• Tin tức

    Tưởng nhớ Nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn 

    Nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn sinh tại huyện Gia Lâm thuộc tỉnh Bắc Ninh (về sau đổi thành quận Gia Lâm tỉnh Hà Nội) và di cư vào Nam năm 1954.

    Ông đóng góp nhiều sáng tác văn học nghệ thuật dưới nhiều dạng: tiểu thuyết, truyện ngắn, kịch nói, bút ký. Tác phẩm Áo mơ phai đoạt Giải Văn học Nghệ thuật của Việt Nam Cộng hòa năm 1973.

    Nguyễn Đình Toàn viết nhiều truyện dài đăng thành nhiều kỳ trên các báo chí Việt Nam Cộng hòa như tạp chí VănVăn Học và các nhật báo như Tự DoChính LuậnXây dựng, và Tiền Tuyến.

    Ông cũng có tay trong việc phát triển tân nhạc Miền Nam qua chương trình phát thanh Nhạc chủ đề trên đài phát thanh quốc gia Việt Nam Cộng hòa mỗi tối Thứ Năm.

    Sau năm 1975, ông bị bắt và giam học tập cải tạo 10 năm mới được thả. Năm 1998 ông cùng vợ được xuất cảnh sang Hoa Kỳ và định cư ở California nơi ông tiếp tục viết cho báo Viet Tide.

    Những nhạc phẩm trứ danh nhất của ông gồm “Sàigòn niềm nhớ không tên” (nguyên nhan đề là “Nước mắt cho Sàigòn”) và “Tình khúc thứ nhất”, “Em đến Thăm Anh Đêm Ba Mươi” do Vũ Thành An phổ nhạc. Ca sĩ Khánh Ly đã thâu âm và phát hành hai dĩa hát với những sáng tác của ông.

    Ông tạ thế hồi 19 giờ 15 phút ngày 28 tháng 11 năm 2023 tại tư gia, theo giờ California.

  • Âm nhạc,  Tin tức,  TRẦN MẠNH CHI

    Ra Mắt sách thơ nhạc Thu Tuyết Sept 09, 2023 tại Clara Studio Westminster

    Một buổi chiều sắp vào chớm Thu miền nắng ấm California.

    Được nữ thi sĩ Thu Tuyết đến từ phương trời Kanguru Úc Châu gởi lời mời đến Nhóm Văn Học Nghệ Thuật và nhiều bạn bè thân hữu văn nghệ sĩ khắp miền trên USA để đến tham dự chương trình nhạc thính phòng cho Đêm Ra Mắt Sách, Tập Thơ, DVD với tự đề “ Thu Trắng 4“ được tổ chức tại Clara Studio thuộc thành phố Westminster, California ngày 09 tháng 09 năm 2023.

    Với mọi nhiệt tình mà bạn bè, thân hữu, văn nghệ sĩ  khắp nơi đã dành mọi sự ưu ái đến với nữ sĩ Thu Tuyết mà số người đếm tham dự ngoài sự mong đợi của Ban Tổ Chức là thính phòng đã không còn một chỗ ngồi và còn nhiều quan khách phải đứng mặc dù máy lạnh đã không đủ tiếp hơi nhưng mọi người cũng đã ở lại cho đến giây phút cuối cùng của chương trình.

    Trong Đêm Ra Mắt Sách được lồng vào chương trình  nhạc thính phòng đã lôi cuốn khán giả qua những bài nhạc tình ca được phổ nhạc  từ những tập thơ của nữ sĩ Thu Tuyết do các nhạc sĩ tên tuổi như Trần Quang Lộc, Phú Quang… cùng với sự hiện diện của NS Trần Quảng Nam, NS Ngô Tín, Ca sĩ Lê Uyên, Ca sĩ Phi Khanh, Ca sĩ Thái Hoàng, Ca sĩ Anh Dũng, Ca sĩ Đồng Lan,VănThi sĩ Đặng Phú Phong, Nhà Văn Nguyễn Huy Quang, Nhà báo Mặc Lân đài RFA .

    Chương trình được chuyển tải rất duyên dáng qua hai MC Hồng Vân và Bình Định đã giúp chương được trọn vẹn với sự hài lòng của khán thính giả cho đến phút cuối.

    Qua chuyến lưu diễn này và chuyến lưu diễn vào tháng 10 năm 2023 bên trời Tây của thành phố Paris, France sắp tới.

     Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật xin chúc nữ sĩ Thu Tuyết sẽ gặt hái và  chuyển tải nhiều thành quả tốt đẹp của những vần thơ, dòng nhạc và tiếng hát mình trong vòm trời âm nhạc và nghệ thuật đến mọi tầng lớp của những người yêu thơ nhạc Việt Nam.

    Trần Mạnh Chi, Vào Thu Cali 2023

  • Sinh Hoạt,  Tin tức,  Việt Hải

    Đại Hội Trần Lục 65 Năm Kỷ Niệm Niên Khóa 1958.

    VHLA tường trình

    Đại Hội Trần Lục 65 Năm Kỷ Niệm Niên Khóa 1958 được tổ chức vào sáng Chủ Nhật 20 Tháng 8 năm 2023 vừa qua tại nhà hàng Golden Sea, thành phố Anaheim, Quận Cam, Nam California. Anh “Đại Gia”, nói trại của ông “ngục sĩ cuối bảng” Người Tù Cuối Cùng Phạm Gia Đại. Theo tin báo Cali Weekly Vương Trùng Dương cho tin rush ngục sĩ Gulag Papillon Gia Đại xơi cơm thố veecees chán quá ông đóng bè vượt biên sông Thái Bình Dương được tàu dầu Mỹ đưa vào Sing-Ga-Po. Papillon Gia Đại vốn là chuyên viên dịch tin highly classified mà quý ông Graham Martin hay Ellsworth Bunker đọc sau ông ngục sĩ Gulag Papillon 17 niên. Papillon Gia Đại được Tướng quân trùm HO program John William Vessey Jr. hối hả đưa ngay Papillon sang xứ Bolsaland, đất lành chim đậu. Nhỡ để ông Gulag Papillon 17 niên lêu bêu bên Sing-Ga-Po, mí cha Đỗ Mười hay Mai Chí Thọ cho bọn biệt động truy sát tình báo của Tổng cục Tình báo (Tổng cục II), cum Papillon 17 phe ta quy nguyên về cố cuốc như cas cha Trịnh Xuân Thanh cho xơi cơm thố gulag tiếp, bỏ mẹ trời đất.

    Hàng đứng, từ trái: Lâm Dung, Ngọc Quỳnh, CS Vân Khanh, Minh Khai, Minh Châu, Thụy Lan. Hàng ngồi, từ trái: Lệ Hoa, NV Việt Hải, NS Dương Hồng Anh.

    Ba ngày trước Đại Hội Trần Lục 65 Năm Kỷ Niệm Niên Khóa 1958 được bọn báo chí, truyền thông cánh tả chơi Gulag Papillon 17 niên, vì Gulag Papillon 17 niên là thành viên cực hữu VACA MAGA của bác Đô-nan Trump (thay mặt BTC, uncle Phạm Gia Đại’s Signatures. Phạm Gia Ðại – Liên Minh Bảo Thủ Mỹ Gốc Việt… (Vietnamese American Conservative Alliance).

    Từ trái: Minh Khai, Ái Liên, Lâm Dung, Ngọc Quỳnh

    Từ trái: Thụy Lan, Lâm Dung, Ngọc Quỳnh, Lệ Hoa

    Bão Hilary hù doạ thổi bay show hát Gulag Papillon 17 niên, ngục sĩ ta teo teo, bèn cầu cứu sừ Giời, ngục sĩ ta cúng vái ông Địa con vịt quay hiệu Bolsa BBQ, 2 nải chuối cau nhãn Chiquita. Sừ Giời xơi no nê xong text ngay urgent command cho sừ Thiên Lôi, God of Thunder ra tay ngưng ngay Hilary Storm, chận luôn những hậu bão Obama Storm, Kamala storm, Pelosi storm, Joey storm, … Sừ Giời ban cho phe ta clear sky, quan khách vô chật rạp Golden Sea. Viva Sừ Giời!!! Bravo God of Thunder!!!

    Người ta mục kích ban tam ca Omega 3 chơi bài “cabinet song” Ô Mê Ly, ngục sĩ Papillon 17 niên ca “bài tủ ca” đã ca suốt 2 thế kỷ La Chanson d’Orphée (aka Manhã de Carnaval, tức A Day In The Life Of A Fool, tên Anglais). Ca sĩ Phạm Bảo Ngọc, Trần Lục San Jose chơi liền tù tì double songs Tiếng Hát Nửa Vời (Nhạc Trần Trịnh) và Dạ khúc Serenade (Composer Frank Schubert – Lời việt Pham Duy). Đôi song ca chị em sinh đôi Thuỵ Lan và Lệ Hoa cất giọng ca bài Bên Nhau Ngày Vui (Quốc Dũng) mà hai cô hát nhão bao John Tạ’s CDs. Cô Thụỵ Lan bonus song bài “Million Scarlet Roses” (Mільйон червоних троянд, Milʹyon Chervonykh troyand, Миллион алых роз, Million alykh roz, written by composer Andrei Voznesensky), Thụỵ Lan ca xong 3 sừ Chris Trần Mạnh Chi, Vladimir Putin và Volodymyr Zelenskyy đồng thanh cho cảm nghĩ: “Tụi moa mà hiểu cho chết liền đi thôi!!!”…

    Cô Thụỵ Lan bonus song bài “Million Scarlet Roses”

     http://www.ninh-hoa.com/VietHai-TiecLienHoanCountDownCuoiNam.htm

    Sáng hôm sau, 08/21/23, cụ bà U92 Dương Hồng Anh gọi phôn cho cảm nghĩ:

    “Tôi thành thực cám ơn anh Việt Hải và quý anh chị em tốt với tôi quá, lo cho tôi các thứ. Đi tiệc anh Đại tôi vui lắm. “Cô Minh Châu kéo tôi ra nhảy, tôi biết gì đâu, chỉ nhún nhún cho vui thôi”.

    NV Việt Hải và Nữ Sĩ Dương Hồng Anh

    Quả thực, ACE Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian “cưng” cụ bà U92 Dương Hồng Anh như cưng trứng mỏng. Minh Châu chạy uber đưa rước cụ bà U92 round trip, Thuỵ Lan dìu cụ bà U92 đi restroom round trip, babysit suốt buổi, sừ Trần Mạnh Chi và bà Lệ Hoa lo gắp thức ăn liên miên. Bà Khánh Lan và sừ Phạm Hồng Thái soạn thi tập mới cho cụ bà U92 khá đẹp. Cụ bà U92 cho biết song: “Từ ngày vô nhóm tôi vui, tôi yêu đời nên có những hôm tôi làm 3, 4 bài thơ, ý thơ cứ ra hoài.”

    Còn gặp nhau thì hãy cứ vui

    Tôi góp ý cụ bà U92: “Khi nào cô vui hãy cứ vui như nhạc của ông Võ Tá Hân…  Còn Gặp Nhau…  Thơ Tôn Nữ Hỷ Khương”:

    Còn gặp nhau thì hãy cứ vui

    Chuyện đời như nước chảy hoa trôi,

    Lợi danh như bóng mây chìm nổi

    Chỉ có tình thương để lại đời.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ thương

    Tình người muôn thuở vẫn còn vương,

    Chắt chiu một chút tình thương ấy

    Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi

    Bao nhiêu thú vị ở trên đời,

    Vui chơi trong ý tình cao nhã

    Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ cười

    Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi

    Cho hương thêm ngát, đời thêm vị

    Cho đẹp thêm tất cả mọi người.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ chào

    Giữa miền đất rộng với trời cao,

    Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước

    Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ say

    Say tình, say nghĩa bấy lâu nay

    Say thơ, say bạn nhạc, say bè

    Quên cả không gian lẫn tháng ngày.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ đi

    Đi tìm chân lý – lẽ huyền vi

    An nhiên tự tại – lòng thanh thản

    Đời sống tâm linh thật diệu kỳ.

    Link: https://www.youtube.com/watch?v=16SRQdtFtNY

    Tôi nhớ hôm Trần Lục 65, sừ divo Trần Mạnh Chi đốt sân khấu với bài techno “Dancing all night” …

    Cụ bà U92 vui tươi vui, cụ 92 yêu đời, sẽ sống dai nhách như chewing gum Wrigley’s, cụ U92 tiễn đưa bọn trẻ như VHLA, Jean Michael Jackson, Hùng Ngọc, Đặng Mão, Dương Việt Điền, Trần Mạnh Chi… về chốn an bình “nine springs”, cụ U92 marathon vượt mức milestone U100 plus plus… Cụ U92 hãy cứ vui, chuyện đời như bước nhảy techno… Cụ U92 hãy cứ say, say tình, say xỉn bấy lâu nay.

    Say người, say nhạc Chachacha Havana… quên cả không gian lẫn tháng ngày… Santana – Oye Como Va…https://www.youtube.com/watch?v=DoIqXz2AIFs

    Và Cụ U92 hãy lắc twist, an vui tự tại – let’s twist again, twist twist again like we did last summer…. yeah, let’s twist again.https://www.youtube.com/watch?v=MG7cummRirs

    Gần 3PM máu nhót quan kháqch dâng trào tsunamis, ngục sĩ Papillon 17 niên mời ca sĩ Chris Chi của sân khấu Feu Saigon Pearl at Irvine Spectrum Center lên ca kết thúc chương trình, Chris Chi đốt cháy sân khấu như wildfires Lahaina, bên Maui. Ba con túa ra

    Bên Nhau Đêm Nay (Dancing All Night) – Techno dance:

    Cụ bà Dương Hồng Anh U92 niên kỷ cùng 3 bạn tam ca Omega 3 Quỳnh Liên Dung và 2 chị em sinh đôi Thuỵ Lan và Lệ Hoa nhót techno…

    Bên Nhau Đêm Nay – Lưu Ánh Loan- Techno dance:

    Ngục sĩ Papillon 17 niên nhót bebop cùng cô 7 Minh Khai, Chris Chi cùng Minh Châu nhót Chachacha fast-paced in tempo. Chris Chi và Minh Châu fantasized bước nhảy trong thao tác kung fu như Bruce Lee và Jackie Chan trong cinema Enter the Dragon hay Kung Fu Hustle, khi đôi chân đá song phi 4 hướng, tôi nhìn Cụ bà Dương Hồng Anh U92 nhịp nhàng uyển chuyển bước nhảy Chachacha Havana. Tôi ước ao phải chi Sừ Giời không cho Hilary wild storm, để Trần Lục Party có thêm Kiều My, Mộng Thuỷ, Khánh Lan, Minh Thư, Ngoại Gina Nga, Thầy Sum, Thầy Bích,… tất cả vui enjoy “bal de famille” hay say bước rong đêm dài “boum des copains” cho những pha ngoạn mục Dancing All Night, với tempo Chachacha Havana, swing xoay người, rồi đá kung fu techno…. Merci bien Chris Chi, Ngục sĩ Papillon 17 niên et al… Enfin, merci à tous !!!

    VHLA

    ———————————————————————

    Đại Hội Trần Lục May Mắn Thành Công Ngoài Dự Tính

    Phạm Gia Đại

    Đại Hội trường Trung Học Công Lập Trần Lục và Kỷ Niệm 65 Năm Niên Khóa 1958 đã may mắn thành công ngoài mong ước của ban tổ chức (BTC) vào sáng Chủ Nhật 20 Tháng 8 năm 2023 vừa qua tại nhà hàng Golden Sea, thành phố Anaheim, Quận Cam, nam California, Hoa Kỳ. 

    Năm năm trước đại hội lần thứ nhất cũng được tổ chức tại nhà hàng Golden Sea này vào năm 2018 kỷ niệm 60 năm của niên khóa 1958, và đã để lại nhiều lưu luyến cho nên BTC đã được các bạn đồng môn thương mến yêu cầu tiếp tục tổ chức nữa để có dịp gặp nhau- kẻo chiều hôm tối rồi.

    Năm nay đại hội lần thứ nhì ngày 20-8-2023 bị đe dọa nghiêm trọng bởi cơn bão Hillary với sức tàn phá lên tới cấp 4 được loan báo vào ngày Thứ Bảy và đang ở ngoài khơi sắp đổ bộ vào miền nam California. BTC quyết định vẫn tổ chức và cầu nguyện cho Trời quang mây tạnh để buổi họp mặt lần này cũng là buổi họp mặt cuối cùng của niên khóa 1958 được như ý nguyện, vì tất cả các bạn đồng môn nay đều đã luống tuổi và sức khỏe hao mòn.

    Thế rồi như một phép lạ, chiều tối ngày Thứ Bảy 19-20-2023 đột nhiên cơn bão chuyển hướng và cường độ hạ xuống thấp chỉ còn cấp 2 và cấp 1, và sáng Chủ Nhật 20-8-2023 tuy trời vẫn còn mưa nhưng cơn bão đã đi qua. Đến 10:30am, BTC không khỏi lo lắng vì chỉ lác đác vài bàn đã đến, và BTC quyết định dời giờ khai mạc lại nửa tiếng, và quả Trời không phụ lòng người đến 11:30 am khi khai mạc đại hội thì quan khách đã đến đông đủ. Anh Việt Hải, con chim đầu đàn của nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian (NVNT & TTG) cho biết chị Lệ Hoa đã lái xe chở anh đi trong trời mưa trắng xóa đường phố từ Los Angeles xuống, khi đến Quận Cam, trời mới ngớt mưa, nhưng vẫn xông mưa gió mà đến.

    Năm nay thầy Doãn Quốc Sỹ vừa tròn 100 tuổi vào tháng Giêng, đã yếu nhiều nên cô con gái cho biết rất tiếc thầy không đến tham dự được như 5 năm trước. Một số thầy cô cũng không đến được hay không liên lạc được, nhưng thầy cô Đỗ Kim Bảng đã đến đại diện cho thầy cô trường Trần Lục năm xưa.

    Tiết mục đặc biệt của chương trình là thầy Đỗ Kim Bảng được mời lên sân khấu với các học trò cũ ngày xưa, với các thân hữu các trường Trưng Vương, Gia Long, Lê Văn Duyệt, Nguyễn Bá Tòng, Petrus Ký, nhóm NVNT & TTG, và quý anh chị trong Hội Sư Đoàn 5 Bộ Binh VNCH, v.v… đồng ca bài hát nổi tiếng một thời tại Sài Gòn trước năm 1975 là bài hát “Mùa Thi” sáng tác của chính thầy Đỗ Kim Bảng. Một bài đồng ca nữa cũng nổi tiếng tại Sài Gòn năm xưa cũng được khán giả tán thưởng là “Con Đường Vui” do Trần Lục nam Cali và thân hữu trình diễn.

    Một đặc điểm của chương trình đại hội kỳ 2 lần này là quan khách đã được thưởng thức những món ăn ngon nhất của nhà hàng, và chương trình văn nghệ thật đặc sắc với những giọng hát được chọn lọc trong các hội đoàn bạn và trong các đồng môn Trần Lục ngày trước. Ca sĩ Bảo Ngọc và các bạn từ San Jose xuống, Tam ca ngọc Quỳnh-Lâm Dung-Ái Liên, song ca Thụy Lan-Lệ Hoa, đơn ca Chris Trần của nhóm NVNT & TTG; Tường Vân, Tường Vy, Đồng Sĩ Ba, Thái Hùng, Định của SĐ 5 BB VNCH; Kim Loan của Lê Văn Duyệt; Đỗ Trọng Thái của Petrus Ký; Diệp Trần của Văn Hóa Quân Đội, Trần Ngọc Đắc, PGĐ của Trần Lục nam Cali; đã đưa khán giả về những khung trời thật thơ mộng đầy kỷ niệm của Sài Gòn, Hòn Ngọc Viễn Đông năm nào này không còn nữa.

    Hai MC của chương trình là Vũ Quốc Phong và Phạm Gia Đại đã điều hợp thành công đại hội kỳ hai này. Chương trình kết thúc đúng 3 giờ chiều cùng ngày, nhưng mọi người còn lưu luyến ở lại chụp thêm vài tấm hình. Chị Thy Dung bà xã Trần Lục Cao Sinh Cường cười nói BTC nên tổ chức mỗi năm đi cho vui. 

    Chúng tôi đưa tiễn thầy cô Đỗ Kim Bảng ra về, và bắt tay cám ơn người bạn đồng môn Trần Lục ở xa nhất từ Úc Châu đã lặn lội bay qua tận đây để tham dự Đại Hội. Thật tiếc lần này một số thầy cô, một số Trần Lục cũng vì sức khỏe đã không đến được vào phút cuối. Trong lần họp mặt kỷ niệm của niên khóa 1958 lần này cũng vắng bóng một số Trần Lục đã không còn ở với chúng ta nữa. Nhìn lại những hình ảnh 5 năm trước thật nhớ những người bạn hiền nay đã khuất bóng.

    Tôi ở lại cùng thủ quỹ Thái Đại thanh toán tiền chi phí với nhà hàng, và sau khi kết toàn, điều không ngờ là BTC đã không bị thua lỗ mà còn dư ra được một chút đỉnh. Tôi nói với Thái Đại hôm nào BTC sẽ đi ăn mừng thoát nạn giông bão, và cám ơn Trời Phật và Ơn Trên. Tôi xách các banner vật dụng ra xe, trời vẫn còn mưa nhưng nhẹ hạt, những hạt nước mưa mát lạnh bay bay trong gió nhẹ như giúp cho tôi tỉnh lại sau gần bốn giờ đứng trên sân khấu. Quả là vất vả và nhiều lo âu sau những tháng ngày tổ chức, nhưng những nụ cười, những khuôn mặt rạng rỡ gặp lại nhau, những lời cám ơn từ quan khách, bạn bè, như đã xóa tan đi những âu lo mệt mỏi. Chiều đang xuống dần trên con đường Katella, trời vẫn còn mưa rải rác trong không gian se se lạnh của cuối Hè sắp sang Thu. Tôi kéo cao cổ áo Jacket, ừ thì xong việc rồi mình lái xe về nhà thôi./.

    ———————————————————————–

    Bão Hilary lướt qua, Orange County trở lại bình thường

    August 21, 2023.

    SANTA ANA, California (NV) – Các thành phố ở Orange County đã chuẩn bị tốt khi đối phó với bão Hilary tràn qua Nam California vào hôm Chủ Nhật, và hầu như tất cả mọi hoạt động đều trở lại bình thường vào sáng Thứ Hai, 21 Tháng Tám, theo nhật báo Orange County Register.

    Ở Irvine, chỉ còn sót lại một số cành và cây đổ do hậu quả của cơn bão nhiệt đới. Các đội bảo trì của thành phố sẽ dọn sạch lá và mảnh vụn trên đường trong vài ngày tới và bảo đảm các khu vực xung quanh cống thoát nước mưa thông thoáng.

    Vào hôm Thứ Hai, các trường học của Học Khu Irvine vẫn mở cửa.

    Thị Trưởng Farrah Khan cho biết thành phố Irvine ngay từ đầu đã tích cực chuẩn bị đối phó bão: “Các đội an toàn công cộng thành phố đã đi khắp nơi trong thành phố để bảo đảm rằng các trung tâm điều hành khẩn cấp trong tình trạng sẵn sàng.”

    Thành phố Anaheim cũng không bị thiệt hại nặng nề khi bão Hilary đi qua và đổ mưa khoảng 2 inch.

    Các đội an toàn thành phố đã dọn sạch 15 cây đổ và một số trường hợp mất điện đã được báo cáo. Việc quét dọn đường phố vào Thứ Hai chủ yếu tập trung vào khu vực trung tâm thành phố và sẽ bắt đầu việc ghi phạt những vi phạm trên đường phố từ Thứ Ba. Các mảnh vụn trên đường sẽ được dọn sạch trong vài ngày tới.

    Học Khu Trung Học Anaheim và Học Khu Tiểu Học Anaheim vì lý do thận trọng đều đóng cửa các trường học vào Thứ Hai.

    Ông Michael Matsuda, giám đốc học khu trung học, cho biết giới chức “hy vọng” sẽ mở cửa các lớp học vào Thứ Ba.

    Thành phố Mission Viejo đã phân phát khoảng 3,500 bao cát cho người dân để ngăn chặn lũ lụt có thể xảy ra, theo lời bà Kelly Tokarski cho biết trước cơn bão.

    Ở Newport Beach, các giới chức thành phố đã chuẩn bị cho cơn bão nhiệt đới Hilary như thể đó là một cơn bão mùa đông. Vào Chủ Nhật, thành phố chứng kiến nhiều khu vực nước ngập và một số nơi có mảnh vụn cây cối rớt trên đường phố nhưng mọi thứ đã được dọn dẹp vào Thứ Hai.

    Ở Dana Point, câu chuyện cũng tương tự, nhân viên thành phố đã chuẩn bị và để mắt đến các khu vực như vách đá ở bãi biển Capistrano Beach, nơi thường xuyên xảy ra lũ lụt và một số khu vực bề mặt ở vùng Lantern District, nơi lũ lụt từng xảy ra. Ông Matthew Sinacori, giám đốc công trình công cộng và kỹ sư thành phố cho biết.

    “Khi gặp một cơn bão lớn, chúng tôi đã sẵn sàng. Chuẩn bị sẵn xe tải để đóng đường Pacific Coast Highway và theo dõi các điểm dễ xảy ra lụt. Khi gió ập đến, mọi người đều có mặt ở đây để giải quyết các cành cây bị đổ. Chúng tôi chuẩn bị hơi quá mức nhưng thà chuẩn bị quá kỹ lưỡng còn hơn.”

    Phi trường John Wayne hoạt động trở lại bình thường, sau khi có 89 chuyến bay bị huỷ trong ngày Chủ Nhật, theo lời ông Don Wagner, chủ tịch Hội Đồng Giám Sát Orange County, cho biết.

    “Tất nhiên, những khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất, như thường lệ, sẽ là những khu hẻm núi. Nhưng ngay cả ở đó, chúng tôi không có báo cáo nào về việc đường bị đóng, không có báo cáo nào về bất kỳ thiệt hại đáng kể nào. Tạ ơn Chúa là không ai bị thương hay tệ hơn là thiệt mạng,” ông Wagner nói.

    “Có một vài nơi mất điện theo Southern California Edison báo cáo, nhưng ngoài ra không có tác động nào đến nước, khí đốt hoặc đường xá.”

    Các điểm mưa nhiều nhất vào cuối tuần qua là ở chân đồi của Orange County, theo dữ liệu do OC Public Works thu thập tại 58 địa điểm trên toàn địa hạt vào lúc 8 giờ sáng Thứ Hai. Ba điểm mưa nhiều nhất là Upper Harding Canyon ( 4.65 inch), Santiago Peak Standpipe (4.49 inch) và Upper Silverado Canyon (4.17 inch).

    Ngoài ra, Chủ Tịch Wagner tỏ ý rất tự hào về phản ứng nhanh chóng các đội ứng phó khẩn cấp khi thực hiện các nhiệm vụ chuẩn bị được thực hiện trước khi cơn bão đến Orange County.

    “Đội công tác công cộng của Orange County đã kiểm soát các kênh thoát lũ và ra ngoài các hẻm núi, lạch và suối để đảm bảo không tắc nghẽn.”

    Ông Wagner nói thêm: “Chúng tôi có cơ quan dịch vụ xã hội và cơ quan chăm sóc người vô gia cư thông báo cho tất cả những người sống trên đường phố nơi nào họ có thể đến tìm nơi trú ẩn trong trường hợp bão tàn phá nguy hiểm.” (MPL)

    ———————————————————————–

    Bão Hilary vào Nam California: Mưa lớn, lũ lụt, thống đốc tuyên bố tình trạng khẩn cấp.

    August 20, 2023. Mai Phi Long/Người Việt (tổng hợp)

    SAN DIEGO, California (NV) – Bão nhiệt đới Hilary từ bán đảo Baja California, Mexico, đổ vào San Diego County hôm Chủ Nhật, 20 Tháng Tám, gây mưa mưa lớn và lũ lụt ở các vùng trũng thấp trên khắp miền Nam California, ngay cả ở các khu vực Los Angeles County và Orange County cũng bị ảnh hưởng nặng, theo nhật báo Orange County Register. Giới thẩm quyền đưa ra cảnh báo lũ có hiệu lực từ trưa Chủ Nhật cho đến 7 giờ 45 phút tối trên các khu vực Long Beach, Malibu, Hollywood, Beverly Hills, Universal City, trung tâm thành phố Los Angeles, Griffith Park, Culver City, Inglewood, Burbank, North Hollywood, Venice, Santa Monica, Van Nuys, Encino, Manhattan Beach, Alhambra và Hermosa Beach.

    Cơ quan thời tiết dự báo tình trạng lũ lụt có thể xảy ra riêng rẻ ở nhiều khu vực, mưa rải rác và giông bão tiếp tục diễn ra trong ngày Chủ Nhật trước khi có mưa nhẹ hơn vào sáng Thứ Hai. Mưa khoảng 1.5 inch đến 3 inch và gió với tốc độ 15 đến 30 dặm/giờ được dự báo sẽ đến các khu vực ven biển và thung lũng ở Los Angeles County. Diễn biến bão Hilary trong ngày Chủ Nhật

    Bão nhiệt đới Hilary từ phía bán đảo Baja California ở Mexico tiến vào San Diego County, miền Nam California, miền Tây Nam nước Mỹ, khiến chính quyền đưa ra cảnh báo tình trạng thời tiết khắc nghiệt. Trung Tâm Bão Quốc Gia (National Hurricane Center) đưa ra cảnh báo về khả năng xảy ra “lũ lụt dữ dội và đe dọa tính mạng con người.”

    Tính đến 11 giờ sáng, giờ California, bão Hilary có tốc độ gió 65 dặm/giờ, di chuyển theo hướng Bắc-Tây Bắc với vận tốc khoảng 25 dặm/giờ.

    Cơn bão Hilary đã suy yếu từ bão cấp 1 thành mưa giông nhiệt đới, nhưng tác động vẫn còn đáng kể. Một người ở Mexico thiệt mạng vì cơn bão khi chiếc xe của nạn nhân bị cuốn trôi gần Santa Rosalía dọc theo bán đảo Baja California. Các tác động dự đoán của bão Hilary, được đánh dấu bằng lượng mưa lớn và gió mạnh, đã đạt đỉnh điểm vào chiều Chủ Nhật và kéo dài sang Thứ Hai.

    Các cảnh báo đề phòng: Hơn chín triệu người, bao gồm cả dân số ở trung tâm thành phố Los Angeles, được đặt trong tình trạng cảnh báo lũ quét, vì các vùng cao ở miền Nam California chứng kiến lượng mưa hơn 2 inch. Trung Tâm Bão Quốc Gia cảnh báo lượng mưa lịch sử có thể xảy ra khiến gây ra lũ lụt đe dọa đến tính mạng, với lượng mưa dự kiến từ 3 đến 6 inch và thậm chí lên đến 10 inch ở một số khu vực nhất định. Cư dân những khu vực bị cháy rừng trong thời gian qua đặc biệt được cảnh báo tình trạng lũ dữ tràn qua các sườn đồi và vùng cao, không còn cây để giữ nước, gây thiệt hại nhân mạng và tài sản.

    Chuẩn bị của chính quyền: Thống Đốc Gavin Newsom tuyên bố tình trạng khẩn cấp tại Nam California để tăng cường các nỗ lực phục hồi và ứng phó với bão. Bà Nancy Ward, giám đốc phòng Quản Trị Dịch Vụ Khẩn Cấp trực thuộc thống đốc California, bày tỏ lo ngại rằng cơn bão Hilary có thể là một trong những cơn bão nghiêm trọng nhất tấn công California trong hơn một thập niên. Lực lượng cấp cứu được lệnh túc trực để phản ứng nhanh chóng và thực hiện giải cứu từ các khu vực bị ngập lụt, thông cáo từ văn phòng của Thống Đốc Newsom cho biết, với sự điều động “hơn 7,500 nhân viên cấp cứu” trong tình trạng sẵn sàng. Ông Grace Garner, thị trưởng Palm Springs, trên đài CBS hôm Chủ Nhật kêu gọi cư dân nên ở trong nhà, và cho biết chính quyền đã đóng cửa trước ba trong số những con đường chính thường xuyên bị ngập lụt.

