấm chân tình. Chàng là người có gốc quý tộc, chưa có sự nghiệp trong tay, nhưng cô kỹ nữ vẫn chấp nhận để yêu thương. Cô sở hữu một nhan sắc đẹp tuyệt trần, lại thông minh và có tâm hồn phong phú; khiến bao vương tôn công tử giàu có say mê đưa đón và cung phụng. Nàng ca kỹ yêu hoa trà: nàng thường cài lên áo hoa trà trắng khi sẵn sàng tiếp khách; trong tháng có những ngày người ta thấy hoa trà đỏ trên áo nàng là dấu hiệu cho biết nàng chối từ. Vì thế nàng được mệnh danh là “Trà Hoa Nữ”. Nàng hưởng thụ cuộc đời hoan lạc nhung gấm phủ phê; nhưng phải oằn mình chịu đựng sự cay nghiệt và khinh thường của xã hội Pháp, nhất là giới trâm anh quý tộc. Người đời mỉa mai khinh thường khi nhìn vào khía cạnh kiêu sa, với nếp sống xa hoa tội lỗi của một nàng ca kỹ nổi tiếng trong chốn lầu xanh. Nhưng có mấy ai biết được tâm hồn nàng lại chứa đựng sự vị tha, ẩn giấu bên trong một trái tim đôn hậu yêu thương đong đầy và sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cho người mình yêu.
Những tay đàn ông giàu có quyền thế không ngần ngại bung tiền để hưởng thụ những đêm hoan lạc, bằng thể xác của một người đàn bà sống bằng nghề mua vui cho thiên hạ. Họ dùng đồng tiền để dày vò thân xác của phụ nữ cho thỏa mãn tình dục một cách vô tội vạ. Đây cũng là một tệ đoan trong xã hội, hầu như có mặt khắp nơi qua mọi thời đại trên địa cầu này. Đến khi yêu Duval tha thiết, nàng kỹ nữ Marguerite đã can đảm khước từ tất cả nhung lụa giàu sang, những đêm truy hoan trác táng dưới ánh đèn mờ ảo, để được yêu Duval cho trọn vẹn. Nàng quyết tâm bỏ lại sau lưng những bá tước nhiều tiền lắm bạc, đã từng cung phụng cho nàng cuộc sống xa hoa phủ phê, để sống với người nàng yêu thương. Nàng bỏ hết tất cả, rời xa chốn phồn hoa để về miền quê cùng Duval xây tổ ấm.
Tình cảm cao quý mang lại cho con người hạnh phúc vô ngần, nhưng cũng không ít khổ đau bất tận. Nhưng…một bàn tay vô hình là “định mệnh”- hay nói cách khác là xã hội thời bấy giờ cướp đi hạnh phúc của đời nàng. Giông tố lại kéo đến khi bố của Duval tìm gặp Marguerite lúc Duval không có ở nhà. Ông đã nhẫn tâm yêu cầu nàng phải rời xa con ông vì danh tiếng của dòng tộc ông, một gia đình danh giá không thể chấp nhận một nàng dâu ca kỹ. Marguerite luôn mong muốn được sống cuộc đời có ý nghĩa và hạnh phúc bên người mình yêu thương. Nhưng bất hạnh thay! Nàng trót mang trái tim cao thượng và nhân hậu để rồi nàng phải hy sinh hạnh phúc đời mình hầu bảo tồn danh giá cho Duval và gia đình chàng mà chàng nào hay biết. Thật mỉa mai! Cuộc đời con người đến khi tìm được ý nghĩa của cuộc sống, vừa tìm được một chân trời mới của hạnh phúc, thì cũng vừa nhận ra đó chỉ là… phù du! Hạnh phúc của cuộc đời mà mọi người hằng mong ước, có mấy ai nắm bắt được nó và giữ được nó lâu dài!
Nàng ca kỹ đau đớn âm thầm ra đi bỏ lại sau lưng người mà nàng yêu thương nhất đời khi hạnh phúc còn nồng cháy. Không còn sự lựa chọn nào hơn, nàng đành phải trở về con đường cũ kiếm tiền từ những tay giàu có để trả nợ cho những ngày tháng sống với Duval. Nàng đã mất Duval, mất tất cả hạnh phúc đời mình! Cuộc đời nàng đã trở thành vô nghĩa! Giờ đây nàng vùi đầu vào ánh đèn màu như những con thiêu thân, tiếp tục làm món đồ chơi cho thiên hạ. Tưởng rằng mình đã được cứu vớt, đã được ngoi lên từ bùn nhơ, nào ngờ lại rơi xuống vực thẳm thêm lần nữa. Phải chăng nàng sống kiếp con tằm phải nhả tơ cho hết kiếp làm người, hay làm kiếp hoa cho ong bướm hút nhụy? Ong bướm bay dập dìu khi hoa còn mật ngọt, đến khi hoa rữa nhụy tàn thì ong bướm cũng bay xa.
Thật xót thương cho số phận người đàn bà bất hạnh như Marguerite, đã hy sinh cho người mình yêu như thế, với ước mong sẽ có được sự đền bù xứng đáng. Nhưng nào ngờ, từ lúc rời xa Duval đến khi lìa đời, nàng phải chịu biết bao tủi nhục cay đắng. Cho đến chết nàng vẫn không đạt được ước vọng tha thiết được gặp mặt Duval lần cuối, cho vơi đi nỗi đau khổ nhớ nhung hành hạ nàng từ tâm hồn đến thể xác. Nàng từ giã cõi đời trong cảnh nghèo nàn nợ nần chồng chất, trong nỗi cô đơn tuyệt vọng, không một người thân yêu bên cạnh trong giờ phút sau cùng. Duval là người nàng yêu thương vô bờ bến, trong cơn hấp hối nàng luôn thì thào gọi tên chàng trong hơi thở yếu ớt… đầy nước mắt…
Khi biết được nàng ca kỹ yêu chàng bằng trái tim chân thành đến hơi thở cuối cùng, đã làm Duval hối hận suốt một đời còn lại, vì đã hiểu lầm nàng phụ tình chàng. Duval đau xót tiếc nuối khôn nguôi nàng ca kỷ Marguerite đáng thương có một trái tim nhân ái và tấm lòng hy sinh cao cả, với một tình yêu tuyệt vời dành cho chàng đến khi nhắm mắt lìa đời. Thật xót xa cho thân phận người đàn bà đem thân xác mình cho biết bao người mua vui; nhưng đến khi lìa đời có mấy ai nhỏ cho giọt nước mắt ngậm ngùi tiễn đưa!
Truyện Kiều – Nguyễn Du
Câu chuyện về thân phận đàn bà của nàng Lolita và Margurite Gautier ở xã hội phương tây đã quá não nề; nhưng nếu đem so sánh với nàng Thúy Kiều trong xã hội phương đông thì cũng chưa thấm vào đâu. Thúy Kiều là nhân vật mang thân phận đàn bà chịu nhiều đau đớn tủi nhục trong TRUYỆN KIỀU, tức ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH, mà tác giả giới thiệu. Đây là một kiệt tác bất hủ luôn gắn liền tên tuổi với đại thi hào NGUYỄN DU (1766 – 1820) cuối thế kỷ 18.