    “Bên ngoài trời đang mưa phùn và nếu trời chỉ mưa phùn rất nhẹ thế này, chúng ta chắc chắn sẽ ổn. Nhưng chúng ta biết rằng sẽ có lũ lụt, bởi vì như tôi đã nói, ngay cả một hoặc hai inch mưa trên sa mạc cũng có thể gây ra thiệt hại,” thị trưởng Garner nhấn mạnh. Bà Karen Bass, thị trưởng Los Angeles, xuất hiện trên đài truyền hình CBS, nhắc nhở người dân nên ở trong nhà và nếu ở bên ngoài vì bất kỳ lý do gì và nhìn thấy cây đổ hoặc đường dây điện, phải nên tránh xa và gọi cho chính quyền thành phố. Sở Điện Lực và Thuỷ Cục Los Angeles chuẩn bị đầy đủ nhân viên sẵn sàng làm việc để khôi phục lại nguồn điện và dọn sạch cây hoặc đường dây điện bị đổ. Các hồ chứa của thành phố có “đủ công suất” để giải quyết bất kỳ lưu lượng gia tăng do lũ lụt. Công ty điện lực Southern California Edison, hôm Thứ Năm, cho biết cơn bão Hilary có thể tác động đến phần lớn cư dân trong khu vực mà họ cung cấp cho khoảng 15 triệu cư dân.

    Cơn bão Hilary dẫn đến sự gián đoạn nhiều hoạt động trên khắp tiểu bang California. Tất cả các bãi biển của tiểu bang ở các địa hạt Orange County và San Diego County bị đóng cửa; Hải Quân Mỹ đang tạm thời di dời các tàu và tàu ngầm có trụ sở tại San Diego; Los Angeles County đóng cửa các công viên, bãi biển, sân chơi, nhà vệ sinh và đường mòn leo núi; Giải bóng chày Major League đã thay đổi lịch trình cuối tuần; và nhiều buổi hòa nhạc bị hoãn…

    ————————————————————————

    Động đất 5.1 độ phía Bắc Los Angeles, Little Saigon rung chuyển nhẹ. August 20, 2023

    OJAI, Calif. (KABC) – Người dân khu vực Little Saigon, miền Nam California, đều cảm nhận được sự rung chuyển nhẹ từ trận động đất vào lúc 2 giờ 41 phút chiều ngày Chủ Nhật, 20 Tháng Tám.

    Trận động đất mạnh 5.1 độ Richter làm rung chuyển khu vực Ojai, thuộc Ventura County, cách thủ đô của người Việt tị nan khoảng 110 dặm về phía Bắc, theo đài CBS Los Angeles. Theo Cơ Quan Địa Chấn Quốc Gia (USGS) tâm chấn nằm cách thành phố Ojai khoảng bốn dặm về phía Nam, dưới độ sâu khoảng 9 dặm. Tiếp sau trận động đất 5.1 độ Richter là một loạt hậu chấn, trận lớn nhất có cường độ 3.6 độ Richter. Không có báo cáo ngay lập tức về thương tích hoặc thiệt hại, nhưng trên truyền thông mạng xã hội, vụ động đất được cảm nhận trên khắp Los Angeles County, Orange County và Riverside County. (MPL).

    ———————————————————————

    Đại Hội Trần Lục Kỷ Niệm 65 Năm Niên Khóa 1958 vẫn Tổ Chức 11am sáng mai Chủ Nhật 20-8-2023 tại Golden Sea.

    From Dai Pham

    To: Dai Pham, Hoai Huong,

    Sat, Aug 19 at 9:30 AM

    Đại Hội Trần Lục Kỷ Niệm 65 Năm Niên Khóa 1958 vẫn Tổ Chức 11am sáng mai Chủ Nhật 20-8-2023 tại Golden Sea

    Xin thông báo với quý thầy cô, quý bạn đồng môn, quý thân hữu các trường bạn, và quan khách, Đại Hội Trần Lục Kỷ Niệm 65 Năm Niên Khóa 1958 vẫn được Tổ Chức vào lúc 11am sáng mai Chủ Nhật 20-8-2023 tại nhà hàng Golden Sea, nam California theo chương trình đã định. Xin mời quý vị đến sớm để chương trình sẽ được bắt đầu lúc 11 giờ.

    Với tấm lòng quý mến quý vị, BTC đã chọn thực đơn ngon nhất của nhà hàng để quý vị sẽ có được một buổi họp mặt vui tươi, và thưởng thức một chương trình văn nghệ đặc sắc trong không khí thân mật tình thân hữu ấm cúng.

    From: Dai Pham

    To: VietHai Tran

    Cc: Doris Thuy Lan, Melinda Luu, Jacqueline Le, Christina Lam, NQ Nguyen, and 5 more…

    Sat, Aug 19 at 11:03 PM

    Cám ơn anh Việt Hải,

    Đã gửi những tấm ảnh kỷ niệm Trần Lục 5 năm trước.

    Nhìn lại thấy nhớ quá.

    Phạm Gia Đại

    Cám ơn anh Việt Hải và các ACE trong nhóm NVNT & TTG rất nhiều,

    Tôi vừa gửi Thông Báo vẫn tiếp tục tổ chức như dự định vào 11am sáng mai Chủ Nhật 20-8-2023 tại nhà hàng Golden Sea. Các bài hát của nhóm như đơn ca của Kiều My, song ca Thụy Lan-Lệ Hoa, tam ca Ngọc Quỳnh-Lâm Dung-Ái Liên, đơn ca Chris Trần đã được đưa vào chương trình hội đoàn. Bản đơn ca của Thụy Lan sẽ được bỏ vào phần sau. Không biết có thiếu ca sĩ nào không, xin cho biết.

    Trân Trọng,

    Phạm Gia Đại

    Hide original message

    On Sat, Aug 19, 2023 at 12:07 AM VietHai Tran wrote:

    It will be heavily raining and strongly windy on 08/20. So folks, be preparing of the harsh weather. We’ll be there as planned. But it’s kind of teo-teo pour moa….

    Sun 20 | Day

    82°

    100%

    NNE20 mph

    Showery rains will be accompanied by very heavy downpours and strong gusty winds at times, especially in the afternoon. Potential for flooding rains. High 82F. NNE winds at 5 to 10 mph, increasing to 20 to 30 mph. Chance of rain 100%.

    Humidity

    73%

    UV Index

    4 of 11

    Sunrise

    6:16 am

    Sunset

    7:32 pm

    Sun 20 | Night

    70°

    100%

    SSE16 mph

    Periods of rain. Potential for flooding rains. Low around 70F. Winds SSE at 10 to 20 mph. Chance of rain 100%. Rainfall may reach one inch.

    Humidity

    84%

    Thân Mời Tham Dự Đại Hội Trần Lục August 20th, 2023 tại Nam California, Hoa Kỳ

    Kính mời quý giáo sư,

    Thân mời quý bạn đồng môn trường Trung Học Trần Lục,

    Thân mời quý thân hữu các Trường Trung Học Việt Nam Cộng Hòa,

    *Đến tham dự Đại Hội Trần Lục họp mặt tất cả các niên khóa, và nhân dịp kỷ niệm 65 năm của

    niên khóa 1958 (1958-2023) được tổ chức tại:

    Nhà Hàng Golden Sea, thành phố Anaheim, CA

    Từ 11 giờ sáng đến 3 giờ chiều ngày Chủ Nhật 20 Tháng 8, năm 2023

    Bích Chương Đại Hội Trần Lục 20-8-2023

    Đây là buổi họp mặt trường Trần Lục và niên khóa 1958 lần thứ nhì, và cũng có thể là lần chót.

    Lần trước cũng tổ chức tại nhà hàng Golden Sea vào năm 2018, nhân kỷ niệm 60 năm của niên khóa 1958.

    BTC và đại diện Nam Bắc California tham dự Đại Hội kỳ 1 năm 2018

    CHƯƠNG TRÌNH Đại Hội kỳ 2 Chủ Nhật 20-8-2023:

    *Sau nghi lễ Chào Cờ và Phút Mặc Niệm là phần hàn huyên tâm sự của các cựu học sinh Trần Lục.

    *Văn Nghệ: Bắc Cali, Nam Cali, và các trường Trung Học VNCH. Thân mời các trường Trung Học VNCH tham gia chương trình văn nghệ này với đơn ca, song ca, tam ca, hay hợp ca các bài hát thời học trò hay các bài về quê hương, về người lính VNCH…Mỗi trường sẽ trình diễn ít nhất một tiết mục. Được biết Bắc Cali với bạn Phạm Bảo Ngọc sẽ trình diễn 5 tiết mục.

    *Xen kẽ là chương trình Đố Vui Có Thưởng.

    -Trân trọng kính mời quý giáo sư, quý bạn cựu học sinh Trần Lục và Nguyễn Du, và các trường bạn đến tham dự cho đông vui.

    -Xin quý bạn Trần Lục phổ biến Thư Mời này của BTC đến các bạn Trần Lục và thân hữu xa gần.

    *Ghi Chú: Mua vé ủng hộ xin text, Zelle cho bạn Nguyễn Thái Đại (thủ quỹ) số cell: (310) 349-6597

    Và vé sẽ được gửi ngay qua bưu điện đến nhà quý vị.

    Trân trọng cám ơn,

    T/M BTC

    Phạm Gia Đại

    Phạm Gia Ðại – Liên Minh Bảo Thủ Mỹ Gốc Việt

    (Vietnamese American Conservative Alliance)

    Trang chủ: https://freedom-vaca.org/

    Trang của PGD: https://freedom-vaca.org/pham-gia-dai-video/

    From: Dai Pham

    To: Chris Tran

    Cc: Viet Hai Tran; Doris Thuy Lan, Jacqueline Le; Do Mong Thuy; NQ Nguyen; Christina Lam; Ailien Nguyen; Hoa Tang; Bay MinhKhTong;

    Sent: Thursday, August 17, 2023 at 08:05:20 AM PDT

    Subject: Re: Các Bài hát trong Chương Trình Trần Lục August 20th, 2023 tại Golden Sea.

    OK anh Chris Tran,

    Phạm Gia Đại

    On Thu, Aug 17, 2023 at 5:04 AM Chris Tran wrote:

    Hi anh Đại,

    Nếu chương trình văn nghệ còn chỗ và để nhớ lại những kỷ niệm của một thời cắp sách đến trường thì TMChi sẽ hát bài “Hoa Học Trò” (điệu Rumba, tone Cm, nhịp 79.) nhé.

    Trần Mạnh Chi

    On Wed, Aug 16, 2023 at 10:48 PM, VietHai Tran wrote:

    Cám ơn anh Đại

    Ban tam ca Dung Quỳnh Liên ca bài ????

    Anh Chris Chi … ???

    Ban tứ ca Lan Hoa Minh Châu (bài Ngày Hạnh Phúc – Lam Phương)

    On Wednesday, August 16, 2023 at 09:37:09 PM PDT, Dai Pham wrote:

    Thân gửi anh Việt Hải,

    Xin các anh chị em trong nhóm tham gia vào văn nghệ của Đại Hội Trần Lục, xin cho biết các bài hát đơn ca, song ca, tam ca, hợp ca để tôi đưa vào chương trình.

    Nói chung nhóm NVNT & TTG sẽ có ba tiết mục (hình như Kiều My đã ghi bài hát Besame Mucho)

    Nếu còn thời gian sẽ mời lên thêm nhe.

    Cám ơn nhiều, bàn của nhóm NVNT & TTG là bàn số 4 (10 người) và một người sẽ ngồi qua bàn số 5., 2023 nhe.

    Hẹn gặp quý ACE trước 11am Chủ Nhật August 20th

    Phạm Gia Đại

    Đã chơi thì không ngại, nếu ngại thì đừng ham chơi… VHLA

    Link: https://www.nguoi-viet.com/…/bao-hilary-ca-mien-nam…/

    Subject: Thư Cảm Tạ.

    Thay mặt BTC chúng tôi chân thành cám ơn quý hội đoàn Lê Văn Duyệt, Trưng Vương, Gia Long, Nguyễn Bá Tòng, Trường Văn Hóa Quân Đội, Petrus Ký, Bưởi-CVANC, cám ơn Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, Hội Sư Đoàn 5 BB VNCH, quý bạn đồng môn Trần Lục các niên khóa, các bạn thân hữu xa gần, v.v… bất chấp mưa gió, đã từ khắp nơi đổ về Nam California để tham dự Đại Hội Trần Lục- Kỷ Niệm 65 Năm Niên Khóa 1958 ngày Chủ Nhật 20-8-2023 vừa qua tại nhà hàng Golden Sea. Nhờ vậy mà Đại Hội Trần Lục đã thành công thật may mắn, và thật đông vui. 

    *Tấm chân tình đó chúng tôi không bao giờ quên được.

    *Xin gửi quý bạn, nhất là ở xa không về tham dự được, vài tấm ảnh kỷ niệm.

    *Nếu có thiếu tên ai, xin quý anh trong BTC và quý vị FW dùm vì không có hết đầy đủ email address. Cám ơn.

    Trân Trọng,

    Phạm Gia Đại Trưởng BTC

    Đồng ca bài “Mùa Thi” với Thầy Đỗ Kim Bảng

  • Kiều My,  RA MẮT SÁCH,  Sinh Hoạt,  Tin tức

    LITTLE SAIGON- ĐỊA ĐÀNG HẠ GIỚI

    Kiều My tường trình

    Thuở xa xưa, tổ tiên loài người là Adam và Eva được Thượng Đế tạo dựng và ưu ái ban cho vườn địa đàng tuyệt đẹp, cùng muôn cầm thú, nhiều cây trái và hoa thơm cỏ lạ… để đôi uyên ương được hưởng cuộc sống hạnh phúc viên mãn tràn đầy. Nhưng ở thế kỷ 21, đâu là vườn địa đàng dành cho người Việt Nam tị nạn chúng ta trên hành tinh này?      

    Địa đàng đó chính là  LITTLE SAIGON – thuộc quận Orange, nam California, Hoa Kỳ. Nhị vị  tác giả Du Miên và Ngọc Hà đã vinh danh Little Saigon là Địa Đàng Hạ Giới  của người Việt tị nạn. Đồng thời, tác giả cũng đã trình bày rất tỉ mỉ những diễn biến qua từng giai đoạn thời gian về địa đàng này, trong tác phẩm VIỆT EDEN-ĐỊA ĐÀNG HẠ GIỚI.

    Nói đến Little Saigon, mọi người đều biết: đây là “thủ đô tị nạn” của người Việt tại Mỹ Quốc. Nơi đây tập trung người Việt tị nạn đông nhất so với phần còn lại của thế giới. Làn sóng người Việt tị nạn Cộng Sản đến Hoa Kỳ sau biến cố 30 tháng tư năm 1975, đã gần nửa thế kỷ, chỉ là một cộng đồng nhỏ trong Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Nhưng làm thế nào mà chúng ta có thể thành lập một Saigon nho nhỏ, một địa đàng dành cho người Việt tị nạn trong một cường quốc hàng đầu của thế giới? Địa đàng này không như địa đàng của Adam và Eva xưa; nhưng là địa đàng của sự tự do về tín ngưỡng, ngôn luận, tôn trọng nhân quyền và đã tạo cơ hội cũng như một cuộc sống sung túc cho những ai đặt chân trên mảnh đất hứa này.  Người Việt đã rời bỏ đất nước sau cuộc chiến kéo dài hai thập kỷ đầy tang thương, đã trốn chạy một chế độ vô luân, tìm mảnh đất tự do để nương náu. May mắn thay! Dân  Việt đã được Trời Phật Tổ Tiên ban cho vùng đất của tự do, của sữa ngọt và mật ong để định cư mang tên “Little Saigon.”

    LITTLE SAIGON XƯA VÀ NAY

    Little Saigon đã được hình thành do công sức của nhiều người có lòng với dân Việt, đã bền chí tranh đấu gay go trong một thời gian dài, để chúng ta có được quyền lợi này. Tuy xa quê hương, nhưng người Việt tha hương vẫn cảm nhận được gần gũi với thủ đô yêu dấu Saigon năm xưa. Có thể nói, Little Saigon là cái nôi văn hóa Việt; vì nơi đây vẫn còn tiếng nói Việt, vẫn còn phát triển và duy trì văn chương Việt cho những thế hệ mai sau. Bao lâu ngôn ngữ Việt, văn hóa Việt còn… thì dân tộc Việt vẫn còn tồn tại, sẽ không bị mất gốc. Mặc dù ở hải ngoại, nhưng những phong tục cổ truyền như ngày Tết, hay những ngày lễ hội tưởng nhớ đến các bậc tiền nhân, hay những anh hùng vị nước vong thân v.v… được tổ chức rầm rộ tại Little Saigon. Những tà áo dài Việt Nam truyền thống vẫn tung bay khắp đó đây. Nhiều nhà hàng đầy đủ những món ăn thuần túy của ba miền: Nam, Trung, Bắc… đậm hương vị quê hương. Tại thủ đô của người tị nạn, cũng có nhiều văn phòng hay cơ sở, cung cấp đầy đủ những dịch vụ cần thiết để phục vụ người đồng hương.

    Đặc biệt, các nhà thờ cũng như chùa, luôn đông đảo những tín hữu đến phụng thờ Thần Phật cho tín ngưỡng của mình mà không bị cản trở hay áp bức. Nhờ vào tính cần cù, siêng năng làm việc, mà mọi gia đình đều có cuộc sống đầy đủ trong một xã hội văn minh, tôn trọng tự do và bình đẳng.  Hơn thế nữa, những con cháu ở thế hệ thứ hai, thứ ba, thứ tư… có nhiều cơ hội tiến thân và thành công vượt bậc, mang đến niềm hãnh diện cũng như làm rạng danh dân tộc Việt ở xứ người. Thành phần trẻ ưu tú của dân Việt tị nạn sau gần 5 thập kỷ đã thành đạt và đứng lên mạnh mẽ, cùng chung tay  đóng góp tài năng, phục vụ trong nhiều lãnh vực cho đất nước Hoa Kỳ đã cưu mang mình. Đây! Little Saigon! … Thật không sai!  Khi nhị vị tác giả Du Miên và Ngọc Hà đã ban tặng cho Little Saigon danh hiệu  “địa đàng hạ giới” của người Việt tị nạn tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ vậy !

    Vào ngày Chủ nhật 13 tháng 8 năm 2023, tại Thư Viện Việt Nam, thuộc Little Saigon, thành phố Westminster, nam California, Hoa Kỳ, đã long trọng trình làng một tác phẩm đi vào lịch sử của người Việt tị nạn. Đó là,  VIỆT EDEN ĐỊA ĐÀNG HẠ GIỚI mà tác giả chính là đôi uyên ương ký giả, nhà văn, nhà truyền thông DU MIÊN và NGỌC HÀ. Việt Eden được hiểu là Địa Đàng Hạ Giới hay Địa Đàng của Người Việt Nam Tị Nạn, mà tác giả đã đặc biệt đề cao.  Trong quyển sách dày 330 trang, kèm theo nhiều hình ảnh về những sự kiện suốt chiều dài lịch sử của Little Saigon  gần 5 thập kỷ, mà nhị vị tác giả đã khổ công góp nhặt và ghi lại trong tác phẩm giá trị này. Thiết tưởng, đây là quyển sách và cũng là nhân chứng… mà mọi người đang mong đợi, để được nghe giải đáp thỏa đáng những thắc mắc về sự có mặt của Little Saigon tại Hoa Kỳ.

                Quan khách đến tham dự buổi ra mắt sách Việt Eden Địa Đàng Hạ Giới gồm nhiều thành phần trong nhiều giới như: ký giả, nhà báo Vương Trùng Dương, chủ bút “Nguyệt San Chiến Sĩ Cộng Hòa“. Ký giả nhà báo Kiều Mỹ Duyên, Broker của “Ana Real Estate” Ký giả báo Người Việt Thanh Huy, nhân sĩ Phan Kỳ Nhơn, MC. Nhà truyền thông Nguyễn Ngọc Chấn, Hoa Thế Nhân và nhiếp ảnh gia, phóng viên Nick Út v.v… Giáo sư Nguyễn Lộc Thọ. MC Vũ Long Trần Hải v.v… cùng rất nhiều thân hữu. Đặc biệt có sự tham dự của năm thành viên thay mặt cho nhà văn chủ soái nhóm Nhân Văn NGhệ Thuật & Tiếng Thời Gian Trần Việt Hải gồm có: Trần Mạnh Chi, Khánh Lan, Mạnh Bỗng, Mộng Thủy và Kiều My. Sự hiện diện đông đảo của quan khách, đã nói lên tinh thần đoàn kết, cũng như hổ trợ nhau trong giới nhân văn thi sĩ của cộng đồng người Việt hải ngoại.

     Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian: Trần Mạnh Chi, Khánh Lan, Mạnh Bỗng, Mộng Thủy và Kiều My.

    Sau nghi thức chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ cùng phút mặc niệm thật trang trọng, là phần chào mừng quan khách và giới thiệu nhị vị tác giả của Việt Eden Địa Đàng Hạ Giới là ký giả nhà văn Du Miên và phu nhân Ngọc Hà.

                Diễn giả hôm nay cũng chính là tác giả tài ba của sách Việt Eden Địa Đàng Hạ Giới, ông Du Miên. Trong phần diễn giả thật lưu loát và đầy đủ của tác giả Du Miên, đã giúp cử tọa hiểu rõ thêm về địa đàng hạ giới của người Việt tị nạn được hình thành và hoạt động, cũng như phát triển như thế nào? Tác giả Du Miên lần lượt trình bày:

    Nhà truyền thông Nguyễn Ngọc Chấn và tác giả Du Miên

    Đi ngược dòng thời gian vào năm 1975, khi đàn lưu dân Việt đặt chân đến thành phố Westminster, thuộc quận Orange, không đông lắm. Nhưng sau 10 năm,  đã thu hút cả trăm ngàn người kéo về và từng bước nhẫn nại khởi dựng Little Saigon. Bình minh đã bắt đầu ló dạng cho vùng đất “hứa”, vùng đất của cơ hội, mà người dân Việt tị nạn mong mỏi được định cư tại vùng đất lành chim đậu này. Cũng nên biết – thành phố Westminster được sáng lập vào năm 1870 do Mục sư Lemuel Peterson Webber, thuộc giáo hội Presbyterian Church. Với ý niệm: “Chúa đã cho đàn chiên của Ngài một miền đất để cho những người có đức tin tôn giáo, quan niệm về đạo đức và giáo dục trú ngụ.” Âu, đây cũng là sự đãi ngộ mà ơn trên cũng đã dành cho người dân Việt chúng ta vậy.

    Kể từ đó, vùng đất mà trước đây dân bản xứ thưa thớt, hoang vắng, đời sống kinh tế còn yếu kém… đến khi dân Việt đến định cư thì thành phố bừng lên sức sống mãnh liệt. Các cơ sở thương mại như nhà hàng, chợ búa, dịch vụ v.v… mọc lên như nấm. Ngôi chùa đầu tiên của Little Saigon là: Trúc Lâm Yên Tử do Hòa thượng Thích Tâm Châu sáng lập năm 1978 vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay. Các nhà thờ, nhà nguyện Công giáo cũng được mở mang cho giáo dân được sinh hoạt về tâm linh của giáo hữu.

    Năm 1979, Bolsa Mini Mall được khai trương – Chính nơi đây là cái nôi hình thành Little Saigon, theo hai tác giả Du Miên và Ngọc Hà. Văn phòng bảo hiểm State Farm của Ô.B. Nguyến Xuân Phước ra đời, song song với nhà sách Tú Quỳnh của Ô. Nguyễn Văn Thạnh. Vì đam mê nghệ thuật, mà nhóm Nguyễn Ngọc Chấn và Đặng Văn Thạnh đã thực hiện nhiều phim như: Vì Tôi Là Linh Mục, Tiếu Vương Hội, Kịch Sống Túy Hồng, Đoạn Cuối Tình yêu v.v…

    Năm 1982, Hội Chợ Xuân Chiến Sĩ Cộng Hòa – do Thiếu tá Trần Duy Hòe phối hợp cùng bằng hữu tổ chức. Đây là lần đầu tiên hội chợ Tết được tưng mừng diễn ra tại Little Saigon. Đặc biệt, trong hội chợ Xuân này có cựu Hoàng Bảo Đại, cựu Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu và cựu Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ đến tham dự. Có cả bà Thị trưởng Kathy Buchoz cùng cựu Hoàng Bảo Đại và ông Trần Duy Hòe lên khán đài vẫy tay chào mừng đồng bào.

    Năm 1984, hai ngân hàng Việt Nam cũng được thành lập là Delta Saving do Loan Trần Kiêm Lưu và Paul Howe giám đốc và United American Bank, chủ tịch là Phil Trịnh.

    Vào ngày 27 tháng 7 năm 1984, một buổi lễ Phát thưởng học sinh xuất sắc niên khóa 1983-1984, được tổ chức long trọng tại hội trường trong khuôn viên Tòa Thị Chính Westminster. Đồng thời cũng nhầm mục đích vinh danh và cám ơn thầy cô cùng giới chức chính quyền”. Đây là nổ lực tiên phong nhằm hóa giải sự xung khắc, tạo thông cảm giữa giới chức chính quyền và cư dân tị nạn. Nhờ thế mà người dân Little Saigon và các viên chức chính quyền đã bắt được nhịp cầu hợp tác và cảm thông.

    Năm 1985, Thương xá Phước Lộc Thọ ra đời, do nhiều nhà đầu tư đứng đầu là ông Triệu Phát, xây dựng khu thương xá nổi tiếng tại Little Saigon.

    Vào ngày 17 tháng 6 năm 1988, Chính Quyền Công Nhận Little Saigon. Thống Đốc George Deukmejian tiểu bang California khánh thành 2 tấm bảng “ Little Saigon Next Exit” gắn trên hai xa lộ 405 và 22, chỉ dẫn vào Little Saigon. Kể từ khi Little Saigon hợp pháp trở thành thủ đô của người Việt tị nạn, thì nền thương mại phát triển sầm uất, nhiều cao ốc mọc lên ngạo nghễ, các cơ sở thương mại thi đua nhau nở rộ… đã làm cho giới chính quyền cũng như người dân bản xứ phải nể phục vì sự cầu tiến và thành công của người Việt. Nơi đây, cũng chính là trung tâm văn hóa Việt,  thương mại, chính trị, tôn giáo v.v… Sinh hoạt tôn giáo rất khởi sắc, nhà thờ, đền chùa cũng được tạo dựng thêm theo nhu cầu của tín đồ.

    Vào năm 1992, Hội Đồng Liên Tôn được thành hình, tạo tình đoàn kết giữa các tôn giáo ở hải ngoại sau khi trải qua nhiều thử thách. Đây là nổ lực vận động của Đức ông Trần Văn Hoài, chính thức gửi thư đến đại diện 5 tôn giáo: Công giáo, Phật giáo, Tin Lành, Hòa Hảo, mời dự lễ: Cầu Nguyện Cho Hòa Bình Việt Nam tại Tòa Thánh Vatican, Ý Đại Lợi. Dịp này, đại diện 5 tôn giáo Việt Nam ký bản tuyên bố chung tại Tòa Thánh Vatican năm 1992.

    Ngày 7 tháng 3 năm 1994, Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại Ra Đời – Gồm những nhà báo mới và cũ tề tựu tại nhà hàng Seafood World dự cuộc họp để thành lập Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại. Gồm có: Đông Duy, Lê Văn Vũ Bắc Tiến, Việt Định Phương. Du Miên, Ngọc Hà, Tâm Chung v.v….

    Năm 1996, nhờ có Little Saigon, mà thành phố Westminster được nhận huy hiệu “All America City”. Xét trên các thành tựu – giải quyết thành công các vấn đề bất hòa về chủng tộc, tội phạm, tình trạng an ninh trong khu phố và tình trạng thất nghiệp.

    Tháng 9 năm 1999, Thư Viện Việt Nam được thành lập và khai trương tại Little Saigon, do nhóm văn nghệ sĩ gồm có: nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, bác sĩ nha khoa Võ Trọng Di, ký giả Trần Lam Giang, nhà văn Nguyễn Đức Lập, và nhà báo Du Miên.  Thư Viện Việt Nam vẫn còn tồn tại đến ngày hôm nay do các thiện nguyện viên: Đốc sự Bùi Đắc Danh, Hồ thị Ngọc Ánh, Hồ Lạng Hồng, Nguyễn văn Phúc, Ngọc Hà và Võ Hiền Nhơn v.v…

    Vào dịp Tết Nguyên Đán năm 2003, một buổi lễ khánh thành bảng “WELLCOM TO LITTLE SAIGON” tại thành phố Garden Grove được tổ chức thật long trọng. Chi phí bảng hiệu này do sự đóng góp của nhóm thương gia Little Saigon Business District Committee. Logo của bảng hiệu do kiến trúc sư Trần Đình Thục thiết kế, in trên từng miếng gạch rời và ráp lại đính lên bảng đá WELLCOM TO LITTLE SAIGON. Khi thành phố Garden Grove chấp nhận dự án 2 bảng Wellcome to Little Saigon thuộc tài sản của Garden Grove được bảo vệ và bảo hiểm công.

    Đêm 19 tháng 2 năm 2003, cư dân Little Saigon nô nức đón nhận NGHỊ QUYẾT CỜ VÀNG của thành phố Westminster. Đây là niềm hãnh diện mà người Việt tị nạn bấy lâu hằng tranh đấu và mong đợi. Lá cờ vàng ba sọc đỏ, là hồn thiêng sông núi, là biểu tưởng của người Việt Nam Cộng Hòa trên khắp địa cầu; vì thế, lá cờ vàng không thể vắng bóng ở Little Saigon.  Đây là nghị quyết công nhận cờ vàng đầu tiên trên thế giới được thể hiện tại thành phố Westminster, Hoa Kỳ.

    Ngày 11 tháng 3 năm 2003, nối gót theo Westminster, người dân Việt trong thành phố Garden Grove cũng tụ tập đón tin vui kết quả thành phố Garden Grove thông qua nghị quyết “Công Nhận Cờ Vàng.

    Vào ngày 27 tháng 4, năm 2003, tượng đài CHIẾN SĨ VIỆT MỸ tại 14180 Monroe, Westminster, do Kiến trúc sư Tuấn Nguyễn thiết kế, được khánh thành long trọng. Tượng đài này mang biểu tượng nhớ ơn sự hy sinh của quân nhân Việt Mỹ để bảo vệ tự do cho miền Nam Việt Nam. Người dân Việt mãi mãi ghi ơn những chiến sĩ Việt Nam cũng như Hoa Kỳ, đã bỏ mình vì Tự Do trong cuộc nội chiến tương tàn giữa 2 miền Nam, Bắc, Việt Nam ở thế kỷ 20.

    Năm 2004, khánh thành bảng “Wellcome to Little Saigon” tại thành phố Westminster. Một điều may mắn là chính phủ liên bang tài trợ khuếch trương Little Saigon qua dự án kéo dài hàng chục năm để có được khu phố chính “Downtown Little Saigon” đẹp đẽ khang trang như ngày nay.

    Ngày 25 tháng 4 năm 2009, khánh thành đài tượng đồng Tưởng Niệm Thuyền Nhân, do điêu khắc gia kiêm họa sĩ ViVi Võ Hồng Kiệt thực hiện. Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân được đặt trên hồ nước, trong nghĩa trang Westminster – Để tưởng nhớ hàng trăm ngàn thuyền nhân vượt biển, đã bỏ mình dưới lòng đại dương trên con đường tìm “tự do”, sau ngày mất nước 30 tháng 4 năm 1975.

    Ngày 12 tháng 6 năm 2016, Khánh Thành Linh Tượng Trần Hưng Đạo Đại Vương, do kiến trúc sư Phạm Thông thực hiện. Với sự tham dự của rất nhiều cựu sĩ quan cao cấp của các quân binh chủng trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa trước 1975. Theo thông lệ được quy định – trước tượng Trần Hưng Đạo, các hội đoàn, cộng đồng, chào cờ vào mỗi thứ bảy đầu tháng. Đặc biệt, vào ngày 30 tháng 4 hàng năm, lễ chào cờ Việt Mỹ và phút mặc niệm cũng được diễn ra tại đây.

    Năm 2015, Dẹp Cung Văn Hóa Tàu – tống tiễn Khổng Tử cùng 72 học trò về Chinatown. Cuối thập niên 1990, sau khi khai trương 2 thương xá Asian Village và Asian Garden Mall, người Tàu đã dành một khu để lập “Cung Văn Hóa Tàu”, sau chợ Á Đông ngày nay. Một thời gian sau, Cung Văn Hóa Tàu biến mất, do hai thương gia Bùi Thọ Khang và Huỳnh Thành Thọ đã âm thầm cho di dời về Chinatown.  Việc làm của hai ông rất có ý nghĩa, vì Little Saigon không phải là nơi cho văn hóa Tàu xâm nhập. Hai ông có tinh thần dân tộc, chủ trương treo cờ Việt Nam Cộng Hòa, vinh danh lá cờ dân tộc tại tất cả chợ thuộc hệ thống của họ.

    Năm 2017, Tên Đại Lộ Trần Hưng Đạo ở Downtown Little Saigon. Được khánh thành vào ngày tưởng niệm quốc hận 30 tháng 4 năm 2017. Công việc này được hoàn thành sau những cuộc thảo luận với những viên chức thành phố, đặc biệt là kỷ sư Jake Q. Ngô thiết kế các chữ để nhà thầu làm bảng tên đường. Người dân Việt rất hài lòng, khi thấy tên đường mang tên những vị anh hùng dân tộc Việt Nam nơi xứ người.

    Ngày 10 tháng 9 năm 2017, Khánh Thành Tượng Đài Vua Quang Trung. Tác giả bức tường đồng này  là Điêu khắc gia Phạm Thông. Do hội Ái Hữu Tây Sơn Bình  Định và Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Vua Quang Trung đã long trọng khánh thành tại số 1429 Euclic St. Garden Grove. Dịp này, Hội đồng thành phố Garden Grove cũng đã chấp thuận đổi tên đường Business Center Parkway thành đường Emperor Quang Trung và vẫn còn tồn tại đến hôm nay. Có thể nói, ảnh hưởng sức mạnh của cộng đồng người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ không nhỏ!

    BÁO CHÍ VIỆT NAM TẠI LITTLE SAIGON

    Chữ Việt Nam có 5 dấu: sắc, huyền, nặng, hỏi, ngã. Đây là vấn đề nhức óc cho những nhà báo Việt vào những năm đầu trên đất Mỹ, phải đánh chữ  quốc ngữ vào computer, vì trên bàn phím không có dấu. Vì thế, họ phải bỏ dấu bằng tay vào bản đánh máy chữ không có dấu từ “phototypesetting”. Mãi đến 10 năm sau, dấu tiếng Việt mới đưa vào computer, do kỹ sư computer tiên phong Hồ Thành Việt, đã bỏ công học hỏi và nghiên cứu nhiều năm. Ngày nay, người Việt chúng ta được hưởng một công trình thú vị về việc đánh tiếng Việt có dấu vào computer thật dễ dàng. Đó là do tài trí và kiên trì  của cựu sĩ quan Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa Hồ Thành Việt. Đây là một kỳ công mà kỹ sư Hồ Thành Việt đã cống hiến cho người Việt mà sẽ được lưu truyền mãi mãi.

    Vào năm 1975, năm đầu tiên định cư ở Mỹ đã có báo HỒN VIỆT SAN DIEGO ra đời do các lão tướng: Tô Văn, Trọng Viễn, Nguyễn Hoàng Đoan, Trần Văn Hiếu và Du Miên…đồng thực hiện. Chủ trương của báo viết về tin tức và đời sống người tị nạn.

    Năm 1976, báo TIN VĂN ra mắt độc giả tại quận Cam. Đứng đầu là ký giả Đông Duy, nhạc sĩ Trần Quảng Nam và Nguyễn văn Tự. Chủ đề: “Tháng 5 Đen Xin Một Phút Cúi Đầu Nghĩ Về Quê Cũ”.

    Suốt gần 5 thập kỷ qua, tại thủ đô người Việt tị nạn cho ra đời rất nhiều báo Việt ngữ như: nhật báo, tuần báo, nguyệt san. Với nhiều chủ đề như: văn học, thi ca, thương mại, quảng cáo, tôn giáo, chính trị, báo lính v.v… Nhầm truyền đạt tin tức cũng như sinh hoạt trong cộng đồng người Việt khắp nơi; và đây cũng là mối dây liên kết của di dân Việt nơi xứ người.

    Những ngày đầu đời sống tị nạn, người Việt chúng ta gặp phải trăm ngàn thiếu thốn và khó khăn mọi mặt nơi xứ lạ quê người. May mắn thay! Có vị nữ tu Rose Mary Redding giúp đỡ thức ăn, quần áo, hay chăm sóc sức khỏe. Có các vị Giám mục như: Mai Thanh Lương, Bùi Thọ Khang; linh mục Vũ Tuấn Tú, Đỗ Thanh Hà…là những gương lành đùm bọc yêu thương đối với đồng hương. Bên cạnh đó, còn có Đại lão Hòa Thượng Thích Giác Nhiên, Thích Tâm Châu, Thích Lương Sơn…lo tìm nơi tạo thành các tự viện cho Phật tử. Và còn rất nhiều những thiện nguyện viên cống hiến công sức của mình để phục vụ cho cộng đồng, trong thời gian đầu khó khăn nơi đất khách.

    Sự hình thành của Little Saigon là do quá trình của rất nhiều trái tim nhân ái Hoa Kỳ cũng như các vị giám mục, linh mục, cao tăng Việt Nam…cùng những nhà báo, ký giả hay các nghệ sĩ, giáo sư, các cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa v.v…đã chung sức tạo thành. Nhìn qua những thành tựu mà Little Saigon đã gặt hái được, quả là một công trình thật to lớn, do nhiều bàn tay cùng xây đắp để có ngày hôm nay. Little Saigon đã mang lại vinh quang cho dân Việt tị nạn, và cũng là niềm hãnh diện của dân tộc Việt đối với xứ người. Người dân Việt ăn trái nhớ kẻ trồng cây, và những thế hệ tiếp nối sẽ không quên những thành tích, mà những vị tiên phong đã gầy dựng nên Little Saigon. Quả Thật! Little Saigon là Địa Đàng Hạ Giới của người Việt tị nạn mà nhị vị tác giả Du Miên và Ngọc Hà đã vinh danh và ca tụng…

    Kiều My California, ngày 20 tháng 8 năm 2023

    ——————————————————————————————————————

    Giới thiệu sách mới “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới” của Ngọc Hà & Du Miên

    09/08/2023-Vương Trùng Dương tường trình

     Nhị vị  tác giả Du Miên và Ngọc Hà (Ảnh Thanh Phong/Viễn Đông)

    Vợ chồng nhà báo Ngọc Hà & Du Miên rất quen thuộc với cộng đồng người Việt tị nạn gần nửa thế kỷ qua trong ngành truyền thông Việt ngữ vừa ấn hành sách “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới” vào Hè 2023.

    Nhà báo Du Miên từng là phóng viên chiến trường của nhất báo Trắng Đen ở Sài Gòn. Khi đặt chân tị nạn năm 1975 ở San Diego, với hoài bão của anh, tiếp tục công việc cầm bút vì vậy anh và các thân hữu đã dấn thân vào lãnh vực nầy. Khởi đầu từ báo Hồn Việt San Diego năm 1975… Đồng sáng lập nguyệt san Hồn Việt. Chủ Bút tuần báo Sài Gòn, Trường Sơn, Thời Báo (Chủ Nhiệm: Ngọc Hà)…

    Với tựa đề “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới”, nội dung trong quyển sách nầy là tài liệu quý báu về Little Saigon, trở thành “thủ đô tị nạn” từ ngày được hình thành đến “cái nôi” của cộng đồng người Việt tị nạn trong mọi sinh hoạt. Tác phẩm dày 330 trang, hình màu gồm 3 Chương: Chương I (trang 13 đến trang 81), khái quát về Bolsa Ngày Ấy đến Chợ Xuân Chiến Sĩ Cộng Hòa. Chương II (trang 83 đến trang 170) sự phát triển của Little Saigon từ năm 1980 đến năm 1999. Chương III: (trang 171 đến trang 224) tiếp nối sự phát triển của Little Saigon từ năm 1999 đến nay. Phần Phụ Lục (trang 225 đến trang 330).

    Danh xưng Little Saigon có từ ngày ngày 1 tháng 2 năm 1981 nhưng phải trải qua thời gian dài vận động để hợp thức hóa tên gọi trong chính quyền địa phương và tiểu bang. Theo bản đồ của nhật báo Register, khu vực Little Saigon thuộc thành phố Westminster và vài con đường của thành phố lân cận, Bắc có Garden Grove, Đông có Santa Anna, Nam có Fountain Valley… Điểm đặc biệt trong quyển sách nầy với nhiều hình ảnh và mỗi tấm hình được chú thích rõ ràng.

    Trước đây có nhiều bài viết về về Little Saigon nhưng chỉ đề cập đến từng lãnh vực như ẩm thực, giáo dục (Trung Tâm Việt Ngữ), sinh hoạt cộng đồng của người Việt tị nạn, các cơ sở kinh doanh, truyền thông Việt ngữ… Nay, quyển sách nầy tổng hợp nhiều lãnh vực, nhiều sự kiện từ khi mới định cư đến nay. Và khi thương xá Phước Lộc Thọ trên đại lộ Bolsa, thành phố Westminster được hình thành năm 1985, được coi là trung tâm của Little Saigon.

    Đây là quyển sách tổng hợp sự kiện xảy ra theo dòng thời gian nên không thể tóm lược hết mà chỉ đề cập vài nét tổng quát với độc giả.

    Vương Trùng Dương-(Little Saigon, August 08, 2023)

    —————————————————————————————————————

    Việt Báo Giới thiệu sách “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới” của Ngọc Hà & Du Miên, lịch sử khởi đầu của phố Little Saigon

    Bài THANH PHONG

    LITTLE SAIGON – Vào lúc 11 giờ trưa Chủ Nhật, ngày 13 tháng 8 tới đây, ký giả Du Miên và phu nhân Ngọc Hà sẽ ra mắt cuốn sách “Việt Eden – Địa Đàng Hạ Giới” tại Thư Viện Việt Nam, và cặp đôi này xin kính mời tất cả quý đồng hương tới tham dự để biết và yêu mến, hãnh diện nơi mình đang sinh sống (Little Saigon) và tại sao tác giả gọi nơi này là “Việt Eden- Địa Đàng Hạ Giới”.

    Từ ngày người Việt tỵ nạn đặt chân đến miền Nam Hoa Kỳ và sau đó thành lập “Little Saigon” để không quên những kỷ niệm quen thuộc của thủ đô Saigon yêu dấu đã bị đổi tên; từ đó đến nay đã có nhiều người viết về Little Saigon nhưng chưa có ai viết tỷ mỷ và dẫn chứng đầy đủ vừa bằng chữ viết vừa bằng hình ảnh và tư liệu quý hiếm như cuốn Việt Eden – Địa Đàng Hạ Giới do hai vợ chồng ký giả Du Miên – Ngọc Hà chủ biên.

    Du Miên là tín đồ Cao Đài, qua Sách Sáng Thế Ký (Kinh Thánh Cựu Ước) ông biết khi tạo dựng vũ trụ và vạn vật, Thiên Chúa đã tạo dựng một khu vườn mang tên Eden với đầy đủ cây cối xanh tươi, hoa trái ngon ngọt, chim chóc hót líu lo để hai nguyên tổ loài người Adam và Eva sống êm đềm hạnh phúc, không phải lo lắng cơm ăn, áo mặc. Nếu trên Thiên Đàng con người được sống vĩnh cửu thì dưới đất, Eden chính là vườn Địa Đàng.

    Ký giả Du Miên, Ngọc Hà sống tại miền Nam California, và ông là một trong những người góp phần sáng lập ra Little Saigon. Trải qua gần nửa thế kỷ trên mảnh đất này, hai ông bà đã chứng kiến rất nhiều đổi thay, từ khu đất trồng trái dâu hoang sơ biến thành khu phố thị sầm uất, từ chỗ bị chính quyền Hoa Kỳ không muốn người Việt tỵ nạn tập trung đông đảo một chỗ, người Mỹ kỳ thị không muốn thấy những bảng hiệu toàn chữ Việt, không muốn người Việt tổ chức buổi lễ kỷ niệm ngày Quân Lực 19 tháng 6 (Nghị Viên Frank Fry sau là Thị Trưởng Westminster), thậm chí đòi trục xuất người Việt khỏi Quận Cam (Giám Sát Viên Harriett Wieder).

    Nhưng nhà báo Du Miên viết trong lời giới thiệu: “Little Saigon quả là báu vật Trời – Phật –Tổ Tiên ban cho đàn lưu dân Việt,” và theo ông, “Mọi việc đều có “yếu tố thiêng liêng, Ý Trời cả,” và Ý Trời đã dành đất lành cho người Việt khắp nơi tìm đến và biến Little Saigon mà ông so sánh như vườn Địa Đàng Eden trong Kinh Thánh.

    Sách dày 330 trang, trong đó tác giả chia thành ba Chương và một Phụ Lục. Bắt đầu Chương 1 từ trang 13 đến hết Chương 3 trang 224, tác giả ghi chép và có những hình ảnh dẫn chứng cụ thể từ ngày có danh xưng “Little Saigon” ngày 1 tháng 2, 1981 đến nay, trong đó có rất nhiều chi tiết thuộc loại “thâm cung bí sử” chưa ai viết và nhiều người chưa từng biết như ông nhà báo vẽ bản đồ, ông nhà giáo làm niên giám điện thoại, nhạc sĩ du ca Nguyễn Đức Quang từng bị một thanh niên địa phương tấn công bằng gậy baseball ngay trong phòng làm việc của ông, vụ sinh viên Lâm Văn Minh sẩy cò làm chết giáo sư Edward Lee Cooperman, đại học Fullerton, vụ án thầy giáo Trần Văn Bé Tư bắn gục ông Trần Khánh Vân.

    Ngoài ra, có hai vị lãnh đạo tôn giáo xuất chúng. Linh Mục Đỗ Thanh Hà, người mạnh mẽ ủng hộ công cuộc kháng chiến phục quốc, có công vận động xây dựng Trung Tâm Công Giáo bề thế như hiện nay, và là vị Giám Đốc tiên khởi. Đại lão Hòa Thượng Thích Giác Nhiên, ngài là cao đồ của Tổ Sư Minh Đăng Quang, khai sáng Tăng Già Khất Sĩ ở miền Nam Việt Nam. Ngài là vị lãnh đạo Phật Giáo chủ trương hòa mình cùng các tôn giáo bạn ngay từ những ngày còn ở Việt Nam.

    Cũng như LM Đỗ Thanh Hà, Hòa Thượng Thích Giác Nhiên ủng hộ nhiệt tình các phong trào kháng chiến phục quốc. Vào thập niên 1990 ngài đã quỳ gối trước hai người đứng đầu cộng đồng tại Little Saigon để “xin các vị hãy cùng nhau đoàn kết, xóa bỏ hiềm khích để phục vụ cộng đồng.”

    Ít người biết về lịch sử bốn trụ cờ trên đại lộ Bolsa, việc kỹ sư Hồ Thành Việt bỏ dấu tiếng Việt vào computer, Trúc Lâm Yên Tử ngôi chùa đầu tiên ở Little Saigon. Chủ hệ thống Phở Hòa là ai? BDQ Đặng Văn Thạnh và phu nhân Yến cô nương mở nhà sách Tú Quỳnh tại Little Saigon ra sao? Chuyện Đại úy Cọp Rằn CNN Nguyễn Ngọc Chấn làm phim “Vì Tôi là Linh Mục” với các tài tử nào? Bolsa Ngũ Hổ gồm những ai tạo dựng nên Little Saigon? Và còn nhiều, rất nhiều những điều viết về Little Saigon mà một bài báo không thể giới thiệu hết cả một cuốn sách dầy tới 330 trang.

    Ký giả Thanh Phong

                                                                                                   

  • KIẾN THỨC TỔNG QUÁT,  LỊCH SỬ,  NGHIÊN CỨU,  Tin tức,  Việt Hải

    Đọc Việt Eden –   Địa Đàng Hạ Giới

    Trần Việt Hải

    Cầm trên tay sách mới còn thơm mùi giấy, giấy dầy, in đẹp, 330 trang, bìa trước họa sĩ vẽ ký giả Du Miiên cầm bút “chạy show” săn tin tên phố Bolsa, bìa sau là hình và tiểu sử của 2 tác giả, đôi uyên ương đồng nghiêp lâu năm trong làng báo giới hải ngoại. Tôi lẩm bẩm về tựa đề “Việt Eden”, tức “Địa Đàng Hạ Giới”. “Hạ Giới” nghĩa là “thế giới ta bà chúng sinh”, đôi khi theo cụ Tố Như – Thanh Hiên ngôn thơ “Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng”, sách mới tác giả đề cập về sự hình thành Sài Gòn Nhỏ theo cái nhìn tích cực, khía cạnh “stink wind, bloody rain” là phạm vi tiêu cực. Tôi đồng ý.

    Suy nghĩ về 2 chữ “địa đàng”, theo tôn giáo ý nghĩa như “Địa Đàng theo Thiên Chúa”.

    Theo Thiên Chúa trong vườn địa đàng, người phụ nữ được Adam yêu thương, cưng chiều hết mực. Người phụ nữ ấy hẳn là hạnh phúc nhất khi bên cạnh có một người chồng tử tế. Ông luôn dành cho người vợ những lời yêu thương ngọt ngào. Ngày ngày Thiên Chúa thấy hai người tay trong tay dạo quanh vườn địa đàng. Họ kể cho nhau những kế hoạch tốt đẹp. Họ mơ ước về căn nhà đẹp và những đứa trẻ xinh. Bầu không khí bên ngoài, khung cảnh thơ mộng của vườn địa đàng cũng muốn tô điểm thêm nét đẹp mối tình giữa hai người. Đó là một đôi uyên ương được Thiên Chúa se duyên nên nghĩa vợ chồng. Đấy lá ý nghĩa tôn giáo, ươc mơ tâm linh.

    Còn xét về 2 chữ “địa đàng”, theo văn học ý nghĩa như “Địa Đàng ở Phương Đông”

    Một luận điểm văn học khác theo tác phẩm nổi tiếng của nhà văn kiêm bác sĩ người Anh là Stephen Oppenheimer và sách Eden in the East (Địa Đàng ở Phương Đông). Sách Địa Đàng của Oppenheimer cho ta tìm hiểu cội nguồn văn minh và văn hóa dân tộc hiện đang là một đề tài thời sự nóng trên thế giới, bởi vì trong xã hội hiện đại và thế kỷ 21, văn hóa sẽ là một yếu tố nhận dạng của một dân tộc. Ở nước Việt, sách vở và các công trình nghiên cứu khoa học về văn hóa dù đã có đấy, nhưng nói chung vẫn còn khiêm tốn. Trong bối cảnh đó, bạn đọc nên xem qua cuốn sách này vốn quan trọng về lịch sử văn minh và văn hóa Đông Nam Á. Cuốn sách thực chất là một công trình nghiên cứu văn minh và văn hóa thời tiền sử, và liên quan mật thiết đến Việt Nam. Oppenheimer chọn đề tài bao la về địa lý Đông Nam Á là một vùng nước đọng quan trọng của lịch sử nhân loại, nơi mà các cơn lốc văn minh và văn hóa Trung Hoa và Ấn Độ, hay văn hóa Đông Nam Á chỉ là một sự pha trộn văn hóa Ấn Độ và Trung Hoa, và văn minh đặc thù Đông Nam Á.

    Như vậy “Địa Đàng” theo Thiên Chúa hay theo Oppenheimer vẫn khác với Địa Đàng Hạ Giới của Ngọc Hà – Du Miên, vì bên tâm linh là Địa Đàng thiêng  liêng, hay bên sách văn học Anh là vùng địa dư phương Đông bao la. Sách Việt ta giới hạn ở Quận Cam Nam Cali mà thôi.

    Theo nhà văn Vương Trùng Dương:

    Với tựa đề “Việt Eden, Địa Đàng Hạ Giới”, nội dung trong quyển sách nầy là tài liệu quý báu về Little Saigon, trở thành “thủ đô tị nạn” từ ngày được hình thành đến “cái nôi” của cộng đồng người Việt tị nạn trong mọi sinh hoạt. Tác phẩm dày 330 trang, hình màu gồm 3 Chương: Chương I (trang 13 đến trang 81), khái quát về Bolsa Ngày Ấy đến Chợ Xuân Chiến Sĩ Cộng Hòa. Chương II (trang 83 đến trang 170) sự phát triển của Little Saigon từ năm 1980 đến năm 1999. Chương III: (trang 171 đến trang 224) tiếp nối sự phát triển của Little Saigon từ năm 1999 đến nay. Phần Phụ Lục (trang 225 đến trang 330).

    Trong số những người biết rõ nhất về nguồn gốc và sự ra đời của Little Saigon phải nói đến nhà báo Du Miên, ông Khanh Nguyễn, ông Phùng Minh Tiến, anh Ba Thành Mỹ, anh chị Thạnh – Hoàng Yến (chủ nhân nhà sách Tú Quỳnh) và nhiều người khác nữa. Theo những người hiểu lai lịch khu phố Việt này đều công nhận người có công khai sinh ra tên “Little Saigon” chính là nhà báo Du Miên.

    Tôi nhớ vào năm 1979 khu thương mại Mini Mall trên đường Bolsa chỉ có vài ba cửa tiệm. Ðối diện Tú Quỳnh là nhà hàng Thiên Cung sau đổi là Thành Mỹ cho tới nay. Sau đó lần lượt các cửa tiệm khác ra đời như: tiệm bán băng nhạc của nhạc sĩ Trường Hải, nhà in của Du Miên, văn phòng bán bảo hiểm của Luật sư Nguyễn Xuân Phước, dịch vụ gửi hàng của ông Thuận, bán vé máy bay của ông Vượng, bán hàng nội thất của ông Ðề và chợ Ái Hoa của ông Bói. Quán cà phê Lục Huyền Cầm của cặp nghệ sĩ Lê Uyên Phương sau này cũng có mặt, khiến nơi này trở nên một chốn kinh doanh đa dạng. Xem hình sách Việt Eden, các trang 20-21, 54-55, 59, và 104-105.

    Đặt tên Little Saigon

    Năm 1980, ký giả Du Miên và một số thân hữu trong đó có ông Khanh Nguyễn, (Chủ tịch Little Saigon Foundation), khởi xướng cuộc vận động thành lập khu phố Việt Nam tại Quận Cam. Sau khi bỏ thì giờ đi đến tất cả các cơ sở thương mại, tôn giáo trong vùng, ký giả Du Miên vẽ tấm bản đồ ghi rõ địa chỉ từng cơ sở thương mại do người Việt làm chủ và đặt tên là “Phố Saigon” trên đất Mỹ, để nhớ về một thủ đô Saigon của Việt Nam Cộng Hòa đã không còn nữa. Tấm bản đồ này đã được đăng nhiều lần trên tuần báo Saigon suốt năm 1980. Theo một buổi phỏng vấn ký giả Du Miên, ký giả nhật báo Register Rosa Kwong đã dịch “Phố Sàigòn” thành “Little bit of Sàigòn” và đăng lại tấm bản đồ của ký giả Du Miên. Bắt đầu từ đó, danh xưng Little Sàigòn đã được báo chí Hoa Kỳ dùng để gọi khu thương mại Việt Nam trên đại lộ Bolsa. Từ năm 1985 đến 1988, qua nhiều vận động của cộng đồng, danh xưng Little Sàigòn được chính thức công nhận bởi thành phố Westminster và tiểu bang California (ngày 17 tháng 6 năm 1988). Xem hình sách Việt Eden, các trang 72-73, 88-89. Hình bản đồ “Phố Sàigòn” nguyên thủy trên tuần báo Sàigòn. Bản đồ “Phố Sàigòn” được đăng lại trên nhật báo Register số ngày 1 tháng 2 năm 1981. Danh xưng “Little Sàigòn” lần đầu tiên xuất hiện trong bài viết của nữ ký giả Rosa Kwong. Đính kèm bài viết này là phóng ảnh của bản đồ Little Sàigòn lúc khởi thủy và báo Register nhân dịp Tết nguyên đán 1981 nói trên. Để tìm hiểu thêm về danh xưng này, Rosa Kwong đã trực tiếp phỏng vấn ký giả Du Miên, khi ấy vốn là chủ nhiệm, chủ bút tuần báo Thời Báo, xuất bản tại Little Sàigòn. Rosa hỏi xin ông cho biết sơ lược về giai đoạn hình thành tấm bản đồ Little Sàigòn này.

    Ký giả Du Miên trả lời vào năm 1980, sau khi hỏi ý tất cả mọi chủ tiệm (khoảng vài ba chục tiệm), ai nấy cũng muốn hình thành một cái gì đó để nương tựa, bênh vực nhau, tôi bàn với các anh chị trong tòa soạn báo Sàigòn gồm các anh Vũ Tài Lục, Tống Hoằng, Lê Khắc Thuận, Trần Đức Tuấn  và cô Dạ Yến, mở chiến dịch vận động hình thành khu phố Việt Nam. Tôi khởi sự vẽ bản đồ khu phố và gọi đó là “Phố Sàigòn”. Bản đồ này đăng nhiều lần trên tuần báo Sàigòn vào cuối năm 1980.

    Danh Xưng Little Saigon được chính thức công nhận

    Ngày 9-2-1988, qua sự vận động ráo riết của Ủy Ban Phát Triển Little Saigon, dân Biểu Longshore, và nghị viên Frank Fry, Hội Đồng Thành Phố Westminster đã biểu quyết với đa số tuyệt đối thông qua Quyết Nghị số 58, công nhận khu phố của người Việt trên đại lộ Bolsa là “Little Saigon,” và thành phố cũng thành lập ủy ban với tên là “Little Saigon Community Development Advisory Committee” để giúp đẩy mạnh việc phát triển khu này thành một khu thương mại và du lịch sầm uất.

    Xem hình sách Việt Eden, các trang 143 và 145.            

    Đọc Việt Eden trang 154-161 cùng bài viết về “Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại & Đại Hội Truyền Thông”, bài Vương Trùng Dương:

    Danh xưng Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại (HKGVNHN) do Du Miên và các đồng nghiệp hình thành từ năm 1994 trong tinh thần tương thân tương trợ với nhau trong công việc. Nhiệm Kỳ 2002-2004, Chủ Tịch: Đỗ Sơn, Tổng thư Ký: Du Miên & 12 thành viên. Văn phòng tại Câu Lạc Bộ Báo Chí, 15351 Euclid St # 1H, Garden Grove, (trong khu business đường Euclid, giữa Westminster & Bolsa). Đây là bước ngoặc của nhiệm kỳ này vì tổ chức được Đại Hội Truyền Thông Việt Nam Hải Ngoại (ĐHTTVNHN) đã từ lâu HKGVNHN mong ước.

    Nói  đến tác giả biên khảo Du Miên Lê Thanh Hoa phải nói đến công trình nghiên cứu để hình thành tác phẩm “Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Ðông”. Sách kể rõ sự việc kiến trúc sư Việt Nam là người vẽ kiểu và chỉ huy hơn 100 ngàn nhân công xây dựng thành Bắc Kinh nổi tiếng khắp năm châu với Tử Cấm Thành, Thiên An Môn vẫn còn tồn tại cho tới ngày nay. Sách quý Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Ðông được đánh giá là cuốn sách đã ấn hành đúng thời điểm vì nội dung của cuốn sách đưa ra nhiều chứng liệu để củng cố niềm tin và tự hào dân tộc. Du Miên Lê Thanh Hoa phải sưu khảo để chứng minh “niềm tự hào dân tộc” và “hãnh diện là người Việt Nam” qua tác phẩm Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Ðông…Nhà văn Du Miên và cũng là nhà nghiên cứu cổ sử Lê Thanh Hoa đã làm một chuyện vô cùng hữu ích về sử liệu cho ngàn sau. Trong tác phẩm Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Ðông, hai chữ “suối nguồn” như cội nguồn sự kiện. Suối nguồn là tác giả muốn nói rằng văn minh phương Ðông bắt nguồn từ Việt và cái nguồn ấy mạnh mẽ tuôn trào và tuôn trào mãi. Đây là tác phẩm trưng dẫn bằng chứng, sử liệu Việt, Tàu và Âu Mỹ liên quan đến việc đức Khổng Tử dùng văn hóa Việt dạy cho người Tàu, tổ của nhà Chu (trị vì Tàu 800 năm) cho 2 hoàng tử lớn qua đất Việt để du học. Đặc biệt tài liệu liên quan đến kiến trúc sư Việt Nam vẽ kiểu và xây thành Bắc Kinh từ thời nhà Minh cũng như tài liệu Mỹ xác nhận dân Việt là tổ trồng lúa đầu tiên trên thế giới.

    Thư Viện/Bảo Tàng Viện Việt Nam do tác giả văn học Du Miên, một nhà văn hóa yêu sách vở và bằng hữu của ông thành lập và điều hành. (Xem Việt Eden trang 172-175)

    Xem Việt Eden trang 183-184 … như sau:

    Tượng Đài Chiến sĩ Việt Mỹ ở TP Westminter là hình ảnh biểu tượng, tượng trưng  quân nhân Việt Nam Cộng Hòa và đồng minh Hoa kỳ trong Chiến tranh Việt Nam.

    Tượng Đài Chiến Sĩ Việt-Mỹ, được dựng tại số 14180 đường All American Way, Westminster, CA 92684, trong công viên Sid Goldstein Freedom Park, rộng 1.4 acre (gần 61,000 sqft), được bao quanh bởi một đài phun nước bằng đá cẩm thạch đen và những lá cờ Hoa Kỳ và cờ VNCH. Dưới lá cờ Hoa Kỳ là lá cờ đen tượng trưng cho những quân nhân Mỹ mất tích trong chiến tranh Việt Nam. Chiếc lư hương lớn có lửa cháy suốt ngày đêm, như một ngọn đuốc, được đặt chính giữa công viên của tượng đài, trên một hồ nước nhỏ. Ngọn lửa này không bao giờ tắt, vì được thiết kế công tắc mồi tự động, nên dù giông bão, mưa to gió lớn, mồi lửa tự động cũng sẽ thắp sáng trở lại. Công tác đúc tượng khởi sự năm 1998 cho đến năm 2002 thì hoàn tất với bức tượng đồng hai chiến sĩ, một Việt Nam một Hoa Kỳ vai kề vai cao khỏang ba mét, đứng trên bệ đài làm bằng đá cẩm thạch cao một mét rưỡi. Tượng đài được chính thức đặt tên là Việt nam War Memorial in Westminster.

    Xem Việt Eden trang 209-211 như sau:

    Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân Việt Nam như Tượng đài Nạn Nhân CS cũng chỉ là hình ảnh biểu tượng, trượng trưng cho hăm mấy sắc dân nạn nhân của chủ nghĩa CS trên thế giới. Những nơi này trở thành danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhưng không phải là chứng tích lịch sử như Bia Đá Đen ở Washington DC có khắc ghi ghi họ tên của quân nhân Mỹ tử trận ở VN, như những bia mồ mà người Việt hải ngoại đã trùng tu trên các hải đảo của Nam Dương và Mã Lai…. Nhà Thơ Thái Tú Hạp, người sáng lập Đài Tưởng Niệm thay mặt Ủy Ban Thực Hiện Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân Việt Nam, trong bài diễn văn khai mạc, sau khi ngỏ lời chia sẻ khi nhấn mạnh đến dự án mang tính cách Tâm Linh và Lịch Sử nầy mà ước mơ của ông và nhiều người khác từ hơn 10 năm, nay mới đạt ước mơ đó. Sau hơn 30 năm nhìn lại, để Tưởng Niệm và Tri Ân đến những Thuyền Nhân, Bộ Nhân vì không có sự hy sinh cao quý đó chắc chắn những Thuyền Nhân như chúng ta sẽ không hiện diện ngày hôm nay, và để lưu truyền những chứng tích cụ thể cho các thế hệ mai sau hiểu biết nguyên nhân người Việt đến định cư tại xứ sở Hiệp Chủng Quốc này..Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân hôm nay đánh dấu sự thành công và nơi này cũng là vị trí lý tưởng đặt Đài tưởng Niệm tại khuôn viên Westminster Memorial Park, gần khu Tiểu Saigon, nơi có đông đảo người Việt định cư, buôn bán tạo nên sự phồn vinh cho Thành Phố Westminster. Tin thêm, Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân VN (Viêtnamese Boat People Meomrial) mà tượng đồng đúc ở ngoài nước Mỹ đã đưa về Little Saigon (Quận Cam). Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân ngoài  việc có  thể  trở thành một danh lam thắng cảnh mới cho Little Saigon, chắc chắn sẽ là một chứng tích lịch sử như Bia Đá Đen ở Washington, như bia mộ của những người vượt biên đã chết trên đường tìm tự do, trên các hải đảo. Bia mộ ở đảo CS Hà nội có thể áp lực hai nước Nam Dương và Mã Lai phá dẹp bỏ, nhưng ở Little Saigon của Mỹ thì không vì có người Mỹ gốc Việt của một cộng đồng người Việt hải ngoại đông nhất thế giới bảo vệ.