Truyện Kiều là nỗi thống khổ, là tiếng kêu đứt ruột về thân phận người đàn bà trong xã hội phong kiến ngày xưa; khi phẩm giá của họ bị những thành phần vô lương chà đạp không thương tiếc. Bằng những câu thơ lục bát trác tuyệt chuẩn mực, Nguyễn Du đã xoay quanh cuộc đời đầy sóng gió của Vương Thúy Kiều với bao nỗi oan khiên. Một người con gái tài sắc vẹn toàn cầm kỳ thi họa, cùng những đức tính hiền lành nhân hậu, hiếu thảo và sự hy sinh cao cả, đã phải gánh chịu nhiều nỗi truân chuyên, oan nghiệt trong độ tuổi thanh xuân. Dưới xã hội phong kiến hủ bại, kẻ mạnh có quyền thế tiền bạc luôn là kẻ thắng, là kẻ nắm sinh mệnh của kẻ yếu trong tay. Là người con hiếu thảo, Kiều không đành lòng để cha và em trai bị vu oan, bị tra tấn đánh đập tàn nhẫn đòi tiền chuộc mạng. Vì nhà nghèo không đủ tiền nạp cho đám hối mại quyền thế, Kiều bị ép vào đường cùng phải bán mình chuộc cha và em, để đổi lấy sự an toàn cho gia đình. Đây là sự hy sinh thật cao cả đối với người con gái có giáo dục, với phẩm hạnh thanh cao và cốt cách cao quý. Nàng cũng đau đớn cắt đứt mối tơ tình với lời thề cùng Kim Trọng sẽ nên duyên cầm sắt, để có thể thực hiện lòng hiếu thảo đối với cha mẹ. Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn? Kiều cũng đã nặng tình với Kim Trọng và thề nguyền sẽ cùng chàng kết nghĩa trăm năm. Nhưng trong cảnh ngộ gia đình nàng lâm vào chốn cùng cực, nàng đành phải nuốt lệ phụ tình chàng để trả hiếu cho cha thoát cảnh bị đánh đập tù đày.
Sau khi Mã Giám Sinh mua Kiều với giá 400 lạng vàng, tay ma cô này đã chiếm đoạt trinh trắng của nàng rồi đưa nàng vào lầu Ngưng Bích, một động mãi dâm của mụ tú bà để cho khách mua vui. Sau đó, Kiều lần lượt lọt vào tay những gã sở khanh, phải chịu bầm dập dưới những cơn vũ bão dục tình của họ, lại thêm những trận đòn thiếu sống thừa chết của mụ tú bà ép buộc nàng phải tiếp khách. Kiều cảm thấy nhục nhã và xót xa cho chính bản thân mình; một người con gái nhà lành có giáo dục, đẹp đẽ thanh cao… giờ đây lạc loài nơi xứ lạ quê người, không một người thân, bị áp bức phải hành nghề xấu xa nhất trong xã hội mà gia đình nàng nào có hay:
“Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh
Giật mình, mình lại thương mình xót xa”…
Không may! Kiều gặp Thúc Sinh người đã có vợ là Hoạn Thư, một người đàn bà ghen triệt để, đã chuộc Kiều ra khỏi lầu xanh. Cam lòng làm vợ lẻ của Thúc Sinh, Kiều làm sao tránh khỏi những trận đòn ghen chí tử và làm nhục của Hoạn Thư dành cho nàng. Sóng gió cuộc đời nàng chưa dừng lại nơi đây, Kiều bị bán vào lầu xanh lần thứ hai. Tấm thân yếu đuối của nữ nhi bao phen bị vùi dập bỡi những con người lòng lang dạ thú thì còn mong gì để sống. Nàng chỉ còn biết ngậm đắng nuốt cay sống cuộc đời đen tối ô nhục trong chốn lầu xanh để khách đến mua vui. Nàng tự hỏi thân phận con người được định đoạt bởi xã hội, bởi hoàn cảnh hay số mệnh đã được an bài:
“Ngẫm hay muôn sự tại trời
Trời kia đã bắt làm người có thân
Bắt phong trần phải phong trần
Cho thanh cao mới được phần thanh cao”…
Trong những ngày tháng đen tối ở thanh lâu, Từ Hải một người quân tử lui tới lầu xanh đã tha thiết yêu Thúy Kiều, và chuộc nàng ra khỏi chốn nhơ nhớp này. Từ Hải như một vị cứu tinh cứu vớt đời nàng. Kiều ngỡ rằng phận bọt bèo của nàng từ nay sẽ được êm ấm và được che chở bảo bọc của Từ Hải. Nhưng đời luôn không như ý mình mong muốn! Những ngày bình an chẳng được bao lâu thì Kiều bị mắc mưu của Hồ Tôn Hiến, tay này bày mưu lập kế đưa đến cái chết của Từ Hải một cách oan uổng. Kiều vô cùng ân hận về cái chết đau đớn đầy oan khiên của Từ Hải. Niềm hy vọng cuối cùng của nàng đã vụt tắt! Trước mắt nàng là bóng tối dày đặc đang phủ kín, nàng không còn nhìn thấy ánh mặt trời như một tia hy vọng dù thật yếu ớt nhỏ nhoi. Để giải thoát một linh hồn đau khổ và tuyệt vọng, nàng liều mình nhảy xuống sông Tiền Đường hầu kết liễu cuộc đời đầy ô nhục trải dài suốt bao năm qua. Nhưng số mệnh của nàng chưa chấm dứt ở cõi trần ai, nàng được sư cô Giác Duyên cứu sống đem về chùa cho tá túc. Sau khi Kiều bày tỏ sự tình, sư cô động lòng thương xót đã cố gắng đi tìm Kim Trọng khắp nơi, hầu giúp cho Thúy Kiều có cơ hội nối lại duyên xưa sau mười lăm năm lưu lạc xa cách.
Thương thay cho phụ nữ sống trong xã hội phong kiến mà phẩm giá con người bị chà đạp, vùi dập thảm thương. Thúy Kiều vì chữ hiếu phải bán mình chuộc cha để rồi đời nàng phải rơi xuống vực thẳm bùn nhơ của xã hội vô tâm, và đời nàng sẽ mãi mãi là cuộc đời…bất hạnh dở dang! May mắn thay nàng còn sống sót tái hợp với chàng Kim, nhưng câu thề hẹn “nên duyên chồng vợ gắn bó keo sơn” ngày nào làm sao có thể thực hiện được, dù cho cả hai vẫn còn yêu nhau. Sự trong trắng của nàng không còn nữa, nàng không xứng đáng làm vợ chàng, chỉ xin làm người bạn tri kỷ của chàng mà thôi. Những hủ bại trong xã hội phong kiến, một xã hội trọng nam khinh nữ ít nhiều gì cũng mang đến những hệ lụy, cùng với những hậu quả khó lường cho cuộc đời người đàn bà vốn yếu đuối mong manh như Thúy Kiều.
Kết bài, nhìn lại cuộc đời của ba người đàn bà trong ba tác phẩm: Lolita, Trà Hoa Nữ và Truyện Kiều… cho tôi một sự nhận xét thật tiêu cực về thân phận của người đàn bà bất hạnh dù ở trời Tây hay trời Đông. Đàn bà thuộc về phái yếu, vì thế họ phải chịu nhiều nỗi truân chuyên, chịu nhiều áp bức trong xã hội mạnh thắng yếu thua. Có những người đàn bà vì hoàn cảnh hay bị áp bức mà phải trở thành món đồ chơi cho đàn ông thỏa mãn dục tình. Tất cả những điều tồi tệ nhất sẽ đến với thân phận người đàn bà bán phấn buôn hương, từ những sự dèm pha khinh bỉ của xã hội dành cho họ. Hơn thế nữa, họ sẽ sống với nỗi ray rức hay ân hận trong những ngày tháng còn lại của cuộc đời. Hạnh phúc thật khó đến với những người đàn bà đã trót lỡ bước vào bùn nhơ; vì dĩ vãng đen tối như một bóng ma sẽ che khuất bầu trời mơ ước của họ mãi mãi. Thiên đường nào dành cho họ ở ngày mai…?
Kiều My, California, mùa thu 2022
-
NHÀ VĂN VIỆT HẢI: TRONG Ý NGHĨ CỦA TÔI.
Bài viết của NV Kiều My
VIỆT HẢI & KIỀU MY Khi vừa hoàn thành tác phẩm đầu tay ĐÓA HOA NỞ MUỘN, tôi rất phân vân không biết nên làm gì; cất giấu nó đi mãi mãi hay nên thực hiện một buổi ra mắt sách cùng độc giả? Nếu chôn vùi đứa con tinh thần này muôn kiếp thì quá dễ dàng, nhưng tôi lại không đành lòng! Như một người đàn bà mang thai, cưu mang hài nhi trong dạ với bao yêu thương ấp ủ của một người mẹ…thì sau chín tháng mười ngày, hài nhi hẵn phải chào đời.
Tình cờ một hôm đẹp trời của mùa xuân 2021, con gái Bảo Trâm chở tôi đến thăm vợ chồng Tina và Quốc Sĩ – một tay guitar điêu luyện trong làng nhạc Việt hải ngoại. Người nhạc sĩ dễ mến này đưa tôi đi xem phòng thu âm, nơi mà các nhạc sĩ thường gắn bó và say sưa làm việc với âm nhạc. Rồi hai cô cháu nói chuyện huyên thuyên về các ca nhạc sĩ và những sáng tác mới của Quốc Sĩ. Trong dịp này, bất chợt tôi tâm sự với Sĩ về tác phẩm của tôi vừa sáng tác xong, mong rằng Sĩ có thể góp ý với tôi nên làm gì. Không ngờ mắt Sĩ sáng lên rồi nhiệt tình nói:
“Hay quá! Cô gặp đúng người rồi! Để Sĩ giới thiệu cô với anh trưởng nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian…anh Việt Hải. Sĩ rất quý mến anh và chị Lệ Hoa, anh rất tốt sẽ giúp đỡ cô, cô đừng lo!”
Tôi vừa thoáng thấy có một cánh cửa hy vọng sắp mở ra, nhưng lại e ngại không biết anh trưởng nhóm có vui lòng giúp tôi không vì tôi chỉ là một người xa lạ đối với anh. Chừng vài phút sau, Sĩ hăng hái thực hiện ngay kế hoạch làm người trung gian kết nối đường dây:
“Chào anh Việt Hải! Anh khỏe không? Hôm nay Sĩ giới thiệu với anh cô của Sỹ là Kiều My muốn ra mắt sách, anh có thể giúp cho cô của Sĩ được không?…”
Qua dăm ba câu thăm hỏi trao đổi với nhà văn Việt Hải, Sĩ trao điện thoại cho tôi bèn dặn dò:
“Cô cố gắng nghe vì anh Việt Hải bị stroke hai lần; vì thế, tiếng nói của anh không được rõ ràng lắm!”
Quả thật vậy! Khi cầm điện thoại và áp sát vào tai, tôi nghe được giọng nói của anh Việt Hải… đã gây cho tôi niềm cảm xúc ngập tràn. Anh cố gắng nói để tôi được hiểu ý của anh rằng: anh sẵn sàng giúp tôi ra mắt sách. Giọng anh khàn khàn ngọng nghịu, có đôi lúc thở nặng nề mệt nhọc, làm tôi rất e ngại và thương cảm cho anh. Tôi tự hỏi: không biết tôi có làm mất thời giờ và làm phiền cho sức khỏe của anh chăng? Trong tôi chứa đầy ngạc nhiên không lẽ trên đời này còn có người tốt như thế sao? Anh chưa biết tôi là ai, người như thế nào…mà dám mở rộng vòng tay chào đón và giúp đỡ nhiệt tình một người xa lạ chưa bao giờ gặp mặt; hơn thế nữa, anh là người không được khỏe mạnh cho lắm!
Trên đường về, tôi luôn nghĩ ngợi về nghĩa cử cao đẹp của một người mang tên Việt Hải, trưởng nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian. Tôi không thể hình dung anh như thế nào, người ra sao, bao nhiêu tuổi?…Dường như anh là khuôn mẫu của một người chỉ muốn cho đi mà không cần nhận lại. Nhất là trong lãnh vực văn chương và nghệ thuật. Anh luôn khuyến khích và hướng dẫn những mầm non văn chương, những ngòi bút còn non nớt, hãy cố gắng đọc thật nhiều và viết thật nhiều để hình thành những tác phẩm giá trị cho đời và nhất là để bảo tồn văn hóa Việt. Bao lâu còn văn hóa Việt, tiếng nói Việt, thì dân tộc Việt vẫn còn tồn tại; dù cho người Việt có tản mác khắp nơi trên địa cầu này.
Chỉ sau một thời gian ngắn ngủi, tác phẩm ĐÓA HOA NỞ MUỘN được anh Việt Hải đưa qua nhà văn kiêm chủ bút Khánh Lan chỉnh sửa những sơ sót trong bản thảo. Sau đó lần lượt được trao qua bàn tay kỹ thuật nhà nghề của anh Phạm Hồng Thái ở tận San Jose trau chuốt, sắp xếp, trình bày rất đẹp mắt. Ngoài ra, bìa sách được nhà văn kiêm họa sĩ Vi Khiêm vẽ một đóa hoa hồng rạng rỡ vươn lên khoe sắc trong cảnh mùa thu rất ư nghệ thuật…Tất cả thật tuyệt vời ngoài sự mong đợi của tôi! Cầm quyển sách ĐÓA HOA NỞ MUỘN thật đẹp, thật mượt mà trên tay mà trong lòng thầm cảm ơn tất cả các vị Việt Hải, cô Khánh Lan, anh Hồng Thái và anh Vi Khiêm, đã chung tay hoàn chỉnh sách ĐÓA HOA NỞ MUỘN của Kiều My, như một báu vật.