    Lời cuối, Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian cùng thân hữu xin chúc mừng nhị vị tác giả Ngọc Hà và Du Miên. Chúc mừng buổi ra mắt sách thành công viên mãn.

    Xin mượn lời trong bài viết của ký giả Thanh Phong điểm sách “Việt Eden – Địa Đàng Hạ Giới” để chấm dứt nơi đây.

    Trần Việt Hải, Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian

    “Người viết đã đọc từ trang đầu đến trang cuối và cảm nhận cả một công trình, vừa moi óc vừa tìm tòi nhiều tư liệu, hình ảnh để hoàn thành sách Việt Eden – Địa Đàng Hạ Giới mà từ trước đến nay chưa ai viết đầy đủ hơn về Little Saigon. Đây sẽ là một trang sử oai hùng của người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại hải ngoại; một cuốn sách đáng để cho cư dân Little Saigon hãnh diện và làm món quà tặng cho bạn bè, người thân ở khắp nơi trên thế giới, đặc biệt qua câu trả lời của ký giả Du Miên, Chủ Bút tuần báo Saigon cũng là người vẽ bản đồ khu phố Saigon đăng trên báo Saigon, ông trả lời nữ ký giả Rosa Kwong, gốc Hồng Kông khi cô hỏi: Tại sao ông gọi là Phố Mới, Phố Saigon? Chủ bút Du Miên trả lời, “Ở quê nhà Việt Nam, Cộng Sản đổi tên thủ đô Saigon của chúng tôi rồi. Chúng tôi lập khu phố nhỏ, phố mới gọi là Phố Saigon. Saigon thủ đô của nước tôi lớn và hoa lệ, là “Hòn Ngọc Viễn Đông”… Còn ở Westminster đây, bất quá chúng tôi gom nhau lại thành một khu phố nhỏ, một góc chút xíu của Saigon hoa lệ ngày xưa”. Cô ký giả gốc Hồng Kông lặng yên một lúc khi thấy Chủ Bút báo Saigon rơm rớm nước mắt khi nhắc đến Saigon. Cô gật đầu chào mọi người, lặng lẽ bước đi. Vài ngày sau, trong bài tường thuật ngày 1 tháng 2 năm 1981, cô gọi khu phố bé tí, phố Saigon của tuần báo Saigon nói trên là “Little bit of Saigon”. Sau này người ta lần lượt bỏ bớt hai chữ “bit of còn lại Little Saigon. Và danh xưng Little Saigon có từ đó, từ ngày 1 tháng 2 năm 1981.”

  • Tin tức

    Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian Kỷ Niệm 8 Năm Thành Lập

    Việt Báo Foundation – A Nonprofit 501 (c)(3) Organization

    Tường trình bởi Phóng Viên Bình Sa, 09/08/2023

    Ban hợp ca của nhóm trong nghi thức lễ chào cờ

    Tại nhà hàng Bleu, Westminster vào lúc 10 giờ sáng chủ Nhật ngày 6 tháng 8 năm 2023, Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian do Nhà văn Việt Hải sáng lập đã tổ chức  Kỷ Niệm 8 Năm Thành Lập.

    Tham dự buổi kỷ niệm ngoài các thành viên trong nhóm về quan khách có: Nữ Tài Tử Kiều Chinh, Giáo sư Lê Văn Khoa, GS. Nguyễn Văn Sâm, GS.Phạm Hồng Thái, GS Trẩn Mạnh Chi, GS.Trần Huy Bích, GS Dương Ngọc Sum, các Nhà văn: Nguyễn Quang, Phạm Gia Đại, Vương Trùng Dương, Vi Khiêm Nguyễn Văn Liêm, Hạo Nhiên Trần Thế Ngữ, Mắt Nâu, Nhà Biên Khảo Phạm Trần Anh, Chủ Tịch Đảng Tân Đại Việt ông Hoàng Đình Khuê, Các Nhà Thơ: Vũ Lang, Dương Hồng Anh, Hà Phương, Lê Trọng Nguyễn Nga, Tha Nhân, Các Nhạc Sĩ: Hoài Phương, Titfan Thái, Tony Hiếu, Lê Văn Khoa, Lâm Dung, Hồng Tước, Trần Lương, một số các cơ quan truyền thông: Thanh Huy Việt Báo, Kiều Mỹ Duyên, Tâm An / Diễn Đàn Chính Nghĩa, Trần Dương báo Chiến Sĩ Cộng Hòa…
    Điều hợp chương trình với 2 MC. Mộng Thủy và Thụy Lan.
    Mở đầu với nghi thức Chào Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa, Hoa Kỳ, phút mặc niệm.

    Quang cảnh lễ chào cờ

    Tiếp theo là phần cảm ơn những văn thi hữu không đến tham dự được đã gởi thư chúc mừng sinh nhật 8 tuổi của Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian.

    Sau đó Nhà văn Việt Hải, người đã sáng lập ra Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian lên ngỏ lời chào mừng và cảm ơn quý văn thi hữu, quý vị Giáo Sư, Quan khách, quý cơ quan truyền thông và thân hữu. Ông nói: “8 năm qua mau như cơn gió thoảng, Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian đã phát triển tốt đẹp. Chúng tôi vẫn giữ phương châm: “Tri ân những người đi trước, Sánh bước những người đi sau”, cũng như “Đoàn kết để Thăng tiến, Hòa hợp để Chung vui”. Tôi cầu xin Ơn trên cho mọi người được sức khoẻ an lành. Nhân dịp nầy xin cám ơn anh Thanh Huy và Tòa SoạnViệt Báo”, cuối cùng Nhà Văn Việt Hải cảm ơn Lệ Hoa, người bạn đời đã gắn bó với anh, chăm lo sức khỏe cho anh, giúp anh hoàn thành những mong ước mà anh đã và đang thực hiện.”

    Từ phải: Giáo Sư Dương Ngọc Sum, Nhà văn Việt Hải và phu nhân cắt bánh mừng sinh nhật 8 năm của nhóm

    Sau đó là chương trình văn nghệ do anh chị em nghệ sĩ trong nhóm và thân hữu trình bày những bản nhạc do những thành viên trong nhóm phổ nhạc từ thơ của các thi hữu trong nhóm, trong đó có bài:

    Bài thơ “Phút Chan Hòa” của Việt Hải ca tụng tình bạn do Nhạc sĩ Hồng Tước phổ nhạc có những câu: “Cuộc đời như giòng sông / Bồng bềnh như vô định / Xuân về hay thu sang / Cỏ cây sẽ sớm tàn / Không gian buồn chợt đến / Mây mù kéo quạnh hiu / Chiều thu sao buồn bã / Thời gian như lắng đọng / Này nhịp tim, nầy hơi thở /Này thời gian, Nầy không gian Sao lạnh lùng, sao vội vã/ Sao im lặng .. sao chối từ /Kiếp người ..lắm phù vân /Dòng đời ai nào biết…” 

    Trong lúc nầy Ban tổ chức mời mọi người cùng thưởng thức các món ăn do các chị trong nhóm khoản đãi để cùng nghe giọng ngâm thơ của Nhà thơ Hà Phương và thưởng thức chương trình văn nghệ do anh chị em nghệ sĩ thực hiện.

    Tiếp xúc với một số thành viên trong nhóm để tìm hiểu về sinh hoạt của nhóm trong đó có: Giáo Sư Trần Mạnh Chí phụ trách phần kế hoạch và phát triển được ông cho biết: “Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian sẽ phát huy tiếp tục theo 3 mục tiêu: văn học, âm nhạc và du lịch chung nhóm.”
    Giáo Sư Phạm Hồng Thái, phụ trách Kỹ Thuật Điện Toán Thông Tin Ấn Loát của nhóm cho biết “Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian sẽ phát huy tiếp tục cho ra nhiều ấn phẩm văn học, thi ca và âm nhạc qua 2 dạng sách giấy và điện tử ebook

    Nhà văn Mộng Thuỷ (phụ trách Nghi Lễ Xã Hội) cho biết: “Hằng năm ngoài những buổi ra mắt sách văn chương, nhạc bản do nhóm sáng tác, Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian có 3 buổi lễ đoàn tụ hội viên trong nhóm như Mùa hè tháng 8 có tiệc hàn huyên vui tươi trẻ trung như ngày hôm nay, Mùa đông đón Noël và đầu năm dương lịch có tiệc chúc an lành cho anh chị em Liên nhóm ca hát nhạc Giáng sinh. Mủa xuân Tết âm lịch tháng 2 có lễ chúc Thọ cho các thành viên cao tuổi, cao niên”.
    (5)-NHÓM-NHÂN-VĂN-IMG_1583

    từ phải MC. Mộng Thủy và Thụy Lan

    Nhà văn Khánh Lan (phụ trách Văn Học Nghệ Thuật) cho biết: “Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian sẽ tiếp tục mời gọi các văn thi hữu các nơi sinh hoạt chung, và tiếp tục mở những khoá đào tạo thi văn cho hội viên”…


    Nhà văn Thuy Lan (phụ trách Thủ Quỹ Tài Chánh) cho biết: “Thuy Lan cùng ca sĩ Minh Thư lo quỹ Liên nhóm để có đủ trang trải cho các chương triình hoạt động của Liên nhóm.”


    Xen lẫn chương trình có phần xổ số lấy hên với những lô trúng giá trị do các mạnh thường quân bảo trợ. Kết thúc chương trình ban tổ chức mời tất cả cùng lên sân khấu chụp hình lưu niệm.

  • Kiều My,  Sinh Hoạt,  Tin tức

    HÀNH TRÌNH VĂN HỌC và NGHỆ THUẬT

    NV Kiều My tường trình buổi họp mặt.

    Từ trái sang phải: CNS Lâm Dung, Ái Liên, Lệ Hoa, Minh Khai, NV Nguyễn Quang, Nữ tài tử Kiều Chinh, GS Dương Ngọc Sum, GS Trần Huy Bích, NV Khánh Lan, Ngọc Châu và Ngọc Quỳnh.

    Từ trái sang phải: NV Phạm Gia Đại, Mạnh Bổng, NV Khánh Lan, GS Thái Pham và GS Trần Mạnh Chi

    Dưới nắng vàng rực rỡ của mùa hè Nam California, một bữa tiệc mừng Đệ Bát Chu Niên ngày thành lập nhóm NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT và TIẾNG THỜI GIAN được tổ chức long trọng trong bầu không khí thân mật và hân hoan. Dù cho thời tiết ngoài trời nóng bức, nhưng mọi người đều nở nụ cười thân thiện để chào đón nhau trong tình nghĩa văn chương sâu sắc cũng như tình đồng hương đậm đà.

    Từ trái sang phải: Ngọc Quỳnh, NV Nguyễn Quang, Minh Khai, Lệ Hoa, NV Việt Hải, TS Lê Nguyễn Nga, NV Khánh Lan, Ngọc Châu, CSN Hồng Tước, NV Mắt Nâu, GS Trần Mạnh Chi.

    Hành trình 8 năm trên con đường văn học và nghệ thuật cũng không ngắn mà cũng chẳng phải dài. Nhưng đây là một thành tựu tốt đẹp qua quá trình hoạt động văn học kiên trì của vị chủ soái, nhà văn Trần Việt Hải và những thành viên, cùng  đóng góp những sản phẩm tư tưởng tốt đẹp cho nền văn học Việt Nam hải ngoại. Cũng vì mang lý tưởng cao đẹp là “duy trì văn hóa Việt“, mà nhóm NVNT & TTG đã hăng say cho ra đời những tác phẩm văn chương, hầu nâng cao nền văn hóa Việt ngày càng thêm phát triển và vững bền. Vì tài năng văn chương và nghệ thuật có thể nói là nguồn vốn cao quý về văn hóa của một dân tộc cần phải được phát huy và bảo tồn. Trên con đường đi đến bất kỳ chân lý nào nói chung và con đường văn học nói riêng, không luôn là con đường bằng phẳng. Mặc dù trên đường văn học có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ; tuy nhiên cũng có những gai góc, nhưng đó chỉ là gai của hoa hồng. Vì hoa hồng nào cũng có gai cả. Người Mỹ cũng có câu: “No rose without thorns” là như thế! Điều thiết yếu là vị thuyền trưởng với tài lãnh đạo tài ba, lèo lái con thuyền vượt qua mọi thử thách và cập bến an toàn.

    NV Việt Hải & Lệ Hoa phu nhân

    Nhìn lại đoạn đường 8 năm qua của NVNT&TTG, đã mang lại kết quả tốt đẹp cho ngày hôm nay, nhờ vào sự hướng dẫn tài đức của soái ca, nhà văn Trần Việt Hải. Kề cận bên người đàn ông thành đạt còn thấp thoáng bóng hồng đảm đang Lệ Hoa phu nhân.

    GS Phạm Thái, NV Khánh Lan, Ngọc Châu, Lệ Hoa, NV Kiều My, Minh Khai, NV Nguyễn Quang, TS Lê Nguyễn Nga, NV Việt Hải.

    Trong bữa tiệc hôm nay, với sự hiện diện của những giáo sư khả kính như: Trần Huy Bích, Dương Ngọc Sum, giáo sư nhạc sĩ Lê Văn Khoa và phu nhân Ngọc Hà cũng như GS Phạm Thái từ vùng thung lũng hoa vàng, San Jose. Thật cảm động, khi thấy giáo sư Lê Văn Khoa tuổi già sức yếu cũng cố gắng đến tham dự trong sự kiện đặc biệt này, nhờ vào sự dìu dắt của phu nhân Ngọc Hà. Ngoài ra, còn có ca nhạc sĩ Hồng Tước, nữ tài tử điện ảnh Kiều Chinh, ký giả nhà văn Kiều Mỹ Duyên. Bên cạnh đó, chúng ta còn thấy sự hiện diện của những nhân văn thi sĩ tên tuổi hải ngoại như: nhà văn Nguyễn Quang, Vương Trùng Dương, Vi Khiêm, Phạm Gia Đại, Dương Viết Điền, Khánh Lan, Kiều My, Mộng Thủy, Thụy Lan, Phạm Trần Anh, Phan Ngọc Châu, nữ sĩ Dương Hồng Anh, thi sĩ  Lê Trọng Nguyễn Nga, Vũ Lang, Tha Nhân, Hoài Phương, Mắt Nâu v.v…

    Khánh Lan, Nữ tài tử Kiều Chinh, Thụy Lan

    Khánh Lan, Mộng Thủy, TS Mắt Nâu, GS Dương Ngọc Sum, GS Trần Huy Bích.

    NV Việt Hải và CNS Hồng Tước

    Các thân hữu như: Anh Hoàng Đình Khuê, Nguyễn thị Tâm An, Tony Hiếu. Các chủ nhân cở sở thương mại như: Anh John Tạ Princess Lifestyle, Hùng Ngọc… Cùng tất cả thành viên trong nhóm NVNT&TTG: Minh Khai, anh Khanh, Minh Châu, Tuyết Nga v.v… Đặc biệt là sự trở lại của anh Trần Mạnh Chi sau một thời gian vắng bóng cùng chị Trầm Hương. Cả nhóm rất vui chào đón sự trở về của anh Trần Mạnh Chi và chị Trầm Hương.

    Nhân kỷ niệm 8 năm ngày thành lập liên nhóm Nhân Văn Nghệ thuật & Tiếng thời gian, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh Thi Sĩ Hoài Phương và Thi Sĩ Tha Nhân đã gởi tặng những bài thơ chúc mừng nhóm, chúng tôi xin được ghi lại dưới đây:

    TS Lê Nguyễn Nga và Nữ Sĩ Dương Hồng Anh

    KỶ NIỆM TÁM NĂM

    (Gởi tặng Liên Nhóm NVNT & TTG nhân ngày kỷ niệm 8 năm thành lập)

    Kỷ niệm tám năm ngày thành lập

    Văn chương nghệ thuật tiếng thời gian

    Nghe tiếng gọi quê hương ngàn dặm

    Là giữ gìn văn hóa Việt Nam

    Đất khách quê người gặp nhau đây

    Tình nghĩa văn chương đẹp tháng ngày

    Thơ nhạc chung vui duyên hạnh ngộ

    Vườn hoa thân ái ngát hương bay

    Tay trong tay ta cùng tiến bước

    Hướng về phía trước đón tương lai

    Hồn thơ ý nhạc say hò hẹn

    Là những niềm vui mộng ước đầy

    Văn chương nghệ thuật tình chan chứa

    Ta vẫn gặp nhau để gặp nhau

    Cám ơn đời, cám ơn bè bạn

    Hạnh phúc cùng thơ nhạc nhiệm màu.

    Dương Hồng Anh, Westminster, tháng 8 ngày 6, 2023

    Sử Gia Phạm Trần Anh, NV Khánh Lan, TS Tha Nhân, TS Vũ Lang

    Tha Nhân có bài thơ góp vui, chúc mừng: Bài này làm theo thể thơ 7 chữ khoán thủ, Dĩ Thủ Vi Đề nghĩa là dùng mỗi chữ của tựa đề dùng làm chữ đầu của mỗi câu thơ.Tựa bài thơ bao nhiêu chữ, thì bài thơ có bấy nhiêu câu, Như dưới đây: 

    CHÚC MỪNG LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN

    TÁM TUỔI TRÒN

    CHÚC nhau họp mặt thật vui đầy

    MỪNG nhóm vừa tròn Tám tuổi đây!

    LIÊN kết bấy lâu tình thật đẹp

    NHÓM viên nhiệt huyết lại hăng say

    NHÂN tình hoà nhã thêm tôn kính

    VĂN tự duy trì tuyển nét hay

    NGHỆ sĩ khoe tài khoe sáng tạo

    THUẬT nâng tinh xảo nâng trình bày

    TIẾNG vang hải ngoại đồng hương Việt

    THỜI vỡ tổ đành phải xẻ bầy

    GIAN dối lên ngôi đạo đức mạt

    TÁM phương bốn hướng góp bàn tay

    TUỔI nào cũng thế, người vong Quốc

    TRÒN những ước mơ, Nước Việt xây!!

    Tha Nhân cảm tác góp vui, Cam thành Aug 5th, 2023

    Nhân kỷ niệm 8 năm thành lập của Liên Nhóm NVNT & TTG, TS Hà Phương cũng ngâm tặng hội một bài thơ chúc mừng sau khi ông giúp ngâm bài thơ của NS Dương Hồng Anh.

    Tám năm qua quê người xứ lạ

    Nhân Văn Nghệ Thuật Tiếng Thời Gian

    Chung lòng chung sức hân hoan

    Văn hóa Việt đồng thanh tương ứng

    Quê hương còn đó cách bên lòng

    Bờ Tây dõi mắt bờ Đông

    Bao nhiêu thương nhớ chất chồng từng đêm

    Hôm nay…………………..ưu phiền

    Thú vui ……………………trải miềm nhớ quê

    (Xin lỗi TS Hà Phương, chúng tôi thiếu sót lời của hai câu cuối)

    Hàng dưới, từ trái sang phải: MC Mộng Thủy, NV Khánh Lan, Ca Sĩ Ngọc Hà, Tuyết Nga, TS Mắt Nâu, Lệ Hoa, Minh Khai, CNS Lâm Dung, Ái Liên, Ngọc Quỳnh.

    Hàng trên, từ trái sang phải: NV Phạm Gia Đại, Ngọc Châu, Minh Châu, Katherine Minh Thư, Thụy Lan, Mạnh Bổng.

    Buổi tiệc được long trọng khai mạc qua nghi thức chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ, cùng phút mặc niệm rất trang nghiêm. Sau đó, là phần vinh danh nhà văn Trần Việt Hải, con chim đầu đàn  của NVNT&TTG. Thật cảm phục, khi kiểm điểm lại những công sức và thời gian, kể cả sức khỏe mà nhà văn Việt Hải đã cống hiến cho nhóm vì tinh thần văn học.

    Qua slideshow mà kỹ thuật gia Phạm Hồng Thái và Ban Kỹ Thuật (Phạm Thái, Khánh Lan & Tuyết Nga) đã thực hiện. Đây là một công trình slideshow hoàn hảo về mặt kỹ thuật, đã mang đến những hình ảnh và màu sắc rất sáng, rõ và đẹp, cũng như đầy đủ về nội dung qua từng giai đoạn thời gian, mà những sự kiện đã diễn ra trong 8 năm hoạt động của NVNT&TTG. Mọi người trầm trồ và biết ơn nhóm kỹ thuật đã thực hiện một công trình slideshow hữu ích và giá trị cho buổi tiệc đầy ý nghĩa này. Đa tạ sự nhiệt tình của anh Phạm Hồng Thái, Khánh Lan và Tuyết Nga.

    Khánh Lan tường trình cơ cấu và sinh hoạt của Liên Nhóm NVNT & TTG sau 8 năm thành lập.

    Lướt qua những hình ảnh chiếu trên màn hình, chúng ta rất biết ơn soái ca Trần Việt Hải đã miệt mài làm việc ngày đêm, hầu đóng góp thêm những bông hoa xinh đẹp cho vườn hoa văn hóa Việt. Có thể nói, anh là vị ân sư của các nhà văn, nhà thơ trẻ như Khánh Lan, Kiều My, Mộng Thủy, Thụy Lan v.v…Anh đã hướng dẫn và đào tạo những cây bút còn non nớt để tiến bước trên đường văn chương. Ngoài ra, anh Việt Hải còn giúp huấn luyện về thi ca và âm nhạc song song với lãnh vực văn học. Đây là niềm đam mê cũng như sự nhiệt thành đã giúp anh bền chí lãnh đạo nhóm suốt thời gian 8 năm qua.

    Chủ trương của soái ca Trần Việt Hải theo châm ngôn:

                       “Tri ân những người đi trước

                         Sánh bước những người đi sau”

    NV Kiếu My, NV Nguyễn Quang, Minh Khai, NV Khánh Lan, Ngọc Châu, Lệ Hoa và GS Trần Mạnh Chi.

    Kim Hương, Phu nhân Khoa Học Gia Dân Quốc Lâm, Ái Liên, CNS Lâm Dung, CNS Hồng Tước, Ngọc Quỳnh và chị Ngọc Châu.

    Kim Hương, Minh Khai, Lệ Hoa, Minh Châu, Tuyết Nga, Ngọc Châu

    Khoa Học Gia Lâm Quốc Dân và Kim Hương phu nhân

    Anh luôn mong muốn nhóm NVNT & TTG duy trì tình đoàn kết, thương yêu và giúp đỡ nhau. Anh đã nối kết ba thế hệ với nhau như một đại gia đình gồm có: thế hệ cao niên, trung niên và giới trẻ. Anh là người yêu quý bạn bè và thích vui chơi; vì thế anh đã tổ chức những buổi ra mắt sách cho các thành viên và thân hữu. Anh thích tổ chức những cuộc du lịch gần xa, hầu tạo thêm tình thân mật trong nhóm. Bên cạnh đó, anh còn tổ chức những buổi tiệc trong năm như:

    Mùa Xuân: Tiệc chúc thọ các vị cao niên

    Mùa Hè: Tiệc cho giới trẻ ca hát chung vui khiêu vũ

    Mùa Đông: Tiệc mừng Giáng Sinh cho mọi giới

    NV Việt Hải và GS Dương Ngọc Sum khai mạc bữa trưa.

    Bữa ăn trưa thịnh soạn

    Ban Xã Hội: Mộng Thủy, Lệ Hoa, Minh Châu, Tuyết Nga, Ngọc Châu, Katherine Minh Thư

    NVNT & TTG TẶNG MEGA LOTERY VÀ VÉ SỐ RÚT THĂM CHO KHÁCH THAM DỰ.

    Khánh Lan, Thụy Lan và NV Vi Khiêm Nguyễn Văn Liêm

    Đặc biệt buổi họp mặt hôm nay có cuộc xổ số với những món quà thật đẹp mắt, dưới sự bảo trợ của các mạnh thường quân như: Ông Bà John Tạ, chủ nhân  Cty Dược phẩm Princess LifeStyle, ký giả nhà văn Kiều Mỹ Duyên Ann Realty, anh Hùng Tâm nhà sách Khai Trí…Anh Hoàng Đình Khuê  biếu một con heo quay thơm ngon, giúp tăng thêm phần đình đám cho bữa tiệc.

    Ông Bà John Tạ, chủ nhân  Cty Dược phẩm Princess LifeStyles tặng món quà độc đắc trị giá $200 và Ông Hoàng Đình Khuê  biếu một con heo quay.

    GS Trần Huy Bích trúng giải món qùa của anh Hùng Tâm, chủ nhân nhà sách Khai Trí gởi tặng.

    Cuộc vui nào cũng không thể thiếu phần văn nghệ. Vì âm nhạc là món ăn tinh thần, giúp cho tâm trạng mọi người thêm hăng hái vui tươi và cởi mở thêm. Và đây cũng là lúc mọi người vừa được thưởng thức những món ăn thuần túy Việt, do các đầu bếp của nhóm đảm trách, vừa nghe những giọng ca đang cất lên với tiếng đàn keyboard điêu luyện của nhạc sĩ anh Kiệt và tiếng đàn Tây Ban Cầm réo rắc…Qua những tiếng hát: nhà văn Người Tù Cuối Cùng Phạm Gia Đại (Thuyền Trăng); nhà văn ca sĩ Kiều My (Histoire D’un Amour); thân hữu Tony Hiếu và phu nhân Mai (Sao Rơi Trên Biển); Mạnh Bỗng, phu quân nhà văn Khánh Lan (Autumn Leaves); Hùng Ngọc (Đêm Nguyện Cầu); Minh Thư (I will Survive); vị khách Bảo Phước từ Pháp (Aline, Capri C’est Fini); Hồng Tước cùng ban tam ca Tiếng Thời Gian: Liên Quỳnh Dung hợp ca (Phút Chan Hòa và Ô Mê Ly) v.v..

    Giờ đây, mọi người quây quần bên chiếc bánh chúc mừng 8th Anniversary của NVNT & TTG, để chụp những bức ảnh lưu niệm của một sự kiện khó quên. Trong khoảnh khắc, chúng ta xích lại gần nhau hơn, xóa đi khoảng cách của không gian, cho nhau tình người thân thiết..mà chắc hẳn sẽ in sâu trong tâm khảm từng người một dấu ấn khó phai. Chúng ta chia sẻ từng miếng bánh ngọt, như san sẻ ngọt bùi, cay đắng trong cuộc sống của ngày mai đang chờ đón trước mặt. Hơn thế  nữa, chúng ta lại trao nhau những vần thơ êm ả như món quà tinh thần nho nhỏ trong cuộc hành trình của cuộc đời:

    Này bạn hỡi!

                                 Ta biết nhau từ bao giờ?

                                 Đời đưa bạn đến với ta

                                 Cho nhau nụ cười thương mến

                                 Chia sẻ những lúc băn khoăn

                                 Ta cùng vui trong văn chương

                                 Cùng say sưa bên tiếng đàn

                                 Quanh ta đời bao thách đố

                                 Có bạn ta vẫn cười vui

                                 Này bạn hỡi!

                                 Tình bạn như tia nắng ấm

                                 Chan hòa những ngày mưa rơi

                                 Bên nhau hát khúc yêu đời

                                 Tình viễn xứ tràn niềm vui

                                 Này bạn hỡi!

                                 Ta gặp nhau nơi xứ người

                                 Niềm an ủi thật khôn nguôi

                                 Giang rộng đôi tay chào đón

                                 Bạn hiền cùng đến với ta

                                 Dù thời gian có trôi qua

                                 Đường đời có muôn vạn nẻo

                                 Hãy như chim bay tìm về

                                 Cùng bên nhau trọn niềm vui

    Thơ Kiều My

    Chủ trương của liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian luôn đề cao tình bạn như:

                                 Bạn bè tôi vui tươi đàn hát

                                 Ánh đèn màu lấp lánh đỏ xanh

                                 Tình cảm thân thương cùng chia sẻ

                                 Vườn hoa văn nghệ đẹp như tranh

                                                    ***

                                 Chim đầu đàn anh Trần Việt Hải

                                 Cùng bạn bè thân mến chung quanh

                                 Đem tim óc cùng nhau tô điểm

                                 Văn hóa muôn đời vạn sử xanh

    ***

                                 Đường dài văn nghệ còn đâu đó

                                 Mong gửi vào thơ một tấc lòng

                                 Xin cảm ơn bạn bè trân quý

                                 Đã cho tôi thêm một nụ hồng

    (Bài thơ THÊM MỘT NỤ HỒNG của nữ sĩ Dương Hồng Anh tặng nhà văn Trần Việt Hải, cùng toàn thể quý hội viên trong Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, nhân kỷ niệm 8 năm)

    Ngoài ra, nữ sĩ Dương Hồng Anh đã sáng tác bài thơ BẠN BÈ CỦA TÔI đề cao tình bạn nghệ sĩ. Bạn Bè Của Tôi là hành khúc ca của liên nhóm, do ca nhạc sĩ Lâm Dung phổ nhạc.

                       Trời đẹp lắm, Cali trời đẹp lắm

                       Nắng vàng bay phơ phất cánh hoa tươi

                       Bạn bè tôi, những nghệ sĩ yêu đời

                       Gặp gỡ nhau chuyện trò thân mật quá

                       Vì chúng ta không bao giờ xa lạ

                       Những vần thơ ý nhạc kết nên duyên

                       Đời có gì hơn gặp được bạn hiền

                       Trên đất khách quê người tình tri kỷ

                       Cùng vun xới mảnh vườn đầy thi vị

                       Một vườn hoa văn nghệ đẹp như tranh

    Trong cuộc sống chúng ta có được hạnh phúc khi bao quanh là bạn bè tâm đắc, tri kỷ, hợp sở thích về tình bạn. Bài thơ PHÚT CHAN HÒA ca tụng tình bạn của văn thi sĩ Việt Hải, được ca nhạc sĩ Hồng Tước phổ nhạc:

                                 Cuộc đời như giòng sông

                                 Bông bềnh như vô định

                                 Xuân về hay thu sang

                                 Cỏ cây sẽ sớm tàn

                                          ***

                                 Không gian buồn chợt đến

                                 Mây mù kéo quạnh hiu

                                 Chiều thu sao buồn bã

                                 Thời gian như lắng đọng

                                          ***

                                 Này nhịp tim, này hơi thở

                                 Này thời gian, này không gian

                                 Sao lạnh lùng, sao vội vã

                                 Sao im lặng, sao chối từ

                                 Kiếp người lắm phù vân

                                 Dòng đời ai nào biết

                                 Cỏ cây kia vô thường

                                          ***

                                 Đời này ta có bạn

                                 Đời này ta với bạn

                                 Phút giây lưu luyến ấy

                                 Phút giây bao chan hòa

                                 Chan hòa…Ôi! chan hòa

    Câu phương châm Ý nói rằng:

    Bạn là người ta cảm thấy thoải mái khi ở cùng, ta sẵn lòng trung thành, đem lại cho ta lời chúc phúc và ta cảm thấy biết ơn vì có họ trong đời.

    Nhà văn Hoa Kỳ Joseph J. Campell cho rằng: “Tình yêu là tình bạn vang lên điệu nhạc hay”.

    Pasodoble trong ca khúc Ô Mê Ly qua giọng hát của ban tam ca Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên

    Điệu nhạc Pasodoble trổi lên trong ca khúc Ô Mê Ly qua giọng hát của ban tam ca Lâm Dung, Ngọc Quỳnh và Ái Liên đã làm nao nức lòng người, khiến từng cặp nam thanh nữ tú dìu nhau ra sàn nhảy. Giai điệu hào hứng của nhịp điệu quân hành đã làm không khí trong khán phòng vui hẵn lên, đã khơi dậy niềm đam mê âm nhạc hòa theo những bước nhảy lả lướt trên sàn.