RA MẮT SÁCH CỦA NV KIỀU MY
Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian tạm ngưng hoạt động khoảng hai năm vì dịch bệnh Corona Virus lan tràn. Khi dịch bệnh không còn phát triển mạnh nữa, thì nhóm hoạt động trở lại và ĐÓA HOA NỞ MUỘN được nhà văn Việt Hải khởi động cho ra mắt với độc giả vào mùa hè tại Nam California, ngày Chủ nhật 15 tháng Tám năm 2021. Trong sự kiện quan trọng và đầy ý nghĩa về văn chương và nghệ thuật mà nhà văn Việt Hải luôn hăng say tổ chức và quy tụ giới cầm bút, truyền thông, báo chí… góp mặt trong chương trình như một sự khích lệ lớn lao cho các tác giả. Ngoài ra, các nhà văn, thi sĩ, ca sĩ trong nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian, gia đình và thân hữu của tác giả tham dự đông đảo trong không khí thân thiện cởi mở. Trong buổi ra mắt sách luôn luôn gồm 2 phần:
1/ Phần văn học: dưới sự chủ tọa của nhà văn Việt Hải cùng các diễn giả như: nhà văn Nguyễn Quang, nhà văn kiêm giáo sư Quyên Di, nhà văn Khánh Lan, nhà văn Vi Khiêm v.v…Phần này giới thiệu về tiểu sử tác giả và tham luận về tác phẩm.
2/ Phần văn nghệ: do nhóm Tiếng Thời Gian phụ trách, dưới sự điều khiển của ca nhạc sĩ Lâm Dung, cùng với tiếng hát của các ca sĩ Thụy Lan, Lệ Hoa, Ngọc Quỳnh, Minh Thư, Ái Liên v.v…
Hai phần văn học và nghệ thuật kết hợp nhịp nhàng đã làm tăng thêm phần sống động và vui tươi cho buổi ra mắt sách. Những nhạc phẩm được trình diễn trong chương trình cũng được chọn lọc theo chủ đề của sự kiện.
Nhà văn Việt Hải cùng ban diễn giả đã chu toàn vai trò mô tả thật sống động về nội dung của tác phẩm ĐÓA HOA NỞ MUỘN. Trong đó, tác giả đã trau chuốt từng nét vẽ uyển chuyển để tạo nên bức tranh đẹp tuyệt vời của một tình yêu huyền thoại, mà chắc hẵn ai trong chúng ta cũng đều mơ ước. Động lực chính khiến tác giả dàn dựng lên một bối cảnh yêu đương nồng nàn của đôi uyên ương trong sự thủy chung, vì cảm kích mối tình bất diệt của chính tác giả với nàng kiều Selma Karamy trong UYÊN ƯƠNG GÃY CÁNH ( The Broken Wings ) của nhà văn nổi tiếng Lebanon KAHLIL GIBRAN. Qua HỒN BƯỚM MƠ TIÊN của KHÁI HƯNG, tác giả cũng thương cảm cho mối tình thanh cao dưới bóng từ bi của thí chủ Ngọc và chú tiểu Lan. Thêm lần nữa, tác giả lại xót xa cho hai người trẻ ROMEO ET JULIETTE yêu nhau trong nghịch cảnh, không được lấy nhau nên sau cùng đã chết bên nhau cho trọn cuộc tình của WILLIAM SHAKESPEAR. Trong LOVE STORY của ERICH SEGAL, hai kẻ bất hạnh là Oliver Barrrett và Jennifer Cavilleri yêu nhau tha thiết. Nhưng vì sự cấm đoán khe khắt của gia đình danh giá Barrett mà đưa đến một kết cuộc bi thương….Vì những chuyện tình thủy chung đầy nước mắt và tuyệt vời này…khiến tác phẩm ĐÓA HOA NỞ MUỘN đã ra đời. Trong quyển sách bé nhỏ này chứa đầy tính nhân bản của tình yêu đôi lứa, tình gia đình, tình bạn hữu và tình yêu quê hương. Sau cùng, mọi người đều nhỏ lệ tiếc thương cho đôi uyên ương phải gãy cánh, vì người chồng vĩnh viễn từ giã cõi đời để lại người vợ hiền trung trinh và hai con thơ trong đau đớn nghẹn ngào. Sự việc này đã nói lên triết lý về cuộc đời: không có gì tồn tại mãi mãi và không gì gọi là vĩnh cửu trên đời này!
Buổi ra mắt sách đã thành tựu. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì gánh nặng đã được trút xuống khỏi đôi vai. Mọi việc được hoàn tất tốt đẹp là nhờ vào sự nhiệt tình cũng như sự tổ chức chu đáo của anh Việt Hải, cùng với sự hỗ trợ tích cực của các văn thi sĩ và các ca sĩ trong nhóm âm nhạc Tiếng Thời gian . Tôi ngẫm nghĩ về câu nói đầy ý nghĩa của một văn hào: “Hãy quan tâm những gì xung quanh bạn và biết ơn những gì bạn có được trong cuộc sống ngắn ngũi này.”( Observe around you and be thankful for all that you have in this transitory lifetime.)
Một điều thật lạ và đầy ngạc nhiên, khi tôi khám phá ra văn sĩ Việt Hải viết hàng ngàn bài viết trong hơn ba mươi năm, những bài viết thật giá trị về văn chương và hàng ngàn bài thơ quê hương, tình yêu, lãng mạn, nhưng anh chưa hề có một cuốn sách nào cho riêng anh để ra mắt cùng độc giả; bởi anh chỉ viết in chung giúp cho sách của nhóm bạn bè được hình thành. Việt Hải là thế! Anh vì mọi người hơn vì mình! Tấm lòng anh thật bao la… hiếm có! Anh không ích kỷ! Anh không màng lợi danh! Tôi rất may mắn là thành viên của nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian và được hoạt động chung với anh. Anh luôn vui vẻ với mọi người, hình như anh thích những cuộc gặp gỡ hàn huyên. vui đùa với bạn bè. Anh là chim đầu đàn của nhóm, sẵn sàng nâng đỡ và hướng dẫn những thành viên trong nhóm khi gặp khó khăn trong văn chương hay thơ nhạc. Chúng tôi rất quý mến và biết ơn những gì anh đã làm cho chúng tôi. Ở đây có rất nhiều nhà văn, nhưng khó tìm được người hy sinh bỏ thời gian và công sức để giúp mình bước lên để đạt được sự thành công.
RA MẮT SÁCH CỦA NV KHÁNH LAN
NHÀ VĂN KHÁNH LAN Thừa thắng xông lên! Sau buổi ra mắt sách tốt đẹp của Kiều My, anh Việt Hải ra tay giúp cho bốn quyển sách của nhà văn Khánh Lan được trình làng cùng độc giả:
RA MẮT SÁCH 4 TÁC PHẨM CỦA NV KHÁNH LAN –DĨ VÃNG KHÔN NGÔI. Mọi người trong chúng ta đều có dĩ vãng với những kỷ niệm buồn vui trong quá khứ. Dù trong cuộc sống thăng trầm bôn ba của hiện tại, nhưng trong phút giây nào đó, dĩ vãng lại lãng đãng trôi về từ trong ký ức dường như đã ngủ quên. Những kỷ niệm của quá khứ đó có thể cho ta một nụ cười ngắn ngủi hay những tiếng thở dài lê thê, khi nó trở về từ nấm mồ của thời gian.
–TUYỂN TẬP TRUYỆN TRINH THÁM, THÁM TỬ LÊ MINH. Tác giả viết lên những câu chuyện trinh thám hồi hộp gay cấn, gợi lên óc tò mò của độc giả mà nhân vật chính Lê Minh đã đưa người đọc vào mê hồn trận của những pha mạo hiểm cam go, sự giằng co giữa sống chết chỉ trong gang tấc.
–ĐÔI NÉT VỀ 10 TÁC GIẢ ÂU MỸ CẬN ĐẠI. Nhà văn Khánh Lan viết về những tác giả lừng danh qua các tác phẩm để đời của họ. Chẳng hạn như: Alexandre Dumas, Jr.(Pháp) với cuốn La Dame aux Camelias (Trà Hoa Nữ). Andre’ Gide (Pháp) với cuốn La Porte E’troite (Khung Cửa Hẹp). Erich Segal (Hoa Kỳ) với Love Story (Chyện Tình Yêu) và Ernest Hemingway với The Old Man and The Sea ( Ngư Ông và Biển Cả ) v.v..
-TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN: TÌNH YÊU, CUỘC ĐỜI VẢ ĐỊNH MỆNH. Tác giả góp nhặt lại những mẫu chuyện của 45 năm về trước qua một quãng đường dài với biết bao đau thương. Những câu chuyện thương tâm trong thời chiến, nỗi đau mất nước, những cuộc chia lìa xót xa hay những chia ly tang tóc…đã đưa đẩy con người vào vòng xoáy triền miên của cuộc đời trong bể khổ – Như Đức Phật Thích Ca đã nói: “Đời là bể khổ”! Đời người ít nhất một lần cũng phải bước vào bể khổ của cuộc đời trước khi đến miền miên viễn của bên kia thế giới.
NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIÊNG THỜI GIAN TRONG NGÀY RMS CỦA NV KHÁNH LAN RA MẮT SÁCH CỦA NV NGUYỄN QUANG
Cũng vẫn là nhà văn Việt Hải, lần này anh lại tổ chức buổi ra mắt sách cho nhà văn Nguyễn Quang với hai tác phẩm: Ôn Cố Tri Tân và Phận Đàn Bà. Anh là người luôn lạc quan và yêu đời, anh thích vui họp mặt với bạn bè; vì thế, tôi cũng có niềm vui lây với anh trong những buổi họp mặt đình đám này. Đây cũng là điều thú vị về anh. Anh cùng với phu nhân đáng yêu Lệ Hoa góp mặt mọi sự kiện, vì anh luôn là chủ sự. Nếu không có anh chỉ đạo, có lẽ mọi việc khó thành tựu. Ban diễn giả hôm nay gồm có các nhà văn như: Quyên Di, Việt Hải, Khánh Lan và Kiều My bàn luận và tham khảo hai tác phẩm của nhà văn Nguyễn Quang:
RA MẮT SÁCH HAI TÁC PHẨM CỦA NV NGUYỄN QUANG –ÔN CỐ TRI TÂN: do từ nhóm chữ “ Ôn cố nhi tri tân, khả dĩ vi sư hỉ “; có nghĩa là: ngẫm nghĩ việc xưa để hiểu việc nay, hành vi này đáng là bậc thầy. Cũng như văn hào Anh, Percy Bysshe Shelly đã nói: “Không lo sợ khi hướng về tương lai qua những bài học đau thương từ quá khứ.” Trong Ôn Cố Tri Tân, tác giả đã đề xuất những bí quyết, những kinh nghiệm hay những bài học kinh điển như kim chỉ nam mà có thể tạo nên thành công cho mọi người. Không nghi ngờ gì khi chúng ta đã trãi nghiệm những thất bại của quá khứ, để tạo thành những bài học quý giá cho tương lai. Như trong dân gian có câu: “Thất bại keo này, ta bày keo khác”, hay “Thất bại là mẹ thành công” vậy.
–PHẬN ĐÀN BÀ: Nhà văn Nguyễn Quang rất đỗi chạnh lòng khi nhìn thấy cảnh ngộ của người đàn bà, nhất là người đàn bà Việt Nam phải cam lòng chấp nhận mọi hoàn cảnh đưa đến trong thời bình cũng như thời chiến. Suốt một đời làm thân phận người đàn bà đầy gian nan, gánh vác hy sinh cho chồng con, xứng đáng để được vinh danh muôn thuở. Như qua nỗi ngậm ngùi của thi sĩ Tú Xương trong bài thơ THƯƠNG VỢ:
“Quanh năm buôn bán ở mom sông
Nuôi đủ năm con với một chồng
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo sèo mặt nước buổi đò đông”…
Hoặc thương cho phận đàn bà qua hai câu thơ đầy xót xa:
“Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non”
NHÀ ĂN NGUYỄN QUANG NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIÊNG THỜI GIAN TRONG NGÀY RMS CỦA NV NGUYỄN QUANG RA MẮT SÁCH CỦA HAI NHÀ VĂN HẬU DUỆ TỰ LỰC VĂN ĐOÀN: NV TỪ DUNG & NV NGỌC CƯỜNG
Anh Việt Hải làm việc không ngừng nghỉ và rất vui khi những thành viên trong nhóm ra mắt sách thành công. Bước kế tiếp anh tổ chức cho hậu duệ Tự Lực Văn Đoàn, tiêu biểu là hai nhà văn Từ Dung và Ngọc Cường được có cơ hội trình làng hai tác phẩm: Ba Chị Em (Ngọc Cường) và Hồi Tưởng (Từ Dung).
THÀNH PHẦN DIỄN GIẢ ĐƯỢC TỔ CHỨC DƯỚI HÌNH THỨC HỘI THÀO
Đi lần về quá khứ! Vào những lớp Trung học đệ nhất cấp, ông thầy Việt văn của tôi say sưa giảng thao thao bất tuyệt về Nhóm Tự Lực Văn Đoàn với những tác phẩm giá trị đã được đưa vào nền văn học trước 1975, dưới thời Việt Nam Cộng Hòa.