    Điệu Tango trữ tình trong bản nhạc L’ Amour C’est Pour Rien qua giọng ca của nhiếp ảnh gia Paul Văn. It’s Now Or Never qua tiếng hát của ca sĩ Mạnh Bổng trong điệu chachacha sôi động.

    Comment Cava được trình bày qua tiếng hát của Kiều My

    Photo Credit: GS Trần Huy Bích

    Điệu Bebop lả lướt không kém phần sôi động cuốn hút bước chân của các vị yêu khiêu vũ trong bản Comment Cava được trình bày qua tiếng hát của Kiều My. Bản Dancing All Night điệu chachacha đã làm bùng nổ sàn nhảy với tiếng hát của anh Trần Mạnh Chi.

    Dancing All Night điệu chachacha đã làm bùng nổ sàn nhảy với tiếng hát của anh Trần Mạnh Chi.

    Những tà áo dài đủ màu bay phất phới theo điệu nhạc trên sàn nhảy như những cánh bướm trong vườn thượng uyển, trông rất đẹp mắt.

    Trong suốt buổi tiệc, nổi bật nhất là hai cô MC xinh đẹp duyên dáng, tha thướt trong chiếc áo dài truyền thống, đó là Mộng Thủy và Thụy Lan. Hai cô điều khiển chương trình rất ngoạn muc, nhờ thế mà chương trình thật sống động đã làm hài lòng quan khách. Ngoài tài MC, Thụy Lan còn là ca sĩ với giọng hát trữ tình qua ca khúc Chân Trời Tím, đã đưa chúng ta trở về những ngày tháng thơ mộng cũ. Bên cạnh đó, Mộng Thủy ngoài biệt tài MC, cô còn là tay nấu ăn rất giỏi. Cô đã cho chúng ta thưởng những món ăn ngon như: giò heo giả cầy, thạch và xôi v.v…trong bữa tiệc hôm đó. Tất cả những gì hai cô thực hiện, đã mang đến những ấn tượng tốt đẹp và khó quên cho nhóm NVNT & TTG trong lòng mọi người tham dự.

               Trong phần văn nghệ, mọi người đang hiện diện tại California bỗng  phút chốc bay  về Saigon, qua âm điệu sống động lôi cuốn trong ca khúc “Ghé Bến Saigon “ với tiếng hát tươi trẻ vui nhộn của ban tam ca xinh đẹp: Thụy Lan, Lệ Hoa và Minh Châu. Bản nhạc đã gây niềm nhớ nhung trong lòng mọi người về Saigon một thời vàng son thuở nào. Ngoài ra, Minh Châu còn cho chúng ta thưởng thức nhạc phẩm “ Xe Đạp ơi! “ nhắc lại thuở học trò vụng dại. Thêm một ca sĩ mới vào nhóm, đó là Ngọc Châu trong bản nhạc “ Chờ Đông”  qua giọng hát mượt mà của cô.

               Tiếng đàn đã dứt và buổi tiệc cũng đã tàn! Mọi người lưu luyến chia tay nhau và hẹn gặp lại ngày tiệc mừng năm thứ 9 của NVNT & TTG. Vẫn ước mong và cầu chúc vị chủ soái, nhà văn Trần Việt Hải được hạnh phúc, an khang bên phu nhân khả ái Lệ Hoa cùng hai con… để tiếp tục hành trình trên con đường văn học và nghệ thuật. Cũng như dẫn dắt những thành viên trong nhóm, là những cây bút rất non trẻ, cần sự hướng dẫn của soái ca Việt Hải. Chân thành cảm tạ và cầu chúc tất cả các vị giáo sư, văn nhân thi sĩ, các mạnh thường quân, các hệ thống truyền thông, Chị Tâm An Media, nhóm NVNT & TTG và  các thân hữu luôn được an vui trong cuộc sống.

    Buổi tiệc mừng 8 năm của nhóm NVNT & TTG đã mang đến sự thành công tốt đẹp, tất cả do bàn tay đóng góp thật nhiệt tình của từng thành viên trong nhóm. Xin thành thật cảm tạ tất cả các bạn và cũng xin bỏ qua những thiếu sót vì tình bạn hữu, các bạn nhé!

                                   Xin chào tạm biệt! Hẹn ngày tái ngộ!

    KIỀU MY, California, ngày 8 tháng 8, năm 2023

    PHẦN 1: CHÚC MỪNG KỶ NIỆM 8 NĂM THÀNH LẬP LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN (Tâm An Media thực hiện)

    PHẦN 2: CHÚC MỪNG KỶ NIỆM 8 NĂM THÀNH LẬP LIÊN NHÓM NHÂN VĂN NGHỆ THUẬT & TIẾNG THỜI GIAN (Tâm An Media thực hiện)

    THƯ CÁM ƠN CỦA NV TRẦN VIỆT HẢI

    Thay mặt cho Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, chúng tôi xin cám ơn tất cả chân tình của các bằng hữu xa gần đã đến chung vui, đã gửi điện thư chúc mừng, hỗ trợ qua truyền thông báo chí, hoặc biếu tặng hiện vật cho những giải xổ số. Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian sẽ tiếp tuc phát triển theo đường hướng hoạch định, theo những mục tiêu đã dự trù. Đặc biệt xin cám ơn các thành viên Liên nhóm đã cật lực tận tụy góp công sức, cũng như tài chánh để chúng ta đạt kết quả thành công cho buổi lễ 8 Năm Thành Lâp Nhóm. 

    Xin hẹn nhau buổi đoàn viên Hôi Ngộ Mùa Đông Noël và Mừng Xuân Tết Nhâm Dần 2024.

    Trần Việt Hải.

  • Khánh Lan,  Sinh Hoạt,  Tin tức

    Buổi trình diễn piano tại Little Saigon giúp nạn nhân Ukraine của Nữ nhạc sĩ Liudmyla Chychuk

    Khánh Lan tường trình buổi gây quỹ ngày 04 tháng 08, 2023

    Với kinh nghiệm của lần đến dự buổi mừng NS Lê Văn Khoa tròn 90 tuổi, lần này chúng tôi đến rất sớm để “giữ chỗ” vì biết rằng nếu ngồi phía dưới mà thưởng thức GS NS Liudmyla Chychuk dạo đàn thì thật là một điều đáng tiếc. Thật vậy, còn hơn 20 phút nữa chương trình mới bắt đầu, thế mà quan khách đã dến đông đủ. Nhạc sĩ Liudmyla Chychuk và Rozana con gái của bà cũng như ban tổ chức đã có mặt trong khánh phòng từ bao giờ.

    Khoảng 10 phút trước khi chương trình khai mạc, chúng tôi nhận thấy NS Lê Văn Khoa bước vào khánh phòng, trong dáng diệu rất mệt mỏi, yếu và trắng xanh. Tưởng cũng xin ghi nhận là mấy ngày vừa qua, ông đã vào bệnh viện hai lần vì đuối sức và vì quá lo lắng cho buổi trình diễn gây quỹ chiều hôm nay.  

    Hôm ấy, các cô gái trong những chiếc áo dài màu xanh, quần màu vàng, đó là hai màu của lá cờ Ukraine. CS Ngọc Hà, phu nhân của NS Lê Văn Khoa giải thích: Sở dĩ lá cờ của người Ukrain có hai màu xanh và vàng là do: Ukraine là một quốc gia trồng và xuất cảng hột hướng dương (sunflower), dầu hướng dương nhiều nhất trên thế giới. Dưới đất, người Ukraine trồng hoa hướng dương có màu vàng và trên là bầu trời xanh. Do đó, người Ukraine chọn hai màu này cho lá cờ của họ.

    Các hội đoàn bảo trợ buổi gây quỹ

    Quốc ca của 3 quốc gia bắt đầu đúng 7 giờ tối, Tina Châu Lê Quỳnh Châu với quốc ca của Urkaine, quốc ca Việt Nam do 4 chúng tôi là Tina Châu Lê Quỳnh Châu, CS Ngọc Hà, Diệu Trang và Khánh Lan trong khi quốc ca Hoa Kỳ do CS Ngọc Hà và sau cùng là một phút mặc niệm do MC Diệu Trang phụ trách. MC gồm có Diệu Quyên, Kim Ngân và Lê Đình Ysa.

    Khai mạc buổi gây quỹ GS Phạm Thị Huê yêu cầu tất cả mọi người đứng lên và xin một phút im lặng để tưởng nhớ đến các nạn nhân Ukraine và Việt Nam đã nằm xuống. Sau đó, GS giải thích “Tại sao chúng ta lại có buổi họp mặt hôm nay?” GS Huê ví NS Lê Văn Khoa tựa như một “Ông Tiên” và chính NS Lê Văn Khoa là người đã đưa dòng nhạc của người Việt Nam sang Ukraine….Trong lúc kêu gọi mọi người đóng góp GS Huê nói: “50 năm trước, chúng ta đã mất tự do và cho đến nay sự tự do vẫn mất, vậy nếu chúng ta không giúp đất nước Ukraine hôm nay, thì tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra cho họ mai sau…bởi chẳng có gì đau đớn cho bằng mất tự do, mất tự do còn đau đớn hơn cả sự chết, vì chết là hết….”

    GS Phạm Thị Huê và NS Lê Văn Khoa

    Trong lúc mọi người chia sẻ cảm xúc của mình về cuộc chiến tại Ukraine, một người đàn ông Afghanistan nói: “Tôi rất hiểu cho nỗi đau của dân tộc Ukranine, bởi năm 1979, Nga đã mang 150,000 quân sang xâm chiếm nước tôi và để lại một hậu quả tang thương, một bi thảm kịch cho 3 triệu người dân Afghanistan phải hy sinh tánh mạng, phải chết…”

    GS NS Liudmyla Chychuk

    Phần trao cờ vô cùng cảm động, GS NS Liudmyla Chychuk đã chia sẻ nỗi khốn khổ của người dân Ukraine đã và đang sống trong cảnh khói lửa chiến tranh, một cuộc chiến vô cùng thảm khốc với hàng hàng lớp lớp người dân vô tội đã nằm xuống, chỉ vì bốn chữ “Độc lập-Tự do”. Nỗi đau đớn của một người Mẹ lo sợ cho sự sống còn của con trai mình. GS NS Liudmyla Chychuk nói: “Con trai tôi, đang chiến đấu ở chiến trường Ukraine và đây là lá cờ của đơn vị mà vị chỉ huy của cháu muốn gởi tặng NS Lê Văn Khoa”.

    Lá cờ của Lữ Đoàn 66 của Ukraine.

    Người đứng bên trái là con trai nhạc sĩ Liudmyla Chychuk, đang chiến đấu ở chiến trường Ukraine. Bên phải là chỉ huy của anh. (Hình: Liudmyla Chychuk cung cấp)

    Dân Biểu Tiểu Bang California, Tạ Đức Trí củng trao tặng lá cờ Việt Nam Cộng Hòa cho GS NS Liudmyla Chychuk, ông nói trong sự xúc động: “Cả hai dân tộc Ukraine và Việt Nam đều tranh đấu cho đến hơi thở cuối cùng để được sống trong tự do, an vui và hạnh phúc……”

    Dân Biểu Tiểu Bang California, Tạ Đức Trí củng trao tặng lá cờ Việt Nam Cộng Hòa cho GS NS Liudmyla Chychuk

    Trong lần thăm viếng California này, GS NS Liudmyla Chychuk cũng không quên mang một món quà sinh nhật để tặng cho NS Lê Văn Khoa, người mà bà gọi là “BỐ” và được NS Lê Văn Khoa đón chào trong gia đình như một người con.

    Món quà sinh nhật từ con gái Ukraine, nhạc sĩ Liudmyla Chychuk tặng “Bố” thương yêu NS Lê Văn Khoa

    Trong chương trình này, nhạc sĩ Liudmyla Chychuk trình diễn dương cầm qua hai phần: Phần đầu bao gồm hai nhạc phẩm “Partita No 5” và “A melody” của Myroslav Skoryk (1938-2020), và “Ukrainian folk songs,” hòa âm theo điệu nhạc jazz, của Oleksandr Saratsky (1961) do bà tự giới thiệu.

    Phần hai là bốn nhạc phẩm “The dragonfly,” “Evening breeze,” “A night in Vietnam,” và “Beautiful bamboo” của Lê Văn Khoa do cô Lê Đình Ysa, Giám Đốc Điều Hành của Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt-Mỹ và là đồng sáng lập viên của Đại Hội Điện Ảnh Việt Nam Quốc Tế, Việt Film Festival giới thiệu.

    Phần phát biểu cùa TS Nguyễn Nhật Tiến, ông định cư tại Ukraine từ năm 1975, ông chia sẻ như sau: “Người Ukraine là một dân tộc hiền hòa, yêu tự do, chuộng hòa bình, chính vì thế mà họ đã chấp nhận và hy sinh để con cháu của họ không còn lâm vào cảnh chạy trốn, họ quyết chống lại sự xâm lăng và mưu đồ đồng hóa dân tộc Ukraine của Liên Sô…. Dân tộc Ukraine và Việt Nam là hai dân tộc chịu nhiều đau khổ vì chiến tranh…”

    Gia đình TS Nguyễn Nhật Tiến, Bùi Quỳnh Hoa và Tina Châu Lê Quỳnh Châu

    TS Nguyễn Nhật Tiến nói: GS NS Liudmyla Chychuk là một nghệ sĩ dương cầm và là một nhà giáo dục nổi tiếng ở Ukraine. Bà là người sáng lập “Power of Art,” một dự án giới thiệu âm nhạc, văn chương, nghệ thuật, và nhạc dân gian Ukraine ra thế giới. Bà dạy nhạc tại học viên âm nhạc Mykola Lysenko Kyiv State Music Lyceum (KLSML) ở Kiev, Ukraine, trong 20 năm qua. Bà thường trình diễn trong các buổi hòa nhạc với các thể loại cổ điển, jazz, và dân gian khắp Ukraine và thế giới. Kể từ khi bán đảo Crimea của Ukraine bị Nga thôn tính từ năm 2014, nữ nhạc sĩ dùng sức mạnh của âm nhạc giúp những người dân Ukraine bị cuộc xâm lăng ảnh hưởng. Bà trình diễn tại vô số buổi hòa nhạc thiện nguyện gây quỹ giúp nạn nhân chiến tranh và trợ giúp những chiến sĩ ở tuyến đầu. (Nguồn: Người Việt)

    TS Nguyễn Nhật Tiến và GS NS Liudmyla Chychuk

    Sau buổi trình diễn ở nhật báo Người Việt tại California. GS NS Liudmyla Chychuk sẽ đi trình diễn tại các nơi khác ở Mỹ như Schaumburg, Illinois (6 Tháng Tám), Chicago, Illinois (8 Tháng Tám), Indianapolis, Indiana (9-10 Tháng Tám), Arlington, Virginia (12 Tháng Tám), Alexandria, Virginia (15 Tháng Tám), Paramus, New Jersey (19 Tháng Tám), và New York, New York (20 Tháng Tám).

    Cũng trong chương trình Tina Châu Lê Quỳnh Châu, con gái của ông bà Tiến Sĩ Nguyễn Nhật Tiến và Bùi Quỳnh Hoa. Tina Châu Lê Quỳnh Châu ra trường tại học viện Berkely Music School, Boston, USA. Sinh tại Ukraine và trưởng thành tại Hoa Kỳ, Tina Châu Lê Quỳnh Châu nói được cả ba ngôn ngữ: Việt, Ukraine và English, Tina Châu Lê Quỳnh Châu đã từng làm nhạc tại Oslo, Norway và lưu diễn tại Hoa Kỳ. Trong chương trình, Tina Châu Lê Quỳnh Châu đã trình diễn nhạc phẩm Khói lửa chiến tranh bằng hai thứ tiếng: Việt Nam và Ukraine. Chúng tôi xin trích một đoạn ngắn trong bài Khói lửa chiến tranh sau đây.

    Tina Châu Lê Quỳnh Châu với nhạc phẩm “Khói lửa chiến tranh”

    Một ngày đã lâu, có người vợ trẻ khóc chồng mình

    Ngọn lửa chiến tranh đã vùi dập bao thân xác

    Người mẹ ngóng con ……cặp mắt sâu…”

              Tiếp theo, Tina Châu Lê Quỳnh Châu và mẹ, Bùi Quỳnh Hoa đã trình diễn bài My dear Mother (Lòng Mẹ), một bài dân ca của Ukraine qua hai ngôn ngữ: Bà Hoa hát tiếng Việt Nam qua tiếng đàn của Tina và Tina vừa đàn vừa hát bằng tiếng Ukaine… Trước khi hát, bà Hoa tâm sự: Gia đình bà cám ơn ông Đinh Xuân Quân đã kết nối ông bà với buổi gây quỹ ngày hôm nay. Bà rất ngưỡng mộ và yêu quý GS NS Lê Văn Khoa, khi nghe bài Symphony Việtnam 1975 nói về thân phận của người Việt Nam trải qua cuộc đấu tranh để đi tìm tự do, ông bà thấu hiểu nỗi đau của dân tộc Việt Nam và nay, ông bà lại càng thấu hiểu nỗi đau của người dân Ukraine. Bà ví nhạc phẩm My dear mother như là bài Lòng Mẹ của NS Y Vân. Thật vậy, nội dung của bài hát vô cùng cảm động và tha thiết, chúng tôi xin được trích nguyên thủy bài hát như sau.

    “Người Mẹ mà tôi yêu nhất đời

    Mẹ của tôi xa mãi rồi

    Từ bao đêm tôi mong nhớ

    Nhớ thương về bóng của người

    Mẹ đứng đã khuất xa chân đồi

    Và đôi mắt nhìn theo bóng con tận cuối trời

    Đôi mắt ấy là khúc hát ru tôi qua ngày bão tố

    Mẹ đứng khuất xa trong sương mờ

    Bàn tay vẫy, thật êm ái, như lời nhắn nhủ

    Mẹ của tôi là vầng trăng sáng soi

    Trong đên trường đi tới chân trời xa

    Lòng ta sao quên bóng người

    Mẹ thân yêu tình thương sáng ngời.

    Từng bao năm Mẹ thao thức

    Những mong con chóng nên người

    Mẹ hay dắt con đi qua làng

    Và âu yếm quàng cho chiếc khăn màu nắng vàng

    Màu khăn ấy làm con nhớ

    Những năm xưa còn niên thiếu

    Mẹ đưa dắt con vào đời

    Mẹ bên con khi sớm mai trong tiếng cười

    Mẹ đưa con về nơi thắm tươi muôn hoa

    Đường đi tới chân trời mơ.”

              Kết quả của buổi gây quỹ thành công rực rỡ, số tiền thu được lên đến $17,705.00 trong đó bao gồm tiền bán Ukraine T-Shirt do GS NS Liudmyla Chychuk nang từ Ukraine qua giá $25 một cái và $700 tiền bán đấu giá của 4 cây thập giá của anh Alan mang từ Vatican về và được làm phép bởi Đức Thánh Cha Phanxicô.

    GS Trần Huy Bích tuyên bố kết quả của buổi gây quỹ thành công rực rỡ, số tiền thu được lên đến $17,705.00

    Cuối cùng là lời cảm tạ của GS NS Liudmyla Chychuk và NS Lê Văn Khoa. GS NS Liudmyla Chychuk với giọng nói nghẹn ngào và xúc động bà kết luận: “Thank you for your suport, you are not Vietnamese, you are Ukraine”…, bà cầu chúc mọi người có một cuộc sống: “joyfull, peacefull and hopefull”.

    Riêng NS Lê Văn Khoa, với vẻ mặt tươi vui, nụ cười hiền từ, giọng ngắt từng quãng, trong cơn xúc động, ông nói:

              “Cám ơn tất cả quý vị, chúng ta đến đây vì hai mục đích: Tự do cho Việt Nam và độc lập cho Ukraine. Tôi rất cảm động và hân hạnh được nhìn thấy sự góp mặt của quý vị tại nơi đây và theo dõi chương trình đặc biệt hôm nay…Chương trình hôm nay là một lối nhạc độc đáo của chúng ta và chúng ta cần phải khai triển nó, để đưa nó đi xa hơn trong dòng nhạc của thế giới…Tôi được biết, tháng Tư năm 2024, một dàn nhạc và một ban hợp xướng của Hoa Kỳ sẽ trình diễn dòng nhạc của chúng ta tại Dallas, Texas và tôi hy vọng đây là sự khởi đầu của một vết dầu loang để nhạc Việt Nam của chúng ta đi xa hơn và rộng hơn ở trên thế giới. Tôi cũng hy vọng là những tài năng trẻ trong tương lai sẽ hợp lại và xây dựng một ảnh hưởng lớn hơn so với chúng tôi. Bởi giai đoạn của chúng ta chỉ là giai đoạn đầu mà thôi. Bây giờ đã đến giai đoạn khai triển, sanh xôi, nảy nở, và trong tương lai chúng ta phải có niềm tin, chúng ta phải giữ vững niềm tin để yểm trợ những người trẻ của chúng ta làm những việc lớn hơn cho dân tộc Việt Nam của chúng ta….”

    Nụ cười mừng vui và nỗi hân hoan với kết quả của buổi gây quỹ thành công mỹ mãn. Chúng tôi xin gởi lời cám ơn chân tình đến các vị hảo tâm.

    Khánh Lan, California August 2023

    Logo

    Đông đảo người Việt ở Little Saigon tham dự trình diễn nhạc gây quỹ và ủng hộ Ukraine

    August 5, 2023

    Thiện Lê/Người Việt

    WESTMINSTER, California (NV) – Đông đảo người Việt vùng Little Saigon tham dự đêm trình diễn dương cầm gây quỹ giúp đỡ cho nạn nhân chiến tranh Ukraine tối Thứ Sáu, 4 Tháng Tám.

    Hai nhạc sĩ Lê Văn Khoa (trái) và Liudmyla Chychuk đầy tình thân. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Chương trình nhạc diễn ra tại phòng sinh hoạt nhật báo Người Việt, Westminster, do nhạc sĩ Lê Văn Khoa cùng nhiều hội đoàn tổ chức để giúp đỡ tổ chức bất vụ lợi United Help Ukraine gây quỹ giúp nạn nhân chiến tranh và binh sĩ tiền tuyến.

    Đúng giờ khai mạc 7 giờ tối, nhiều đồng hương có mặt trong hội trường, kín hết chỗ ngồi để dự buổi trình diễn của nữ nhạc sĩ Liudmyla Chychuk, một nghệ sĩ dương cầm và nhà giáo âm nhạc thành công ở Ukraine.

    Bà Chychuk là nghệ sĩ dương cầm chơi nhiều thể loại nhạc như cổ điển, jazz, nhạc dân gian của Ukraine, trình diễn ở quê nhà và nhiều quốc gia. Bà đến Hoa Kỳ để trình diễn ở nhiều nơi với mục đích gây quỹ giúp đỡ nhiều đồng hương đang gặp khó khăn vì cuộc chiến chống lại quân Nga xâm lăng, và được một người có cơ duyên từ lâu giúp đỡ là Giáo Sư Lê Văn Khoa.

    Sau khi khai mạc, nhạc sĩ Chychuk chia sẻ về cơ duyên của mình với Việt Nam, một quốc gia cũng bị chiến tranh tàn phá, và kể về cuộc gặp gỡ với Giáo Sư Khoa.

    Bà kể ông đến Ukraine vào năm 2005, chọn bà là người trình diễn các nhạc phẩm trên dàn nhạc giao hưởng. Từ đó, hai người thân quen nhau, và bà coi ông như một người cha.

    Hội trường kín người. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Qua sự thông dịch từ tiếng Ukraine thành tiếng Việt của ông Nguyễn Nhật Tiến, bà kể gia đình giáo sư cũng coi bà như con gái, giúp đỡ bà rất nhiều trong chiến tranh, bên cạnh bà giúp bà vượt qua nguy hiểm, còn gửi tiền và gửi quà. Vì vậy, bà cho biết bà hân hạnh được trao tặng lá cờ của Lữ Đoàn 66 của Ukraine, mà con trai bà đang phục vụ ở chiến tuyến, cho ban tổ chức, do Giáo Sư Lê Văn Khoa đại diện.

    Nhân dịp này, ông Trí Tạ, dân biểu tiểu bang California, đại diện Địa Hạt 70, cũng trao cho nhạc sĩ Chychuk lá cờ Việt Nam Cộng Hòa, và nói ông từng vận động giúp đỡ Ukraine khi chiến tranh mới bắt đầu, và cho biết người Việt ở nhiều nơi sẽ ủng hộ quốc gia này vì yêu quý tự do.

    Ban tổ chức nhận lá cờ Lữ Đoàn 66 của Ukraine. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Giáo Sư Phạm Thị Huê, một thành viên ban tổ chức, cho biết Giáo Sư Lê Văn Khoa bỏ rất nhiều công sức để chuẩn bị cho đêm trình diễn này, khiến ông phải vào phòng cấp cứu đến hai lần, và tưởng như ông không thể có mặt vì sức khỏe không tốt. Tuy vậy, cộng đồng có được tin vui là giáo sư có mặt tại chương trình gây quỹ.

    Giáo Sư Lê Văn Khoa cho hay ông và ban tổ chức rất hân hạnh vì đồng hương có mặt đông đảo để giúp đỡ người dân Ukraine như vậy, và nói mục đích của buổi trình diễn là gây quỹ để giúp người Ukraine tiếp tục đấu tranh giành độc lập và tự do.

    Có quý vị có mặt ở đây thì chúng tôi mới có chương trình hôm nay,” ông nói.

    Nhạc sĩ Liudmyla Chychuk trên sân khấu. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Ông Nguyễn Nhật Tiến, sống ở Ukraine từ năm 1975, cho biết nhạc sĩ Chychuk dùng âm nhạc để giúp đỡ nhiều người trong chiến tranh, và còn làm thiện nguyện rất nhiều.

    Trước khi trình diễn, bà Chychuk bày tỏ sự lòng biết ơn với cộng đồng Việt Nam vì đã ủng hộ Ukraine, cho họ hy vọng để tiếp tục đấu tranh. Số tiền gây quỹ sẽ được dùng để hỗ trợ nhiều binh sĩ bị thương trên mặt trận và nhiều nạn nhân khác.

    Nga là kẻ xâm lược và là một quốc gia khủng bố“. Xin quý vị tiếp tục ủng hộ Ukraine và sát cánh cùng chúng tôi cho đến khi chiến thắng để tạo ra một thế giới tốt hơn,” bà nói. “Tôi không phải là binh sĩ, nên chỉ dùng âm nhạc làm vũ khí.”

    Cô Tina Châu Lê (trái) và thân mẫu Bùi Quỳnh Hoa trên sân khấu. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Bà Chychuk trình diễn vài bản nhạc của cố nhạc sĩ Myroslav Skoryk, và chiếu trên màn hình nhiều hình ảnh ở Ukraine, cho thấy nhiều vẻ đẹp của nhiều thành phố cùng những hình ảnh của đổ nát vì chiến tranh, cho khán thính giả hiểu được nhiều đau khổ của người Ukraine.

    Bà còn trình diễn những bản nhạc dân gian của Ukraine, và chiếu trên màn hình những hình ảnh người Ukraine hạnh phúc khi mặc các trang phục truyền thống. Các bản nhạc dân gian Ukraine vừa có sự oai hùng, vừa có sự vui tươi, và thậm chí còn hài hước rất độc đáo.

    Sau đó là màn trình diễn của cô Tina Châu Lê, thứ nữ của ông Tiến, và mẹ là bà Bùi Quỳnh Hoa.

    Nhạc sĩ Liudmyla Chychuk chơi dương cầm trình bày một bài nhạc dân gian Ukraine. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Trước đêm nhạc, cô Tina chia sẻ với nhật báo Người Việt: “Tôi tham dự chương trình này vì muốn ủng hộ một dân tộc nước nhỏ đang anh dũng chiến đấu chống lại kẻ thù xâm lăng lớn mạnh hơn mình nhiều. Họ có rất nhiều điểm giống dân tộc Việt Nam, cũng yêu chuộng hòa bình và không chấp nhận bị thống trị.

    “Tiếng nói của tôi rất nhỏ bé nhưng hy vọng sẽ có nhiều tiếng nói nhỏ bé cùng góp lại để tạo thành âm vang lớn hơn,” cô nói thêm.

    Giáo Sư Lê Văn Khoa (trái) đóng góp tiền. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

    Cô Tina là người hát quốc ca Ukraine trong giờ khai mạc, và sau đó cùng thân mẫu trình diễn hai nhạc phẩm là “Khói Lửa Chiến Tranh,” dân ca Ukraine, nói về nỗi lòng của những người mẹ và người vợ sợ mất chồng con trong Đệ Nhị Thế Chiến, và “Lòng Mẹ,” một bản dân ca Ukraine, mà nhiều người trước đây cho là nhạc Liên Xô, do bà Quỳnh Hoa hát bằng tiếng Việt và con gái hát bằng tiếng Ukraine.

    Sau đó, cô Lê Đình Y Sa, giám đốc điều hành Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA), giới thiệu bốn nhạc phẩm tiếp theo mà bà Liudmyla Chychuk sẽ trình diễn. Đó là bốn bản nhạc do nhạc sĩ Lê Văn Khoa sáng tác, “The dragonfly,” “Evening breeze,” “A night in Vietnam,” và “Beautiful bamboo.”

    Bốn nhạc phẩm cho thấy sự thân thiết giữa hai nhạc sĩ người Việt Nam và người Ukraine, và thể hiện sự đồng cảm của người dân hai nước đều bị chiến tranh tàn phá.

    Sau các màn trình diễn, ban tổ chức thông báo số tiền gây quỹ được tổng cộng là $17,705, và cám ơn mọi người đến dự đêm trình diễn dương cầm, bày tỏ lòng hảo tâm giúp đỡ Ukraine.

    Ban kiểm tiền bảo trợ đều sao chép hết các chi phiếu, gồm một bản để ban tổ chức giữ và một bản giao cho nhạc sĩ Liudmyla Chychuk. Danh sách tên và địa chỉ khán giả bảo trợ đưa tiền mặt cũng được sao chép thành hai bản, sau đó giao hết chi phiếu và tiền mặt cho bà Chychuk.

    Để quyên góp giúp đỡ nạn nhân chiến tranh Ukraine, xin viết chi phiếu cho: United Help Ukraine, và gởi về địa chỉ: United Help Ukraine Office, 10306 Eaton Pl, Suite 250, Fairfax, VA 22030. Mọi đóng góp đều được khấu trừ thuế.

    Mọi chi tiết xin vào trang web: unitedhelpukraine.org. [đ.d.]

    —–
    Liên lạc tác giả: le.thien@nguoi-viet.com

  • Lê Nguyễn Nga,  Tin tức,  Văn Thơ

    NHỚ VỀ TRĂNG MỜ BÊN SUỐI VÀ TƯỞNG NIỆM NHẠC SĨ LÊ MỘNG NGUYÊN

    NHẠC SĨ LÊ MỘNG NGUYÊN

    Đầu tháng 7 nhận được tin buồn từ trang Web Cỏ Thơm do Chủ Nhiệm Phan Anh Dũng gửi đến các đọc giả. Đọc được hai chữ tưởng niệm NS Lê Mộng Nguyên (LMN) tôi cảm thấy rất buồn, dù biết rằng tin này rồi cũng sẽ đến. 

    Cách đây khoảng vài tháng tôi có email hỏi thăm chị ca sĩ Trần Quang Hải, Bạch Yến và chị Quách Vinh Thiện Thanh Vân về tin không được tốt của ông. Nhưng hai chị đều trả lời không được biết. Có thể lúc đó ông đã yếu sức, là khoảng thời gian ông không thể đến gặp các ban văn nghệ sĩ như lúc trước.

    Nói đến Lê Mộng Nguyên thì phải nói đến tác phẩm để đời “Trăng Mờ Bên Suối” ra đời năm 1949, lúc tôi được may mắn nghe ông kể lại, là câu chuyện của ông lúc đầu đời khi tuổi còn rất trẻ và đây là hai người đang yêu nhau. Ông nói tiếp rằng nguồn cảm xúc là gặp người yêu trước khi ông đi du học Pháp. Ấn khúc của bản nhạc là một chuyện tình buồn của Ông và người thiếu nữ tên Mai.  Khi giã từ người yêu đi du học nước ngoài năm 1950, Ông cứ đinh ninh sẽ có ngày trở lại đất nước và gặp người yêu. Nhưng, lần chia tay đó cũng là lần vĩnh biệt.  Cô Mai bị bệnh nặng và qua đời.  Nhà thơ Hữu Loan với Màu Tím Hoa Sim để khóc vợ; NS Lê Mộng Nguyên cũng quá đau lòng qua bài thơ “Ma vie sans toi” thương tiếc người con gái vắn số. 