Để bước vào một nền văn học mới mẽ như bước vào một ngày mới với ánh nắng ban mai rực rỡ, như một cuộc cách mạng về văn hóa của xã hội Việt Nam vào nửa bán thế kỷ 20. Thầy giới thiệu cho cả lớp về nhóm Tự Lực Văn Đoàn, bằng giọng trầm trầm đầy sức sống, thầy giảng:
“Nhóm này đã ra đời vào năm 1935 bởi các nhà văn tiên phong như: Nhất Linh – Nguyễn Tường Tam, Thạch Lam – Nguyễn Tường Lân, Hoàng Đạo – Nguyễn Tường Long và các văn thi sĩ như Tú Mỡ, Thế Lữ, Khái Hưng, Xuân Diệu v. v. Nhóm này ảnh hưởng nền văn chương Pháp, mang đến một khuynh hướng mới, một làn gió mới cho nền văn học Việt Nam. Song song với tư tưởng và lối văn phong trong sáng, phóng khoáng hơn so với tư tưởng và lối hành văn của Hán Nho ngày trước trong các tác phẩm. Về mặt nội dung tư tưởng, các tác phẩm của Tự Lực Văn Đoàn thấm đượm tinh thần nhân văn, chống lễ giáo phong kiến, chống những hủ tục không còn thích hợp khi nền văn minh Âu Tây đã ảnh hưởng vào Việt Nam. Điển hình như hai nhân vật chính là Dũng và Loan trong tác phẩm Đoạn Tuyệt của Nhất Linh. Thời điểm xãy ra cốt truyện khi mà cuộc đấu tranh giữa tư tưởng mới và cũ trong xã hội Việt Nam đang hồi quyết liệt”…
Từ trái sang phải: NV Từ Dung & NV Ngọc Cường Trong buổi ra mắt sách hôm nay thật đặc biệt, mọi người được nhìn thấy hai hậu duệ của Tự Lực Văn Đoàn là nhà văn Ngọc Cường và Từ Dung. Hai vị được thừa hưởng dòng máu văn chương của gia đình vọng tộc, một gia tộc danh giá và đã hình thành hai tác phẩm được ra mắt cùng độc giả:
–TÁC PHẨM BA CHỊ EM CỦA NV NGỌC CƯỜNG: Câu chuyện về một đứa trẻ mồ côi mẹ từ lúc còn thơ ấu nên khao khát tình mẫu tử khôn nguôi. Khi lớn lên mang đầy hệ lụy tự ti mặc cảm để rồi sống quay lưng với cuộc đời. Để rồi khước từ những thú vui hay những cuộc hội họp với bạn bè, mà chỉ muốn sống ẩn dật, gậm nhấm những suy nghĩ tiêu cực miên man chảy trong đầu óc.
Cách diễn đạt tâm lý nhân vật chính trong truyện thật sâu sắc và rất thực, khiến cho chúng ta liên tưởng đến nhà văn William Maugham ( một cây bút nổi tiếng về truyện ngắn cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20)
– TÁC PHẨM HỒI TƯỞNG CỦA NV TỪ DUNG: Tác giả đưa chúng ta trở về Saigon với những kỷ niệm đẹp, của những ngày tháng mơ mộng dưới mái trường thân yêu, hay dưới những hàng cây xanh của những buổi hẹn hò thời thanh xuân…Vì thời cuộc phải bỏ lại quê hương, để rồi bôn ba nơi xứ người với những thăng trầm trong cuộc sống. Tác giả nói về cuộc đời thật của chính mình, từ một ca sĩ nổi tiếng, đến một nhà giáo, lận đận với nhiều mối tình…nhưng chỉ có một tình yêu trong đời.
Qua tác phẩm Hồi Tưởng, nhà văn Từ Dung muốn nhắn gửi chúng ta một thông điệp, nhất là giới phụ nữ rằng: dù cuộc đời gặp nhiều gian truân thử thách, hãy kiên cường đứng lên và khắc phục những thử thách đó và tiếp tục bước đi.
Để kết thúc chương trình ra mắt sách của các văn thi sĩ năm 2022, nhà văn Việt Hải dốc toàn lực tổ chức ra mắt hai tập thơ của hai thi sĩ gạo cội là Dương Hồng Anh và Lê Trọng Nguyễn Nga sau bao ngày chuẩn bị chu đáo, được diễn ra thật tưng bừng.
RA MẮT SÁCH CỦA HAI NHÀ THƠ: NỮ SĨ DƯƠNG HỒNG ANH & NHÀ THƠ LÊ NGUYỂN NGA.
Hai quyển tập thơ với những trang giấy mỏng nhẹ nhàng, nhưng nặng hồn thi nhân với những xúc cảm rung động từ con tim mang cống hiến cho người:
– MẦU THỜI GIAN CỦA NỮ SĨ DƯƠNG HỒNG ANH: Tuổi đời thi sĩ đã cao, nhưng tâm hồn vẫn trẻ trung, màu thời gian vẫn còn tươi như những chiếc lá xanh mượt mà của mùa xuân. Tâm hồn thi sĩ bàng bạc tình yêu tha nhân, tình quê hương đất nước, yêu thiên nhiên…tất cả đã quyện trong những vần thơ nhẹ nhàng trầm bỗng. Những vần thơ trong sáng như ánh trăng rầm vằn vặt trong đêm đã được gói gọn trong Màu Thời Gian của nữ sĩ Dương Hồng Anh.
–LẬT TRANG SÁCH CŨ CỦA THI SĨ LÊ NGUYỄN NGA: Tác giả hồi tưởng lại những ngày tháng cũ, những bạn bè xưa của khung trời Saigon thuở nào. Nỗi nhớ khôn nguôi người bạn đời đã về miền miên viễn, đã tạo thành những vần thơ như những tiếng thở than trong đêm trường. Thi sĩ yêu quê hương, yêu những chiến sĩ oai hùng, yêu mùa thu có lá vàng bay, yêu màu tím hoa phượng vĩ…đã dệt nên những vần thơ êm ái qua điệu nhạc du dương lay động hồn người.
Từ trái sang phải: Thi Sĩ Lê Nguyễn Nga & Nữ sĩ Dương Hồng Anh Hôm nay, cũng là dịp mừng sinh nhật thứ 93 của thi sĩ Dương Hồng Anh. Mọi người gửi đến bà những lời chúc đẹp nhất, với những đóa hồng tươi thắm như nụ cười rạng rỡ trên đôi môi bà.
MỪNG SINH NHẬT HAI NHÀ THƠ: DƯƠNG HỒNG ANH & LÊ NGUYỄN NGA
Nhìn nhị vị thi sĩ Dương Hồng Anh và Lê Trọng Nguyễn Nga, tôi rất cảm kích và thương mến gửi đến nhị vị bài thơ như lời chúc tốt đẹp nhất dành cho nhị vị:
TUỔI VÀNG
Dâng đời bao ý thơ huyền dịu
Theo gió thoảng…ru hồn thi nhân
Thời gian sương rơi trên mái tóc
Tuổi vàng tô thắm mấy cung tơ
Ngây ngất hồn thơ vương nắng úa
Chiều về hoa khép nhẹ bờ mi
Lặng nghe dòng đời hồn thổn thức
Mênh mang nét đẹp…tuổi hoàng hôn
Hồn lạc về đâu thi nhân hỡi!