    Kỷ niệm nhiều lần gặp mặt với NS Lê Mộng Nguyên  và các nhạc sĩ khác tại Paris như vẫn còn mãi trong tâm trí tôi.  Đó là những ngày mùa thu 2005 và 2006 tại Paris. Khi lá vàng đã rơi đầy đường phố, đặc biệt trong và ngoài khu vườn Luxembourg. Quân 5, Saint Germain cũng là nơi ông bà LMN đã ở gần đây từ vài chục năm. 

    Hai Người bạn tôi là Thy Như và Như Ninh giúp tổ chức cuộc hội ngộ các anh chị em nghệ sĩ tại quán Huế Imperial, khu Opera Paris.  Gặp được nhau đúng là một cái duyên. Tôi còn được gặp thêm các nghệ sĩ tiền bối như NS Lê Mộng Nguyên, TS Đỗ Bình, NS Trịnh Hưng, NS Bích Thuận và nhiều người nữa.  Nhưng riêng NS Lê Mộng Nguyên, tôi đã liên lạc trước qua phone và email để gửi sách và CD qua Pháp trước khi tôi đến.  

    Tôi đến Paris lần đầu tiên với nhiều háo hức về Kinh Thành nổi tiếng này. Nhưng, cảm động hơn là được gặp các vị nghệ sĩ tiền bối này. Khí gặp NS Lê Mộng Nguyên tôi vui và ngạc nhiên lắm vì  trong chương trình ông nói rất rành mạch  về nhạc và thơ của NS Lê Trọng Nguyễn, kể cả thơ của Nga. Tôi hát “Trăng Mờ Bên Suối” thì được ông cất tiếng hát chung, song ca không dự định trước.  

    Điều đó cho tôi thấy ông rất đam mê văn thơ và nhạc Việt Nam từ lúc trẻ.  Tuy ông đã đi du học năm 1950 và chưa bao giờ trở lại Việt Nam.  Tôi có hỏi thăm về cuộc sống và cảm nghĩ của một người lỗi lạc và yêu văn nghệ như ông, đã sống xa quê hương lâu dài. Ông Lê Mộng nguyên có tâm sự rằng ông không muốn nhìn lại Việt Nam trong cảnh đồng bào đau khổ dưới chế độ Cộng Sản .

    Gặp được các vị văn, thi, nhạc sĩ Paris trong những mùa Thu năm 2005 , 2006, 2007 thật là điều may mắn và hân hạnh trong kỷ niệm này. 

    Năm 2010 tôi đến Paris tham dự tiệc cưới con gái một người bạn. Tôi may mắn được gặp gỡ đi chơi thăm viếng vài nơi  do anh chị NS Quách Vĩnh Thiện -Thanh Vân đưa  đi chơi, tôi được dịp thăm viếng nhiều thắng cảnh của Paris  rất đẹp. 

    Kế đến là một dịp thật vui, Năm 2008 NS Lê Mộng Nguyên báo tin là ông cùng TS Đỗ Bình đến ra mắt sách tại Virginia, DC.  Nga liên lạc qua phone cùng thi sĩ Lam Thuy, nguyên Chủ Tịch Văn Bút vùng Đông Bắc Hoa Kỳ, là một người đã luôn giúp Nga trong những lần đến VA. Nga nhớ mãi Lãm Thúy đã đưa Nga đến thăm cựu Chủ Tịch VB  Văn Duy Tùng, một người đang sống trong kỷ niệm buồn với sự ra đi của người vợ hiền.

    Bữa cơm tối trước ngày Ra Mặt Sách  Nga được gặp nhiều văn thi sĩ địa phương vùng VA, DC.

    Miền Động Bắc Hoa Kỳ, DC.  trong tháng 4,  2008, mùa xuân và vạn vật tươi vui đã quyến rũ khách phương xa.  Ns Lê Mộng Nguyên và Nga thật vui mừng trong lần hạnh ngộ này.

    Hôm  đó là ngày RMS ,Nga được gặp rất nhiều bạn của chồng mình là thi-họa-sĩ Vũ Hối và các bạn, nhà văn Hồng Thủy, Hải Yến – Đoàn Định.  Nhà văn Đỗ Hồng Anh khỏan đãi khách tại tư gia và đã tổ chức một ngày văn nghệ vui họp mặt thân mật của các bạn.

    Không khí ngày RMS của 2 tác giả thật trang trọng, ấm cúng. Nga thật vui vì có dịp bày tỏ và cảm ơn NS Lê Mộng  Nguyên, Ông luôn nhắc về tình thân giữa đạo diễn Lê Mộng Hoàng và NS Lê Trọng Nguyễn, đặc biệt với cuốn phim “Nắng Chiều”, phát hành và trình chiếu năm 1972 tại Saigon.

    NS Lê Mộng Nguyên, Thi sĩ Đỗ Bình thăm Hoa Thịnh Đốn – Falls Church, Virginia 2008.

    Sau 3 ngày vui hạnh ngộ,  thi sĩ Lãm Thúy tình nguyện làm tài xế đưa đón anh chị em.  Cuộc vui  nào rồi cũng tàn.  Chúng tôi trở lại Cali với những nhớ nhung vô vàn và nhiều kỷ niệm đẹp.  Sau khi về lại Cali, Nga nhận được 1 tấm hình từ nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên chụp kỷ niệm ông solo đi viếng thăm cảnh DC với những cành đào không còn hoa vì đã vào sau ngày 10 tháng 4 năm 2008. Ngẫm nghĩ lại cuộc đời này hơi buồn, đúng là lạc hoa lưu thủy, gặp đó rồi tan đó.

    Cảm ơn PAD – TH đã cho Nga lại những tấm hình với kỷ niệm mến thương một nhân tài.

    Cầu chúc linh hồn ông được thanh thản ở chốn bồng lai, ở đó có ánh vàng lung linh và giòng suối luôn chảy mãi. Mong ông được gặp lại người thương trong tuyệt phẩm Trắng Mờ Bên Suối, với mối tình tuyệt vời của ông đã được ông ôm ấp hơn 70 năm trước.

    Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối. …

    … Một đêm thiết tha rồi đây  xa cách 

    …Đường chia đôi ngã biết đến Phương nào…

    Lê Nguyễn Nga, Cali  10 tháng 7 năm 2023.

    TRỜI ÂU THAM THẲM

      HAY LÀ KHÚC NHẠC TÌNH DANG DỞ KIẾP THA HƯƠNG

    *** Lê Mộng Nguyên ***

    Mến tặng chị Lê Trọng Nguyễn thị Nga (trả lời vài câu hỏi dẫn khởi trong một phỏng vấn sau này)

    Trời Âu thăm thẳm, một trời Âu

    Ba-Lê vạn ngả lắm phương sầu

    Năm năm tháng tháng ngày vô tận

    Vẫn nhớ nhung hoài thuở có nhau

    (trích Đời Không Có Em của Lê Mộng Nguyên)

        Một buổi chiều cuối thu mưa tầm tã trên thành phố hoa lệ Paris, năm 1953. Gió rét thổi từng hồi, lá vàng rơi tan tác trên những con đường ẩm ướt, vắng lạnh, trong ánh chập chờn của một mùa hoàng hôn ngắn ngủi. Chiếc xe hàng vừa đỗ tại công trường lớn Denfert-Rochereau, một thiếu niên người Việt hối hả bước xuống, nhìn đồng hồ tay, rồi gấp gáp chạy qua đường, tiến về quận 14 (đại lộ Saint Jacques), nét mặt ra chiều lo lắng. Rẽ vào con đường nhỏ, chàng đến trước một căn nhà cũ kỹ, mở cửa vào phòng trọ. Thấy một bức thư dày nằm trọn trong hộp thư, chàng vội vàng quăng mũ áo trên giường, hồi hộp bóc thư ra. ”Thư của Mai’‘, Lê Nguyên tự nhủ thầm. Thoáng thấy dòng đầu của lá thư: ”Anh nhận được thư này thì Mai của anh không còn nữa... ”, chàng cảm xúc lạnh người, đầu óc quay cuồng, choáng váng, con tim như ngừng đập, chàng đọc tiếp bức thư…

        Cách đây ba năm, lần đầu tiên chàng rời thành phố Huế thơ mộng qua Pháp du học:

    Ai đi xa Huế ngàn năm nhớ làn mắt ướt  

    Đây cô gái Huế làm duyên dáng cười với ai?

    Mây trời nước bên dòng Hương

     Đò ai nghiêng mái chèo bên chùa Thiên Mụ,

     Ngược bến Bao Vinh theo tình nước mây...

    (Nhớ Huế, Nhạc & Lời của Lê Mộng Nguyên).  

    Xa nhà ! Từ nay cha già mẹ yếu ai ngườI lo lắng sức khỏe ? Và Thúy Mai, ngườI thiếu nữ xinh đẹp chàng đã gửi tất cả tình thương ? Nhưng vì chiến tranh sắp bùng nổ, vả lại gia đình đôi bên đều nghĩ rằng hai đứa này còn quá trẻ, nên phải đình chậm việc kết hôn. Chàng là ngườI con chí hiếu nên vâng lời ra đi, nhưng ruột đau như cắt vì rồi đây trờI Âu mịt mờ, ngày về không ước định. Mai đã khóc rất nhiều và thề nhất quyết sẽ đợi chàng :

    Hôm nay lạnh quá em ơi

    Anh run run dở mấy lờI trong thư

    Duyên xưa sống lại đôi giờ

    Ngày qua tháng lại em chờ đợi mong

    (Mấy Tờ Thư, Thơ LMN).

         Hôm đầu tiên đến Paris, trong lúc xách va li bâng khuâng tìm chỗ trọ, chàng may mắn gặp một người bạn đồng hương – Trần Xuân Sanh – giới thiệu cho chàng một căn phòng tạm ở ngay khách sạn của mình, và từ dạo ấy hai người trở nên thân thiết. Sanh có người anh học ở tỉnh từ lâu, đã thành hôn với một thiếu nữ người Pháp. Mồ côi cha mẹ, họ hàng thân thích chỉ còn anh em và chú bác thành thử việc ấy không có ảnh hưởng gì to lớn đến gia đình. Nhưng Sanh cảm thấy xa anh mình hơn trước… Sanh là một họa sĩ, sinh viên trường cao đẳng Mỹ Thuật, gặp được Lê Nguyên, một nhạc sĩ, sinh viên Đại học Luật khoa sắp ra trường, hai người đồng nghệ sĩ thành thử rất gần nhau trong lý tưởng nên trong những lúc buồn hay tâm sự cùng nhau. Trong mấy tháng đầu ở kinh đô hoa lệ, Nguyên quá nhớ nhà, nhớ Mai: Mai ơi, nếu anh là con chim phượng, anh sẽ bay về cố hương để tìm em! Trời ơi nhớ em quá làm cho tim anh nhức nhối, sắp rã tan. Thôi chết vì tình cũng là may mắn vì linh hồn anh mãi mãi bên cạnh em… Anh nhớ hai chúng ta đã cùng hát ”Một Chiều Thương Nhớ” (của LMN) lúc đi dạo chơi trên đường Nam Giao hoặc bên núi Ngự Bình:

    Chiều vàng có đôi chim ngừng cánh,

    Nguyền song song một tình đắm say,

    Thề ước dù đời đắng cay mà bóng chiều xưa

     Màu thời gian không hề úa phai.

         Để giải sầu, chàng đọc sách rất nhiều, viết thư luôn về thăm gia đình, thăm Mai. Chàng nhận được rất nhiều tin của Mai, cứ đều đều khoảng hai ba bức mỗi tuần. Chàng luôn trả lời, với tất cả tấm lòng tha thiết của mối tình yêu ban đầu. Tuy nhiên dần dà, vì bận học, chàng ít trả lời ngay cho thư Mai, có lúc để dồn lại gần mười lá mà không có dịp hồi tin. Nhưng Mai vẫn kiên nhẫn viết rất nhiều cho chàng, thư nào cũng nồng đượm lời hẹn ước những ngày qua, mặc dầu thư đi thì có mà thư về thì đã bắt đầu thưa dần…

    Một ngày xa nhau xóa bao hình bóng

    Trời bày chia ly chi cho lòng héo?

    (Trăng Mờ Bên Suối của LMN)

    Mai có ngờ đâu Paris muôn vàn ánh sáng đã quyến rũ Nguyên. Sự chung đụng hàng ngày của nam nữ sinh viên Pháp, lúc đầu chỉ là thoáng qua, nhưng lâu hóa thành đậm đà. Nhiều lúc nhận được thư Mai van lơn thảm thiết, chàng tự khuyên nhủ, trắng trợn : ”Làm sao tin đuợc những lời ấy là chân thật. Xa mặt thì rất dễ cách lòng !” Sanh hay khuyên chàng nên trở lại với Mai và coi tình yêu với một cô gái Pháp chỉ là thú vui chốc lát, nhưng Nguyên không bằng lòng, có lúc đã giận bạn lâu ngày.

         Rồi bẵng đi một dạo, chàng không nhận được thư Mai nữa. Nàng đau chăng ? Hay đã nghe lời khuyên của Nguyên xây đắp một tình yêu mới khác? Hèn nhát, Nguyên thấy bớt một gánh nặng của tâm hồn: phải chăng Mai đã quên chàng ? Từ ngày ấy, chàng lại càng yêu tha thiết Mireille mà chàng gọi là Mimi, ý muốn ngày sau xin cưới hỏi nàng… Nhưng trước những lời lẽ đanh thép của Sanh chống việc thành hôn với một người ngoại quốc, đôi lúc một mình, Nguyên tự hỏi băn khoăn: Ta yêu Mimi, nàng cũng chân thật yêu ta, nhưng lấy nhau rồi, hai đứa Á Âu cách biệt có thể được hạnh phúc lâu bền không? Hơn nữa, sẽ còn biết bao nhiêu vấn đề phải giải quyết: dân tộc, tư tưởng, phong tục, tôn giáo… Lấy nhau rồi, liệu có cùng chung sống ở nước nhà một cách bình thường (như mọi người) không? Nhưng trước vẻ đẹp sắc sảo và tính nết dịu dàng của Mimi, Nguyên cố quên tất cả để vui sống hạnh phúc quê người. Tuy nhiên, không ai lãng việc học hành, cuối năm nào hai người cũng đều thi đỗ cho tới năm nay vẫn học cùng lớp với nhau…

         Cho đến chiều hôm nay, đọc thư Mai viết trong nước mắt, Lê Nguyên hầu như tỉnh một giấc mơ. Chàng đã cố sống lại những ngày qua:

    Rồi đây sương gió duyên kiếp lỡ làng

    Trời xa xăm lắm em biết đâu tìm

     Lòng anh khắc khoải chờ mong

     Mờ mịt trời Âu đôi lứa khóc âm thầm…

    (Một Chiều Thương Nhớ của LMN).

    Mai vốn yếu tim, chàng ra đi lại thêm buồn bã, nhất là từ ngày vắng thư người trai trẻ, bệnh tình lại càng trầm trọng hơn… Dù muốn dù không, trong cái chết của Mai, chàng phải gánh một phần trách nhiệm. Hối hận, chàng gục đầu xuống bàn, nức nở. Có tiếng gõ cửa mạnh, nhiều lần. Nửa mê nửa tỉnh, Nguyên lê bước nặng nề ra mở, sực nhớ hôm nay chàng có hẹn với Mimi lại thăm cho nên lúc nãy chàng đã hối hả đi gấp trên con đường mưa gió đặng về cho kịp. Mimi bước vào, vừa chào vừa xin lỗi đến chậm vì bận việc phút cuối cùng và phàn nàn trời nắng đẹp đã không còn nữa. Cánh cửa bật ra, chưa kịp đóng lại thì một luồng gió mạnh thổi tạt vào đánh rơi cái bì thư từ nãy nằm trên bàn xuống đất. Một cánh hoa tàn bay lả tả, cùng cái ảnh cũ của Mai đã phai màu. Mimi định cúi xuống lấy thì Nguyên đã hoảng hốt hấp tấp nhặt lên, bỏ tấm ảnh người xưa vào túi và nhìn cánh hoa tàn một cách âu yếm… Trong khoảnh khắc, chàng nhớ lại một ngày thu năm ấy hẹn cùng Mai bên bờ suối nhỏ cuối làng, cạnh núi Ngự Bình:

    Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối

    Rừng chiều mờ sương ánh trăng mờ chiếu

     Một đêm thiết tha rồi đây xa cách

    Rồi đây hai ngả biết tới phương nào…

    (TMBS).

    Chàng còn nhớ đêm hôm ấy đã âu yếm tặng Mai một đóa hoa hồng. Kỷ vật ấy, nàng ấp ủ đã từ lâu… cho đến ngày tận thế.

         Mimi ngạc nhiên thấy Nguyên không vồn vã như thường lệ giúp nàng cởi áo ngoài và chào hỏi. Chàng thờ thẩn mời nàng ngồi cạnh lò sưởi rồi lại chìm đắm trong quá khứ thương đau:

    NgườI của ta giờ nay ở đâu?

    Trời Âu thăm thẳm một trờI Âu

    Ba-Lê vạn ngả đường vô tận

    Để hận muôn đời không có nhau!

    (Trời Âu, thơ LMN)

        Mimi săn sóc hỏi duyên cớ: Mais qu’est-ce que tu as, mon chéri ? Tu as l’air gêné de me revoir… Thấy Nguyên im lặng, nàng sinh lòng nghi ngại. Rồi đổ ghen tuông vì sực nhớ cử chỉ của Nguyên vừa rồi khi cúi lượm tấm ảnh và cánh hoa tàn. Nàng dồn dập hỏi chàng với giọng đầy cay đắng. Trước còn muốn giấu, sau chàng đành kể lại tất cả mối tình u ẩn ở nước nhà cùng cái chết của Mai. Niềm hối hận thúc chàng nổi giận Mimi, kiếm cách gây chuyện. Theo chàng, dù muốn dù không, Mimi đã gián tiếp nguyên do cái chết của Mai. Mimi khóc lóc, bỏ giận ra về, sau khi nói trong nước mắt: Je te souhaite tout le bonheur possible avec une de tes compatriotes!

         Cánh cửa vừa đóng lại một tiếng mạnh thì như điên dại, Nguyên vội vàng lấy áo mũ ra đường đi tìm quên lãng. Quên cả đói bụng, chàng đến ngay một tửu điếm… chuốc sầu, trong vùng Saint-Germain-des-Prés… Đêm ấy, Nguyên uống rất nhiều rượu và hút rất nhiều thuốc lá. Trong lúc mơ màng qua khói xám, chàng bỗng giật mình cảm giác một bàn tay nhè nhẹ đặt trên vai. Chàng nhận ra Sơn, bạn chàng, muốn mời lại cùng vui chuyện trò với anh chị em đồng hương ở góc phòng, vì đêm nay thứ bảy, tha hồ thức khuya. Nguyên nhận ra trong nhóm có Khánh Ngọc, một nữ sinh viên trường Thuốc mà chàng đã có dịp gặp đôi lần ở Xóm Latin. ”Trông chị Ngọc hôm nay có sự gì buồn lắm”, nghe giọng phê bình của một bạn trai, Nguyên liếc nhìn trông người đẹp có đôi mắt quầng thâm, tuồng như đã khóc rất nhiều. Nhạc cử một bài êm dịu. Mọi người đều ra nhảy, chỉ trừ Nguyên và Ngọc, mỗi người đắm chìm trong một thế giới riêng… Khánh Ngọc cách đây không lâu đã từng gửi tất cả tình thương cho một sinh viên trường Thuốc học trên nàng ba lớp, tên là Nguyễn Mạnh Toàn. Toàn và Ngọc yêu nhau tha thiết, hứa hẹn sẽ lấy nhau khi chàng tốt nghiệp. Nhưng sau khi thi đậu, Toàn vì việc nhà phải hồi hương ngay. Chàng hẹn với Ngọc sẽ trở lại Pháp đoàn viên. Từ dạo ấy, Toàn rất ít viết thư, chỉ trừ một lần cho biết chàng đã đến Sài Gòn. Ngày, tháng, năm qua… cho tới một hôm, nàng được tin – do một người bạn gái từ nước nhà – người yêu của Ngọc đã làm lễ thành hôn với một cô gái nhà giàu bậc nhất thành phố. Nàng chán đời, muốn tìm quên lãng, nên nhận lời mời các bạn quen tới quán rượu đêm nay.. Ngọc vừa kể xong, Nguyên an ủi khuyên nàng nên can đảm, mặc dầu con tim chàng cũng tan rã như người đối diện. Từ giây phút ấy, hai kẻ đồng bất hạnh tuy không nói ra, đã ngấm ngầm có cảm tình với nhau. Nguyên thấy Ngọc tương tự giống Mai. Trong bâng khuâng, chàng cảm giác Ngọc là hiện thân của Mai. Chàng tưởng tượng Mai gầy gò trên giường bệnh, đôi mắt đăm đăm nhìn chàng như trách móc. Hoảng hốt chàng đứng dậy, không kịp chào Ngọc, hấp tấp bước ra khỏi tiệm như muốn xua đuổi một hình ảnh đau thương. Trong vội vàng, Nguyên thả rơi cuốn sổ tay nhỏ mà không hay. Ngọc nhặt lên, định chạy theo gọi chàng, nhưng quá chậm, chàng đã biến mất. Ra ngoài đường, Lê Nguyên như điên dại: hình ảnh Mai trở lại ám ảnh chàng. Mimi và Ngọc chỉ thoáng qua tâm trí, lúc mờ ảo, lúc rõ ràng. Trái lại, Mai với nét mặt buồn bã trước khi mất, cứ lảng vảng hoài trong óc não. Dạo bước ven bờ sông Seine lúc trời hừng sáng, gió ban mai cùng tiếng nhạc của trời đã reo vang trong lòng chàng. Trước cảnh bao la vạn vật, một bình minh hòa nhịp với con tim chàng hiện giờ, chàng cảm hứng sâu đậm, vội ghi lại trong một bản nhạc lòng ai oán:

    Chỉ thiếu một mình em

    từ nay bên trời Âu xa vời

    Mây kéo lê thê, trời nước bao la

    kìa dòng sông Seine lơ lửng xuôi ngày tháng…

    (Xuân Tha Hương, nhạc và lời LMN).

         Ba hôm sau, chàng nhận được thư của Mimi. Nàng chia buồn về chuyện Mai, mong chàng tha thứ sự đáng tiếc xẩy ra hôm nọ. Suy đi nghĩ lại, nàng xin chàng nên quên nàng vì Âu Á khó lòng được gặp nhau. Nàng quả quyết hy sinh mối tình đầu cho chàng rồi đây sẽ được hạnh phúc hoàn toàn với một thiếu nữ đồng hương. Đau khổ cực độ, nàng chỉ ước vọng thời gian mới hàn gắn được vết thương sâu. Đọc xong thư, Nguyên như người mất hồn. Thế là hết: người xưa đã mất, vì chàng, mà nay người yêu trên đất khách cũng bỏ ra đi. Lòng tan nát, Nguyên cần có một người an ủi: Khánh Ngọc! Chàng tiếc rằng hôm ấy quá hấp tấp chàng quên xin địa chỉ nàng. Vội vàng trở lại tửu điếm hôm ấy dò tin tức thì may gặp một bạn quen cho biết nàng ở một vùng ngoại ô phía Nam Paris, nhưng không rõ đường nào. Nguyên vội vã thuê xe taxi chạy đến vùng ấy để vừa hỏi vừa tìm kiếm. Làng mạc đây rộng mênh mông, ai biết cô gái Việt ở chốn nào. Lang thang đường này qua ngõ khác, lúc bước hối hả, lúc chậm dừng lại để hỏi người qua đường. Như mất hồn, chàng chạy qua một ngả sáu, vì mê mải, không nghe rõ tiếng còi, một chiếc xe hơi chạy nhanh phải ngừng ngay trước mặt chàng. Tiếng phanh rít lên, chàng hãi hùng lảo đảo ngã xuống đất, bất tỉnh, đầu chạm phải xe, một dòng máu nhỏ rỉ ra.. Nguyên được đưa ngay đến nhà thương Kremlin-Bicêtre. Nghe tin, Sanh vội vã tới thăm, thấy vết thương trên đầu không nặng, đem bạn về chăm lo.

         Nằm trên giường lúc tỉnh lúc mê, Nguyên được Sanh săn sóc chu đáo. Trong giấc mơ màng, chàng thấy Mai và Ngọc quá giống nhau. Trái lại, hình ảnh Mimi mờ dần trong ký ức… Có tiếng gõ cửa. Ngọc vào lo lắng hỏi Sanh về sức khỏe của Nguyên. Từ hôm gặp chàng ở quán rượu, nàng có cảm tình ngay. Biết địa chỉ Nguyên trong cuốn sổ tay nhỏ, nàng thấu rõ mối tình dang dở của chàng với Mai qua mấy dòng chữ nghẹn ngào mà chàng đã ghi lại:

    Ta biết tìm em ở chốn nào ?

     Đường đời muôn dặm bước thương đau

    Ta lê cuộc sống, hồn tê tái,

    Xây mộng không thành, hẹn kiếp sau !

    Nơi đây, đất khách còn ghi lại

    Một chút hương lòng tới cố nhân

    Hôm nay trong lá thư lần cuối

    Ta viếng thăm em được mấy vần

    (Trời Âu, thơ LMN)

    Hôm nay, do dự mãi, nàng lấy cớ đem trả cuốn sổ tay để được gặp lại Nguyên. Nàng cũng không biết vì sao, nhưng cảm thấy lòng đỡ khổ. Có ngờ đâu biết chàng xuýt tai nạn trên con đường tìm kiếm gặp lại nàng:

    Em của anh giờ nay ở đâu ?

    Tìm em anh dạo suốt canh thâu

    Đường chia hai ngả anh đâu biết

    Là sẽ ngàn năm vĩnh biệt nhau

    Em của anh giờ nay ở đâu ?

    Mình anh thui thủi suốt canh thâu

    Đêm nay thức trắng bên bờ gió

    Mặc tuyết mưa rơi, bạc mái đầu !

    (Tìm Em, thơ LMN)

         Thấy Nguyên kêu khát, nàng vội xuống bếp pha trà rồi tự mình đem lên mời bạn. Nguyên mở mắt, tỉnh dậy, thoáng thấy Ngọc đưa chén nước đầy hơi, mỉm cười âu yếm ra vẻ cảm ơn. Ngọc mỉm cười trả lại. Sanh hiểu ý, lặng lẽ ra khỏi phòng, rồi không biết vì lơ đãng hay cố ý, quên khép cửa lại. Ngoài đường, sau một trận mưa tầm tã, trời tạnh ráo, vài tia sáng xuyên qua cửa mở chiếu vào nhà… Ngọc vội vàng đứng dậy, định ra đóng cửa lại, nhưng thoáng thấy Nguyên lắc đầu ra hiệu, nàng chợt hiểu, hai người thương mến nhìn nhau… TrờI thu bỗng nắng lên, như một nguồn hy vọng sưởi ấm lòng đôi bạn mới của tình yêu.

    Lê Mộng Nguyên (Paris)

  • Kiều My,  Sinh Hoạt,  Tha Nhân,  Tin tức

    TUỔI HẠC NƠI VÙNG TRỜI BÌNH YÊN

    Trời xanh xanh ngắt…ố … ố… kìa.

    Hai con hạc trắng, bay về, bay về bồng lai.

    Bầu trời Nam California tháng sáu vẫn còn dịu mát nhờ những luồng gió từ vùng biển Thái Bình Dương thổi vào thành phố, mang đến làn không khí êm ả cho những ngày giao mùa giữa xuân hạ, trước khi bước vào mùa hè rực nắng chói chang. Trong không khí hân hoan của một ngày đẹp cuối tuần, nhà văn Trần Việt Hải, chủ soái của nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian đã tổ chức một buổi tiệc long trọng mừng sinh nhật thứ 93 của nhà văn Nguyễn Quang. Trong dịp này, những ngọn nến cũng được thắp sáng lung linh, để tưởng nhớ ngày giỗ thứ 6 của nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh, là phu nhân của nhà văn Nguyễn Quang.

    Trong buổi tiệc thân mật hôm nay, Kiều My nhận thấy có rất nhiều vị giáo sư khả kính như: giáo sư tiến Sĩ Trần Huy Bích, giáo sư nhạc sĩ Lê Văn Khoa, giáo sư Dương Ngọc Sum…Ngoài ra, còn có rất nhiều nhà văn như: Vi Khiêm, Phạm Gia Đại, Chu Tất Tiến, Dương Viết Điền, Phạm Quốc Bảo… Các thi sĩ gồm có: Dương Hồng Anh, Lê Trọng Nguyễn Nga, Nguyễn thị Mắt Nâu, Phi Hồ – Nhật Quang… Bên cạnh đó, còn có những nhạc sĩ tên tuổi như: Võ Tá Hân và đặc biệt có nhạc sĩ không quân Phan Đình Minh trong chương trình Từ Cánh Đồng Mây, đến từ Dallas, Texas… Giới truyền thông báo chí như anh Thiều Minh, nhiếp ảnh gia Paul Lê Văn, … cũng có mặt làm nhiệm vụ nghề nghiệp đăng tải lên truyền thông, truyền hình, cũng như báo chí về những sinh hoạt của cộng đồng người Việt hải ngoại. Đặc biệt, còn có sự hiện diện của chị Nguyễn thị Tâm An trong Mạng Lưới Nhân Quyền, anh John Tạ giám đốc công ty dược thảo Pricess Lifestyle, anh Hùng Ngọc chủ nhân cơ sở Ferrari Auto Sales & Repair… Lại thêm nhà văn Ngọc Cường và phu nhân Bích Điệp, hậu duệ của Tự Lực Văn Đoàn, và nhiều quý vị trong những hội đoàn tranh đấu cho chính nghĩa quốc gia VNCH. Với những thành viên trong NVNT&TTG như NV Khánh Lan và phu quân Mạnh Bỗng v.v…

    Trong không khí thân mật của thính phòng NT Studio, mọi người gặp gỡ nhau tay mắt mặt mừng trong tình thân ái. Mọi người dành thời giờ quý báu cùng đến đây chung vui ngày sinh nhật đại thọ của nhà văn đàn anh Nguyễn Quang, là nhân vật chính của sự kiện hôm nay. Đồng thời, cũng  tưởng nhớ ngày giỗ thứ sáu của nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh, phu nhân của anh Nguyễn Quang. Nữ sĩ MDHT được biết đến qua hai bài thơ đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc; đó là: Kiếp Nào Có Yêu Nhau và Đừng Bỏ Em Một Mình…đã được giới yêu nhạc rất yêu thích, và cũng được nhiều ca sĩ trình diễn.

    MC Mộng Thủy khai mạc chương trình bằng lời chào nồng nhiệt đến quý vị quan khách. Tiếp đến là nghi thức chào cờ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ; sau đó, phút Mặc Niệm… được diễn ra trong không khí thật trang trọng.

    Nhà văn Vi Khiêm đã điểm qua những tác phẩm của NV Nguyễn Quang như: Ôn Cố Tri Tân, Phận Đàn Bà, Ngoại Tình, Thầy Giáo Làng v.v… Điều này đã nói lên NV Nguyễn Quang có một trí óc sáng suốt với một tâm hồn yêu văn chương mà ông đã cống hiến cho độc giả cũng như nền văn học Việt Nam hải ngoại từ nhiều năm qua.

    Nhạc sĩ Võ Tá Hân cùng gia quyến với MĐHT, đã kể những mẫu chuyện về kỷ niệm đẹp và khó quên với nữ sĩ tài hoa này với niềm cảm mến dạt dào. Nhạc sĩ Võ Tá Hân đã phổ nhạc bài thơ “Bài Thơ Cho Huế” của MDHT và được song tấu Tây Ban Cầm với ca sĩ Ái Liên với tiếng hát truyền cảm của cô.

    MC Mộng Thủy nói về cuộc tình đẹp của đôi uyên ương Nguyễn Quang và MĐHT, với những kỷ niệm khó quên mà anh chị đã cho nhau từ lúc gặp gỡ cho đến tuổi hoàng hôn. Từ ngày chị vĩnh biệt cõi đời, anh rất đơn côi với nỗi nhớ khôn nguôi người bạn đời cho đến hôm nay. Có thể nói, đây là mối tình đích thực rất hiếm hoi trên cõi đời này.

    NHÀ VĂN NGUYỄN QUANG VÀ NỮ SĨ MINH ĐỨC HOÀI TRINH

    Đặc biệt, trong dịp này NV Nguyễn Quang đã kể lại quá trình hoạt động của phu nhân quá cố Minh Đức Hoài Trinh của ông, cho nền dân chủ của đất nước, cũng như tranh đấu nhân quyền cho người dân Việt và sinh hoạt văn học Việt Nam tại hải ngoại, Ngoài ra, ông bà cùng giúp đỡ người Việt tị nạn ở Pháp quốc.

    Trong chương trình văn nghệ, nhóm Ngũ Long Công Chúa của NVNT & TTG đã trình diễn màn hoạt cảnh rất đặc sắc trong bản nhạc Triệu Đóa Hoa Hồng, sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ người Nga Raimond Voldemarovich. Năm nàng công chúa: Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Khai, Minh Thư và Minh Châu…Từng công chúa lần lượt mang những đóa hoa hồng đỏ tuyệt đẹp tặng cho ngôi sao sáng Nguyễn Quang. Chiếc bánh sinh nhật thật lớn cũng được cắt ra để chia sẻ niềm vui, cũng như những lời chúc tốt đẹp của mọi người dành cho ngày mừng đại thọ của ông.

    TỪ TRÁI SANG: NV KIỀU MY, NV NGUYỄN QUANG, BÍCH ĐIỆP, LỆ HOA, MINH THƯ, THỤY LAN, MINH KHAI, MINH CHÂU

    Nhân ngày chúc thọ NV Nguyễn Quang, Thi Sĩ Tha Nhân phỏng Dịch Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu:

    LẦU HOÀNG HẠC

    Người xưa cưỡi Hạc biệt về mô

    Đề lại Hạc Lầu đứng ngẩn ngơ

    Cánh Hạc ngàn đi không trở lại

    Vầng mây trăm lượn mãi bơ vơ

    Hán Dương nắng chiếu hàng cây ngóng

    Anh Vũ sương giăng lớp cỏ mơ

    Chiều xuống xa Quê tràn nỗi nhớ

    Mặt sông khói phủ ngập mong chờ

    ( Thể Lục Bát)

    Hạc Vàng bay tít tầng mây

    Hạc đi để lại lầu này bơ vơ

    Hạc bay biệt tích giang hồ

    Ngàn năm mây trắng ngẩn ngơ nỗi sầu

    Hán Dương sông lạnh bấy lâu

    Cỏ kia Anh Vũ một màu tang thương

    Chiều hôm nặng nhớ Quê hương

    Mặt sông khói phủ vấn vương mối sầu!!

    Tha Nhân phỏng dịch (trich trong thi tập Giọt Sầu Quê Hương xb năm 2011, nam Ca)

    Chương trình văn nghệ rất phong phú được đóng góp bởi các tiếng hát trong NVNT & TTG và các thân hữu. Giọng hát truyền cảm của ca sĩ Ngọc Quỳnh đã cất lên trong nhạc phẩm Kiếp Nào Có Yêu Nhau, thơ của MĐHT, Phạm Duy phổ nhạc… Đã gây cảm xúc người nghe và ngậm ngùi nhớ đến nữ sĩ tài hoa MĐHT. Ca sĩ Mạnh Bỗng thật sôi động trong điệu chachacha qua nhạc phẩm Nắng Chiều, một ca khúc nổi tiếng của cố nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn.

    Ca sĩ Không Quân Phan Đình Minh từ Dallas, cũng đã cống hiến những bài hát do anh phổ nhạc từ  bài thơ của Trần Việt Hải: Mưa Chiều Nhớ Ai. Ngoài ra, người nhạc sĩ tài hoa này cũng đã phổ nhạc với tâm huyết của mình qua bài thơ: Mẹ Ơi Con Không Về của MDHT. Và cũng chính anh đã hát lên ca khúc này với niềm cảm xúc dạt dào. Bài hát Mẹ Ơi Con Không Về đã là một động lực, lại thêm ân tình mà anh đã dành cho NV Nguyễn Quang và cố nữ sĩ MDHT, khiến anh phải bỏ thời gian bay về đây. Nhờ thế, mà mọi người được thưởng thức tiếng hát của cựu phi công “ Từ Cánh Đồng Mây”, một giọng hát trầm ấm và mạnh mẽ như ngày xưa “Đi không lo gì xác rơi” (trong nhạc phẩm Không Quân Hành Khúc của Văn Cao). Anh hát thật có hồn và lôi cuốn người nghe qua những bản nhạc  trữ tình.

    Một tiếng hát mang đậm nét u hoài trong nhạc phẩm Chiều Trên Phá Tam Giang, của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh; đó là NV Phạm Gia Đại, tác giả của tác phẩm Người Tù Cuối Cùng mà nhiều người biết đến. Chính vì giá trị của tác phẩm Người Tù Cuối Cùng, mà tên tác phẩm này luôn gắn liền với tên tuổi của anh trong cuộc sống hiện tại.

    Một giọng ca rất quyến rũ, cao vút trong bản nhạc Pháp nổi tiếng La Vie En Roses, qua tiếng đàn điêu luyện của nhạc sỹ keyboard Duy Nhật; đó là ca sĩ Ngọc Hà, phu nhân của giáo sư nhạc sĩ tài ba Lê Văn Khoa. Người nhạc sĩ lừng danh đã mang lại niềm hãnh diện cho người Việt Nam, khi ông mang âm nhạc Việt quảng bá khắp thế giới, để cho thế giới biết đến dân tộc hào hùng Việt Nam.

    Đứng giữa Ngũ Long Công Chúa là NV Nguyễn Quang và NV Việt Hải.

    NV Trần Việt Hải, con chim đầu đàn của nhóm NVNT & TTG, là người rất quý trọng bạn hữu, vẫn luôn đứng sau lưng yểm trợ tinh thần cũng như đóng góp ý kiến và tổ chức những sự kiện hầu mang đến niềm vui, hay sự thành công cho mọi người. Anh đã hy sinh thời giờ, hay vật chất và kể cả sức khỏe… cho bạn hữu của anh, nhất là những thành viên trong nhóm NVNT&TTG do anh chủ xướng. Anh rất ý nhị khi đã gợi ý cho Kiều My hát bản Chờ Đông và Après Toi trong sự kiện này, dành tặng cho NV Nguyễn Quang, để ghi nhớ lại cuộc tình của anh với người phối ngẫu. Mùa Đông là mùa tràn ngập kỷ niệm đẹp của mối tình tuyệt vời Nguyễn Quang và Hoài Trinh. Hai người đã yêu nhau, chờ đợi nhau đến mùa đông California 1980 mới được đoàn tụ.

    Hát cho Minh Đức Hoài Trinh, “Em ơi! có phải ngoài trời đang mưa ? Em ơi! có phải trời đã sang đông ? Mùa đông giá băng anh đang chờ Mùa đông ái ân anh đang tìm Tìm màu áo cưới cho em…. Em ơi! xích lại thật gần bên anh.. Cho anh xiết chặt nụ cười xinh xinh Từ đây những đêm trăng thanh đầy Mình không lẻ loi không u sầu Nguyện cầu ta mãi bên nhau…” (Chérie, oh ma chérie ! il pleut dehors maintenant ? Bébé ! c’est l’hiver ? C’est l’hiver glacial j’attends l’hiver de l’amour je cherche la couleur de ta robe de mariée…. Hé! Rapproche-toi de moi. Chérie, laisse-moi presser ton beau sourire. A partir d’ici, les nuits au clair de lune, je ne suis plus seul, ni triste, je prie pour que nous soyons ensemble pour toujours…)

    “Mất em, anh không thiết sống nữa, cũng không thiết tha sống, chỉ vì nhớ về em, Vắng em, em khiến mắt anh ướt lệ rơi, đôi tay nay vắng em, tim anh không còn vui. Em yêu, anh đã nhớ tiếng cười và tiếng cười của anh chỉ đến bởi em. Mất em rồi, anh chỉ còn là cái bóng… Là cái bóng của em… Mất em…”, (Qu’après toi, Je ne pourrai plus vivre, non plus vivre, Qu’en souvenir de toi, Après toi, J’aurai les yeux humides Les mains vides, le coeur sans joie. Avec toi, J’avais appris à rire et mes rires ne viennent que par toi. Après toi, je ne serai que l’ombre …De ton ombre … Après toi …)

    Nhân ngày mừng sinh nhật thứ 93 của bậc đàn anh Nguyễn Quang, nhìn lại các bậc trưởng thượng khả kính… mái tóc đã trắng xóa, bước đi chậm chạp, nói chuyện chậm chãi nhẹ nhàng… tất cả đã qua khỏi “thất thập cổ lai hi” và bước vào tuổi bát tuần, cửu tuần… Đây là TUỔI HẠC của một đời người trường thọ.  Người xưa cho rằng: Hạc là loài chim cao quý, có tuổi thọ rất cao; vì vậy loài chim này là biểu tượng cho sự trường tồn, bền vững và tuổi thọ. Vì thế, những vị cao niên có tuổi thọ cao còn được gọi là “tuổi hạc”. ( ví sống lâu như chim hạc )Trong thơ văn có câu:

                                           “Thương cha tuổi hạc đã cao

                                          E khi ấm lạnh buổi nào biết đâu” (LVT)

              Con hạc có bộ dáng mảnh mai, mang bộ lông trắng muốt, trông nó thanh cao như một người luống tuổi mà vẫn giữ được phong cách ung dung. Hạc là loài chim sống lâu năm; vì thế, người ta gọi tuổi của các bậc cao niên là “tuổi hạc” vậy.

              Ở Hoa Kỳ, tuổi cao niên được gọi bằng cái tên thật quý giá, đó là “golden age” là “tuổi vàng”; nhằm bày tỏ lòng quý trọng đối với các vị cao niên đã đóng góp tài năng và công sức cho xã hội khi còn trẻ. Tuổi hạc còn khỏe mạnh nhờ vào sự lạc quan của chính bản thân và tình thương mến của gia đình, bạn bè dành cho. Thật vậy, nếu một người lớn tuổi sống cô độc, chung quanh không có ai là người để bầu bạn, không ai quan tâm hay chia sẻ những lúc vui buồn, thì thường bị trầm cảm và sinh bệnh hoạn. Vậy xin các bậc tuổi hạc hãy đến chung vui với thế hệ đàn em trong những cuộc hội ngộ, để có được nụ cười và niềm an ủi; hầu mang đến đời sống có ý nghĩa của tuổi về chiều. Con đường này ai cũng phải đi qua, nếu kiếp sống kéo dài. Hình ảnh của các vị tuổi hạc hôm nay, cũng là hình ảnh của thế hệ kế tiếp trong tương lai. Vì: “Sóng sau dồn sóng trước.” Đều phải tuân theo luật tự nhiên cả!

              NV Nguyễn Quang với bản chất vui vẻ, thành thật và rất điềm đạm; vì thế ông được nhiều người quý trọng và thương mến như một người anh cả. Chính vì tấm chân tình mà những người em tinh thần đã dành cho ông, khiến ông phải lưu luyến và chọn Little Saigon để dừng chân và sống những ngày cuối đời của ông. Little Saigon, là Saigon Nhỏ của người dân Việt tị nạn ở Hoa Kỳ, sống nơi đây NV Nguyễn Quang tưởng nhớ đến Saigon năm xưa ở quê nhà, mà ông đã rời xa từ rất lâu. Ông đã không chọn Paris, Pháp quốc để sống những ngày tháng tuổi hạc của ông, mà ông chọn nơi đây, để sống với các em yêu quý của ông trong tình nghĩa văn chương và tình người đồng hương đậm đà.

    Cầu chúc nhà văn Nguyễn Quang được an vui, khỏe mạnh…hầu đi tiếp quãng đời còn lại, bên cạnh những người em luôn quý mến anh, tạo thêm nguồn cảm hứng để sáng tác nhiều tác phẩm văn chương để đời. Nhìn các bậc tuổi hạc, Kiều My rất kính mến và ngưỡng mộ, thầm cầu mong cho các vị luôn mạnh khỏe, có cuộc sống an nhàn, hạnh phúc nơi vùng trời bình yên này.

    Hướng về bên kia đại dương, thật xót xa khi nghĩ đến các vị cao niên sống ở quê nhà, lúc tóc đã bạc, lưng đã còng… mà ngày ngày phải buôn gánh bán bưng để mưu sinh, hay lang thang không nơi nương tựa, hoặc bệnh hoạn không ai chăm sóc. Khấn cùng trời cao! Hãy cất đi gánh nặng trên đôi vai và hãy lau khô những giọt nước mắt tủi nhục đắng cay của các vị tuổi hạc còn lại nơi quê hương khốn khổ lầm than!

    Kiều My.

    Tui Hc Vàng (*)

    (Kinh chúc nhà văn Nguyễn Quang)

    Hạnh phúc an vui hưởng tuổi già

    Bình minh trẩy hội đẹp ngàn hoa

    Văn chương bút pháp hồn vui thỏa

    Tuổi hạc vàng với trời bao la

    “An nhiên tự tại” danh ngời tỏa

    Đa phúc đa thọ đáo xuân thời

    Quá thu khánh tuế trường vạn lộc

    Chúc văn nhân “bách niên giai lão”

    Đẹp nụ cười hiền dáng thanh cao!

    Kiều My.             

    (*): trích ảnh hạc vàng.

    “Minh Đức Hoài Trinh: Chính Khí Của Người Cầm Bút”:

    http://namcalicogila.blogspot.com/2017/06/canh-hac-hoang-hon-vhla.html

  • Ngọc Cường,  Sinh Hoạt,  Tin tức,  Văn Thơ

    Little Saigon ra mắt 3 cuốn sách nghiên cứu quý giá về Tự Lực Văn Đoàn, Tam Giáo Đồng Nguyên và Phân Tâm Hoc & Đời Sống

    Một buổi ra mắt sách không thể bỏ qua. (Hình: Ban tổ chức cung cấp)

    Đằng-Giao/Người Việt

    WESTMINSTER, California (NV) – Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian sẽ tổ chức buổi ra mắt sách “Tự Lực Văn Đoàn Hậu Duệ và Thân Hữu,” “Tam Giáo Đồng Nguyên” và “Phân Tâm Học và Đời Sống” lúc 12 giờ trưa Chủ Nhật, 25 Tháng Sáu, tại NT Studio, 15436 Brookhurst St., Westminster, CA 92683 (góc với McFadden).

    Đây cũng là dịp tưởng niệm 60 năm ngày giỗ nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam (1963-2023). Nhất Linh thành lập Tự Lực Văn Đoàn và là một trong những cây bút chính của nhóm này. Cùng với nhiều người yêu nước thời bấy giờ, Tự Lực Văn Đoàn có công cổ xúy chữ Việt trong sáng và đóng góp rất nhiều cho bản sắc văn hóa Việt. Ba cuốn sách này nhằm phát huy ngôn ngữ Việt cho bây giờ và cho thế hệ mai sau.

    Nhà văn Ngọc Cường, đại diện ban tổ chức, cho biết cuốn thứ nhất, “Tự Lực Văn Đoàn Hậu Duệ và Thân Hữu,” là một công trình tổng hợp nhiều nghiên cứu công phu của nhiều người như Bác Sĩ Ngô Thế Vinh, Trần Việt Hải, Kiều My, Thế Uyên, Khánh Lan, Giáo Sư Maria Strasakova, Giáo Sư Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tường Tâm…

    “Ngoài ra, cuốn sách còn có nhiều sáng tác văn thơ của nhiều thân hữu và hậu duệ của Tự Lực Văn Đoàn như nhà văn Tường Nhung, Nguyễn Tường Thiết, Nguyễn Tường Việt, Ngọc Cường, Phạm Quốc Bảo, Từ Dung, Đặng Thơ Thơ, Nguyễn Tường Giang, Lê Phi Thuần, Lê Mỹ Hoàn, Nguyễn Lân, Nguyễn Thị Dung…,” nhà văn Ngọc Cường cho biết.

    Cuốn thứ hai, “Tam Giáo Đồng Nguyên” của nhà văn Khánh Lan, là một công trình nghiên cứu về sự liên kết cũng như sự tương đồng giữa ba nguồn tư tưởng Nho Giáo, Lão Giáo, và Phật Giáo, đồng thời tìm hiểu về nguồn gốc, sự du nhập, sự hình thành, và ảnh hưởng của tam giáo đối với văn hóa Đông Phương.

    Cuốn thứ ba, “Phân Tâm Học và Đời Sống,” cũng của nhà văn Khánh Lan, là cuốn sách nghiên cứu và phân tích những ước mơ tiềm tàng trong vùng vô thức và những hành vi xuất hiện trong vùng ý thức. Đây là một nghiên cứu về sự ứng dụng của ngành phân tích tâm lý trong lĩnh vực y khoa, tư pháp, văn chương, điện ảnh, và đời sống tâm linh.

    Buổi ra mắt sách có hai phần.

    Phần đầu do ba diễn giả là Thượng Tọa Thích Liễu Nguyên, nhà văn Ngọc Cường, và chuyên viên tâm lý học Trần Kim Thoa trình bày về ba cuốn sách và phần thứ nhì là văn nghệ.

    “Văn nghệ có các giọng ca Ngọc Hà, Hạ Lan, Hồng Quyên, Kiều Loan, Lệ Hoa, Minh Thư, Kiều My, Thụy Lan, Ngọc Quỳnh, Dũng Lai, Mạnh Bổng, Đình Ngọc, Nguyễn Đức,” ông Ngọc Cường nói. Ông thêm: “Ngoài ra, phần văn nghệ có một số nhạc phẩm phổ thơ của nhạc sĩ Phan Đình Minh.” Trong những nhạc phẩm này có bài “Tình Khúc Cho Em,” phổ thơ Ngọc Cường, bài “Im Lặng” phổ thơ của Nhất Linh, bài “Tình Tuyệt Vọng,” phổ thơ Khái Hưng và bài “Nắng Xuân Về Bên Em” phổ thơ Khánh Lan.

    Chương trình sẽ do Mộng Thủy và Hồng Quyên điều hợp.

    Nhà văn Ngọc Cường chậm rãi nói: “Ngày xưa Tự Lực Văn Đoàn muốn phát huy và quảng bá ngôn ngữ Việt cho thế hệ kế tiếp trên quê hương Việt Nam. Ngày nay, chúng ta đang phát huy và quảng bá ngôn ngữ Việt cho thế hệ kế tiếp khắp nơi trên thế giới.”

    Mọi ủng hộ hay chia sẻ ý kiến, liên lạc nhà văn Ngọc Cường (937) 269-9217. [đ.d.]
    Liên lạc tác giả: ngo.giao@nguoi-viet.com

  • LÊ VĂN KHOA,  Tin tức,  Văn Thơ

    Mối Giao Tình Đầy Cảm Động Giữa Ukraine và “Một Người Việt Nam”

    Thế giới đang ở trong cơn căng thẳng với cuộc chiến tranh xâm lăng Ukraine của nước Nga. Hầu hết các nước trên thế giới, với lương tri trong sáng, đều xót xa cho Ukraine và lên án hành vi tàn ác khốn nạn của lãnh tụ độc tài Putin. Thế giới bỗng hiện lên hai hình ảnh trái ngược nhau: Ukraine là tự do, dân chủ; Putin lãnh tụ Nga là độc tài, khát máu.

    Nhưng có lẽ không nhiều người Việt Nam biết cách đây gần hai thập niên, một mối giao tình đầy cảm động đã nảy nở giữa một nhạc sĩ Việt Nam và giới âm nhạc của Ukraine. Đó là câu chuyện của nhạc sĩ Lê Văn Khoa, tác giả của Symphony Việt Nam 1975, đã đến với giới âm nhạc của Ukraine, và đã gắn bó với xứ sở này như thế nào. Kính mời quý độc giả theo dõi. DĐTK.

    Bích chương trình diễn nhạc Lê Văn Khoa ở Kyiv, Ukraine

    Duyên Tiền Định – Phần I. Nhạc Sĩ Lê Văn Khoa và Nhạc Sĩ Ukraine

    Sự gắn bó giữa tôi và Ukraine là một huyền nhiệm không hề được sắp đặt trước. Khi đại tấu khúc Việt Nam 1975 của tôi được Pacific Institute Orchestra trích diễn năm 1995 ở phòng hòa nhạc Sergerstrom Performance Center trong khu thương mại của South Coast Plaza, California, tất cả báo chí lớn nhỏ của Hoa Kỳ từ Los Angeles trở xuống phía Nam đều có bài nhận định thuận lợi.Tôi nghĩ phải thu bài nhạc này vào CD để làm tài liệu cho thế hệ sau. Lúc bấy giờ tôi làm cố vấn cho Pacific Symphony Orchestra, giúp họ làm chương trình đánh dấu 20 năm sau chiến tranh Việt Nam. Họ đã biết tôi có viết nhạc, nên khi tôi ngỏ ý nhờ họ giúp thực hiện CD, họ nhận lời ngay. Họ cho biết phải thu thanh trong ba ngày, chi phí tối thiểu cho ban nhạc là 120.000 đô-la, chưa kể tiền thuê phòng thu và chuyên viên thu thanh. Sau khi suy nghĩ tôi cám ơn họ nhưng không thể có tiền để đi tới.

    Tôi tạm coi Hoa Kỳ như là trung tâm của địa cầu. Tôi không thành công ở trung tâm thì bước kế là xuống tận phương Nam để thử thời vận. Tôi xuống Úc và liên lạc với ban chấp hành của dàn nhạc giao hưởng Sydney. Cuộc gặp gỡ rất tốt. Họ yêu cầu tôi để nhạc lại cho họ nghiên cứu rồi cho tôi biết sau. Chờ đợi trong nhiều tháng vẫn không có âm tín gì. Rồi sau đó mất liên lạc luôn. Ở trung tâm không xong, xuống phương Nam không kết quả, tôi nghĩ thầm bây giờ sẽ lên tận phương Bắc.

    May mắn có Giáo sư Tiến sĩ Vũ Tôn Bình biết sự bối rối của tôi nên mách tôi liên lạc với Kyiv (Kiev) Symphony Orchestra ở Ukraine. Tôi làm theo, viết điện thư cho Kyiv Symphony Orchestra rồi chờ đợi nhiều tháng, mỗi ngày duyệt điện thư hai ba lần mà vẫn chẳng thấy tăm hơi nào. Trong cơn chán nản, tôi định bỏ cuộc, thì nhận được một thư rất lạ, viết bằng thứ chữ tôi không đọc được. Do dự trong nhiều tiếng đồng hồ, cuối cùng tôi quyết định mở thư ra xem. Có thể computer của tôi sẽ bị hư, mất hết tài liệu tôi giữ trong ấy, nhưng không nín được nữa. Tôi mở thư ra và suý thét to lên vì thư ấy viết cho tôi bằng thứ tiếng Anh lạng quạng lắm. Tôi trả lời ngay, ngỏ ý muốn nhờ ban nhạc thu thanh Symphony Việt Nam 1975 của tôi. Họ không trả lời nhận làm hay không, nhưng biểu tôi gửi nhạc cho họ xem trước khi quyết định. Tôi gửi nhạc qua. Họ xem và trả lời là họ nhận thu thanh. Sau khi biết tôi trên 70 tuổi, họ nói tôi không còn nhiều thì giờ, nên lo thu thanh ngay. Tôi một mặt lo xin sổ thông hành và visa, mặt khác làm việc ngày đêm để chuẩn bị cho kịp để họ in nhạc ra cho từng nhạc sĩ trong ban nhạc.

    Tôi bay qua Kyiv, Ukraine, đầu tháng hai năm 2005. Tuyết vẫn còn phủ trắng khắp nơi. Tôi được ông phó nhạc trưởng ra đón ở phi trường và đưa tôi về ở nhà của ông, tầng 6 trong chung cư có rất nhiều tòa nhà. Ông sắp xếp mọi sự, thuê phòng thu thanh tại Kyiv. Phòng thu lớn thứ nhì trên toàn châu Âu. Ngoài sân khấu rộng có thể để hai hay ba đại dương cầm, có ghế cho độ 100 nhạc sĩ ngồi và còn chỗ cho ban hợp ca 80 người đứng hát. Bên dưới có 300 ghế gắn cứng trên nền nhà, để khán giả ngồi xem. Mọi sự giao tiếp, liên lạc của tôi do ông sắp xếp. Nếu không có ông, tôi chẳng làm được gì vì ở Ukraine rất ít người biết nói tiếng Anh, còn tôi chẳng nói được một tiếng Ukraine nào.

    Tôi may mắn được gặp nhiều nhạc sĩ xuất chúng của Ukraine. Họ là những người góp tiếng nhạc trong các CD của tôi.

    Sáng hôm sau, ông Taras đưa tôi đi gặp cô nhạc sĩ violin để giao bài nhạc cho cô đàn độc tấu. Duyên gặp gỡ giữa tôi và các nhạc sĩ Ukraine bắt đầu từ đây.

    Tôi đinh ninh sẽ đến nhà cô để nói chuyện, không ngờ điểm hẹn là chiếc ghế trống vắng nơi công viên tuyết phủ. Thật tình tứ. Thật lãng mạn. Hình ảnh ấy gợi ý để tôi viết một chuyện ngắn với tên Nocturne. Phần đầu của câu chuyện, tôi ghi lại từng chi tiết. Phần sau thêm mắm muối nhiều.

    Svyatoslava Semchuck, nhạc sĩ độc tấu violin, thu thanh nhiều nhạc phẩm tôi viết cho violin độc tấu. Cô chiếm giải Quán Quân Nhạc Sĩ Trẻ toàn Liên Bang Sô Viết năm 16 tuổi, chiếm giải cuộc thi quốc tế tại Đức năm 18 tuổi. Giáo Sư Violin nhạc viện Tchaikowsky ở Kyiv, Ukraine, Nga, Đại Hàn, Nga và Nhật Bản.

    “Tôi là Svyatoslava Semchuk, một nghệ sĩ đàn vĩ cầm (Violon) thành danh ở Ukraine. Tôi rất cảm ơn số phận đã đưa chúng tôi biết đến một nhạc sĩ và là soạn nhạc gia tuyệt vời Lê Văn Khoa.

    “Ông là một người hết sức linh hoạt, giàu kiến thức và có đời sống tâm linh phong phú. Tôi rất may mắn có cơ hội trình diễn một số nhạc phẩm của ông, đặc biệt là các nhạc phẩm “Nocturne”, “Romance”, và một số tác phẩm khác của người nhạc sĩ Việt Nam nổi tiếng này.

    “Tôi muốn nói ông là một người có nhiệt tình và khả năng làm việc phi thường với một tâm hồn phong phú. Âm nhạc của ông bao quát các kiến thức và kinh nghiệm của những người làm việc chung với ông.

    “Trong nhạc phẩm “Nocturne”, ông kết hợp chủ nghĩa siêu biểu hiện với chủ nghĩa lãng mạn, đó là sự hòa quyện Chopin và âm nhạc Âu Châu. Đó là những dòng nhạc phong phú một cách diệu kỳ, tinh tế và tươi sáng.  Nó cho ta thấy âm nhạc không có biên giới mà đó chính là ngôn ngữ của thế giới.

    “Tôi khuyến khích các bạn nên đến các buổi hòa nhạc của Lê Văn Khoa. Khi trực tiếp nghe nhạc của ông, bạn sẽ thấy một độ sâu thẳm, một nguồn cảm xúc tuyệt vời của sự hiệp nhất tinh thần. Ai cũng sẽ tìm thấy một cái gì đó mới lạ trong âm nhạc của ông.”

    Svyatoslava Semchuck, nhạc sĩ độc tấu violin, thu thanh nhiều nhạc phẩm tôi viết cho violin độc tấu. Cô chiếm giải Quán Quân Nhạc Sĩ Trẻ toàn Liên Bang Sô Viết năm 16 tuổi, chiếm giải cuộc thi quốc tế tại Đức năm 18 tuổi. Giáo Sư Violin nhạc viện Tchaikowsky ở Kyiv, Ukraine, Nga, Đại Hàn, Nga và Nhật Bản.

    “Tôi là Svyatoslava Semchuk, một nghệ sĩ đàn vĩ cầm (Violon) thành danh ở Ukraine. Tôi rất cảm ơn số phận đã đưa chúng tôi biết đến một nhạc sĩ và là soạn nhạc gia tuyệt vời Lê Văn Khoa.

    “Ông là một người hết sức linh hoạt, giàu kiến thức và có đời sống tâm linh phong phú. Tôi rất may mắn có cơ hội trình diễn một số nhạc phẩm của ông, đặc biệt là các nhạc phẩm “Nocturne”, “Romance”, và một số tác phẩm khác của người nhạc sĩ Việt Nam nổi tiếng này.

    “Tôi muốn nói ông là một người có nhiệt tình và khả năng làm việc phi thường với một tâm hồn phong phú. Âm nhạc của ông bao quát các kiến thức và kinh nghiệm của những người làm việc chung với ông.

    “Trong nhạc phẩm “Nocturne”, ông kết hợp chủ nghĩa siêu biểu hiện với chủ nghĩa lãng mạn, đó là sự hòa quyện Chopin và âm nhạc Âu Châu. Đó là những dòng nhạc phong phú một cách diệu kỳ, tinh tế và tươi sáng.  Nó cho ta thấy âm nhạc không có biên giới mà đó chính là ngôn ngữ của thế giới.

    “Tôi khuyến khích các bạn nên đến các buổi hòa nhạc của Lê Văn Khoa. Khi trực tiếp nghe nhạc của ông, bạn sẽ thấy một độ sâu thẳm, một nguồn cảm xúc tuyệt vời của sự hiệp nhất tinh thần. Ai cũng sẽ tìm thấy một cái gì đó mới lạ trong âm nhạc của ông.”

    Lyudmila Chychuk là Giáo sư Nhạc Thính Phòng của trường dành cho trẻ em có biệt tài về âm nhạc, và là nhạc sĩ Piano trình diễn độc tấu. Năm 17 tuổi cô thắng giải thưởng sáng tác nhạc Young Composers of The Republic. Đoạt giải Người Đệm Đàn Xuất Sắc trong cuộc thi quốc tế năm 2001-2002. Lyudmila đã thu thanh tập nhạc piano của tôi. Sau đó cô đem nhạc của tôi đi trình diễn ở nhiều nơi, nhờ cô giới thiệu nên có nhiều trường nhạc ở Ukraine đã dạy nhạc của tôi.

    Khi qua Mỹ nhiều năm trước, cô ở nhà tôi, thấy các con gọi tôi là bố, cô xin phép được gọi tôi là bố như các con tôi. Do đó cô trở thành con tôi. Mối tình bố con này rất lạ. Cô thấy trong nhạc piano của bố Khoa có sự hấp dẫn đặc biệt nên dùng cho chương trình biểu diễn piano của cô. Cô tâm tình: “Bên cạnh nhạc kinh điển, tôi còn thêm nhạc lãng mạn, ví dụ như nhạc của Schubert, hoặc những bản nhạc nổi tiếng của Chopin. Và ngay sau phần trình diễn những danh phẩm này thì những nhạc khúc của Lê Văn Khoa được trổi lên. . .

    Khi tôi có một buổi hòa nhạc ở Vienna, Áo, tôi cũng đã trình diễn nhạc của Lê Văn Khoa cho các khán giả của Vienna. Không ngạc nhiên khi nhiều người tìm gặp tôi sau buổi biểu diễn. Họ đã có những nhận xét khá thú vị. Họ nói: ‘Chưa bao giờ chúng tôi có cơ hội nghe bản nhạc piano lý thú đến như thế tại một buổi hòa nhạc cổ điển’. Thực tế mỗi khi tôi đưa một trong những tác phẩm của Lê Văn Khoa lên Internet, tôi thấy thính giả khác nhau đã nghe nó. Và có lần một nghệ sĩ Piano người Ý tên Andrea Bambace, viết thư cho tôi: “Bạn tìm thấy bản nhạc tuyệt vời này ở đâu thế? Ước gì tôi cũng có được để chơi thử.”

    “Tôi trả lời tôi không có bản ký âm vào lúc đó và cách hay nhất là ông ấy nên trực tiếp hỏi thẳng Lê Văn Khoa. Như tôi biết, ông ấy đã viết thư tới ông Khoa và đã nhận được trả lời.