Vần thơ mềm như khúc nhạc êm
Nhạc và thơ như mây với gió
Gió cuốn mây trôi trong nắng vàng
Nắng có phai màu hồn thi sĩ?
Hay…
Nắng vẫn lung linh cùng gió mây?
Kiều My, Mùa thu California, 2022
-
VÀI NHẬN ĐỊNH VỀ TÁC PHẨM ÔN CỐ TRI TÂN CỦA NHÀ VĂN NGUYỄN QUANG
Tìm hiểu về ý nghĩ của “Ôn cố tri tân”
Thành ngữ này xuất xứ từ Hán văn, do từ nhóm chữ “Ôn cố nhi tri tân, khả dĩ vi sư hĩ”, có nghĩa là ngẫm nghĩ việc xưa để hiểu việc nay, hành vi này đáng bậc thầy người khác. Đây là lời nhắn nhủ của Khổng Tử trong thư tác Luận Ngữ, chương Vi Chính. Ý nghĩa này cũng tương đồng với tư tưởng “ Con người một khi đã phạm sai lầm nếu không sửa đổi thì sẽ phạm một sai lầm khác.”
Ôn cố tri tân, chính là để bác cổ thông kim, chỉ đạo nhân sinh. Ai trong chúng ta cũng đã từng ngẫm nghĩ ôn lại chuyện cũ, chiêm nghiệm nó, từ đó có thể cho ta một nhận thức tốt hơn…như một trải nghiệm trong cuộc đời. Từ đó, chúng ta sẽ cải thiện những sai trái của quá khứ giúp cho ngày mai được tốt đẹp hơn. Như trong danh ngôn: “Thất bại là mẹ thành công” vậy.
Cũng cùng tư tưởng trên, văn hào người Anh Percy Bysshe Shelly đã nói: “ Không lo sợ khi hướng về tương lai qua những bài học đau thương từ quá khứ”…
Thật vậy, Người Nhật khéo léo vận dụng trí huệ cổ điển Trung Hoa từ thành ngữ “Ôn cố tri tân” có nguồn gốc từ Luận Ngữ của Khổng Tử, như kim chỉ nam tạo nên thành công của người Nhật. Để có được sự thành công của một đất nước hùng mạnh về kinh tế, kỹ nghệ, khoa học v.v… đứng hàng thứ ba trên thế giới, đó chính là một quá trình truyền thừa tinh hoa trí tuệ của người đi trước, biết “Ôn cố tri tân”.
Đi ngược dòng thời gian vào thời Đệ Nhị Thế Chiến (1939-1945). Đây là cuộc chiến tranh thế giới giữa hai phe Đồng Minh (Anh, Pháp, Ba Lan và nhiều nước bên Âu Châu…) với Phe Trục (Đức, Ý và Nhật). Ngày 6 & 9 tháng 8 năm 1945, các chiến đấu cơ của Hoa Kỳ đã thực hiện một chiến dịch bí mật thả hai quả bom nguyên tử xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản theo lệnh của Tổng Thống Hoa Kỳ Harry Truman. Hơn 200.000 người đã thiệt mạng và một số lớn người bị thương. Vì thế, ngày 15 tháng 8 năm 1945, Nhật Hoàng Hiroshima đã tuyên bố đầu hàng đồng minh vô điều kiện.
Nhật Bản đã bại trận chua cay thảm khốc cho cái giá phải trả về tham vọng thống trị Châu Á và Thái Bình Dương của họ.Tuy nhiên, người Nhật đã học được bài học sai lầm của quá khứ và họ cố gắng xây dựng lại đất nước trước sự hoang tàn đổ nát của chiến tranh; họ đã thực hành theo kim chỉ nam “ôn cố tri tân” của Khổng Tử. Sau nửa thế kỷ tái kiến thiết xứ sở, Nhật Bản đã trở thành một trong những quốc gia văn minh và phát triển nhất thế giới.
Cùng một phe trục với Nhật trong Đệ Nhị Thế Chiến, cũng là một nước chiến bại; đó là Đức quốc. Chiến tranh đã tàn phá đất nước này từ kinh tế, xã hội, hạ tầng cơ sở, đến tinh thần người dân…Nhưng nhân dân Đức cũng đã học được bài học thương đau của quá khứ để cùng nhau góp sức xây dựng lại đất nước. Chỉ qua vài thập niên sau, nước Đức cũng đã trở thành một quốc gia hùng mạnh nhất khối Liên Hiệp Âu Châu. Đó cũng là nhờ họ biết tận dụng tư tưởng của thành ngữ “Ôn cố tri tân”, nhìn quá khứ để hướng về tương lai…Thất bại thảm hại sau cuộc chiến mang theo những đau thương và đỗ vỡ; đây cũng là bài học đắt giá mà người Đức phải trả. Để từ đó, họ cùng vươn lên, cật lực phát triển không ngừng để mang đến sự thành công như ngày nay.
Nhìn qua Á Châu sau Thế chiến thứ hai, chính phủ Trung Hoa Dân Quốc dưới sự lãnh đạo của Tưởng Giới Thạch chiếm giữ đảo Đài Loan; đối lập với chủ nghĩa xã hội của lãnh đạo Mao Trạch Đông ở đại lục. Chỉ vài thập niên sau, quốc đảo Đài Loan đã tạo dựng được một nền dân chủ vững vàng, kinh tế dồi dào, và quân sự hùng mạnh, cùng sánh vai với nền văn minh thế giới. Những thành tích đáng kể trên của quốc đảo Đài Loan, chắc hắn nhân dân Đài Loan phải thực hành triệt để theo lời hướng dẫn của Khổng Tử :“ Ôn cố tri tân”.Họ biết nhìn lại quá khứ đen tối để tiến tới tương lai tươi sáng hơn.
Qua tác phẩm “Ôn Cố Tri Tân” của nhà văn Nguyễn Quang, tác giả đã gợi ý cho người Việt bài học thực tiễn nào qua lịch sử 4000 năm lập quốc trải qua ba thời kỳ:
- Thời kỳ Bắc thuộc: dân tộc Việt chịu sự đô hộ tàn bạo 1000 năm của người Tàu gồm bốn lần xâm chiếm nước Việt (từ năm 207 trước công nguyên đến năm 1427 sau công nguyên.) Trong suốt thời gian dài đô hộ tàn ác của người Tàu, có nhiều anh hùng Việt yêu nước đã đứng lên chống trả ngoại xâm như Lý Thường Kiệt, Lê Đại Hành, Trần Thái Tông, Hưng Đạo Vương v..v . Ngoài ra giới nữ lưu có Hai Bà Trưng Trắc, Trưng Nhị, bà Triệu Trinh Nương…cầm quân chiến đấu với quân thù.
- Thời kỳ Pháp thuộc: dân Việt một lần nữa chịu gần 100 năm tủi nhục dưới sự đô hộ khắc nghiệt của người Pháp (1867-1954) dưới thời nhà Nguyễn qua các triều đại: Gia Long, Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức, Hàm Nghi, Đồng Khánh, Thành Thái, Duy Tân…và sau cùng là đời vua Bảo Đại.
- Thời kỳ Cộng Sản xâm nhập cho đến hiện tại…Trong cuộc chiến Việt Nam giữa hai miền Nam Bắc giữa Tự Do và Cộng Sản. Miền Bắc lệ thuộc vào Cộng sản quốc tế; miền Nam lệ thuộc vào Hoa Kỳ. Khi Hoa Kỳ bỏ rơi, miền Nam đã lọt vào tay Cộng sản Bắc Việt cho đến ngày nay. Người dân Việt có học được bài học chua cay của quá khứ chăng? Có áp dụng câu phương châm “Ôn cố tri tân”của Khổng Tử như người Nhật đã làm để xây dựng lại đất nước khi thoát khỏi chế độ Cộng sản? Qua sự thất bại của quá khứ, có thể giúp chúng ta hiểu rằng: một đất nước không nên lệ thuộc vào ngoại bang, hãy làm chủ chính mình, hãy dùng sức mạnh đoàn kết, và đứng trên đôi chân của mình để cùng nhau kiến tạo lại đất nước. Đây là lời nhắn nhủ “Ôn cố tri tân”của Khổng Tử mà ta có thể áp dụng bất cứ thời đại nào, nhất là hiện tại của đất nước và trong nhiều trường hợp của cuộc sống.
Trong đời sống, chúng ta học được những gì qua “Ôn cố tri tân?”
Về hôn nhân: do sự kết hợp của đôi nam nữ để tạo thành một gia đình cùng các con. May mắn lắm thì hôn nhân sẽ bền vững lâu dài. Nếu hôn nhân đỗ vỡ, đây là bài học riêng của mỗi người và từng hoàn cảnh khác nhau mà họ đã trải nghiệm. Tuy nhiên, người trong cuộc vẫn là người am hiểu mọi nguyên nhân đưa đến sự tan vỡ ngoài mong muốn. Sự thất bại nào cũng mang đến chua cay! Vì thế, từ những bài học đắt giá này, họ có sự suy nghĩ thấu đáo và quyết định chính chắn hơn cho sự lựa chọn đối tượng trong tương lai để tránh mọi đỗ vỡ đáng tiếc của quá khứ. Lời nhắn nhủ “Ôn cố tri tân” của Khổng Tử thật hữu ích và rất thực tế để áp dụng trong trường hợp này. Nhìn quá khứ để quyết định tương lai!
Về kinh doanh: Người ta thường bảo rằng: “Thua keo này, bày keo khác”. Nhưng với điều kiện phải áp dụng kim chỉ nam “Ôn cố tri tân”. Hãy tìm hiểu về nguyên nhân đưa đến thất bại trong thương trường; đó cũng là những kinh nghiệm để tránh mọi sai lầm trong tương lai, để mang lai sự thành công trong kinh doanh cho ngày mai. Vì: “Thất bại là mẹ thành công!”
Như trên đã trình bày, nếu hiểu được ý nghĩa và sự hữu ích của ý tưởng “Ôn cố tri tân” khi áp dụng vào nhiều phương diện trong đời sống và nhất là cho đất nước…ta vững tin rằng nó sẽ mang đến sự thành công tuyệt vời cho Việt Nam mai sau. Tác phẩm “Ôn Cố Tri Tân” là một tác phẩm văn chương có giá trị về bài học lịch sử Việt Nam và rất hữu ích cho những thế hệ trẻ, có một định hướng sáng suốt mà tác giả đã trao lại bó đuốc soi đường dẫn lối cho thế hệ trẻ xây dựng lại một nước Việt Nam hùng mạnh trong tương lai. Tựu trung thì thường những bài học đã qua sẽ giúp chúng ta cải tiến mai sau. Người ta chỉ có thể học hỏi từ quá khứ và vượt qua hiện tại để tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn; hay tương lai thuộc về những người học hỏi từ quá khứ và sống xuất sắc trong thời điểm hiện tại. Như nhà văn Jason Medina cho là “Người ta chỉ có thể học hỏi từ quá khứ và vượt qua hiện tại để tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn.” Riêng như văn Debasish Mridha cho câu nói “Tương lai thuộc về những người học hỏi từ quá khứ và sống xuất sắc trong thời điểm hiện tại.”
Thật vậy, tất cả chúng ta đều có thể học hỏi được nhiều điều từ quá khứ của mình. Để chúng ta có thể sống trọn vẹn nhất trong hiện tại, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng để hỏi những câu hỏi đứng đắn về quá khứ của chúng ta. Và từ quá khứ bạn có thể nghiên cứu và rút kinh nghiệm hầu làm cho tương lai của mình tốt đẹp hơn. Bạn có thể sử dụng những kinh nghiệm trong quá khứ của mình khiến sự kiện trở nên hiệu quả hơn, năng suất khá hơn và thậm chí là khôn ngoan hơn. Chuyện dĩ vãng cho bạn hiểu những gì đang xảy ra trong hiện tại và trước khi bạn quyết định điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, hãy thử và suy ngẫm về quá khứ của bạn. Nhớ lại những điểm tích cực của bạn trong quá khứ và học hỏi từ những điểm yếu khiến bạn thất vọng. Trong đời sống nhiều người có xu hướng sống theo những lựa chọn trong quá khứ của họ, bạn không nên để nó kìm hãm mình. Hãy luôn nhớ rằng mỗi ngày mới đều mang đến một cơ hội để bạn tạo ra một tương lai tươi sáng hơn. Lịich sử thuộc quá khứ chứa đầy những cơ hội học tập cho hiện tại và tương lai của chúng ta. Về khía cạnh đó, dưới đây là bộ sưu tập của chúng tôi gồm những câu trích dẫn, những câu nói trong quá khứ và những câu châm ngôn trong quá khứ đầy cảm hứng, khôn ngoan và kích thích sự suy nghĩ, được thu thập từ nhiều nguồn khác nhau trong nhiều năm. Tất cả ý tưởng vừa nêu ra ở trên chất chứa cái hay của sách Nguyển Quang
Nếu hiểu được ý nghĩa và sự hữu ích của tư tưởng “ôn cố tri tân” khi áp dụng vào nhiều phương diện trong đời sống và nhất là cho đất nước… chúng ta tin chắc rằng nó sẽ mang đến sự thành công tuyệt vời cho Việt Nam mai sau. Tác phẩm “Ôn Cố Tri Tân” là một tác phẩm văn chương có giá trị về bài học lịch sử Việt Nam và rất hữu ích cho những thế hệ trẻ, có một định hướng sáng suốt mà tác giả đã trao lại bó đuốc soi đường dẫn lối cho thế hệ trẻ xây dựng lại một nước Việt Nam hùng mạnh trong tương lai.
Kiều My, California, Tháng Tư 2022