    “Andrea Bambace là Nhạc sĩ độc tấu Piano quốc tế,Giáo sư Piano nhiều nhạc Viện Ý và các quốc gia Âu Châu, Giám khảo nhiều cuộc thi trình diễn dương cầm quốc tế. Ông viết:“Bài Piano Solo Cây Trúc Xinh của Lê Văn Khoa rất hay, rất êm dịu. Nó hấp dẫn vô cùng cho tôi là một người Ý. Nó tràn đầy tính chất khêu gợi. Tôi rất thích bài nhạc này.”

    “Nhiều người quan tâm tới loại nhạc này bởi vì nó mang đến một làn gió mới, hết sức thú vị, khác biệt so với văn hóa của chúng tôi, văn hóa châu Âu.”

    Lyudmila Chychuk

    Bây giờ hãy nghe bà Alla Kulbaba, Nhạc Trưởng chính của Ukrainian National Opera, Nhạc Trưởng của Kyiv Symphony Orchestra, đi trình diễn khắp thế giới. Bà đã chiếm giải thưởng Nhạc Trưởng Xuất Sắc. Đã thu thanh nhiều CD nhạc giao hưởng của Lê Văn Khoa từ năm 2005.

    Với tôi, đó là một khám phá tuyệt vời, bởi vì tất cả sức mạnh và sự vĩ đại của dân tộc Việt Nam được biểu lộ trong những nét nhạc của bản giao hưởng đặc biệt này [Symphony Vietnam 1975]. Những đoạn về chiến tranh Việt Nam và cuộc đấu tranh của người Việt được diễn tả thật tuyệt diệu.

    Âm nhạc của ông Khoa có thể được nhận ra dễ dàng bởi các yếu tố sau đây:

    Nhạc của ông tràn đầy ánh sáng, sự ấm áp và lòng nhân hậu. Những nét nhạc lạc quan khiến ta phải nghe một mạch không ngừng, và tâm hồn bỗng thấy êm ả hơn.

    – “Tính dân tộc luôn hiện diện trong âm nhạc của ông. Đây là điểm hết sức đặc biệt.

    “Mỗi lần chúng tôi thu thanh nhạc của Lê Văn Khoa thì luôn nhận thấy tiết nhịp và tính chất rất riêng trong âm nhạc của ông.

    Mọi chi tiết trong âm nhạc của ông thật rõ ràng nên khi làm việc với ông thì thật khoan khoái. Việc thu thanh tác phẩm của nhà soạn nhạc Việt Nam (mặc dù ông đang sống tại Mỹ) đã giúp đưa hai dân tộc Việt Nam và Ukraine gần lại với nhau.

    “Dường như chẳng hề có khoảng cách thời gian, năm, mười năm giữa các cuộc gặp gỡ của chúng tôi với nhà soạn nhạc, bởi vì âm nhạc của ông đã gắn kết tâm hồn chúng tôi. Tất cả các nhạc sĩ chúng tôi luôn luôn hào hứng tham gia vào việc thu thanh nhạc của ông.”

    YuriPogoretsky là nhạc sĩ độc tấu Cello chiếm nhiều giải thưởng quốc tế và là thành viên của ban Kyiv String Quartet, Ukraine, từng trình diễn khắp Âu châu.

    “Tôi xin có đôi lời về một con người tuyệt vời, là nhà soạn nhạc tài danh Lê Văn Khoa. Chúng tôi đã làm việc với nhau từ năm 2005. Có một điều quan trọng trong những sáng tác của ông: Ông rất giỏi về ngôn ngữ âm nhạc. Đó là thứ ngôn ngữ không biên giới.

    Ngôn ngữ âm nhạc của ông rất rõ ràng và dễ hiểu, nhờ đó hai quốc gia Ukraine và Việt Nam gặp nhau. Vì vậy, chúng tôi đã thu thanh các tác phẩm của ông. Tôi muốn nhắc tới một đoản khúc đã thu thanh có tên “Ký Ức”. Là một nhà soạn nhạc, ông ấy rất nhạy cảm với các nhạc cụ – trong trường hợp này là đàn Cello. Điều này thể hiện cả trong phần nhạc độc tấu và bản tổng phổ của ông.

    “Tôi rất vui mừng và đầy ấn tượng về những nhạc khúc chúng tôi đã thu thanh tại phòng thu của Kyiv. Một dàn nhạc quy mô là Kyiv Symphony Orchestra được dùng để thực hiện dự án này. Cho tới tận hôm nay, tôi vẫn thấy ấm lòng mỗi khi nhớ lại thời khắc ấy, công việc ấy, tình thân ấy, và dĩ nhiên, những dòng nhạc tuyệt diệu ấy.”

    Irina Starodub là thần đồng âm nhạc Ukraine. Năm 14 tuổi đã đi trình diễn vòng quanh nước Pháp, đã từng chiếm giải thưởng trong cuộc thi tài bên Nga, hiện là giáo sư Piano cho nhạc viện National Tchaikowsky Conservatory ở thủ đô Kyiv, Ukraine.

    “Thật thích thú được là bạn của nhạc sĩ Lê Văn Khoa. Tôi đã trình diễn nhiều nhạc phẩm đa dạng tuyệt vời của ông, khi đơn tấu, lúc độc tấu với dàn nhạc và song tấu với piano.

    Tôi đã thu thanh toàn bộ đĩa CD Piano của ông ở Mỹ. Với tôi, đó là vinh dự lớn lao bởi vì nhạc của ông thật ấm áp, nhân hậu và sâu thẳm.

    Tôi đã cố gắng truyền đạt cho khán giả Ukraine và Hoa Kỳ (tôi muốn nói, những người Mỹ gốc Việt) về tấm lòng cao thượng của ông Khoa và tình yêu ông dành cho đất nước của ông. Nhạc của ông thật du dương, thật đẹp và chứa đầy nỗi u hoài thương nhớ quê hương. Đó là những gì tôi nghe và cảm nhận được trong những nhạc khúc của ông.

    Tôi xin cảm ơn đất nước Việt Nam đã “sinh ra” một nhà soạn nhạc tuyệt vời. Thông qua âm nhạc của ông, chúng tôi hiểu thêm tâm hồn của các bạn, bản chất, lòng tốt, vẻ đẹp của các bạn bằng sự rung cảm rõ ràng và sâu xa.

    Tôi hy vọng sự hợp tác giữa Ukraine và Việt Nam sẽ ngày càng phát triển và cải thiện theo thời gian. Nhờ các dự án âm nhạc như vậy và nhờ nghệ thuật, chúng ta sẽ đến gần nhau hơn và tìm thấy các giá trị chung.

    Các bạn Việt Nam thân mến, tôi chân thành cảm ơn vì đã vinh dự gặp tận mặt ông Lê Văn Khoa và qua các tác phẩm của ông, tôi biết thêm chút ít về nền văn hóa tuyệt diệu của các bạn. Đối với cá nhân tôi, đó là một điều mới mẻ và tôi muốn nói những lời cảm ơn đến tất cả các bạn vì văn hóa của các bạn quá trong sáng, đầy màu sắc, tinh tế và là nguồn cảm hứng tuyệt vời cho chúng tôi.”

    Bên trên là một số ghi nhận nét nhạc theo khuynh hướng Tây phương của tôi. Nhớ lại ý niệm ngày xưa, tôi vói qua khía cạnh dân nhạc Ukraine.

    Violetta Dutchak là Tiến Sĩ Nghệ Thuật, Tiến Sĩ Văn Chương, Giáo Sư Khoa Trưởng Phân Khoa Âm Nhạc và Nhạc Khí Dân Tộc, trường Đại Học Quốc Gia Prykarpattya (Vasyl Stefanyk Precarpathian National University). Bà đã đi xe lửa 8 tiếng đồng hồ từ trường học ở miền Tây đến Kyiv để gặp Lê Văn Khoa vài tiếng đồng hồ rồi lên xe lửa trở về trường mất 8 tiếng đồng hồ nữa, cho kịp giờ dạy hôm sau.    Bà nói:

    “Tôi sống tại thành phố Ivano-Frankivsk (miền Tây Ukraine). Tôi là một nhạc sĩ chuyên về đàn Bandura, đồng thời giảng dạy và nghiên cứu về đàn này. Đối với tôi, nghệ thuật đàn Bandura vừa là bộ môn trình diễn nghệ thuật vừa là chuyên ngành nghiên cứu khoa học.

    Lê Văn Khoa và Tiến Sĩ Violetta Dutchak

     “Mấy năm trước, qua sự giới thiệu của nhạc sĩ Kateryna Mironyuk, tôi nhận được một số nhạc phẩm của nhà soạn nhạc Việt Nam Lê Văn Khoa. Đó thật là một khám phá mới lạ, một cú sốc văn hóa. Từ trước tôi cứ ngỡ chỉ có âm nhạc Ukraine đặc biệt cho đàn Bandura mới thích hợp để trình diễn theo phong cách âm nhạc Tây Phương. Nhiều bản nhạc Tây Phương đã được viết lại để trình tấu với đàn Bandura nhưng tỏ ra không thích hợp với nhạc cụ này. Vậy mà những bản nhạc của Lê Văn Khoa đã vượt qua được thử thách ấy và trở thành những bản nhạc bổ túc cho các nghiên cứu khoa học của tôi.

    Bìa sách Lịch sử về sư phát triển Âm nhạc Ukraine
    trong Thế Kỷ XX và đầu Thế kỷ XXI

    “Nghệ thuật của Lê Văn Khoa là sự kết hợp giữa âm nhạc Âu Châu và âm nhạc Đông Phương.  Trước tiên, tôi rất kinh ngạc bởi cách sử dụng được sắc điệu rất riêng của đàn Bandura. Sắc điệu là một trong những đặc tính chủ yếu của nhạc cụ này bởi vì đàn Bandura khởi thủy là loại đàn 7 nốt, nó tạo nên những âm sắc đặc biệt cho âm nhạc Ukraine.Vậy mà ngũ cung (pentatonic) và những âm giai lạ lùng với chúng tôi lại được Lê Văn Khoa áp dụng vào trong những bản nhạc soạn cho đàn Bandura để trình tấu trong dàn nhạc giao hưởng. Những bản nhạc ấy là bước đi tiên phong trong việc kết nối và giúp cho các nền văn hóa giao thoa với nhau.

    Text Box: Bìa sách Lịch sử về sư phát triển Âm nhạc Ukraine trong Thế Kỷ XX và đầu Thế kỷ XXI“Ngày nay, người ta thường nói về việc “tổng hợp” các nền văn hóa. Nhưng trong luận án của tôi, tôi dùng chữ “hội tụ”.  Đó là sự thâm nhập sâu xa những yếu tố văn hóa đã kết hợp một cách tự nhiên từ trước. Đối với tôi, những bản nhạc soạn cho đàn Bandura của Lê Văn Khoa quả là biểu tượng cho sự hội tụ này, cho sự kết hợp các quốc gia lại với nhau.

    “Nói chung, một nhạc khí nói lên tính cách văn hóa của một quốc gia, một dân tộc, đó là dụng cụ thể hiện cảm tình và một số những sở thích nội tâm. Khi chúng tôi trình diễn những bản nhạc của soạn giả Việt Nam với đàn Bandura thì chúng tôi có cơ hội được hiểu biết và thông cảm với dân tộc Việt Nam.”

    Taras Stolyar là Nhạc Sĩ đàn Bandura, một Nghệ Sĩ Ukraine từng được giải thưởng. Ông là Nhạc Trưởng dàn Bandura trong Ban Nhạc Khí Dân Tộc Hàn Lâm Quốc Gia Ukraine. Ông nhận xét về kỹ thuật viết nhạc của Lê Văn Khoa cho đàn Bandura như sau:

    “Tôi được vinh dự thực hiện một trong những nhạc phẩm của ông Lê Văn Khoa. Chúng tôi vừa thu thanh bài “Lý Ngựa Ô” do ông viết cho đàn Bandura với dàn nhạc giao hưởng. Tôi phải nói rằng sự hợp tác này hết sức thú vị. Âm nhạc của ông hoàn toàn khác với những gì chúng tôi dùng trước đây với đàn Bandura.

    Taras Stolyar

    Text Box: Taras Stolyar“Đàn Bandura ngày nay được kể là “đồ cổ” trong nhạc khí thế giới. Qua sự cộng tác giữa chúng tôi, các tấu khúc của nhạc sĩ Lê Văn Khoa (ông đã viết nhiều tấu khúc cho đàn Bandura) rất có giá trị cho lịch sử của đàn Bandura nói chung. Khi tấu lên những cung điệu khác, đàn Bandura đã tiến đến một phong vị mới, một lịch sử mới. Thính giả quan tâm nhiều hơn. Đàn được nâng cấp cao hơn. Tôi nghĩ rằng khi đàn Bandura chơi những bản nhạc của các nước khác ta sẽ được nghe những thanh âm mới lạ như chưa bao giờ từng nghe trước đó.”

    Duyên Tiền Định (Phần 2)

    “With regards to the Composer Lê Văn Khoa, with great respect and gratitude for the development of cultural contacts between countries and peoples.”

    Professor Violetta Dutchak

    Vasyl Stefanyk Precarpathian National University

    Giáo Sư Dmytro Stepovyk, người có ba bằng Tiến Sĩ: Văn Chương, Nghệ Thuật và Tôn Giáo. Ông là tác giả sách nghệ thuật Mosaic. Hiện là giáo sư nhiều trường đại học ở Kyiv, Ukraine và New York, Hoa Kỳ.

    Trong một cuộc phỏng vấn thu hình năm 2017, ông đã hé lộ bí ẩn nằm bên sau cái duyên tiền định của Lê Văn Khoa với nhạc sĩ Ukraine và rộng hơn, những điểm tương đồng của Việt Nam Cộng Hoà và Ukraine? Mời qúi vị xem tiếp và nhận định.

    “Ukraine và Việt Nam thuộc các nền văn minh khác nhau. Về mặt địa lý, chúng ta cách nhau hàng ngàn cây số. Nhưng có một thứ kết nối chúng ta với nhau, đó là nền văn hóa và văn minh của chúng ta đều cổ kính. Dĩ nhiên, Đông Nam Á đạt văn minh sớm hơn. Chúng tôi coi văn minh Ukraine bắt đầu từ sự xuất hiện của Đấng Christ, bởi vì Ukraine và đặc biệt Kyiv, đã được chính vị tông đồ đầu tiên của Đức Chúa Jêsus Christ đến thăm. Vị ấy là sứ đồ Andrew. Thậm chí ở đây chúng tôi gọi ông là Người Đầu Tiên Được Ơn Kêu Gọi, vì ông là vị tông đồ đầu tiên được Chúa Giê-Su kêu gọi. Vì vậy, chúng tôi gọi nhà thờ Ukraine là Apostolic (Nhà Thờ Thánh Tông Đồ). Trên thực tế, lịch sử Ukraine hiện đại đã phát triển trong những điều kiện khó khăn. Nước tôi nằm giữa khu vực địa lý của châu Âu.

    Nếu Việt Nam được bảo vệ bởi một bên là đại dương và bên kia là các ngọn núi hùng vĩ với các khu rừng nhiệt đới và cận nhiệt đới, thì Ukraine mở ra cả hai phía. Vì điều này nên chúng tôi có một lịch sử rất khó khăn. 40% trong tổng số đất đai màu mỡ trên thế giới được tìm thấy ở Ukraine. Dân số của chúng tôi chỉ có 40-45 triệu người. Theo ước tính của các chuyên viên nông nghiệp, đất Ukraine có thể “nuôi” được một tỷ người; một phần bảy dân số thế giới.

    Tạ ơn Chúa, cuối cùng từ hai mươi năm qua, chúng tôi không còn là nước thuộc địa. Chúng tôi đã bị cai trị bởi các người khác nhau, người Mông Cổ thế kỷ 13, người Ba Lan (hàng xóm của chúng tôi) và cuối cùng là người Moskal (tức là người Nga). “Rus” là tên Ukraine một thời nhưng đã bị người ta (Nga) cướp mất.

    Tạ ơn Chúa, không có quốc gia lân cận nào của các bạn, không phải Lào, Campuchia, cũng không phải Trung Quốc, Đài Loan, hay Indonesia dám xóa đi cái tên nước đẹp đẽ của Việt Nam. Tôi tin rằng tên này có nguồn gốc rất cao quý.

    “Điều gì làm chúng ta giống nhau?

    Ca Sĩ Ngọc Hà trình diễn dân ca Việt Nam tại Ukraine

    Nếu nền văn minh của chúng ta bắt đầu từ cùng một mốc thời gian, thì điều gì khiến chúng ta gặp gỡ nhau? Tôi vô cùng hạnh phúc khi năm 2012 nhờ qua Taras Myronyuk, nhạc trưởng của dàn hợp xướng và dàn nhạc Kyiv Symphony Orchestra, tôi được gặp một người tuyệt vời, nhạc sĩ Lê Văn Khoa, một người Mỹ gốc Việt, nhà soạn nhạc, nhạc trưởng, tác giả những nhạc phẩm mang nét văn hóa Âu Mỹ kết hợp với giai điệu các ca khúc Việt Nam nổi tiếng.

    Điều nào khác nữa khiến chúng ta giống nhau?

    Chúng tôi thuộc về các nhóm sắc tộc khác nhau, chủng tộc Mông Cổ và Âu Châu. Tuy nhiên chúng ta có nhiều điểm chung.

    “Tôi nhớ lại lúc còn trẻ khi lần đầu tiên viếng thăm một nước tư bản là Na Uy. Ở thị trấn Northgamme trong viện Bảo Tàng Nhạc Cụ, bên cạnh nhạc cụ dân gian Na Uy, tôi thấy một cây đàn Bandura Ukraine. Nhạc cụ này được người Ukraine đem tới bởi vì họ không chấp nhận chế độ Cộng Sản do Nga áp đặt bằng những lời dạy của Engels và Marx. Chế độ đó không thuộc đất nước chúng tôi vì chúng tôi là dân tộc có lý tưởng dân chủ giống như dân tộc Việt Nam. Chế độ Cộng Sản ngày nay ở Việt Nam không phát xuất tự nhiên từ tâm hồn người Việt. Chính những điều này đã đưa hai quốc gia chúng ta đến với nhau bất chấp những khác biệt bên ngoài. . .

    Ngày nay thế giới đang trải qua sự toàn cầu hóa, và chúng tôi rất hạnh phúc khi các bạn đến đây để thực hiện những tác phẩm tuyệt đẹp, trong đó Lê Văn Khoa đã sử dụng đàn Bandura – nhạc cụ Ukraine cổ nhất, có nguồn gốc từ đàn Kobza bằng cách thêm nhiều dây đàn hơn. Thật là một món quà tuyệt vời vì nhạc của Lê Văn Khoa giống như âm nhạc dân gian của chúng tôi.

    “Chúng tôi hiện đang vui mừng kỷ niệm hai mươi lăm năm nền độc lập. Liệu nước láng giềng Nga có thể sẽ tấn công chúng tôi chăng? Trong hai năm sau chiến tranh dưới thời Tổng Thống Poroshenko, Ukraine đã nâng cao khả năng quân sự để đối phó với các cuộc tấn công hung hăng. Điều đó cho thấy chúng tôi không chỉ có sức mạnh tinh thần và sáng tạo mà còn có cả sức mạnh cơ bắp. Chúng tôi có thể tự bảo vệ chính mình.

    Tôi nhớ lúc còn trẻ, cuộc chiến bi thảm và đẫm máu giữa miền Bắc và Nam đang diễn ra tại Việt Nam. Thật không may, nền dân chủ đã không giành chiến thắng. Nhưng tôi thiết nghĩ sự phát triển của Việt Nam sẽ đạt đến thời điểm mà ý chí của các bạn rồi sẽ vượt qua sức mạnh của cái ác, và bắt đầu đi theo con đường các bạn đã bước đi trong những thế kỷ trước.

    Lịch sử hiện đại của chúng tôi bằng cách nào đó đã vang vọng với lịch sử quốc gia tuyệt vời của các bạn.”

    Cái duyên tình tiền định giữa Lê Văn Khoa và nhạc sĩ Ukraine đã bật mở từ lần gặp đầu tiên, tháng Hai, năm 2005, khi tôi qua Kyiv, Ukraine để thu thanh Đại Tấu Khúc Việt Nam 1975. Sự thân thiện và cởi mở giữa chúng tôi dường như đã có từ trước rất lâu mà không ai biết, thình lình hiển hiện từ những nốt nhạc đầu tiên khi dàn nhạc khởi tấu lần đầu. Nó hiện ra trong tiếng đàn, hiện ra trên nét mặt của các nhạc sĩ. Nó hàm chứa niềm vui kín đáo khi gặp lại cố nhân. Nhưng rồi hiện ra rõ hơn sau buổi dợt đầu tiên, lúc chúng tôi phải ra đường lớn để đón taxi.

    Phòng thu thanh quốc gia ở trên một ngọn đồi thấp, nhưng một người lạ phải đi lần đầu tiên, trong bóng đêm, trên mặt đất phủ tuyết đã đóng băng, không dễ đi chút nào. Cô Svyatoslava Semchuck, nhạc sĩ độc tấu violin bên trái, bà nhạc trưởng Alla Kulbaba, bên mặt, hai người hai bên sốc nách tôi, nâng tôi lên khỏi mặt đất để đi, tự nhiên như nâng người “em nhỏ” trong gia đình.  

    Trong thời gian thu thanh Symphony VietNam 1975, tôi bị đứng tim nhiều lần. Nhưng mối tình nào chẳng có những giây phút hồi hộp?

    Trong khi tổng dợt hành âm số 5 có tên “Trong Đêm Thâu”, khi cả ban nhạc yên lặng, rồi có tiếng nhạc thật êm, lạc lỏng, lần lần từ xa tiến tới. Lúc đó, một câu nhạc ngắn trổi lên. Thình lình có một nhạc sĩ đứng lên, quơ tay chận nhạc trưởng, nói lớn với giọng gay gắt. Nhiều nhạc sĩ khác đứng lên theo. Cả sân khấu ồn ào. Tôi đang ở trong phòng thu với chuyên viên âm thanh, không hiểu chuyện gì xảy ra vì tất cả những người lên tiếng đều dùng tiếng Ukraine. Tôi nghĩ không biết mình viết nhạc bết bát thế nào mà bị chống đối dữ vậy? Vì không hiểu tôi chỉ còn biết tiếp tục quan sát.

    Tôi thấy bà nhạc trưởng vừa nói, giọng ôn tồn, vừa lật qua lật lại những trang nhạc trong quyển tổng phổ của tôi. Sau đó các nhạc sĩ ngồi xuống và đàn tiếp. Có đoạn họ gằn tiếng đàn như trút cơn giận trong âm thanh. Thu thanh hành âm đó xong, các nhạc sĩ ra về. Tôi không dám ló mặt ra khỏi phòng thu vì sợ bị xỉ vả. Đến khi ông phó nhạc trưởng vào phòng thu, tôi hỏi thăm chuyện gì đã xảy ra. Ông cho biết nhạc sĩ phản đối vì có câu nhạc cộng sản quốc tế ca. Bà nhạc trưởng đã nghiên cứu nhạc trước nên hiểu câu chuyện trong âm nhạc và giải thích đây là bài nhạc về lịch sử Việt Nam. Nhạc kể cuộc chiến ở Việt Nam do cộng sản quốc tế xúi giục, nhưng sẽ bị chống trả mãnh liệt của quân dân miền Nam, trong đoạn nhạc sắp tới. Nghe vậy nên nhạc sĩ yên tâm ngồi xuống chơi nhạc tiếp. Nhạc sĩ bày tỏ: “Chúng tôi bị bắt chơi bài này cả đời và rất thù ghét nó, tưởng đâu thoát rồi, tại sao bây giờ bị chơi nữa?” Do đó khi trổi Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa, họ gằn phím đàn để thêm sự cương quyết cho tiếng nhạc. Qua sự việc này, ta thấy sự đồng cảm, đồng thuận của nhạc sĩ Ukraine. Nếu thu thanh ở một quốc gia khác, chắc chắn những rắc rối vừa rồi không xảy ra. Thêm một lần nữa duyên tình ẩn kín giữa Lê Văn Khoa và nhạc sĩ Ukraine đã lộ diện. Họ chơi nhạc với cả tình lẫn lý.

    Một rắc rối khác xảy ra đang lúc tổng dợt hành âm số 6 của Symphony VietNam 1975. Lần này bà nhạc trưởng ra lệnh ngưng nửa chừng và chuyển qua bài khác. Tôi tái mặt, nghĩ thầm, không biết mình viết nhạc bị lỗi lầm quan trọng nào đây mà bà nhạc trưởng không cho chơi tiếp. Sau buổi thu thanh, bà nhạc trưởng hẹn tôi gặp riêng với bà hai hôm nữa.

    Đến ngày giờ hẹn, tôi gặp bà. Sau lời chào hỏi, bà lật nhạc từ quyển tổng phổ, hành âm số 6, “Trên Biển Cả”.  Bà nói: “Cần phải chỉnh lại hành âm này.” Tôi bối rối vô cùng. Làm sao có đủ thì giờ viết thêm phần nhạc mới để thay phần bị bỏ ra? Nhưng bà nhạc trưởng nói tiếp: “Nhạc lớn quá và kéo dài quá lâu. Không ai chịu nổi.” Tôi yên tâm. Không phải mình viết nhạc sai. Tôi nhớ lại phần đối thoại với thính giả sau buổi trình diễn tác phẩm này tại Trung Tâm Biểu Diễn Nghệ Thuật Orange County, năm 1995. Có một khán giả nêu ý kiến: “Âm thanh không đủ lớn để diễn tả chiến tranh.” Nhạc trưởng Edward Cumming trả lời: “Ông Khoa yêu cầu thêm 6 cái trống lớn, đặt rải rác trong khán giả, để khi bị pháo kích thì tất cả đồng loạt vang lên. Nhưng chúng tôi không chấp thuận.” Tôi nghĩ lại, họ không chấp thuận là đúng. Trong khi chỉ có một tiếng đàn bầu thật êm nhẹ tỉ tê, mọi người đang tập trung lắng nghe âm thanh nhỏ yếu, thật tình cảm, thình lình tiếng trống ầm vang khắp phòng nổi lên điếc tai, thì sẽ có chuyện gì xảy ra, nhất là nếu có người đau tim ngồi gần đó? Hôm nay, ở đây, hoàn cảnh tương tự!

    Tôi nhẹ nhàng nói: “Xin bà đề nghị.”

    Bà nhạc trưởng nói bằng tiếng Anh: “Tôi đề nghị cắt bỏ từ chỗ này…. đến chỗ này.”

    Tôi góp ý: “Tôi thấy không ổn vì câu nhạc bị phá và hòa âm bị cắt mất thình lình.”

    Bà vừa lật trang nhạc và bật nói bằng tiếng Ukraine mà không hề ý thức việc mình làm. Đó là phản xạ tự nhiên trong cơn bối rối. Nhưng bằng cách nào đó, tôi hiểu ý bà và đáp lời bằng tiếng Anh. Bà hiểu tiếng Anh nhưng đáp lại bằng tiếng Ukraine. Cuộc tranh luận kỳ quái như vậy kéo dài nhiều phút. Rốt lại chúng tôi đồng ý cắt bớt ba trang nhạc. Với âm nhạc, ngôn ngữ con người dường như không còn cần thiết nữa.

    Những bối rối của tôi chưa hết.

    Nhạc sĩ Aleksandr Dudar

    Có lẽ cảm thông với ý nghĩ thầm kín của tôi, một buổi chiều ông phó nhạc trưởng mời chúng tôi ra ngoài để giải khuây. Ông đưa chúng tôi đến một cơ sở mới. Ông mời mấy người trong phái đoàn người Việt ngồi nghỉ. Ông vào trong, dẫn ra một nhạc sĩ Ukraine với chiếc đàn accordeon, yêu cầu người nhạc sĩ chơi một bài nhạc để giúp vui chúng tôi. Nhạc sĩ chơi rất điệu nghệ. Hết bài nhạc, ông ấy xếp đàn lại để rời phòng. Ông phó nhạc trưởng giới thiệu với ông nhạc sĩ từng người khách lạ đã nghe ông đàn. Đến tôi, ông nói: “Đây là composer Khoa Lê.” Nghe đến composer, người nhạc sĩ trợn mắt, nói: “Composer à? Vậy thì tôi xin đàn thêm một bài nữa. Bài này do tôi sáng tác, tên là Ave Maria.” Ông ta dạo nhạc rồi cất tiếng hát với tất cả xúc động, đến rơi lệ. Tôi nghĩ ông ấy phải có một tâm sự đau lòng lắm. Khi nhạc sĩ đi khuất, ông phó nhạc trưởng nói nhỏ cho chúng tôi biết người nhạc sĩ ấy tên Aleksandr Dudar, là người hát dạo từ dưới tỉnh lên thủ đô, đi xin ăn ngoài đường phố. Ông ta đã tốt nghiệp âm nhạc từ Kyiv National Tchaikowsky Conservatory of Music. Có người rước ông về đây, cho ở tạm vài tuần lễ để ông ấy định tỉnh tâm thần trước khi trở ra ngoài đời. Tôi choáng váng. Một người hát dạo ăn xin ngoài đường phố là người đã tốt nghiệp nhạc viện danh tiếng quốc gia!

    Tôi nhớ lại việc Stalin dùng lời giả dối là cần sưu tập những sáng tác của người mù (những bài hát yêu nước) để in thành tập nhạc lưu lại cho hậu thế. Người Nga đã quy tụ được đến ba trăm người ăn xin mù lòa từ khắp Ukraine. Tập trung họ lại một chỗ rồi giết hết một lúc. Tôi tự hỏi: “Như vậy, trình độ âm nhạc của người dân Ukraine đến đâu? Mình có được phần nào sánh với họ không?”

    Trở lại hành âm cuối của Symphony VietNam 1975 là Ca Ngợi Tự Do. Trong hành âm này tôi cố ý dùng ban hợp ca Ukraine thêm vào với phần hòa âm riêng. Tôi muốn nhờ ban hợp ca Ukraine hát đệm để về cho ban hợp ca Việt hát chồng lên cho đầy.

    Khi tập dợt thì ban hợp ca tập riêng ở địa điểm khác với ban nhạc. Họ chỉ hát u ơ, không có giai điệu chính và không có âm thanh nào khác thì khó biết mình hát gì. Đến khi tổng dợt với ban nhạc để thu thanh, họ được hát với ban nhạc lần đầu. Nhờ hát chung với ban nhạc họ thấy phần nhạc đệm có âm sắc khác thường. Họ nói nhạc có sự thôi thúc và phấn khởi mãnh liệt nhưng họ không hiểu nghĩa của lời ca. Đang hát, họ ngưng, yêu cầu nhạc trưởng giải thích cho họ. Nhạc trưởng không biết tiếng Việt nên gọi tôi ra để giải thích. Khi được gọi, tôi không hiểu có việc gì xảy ra nữa đây, nhưng không né tránh được nên phải xuất hiện. Được biết ý họ, tôi nói tên bài hát là Ca Ngợi Tự Do. Chỉ cần chừng đó họ đã hiểu hết vì đã cảm với âm nhạc từ trước. Họ yêu cầu bài hát phải được dịch ra tiếng Ukraine để họ hát. Họ nói không phải chỉ người Việt Nam mới ưa chuộng tự do. Người Ukraine và cả người khác trên thế giới đều mong muốn tự do. Trước khí thế như vậy, tôi chấp nhận cho hoản thu thanh hành âm cuối để đưa bài Ca Ngợi Tự Do cho người dịch ra tiếng Ukraine. Thế là tất cả ca, nhạc sĩ đều ra về. Điều cảm động là tất cả ca, nhạc sĩ, nhân viên thu thanh, nhạc trưởng, không ai nhận một xu thù lao nào cho buổi thu thanh bất thành đó. Thế mới thấy tinh thần của ca nhạc sĩ Ukraine. Họ tuy nghèo, nhưng rất có tình. Với hành động ấy họ công khai xác nhận mối duyên thầm với Lê Văn Khoa. Và cuộc tình còn dài.

    Kyiv Symphony Orchestra and Chorus trình diễn bài “Ca Ngợi Tự Do

    Ngay đêm đó tôi dịch lời bài Ca Ngợi Tự Do ra tiếng Anh. Hôm sau ông phó nhạc trưởng đem bản nhạc và lời tiếng Anh đến nhờ người chuyên dịch các Opera Ý, dịch bài Ca Ngợi Tự Do ra tiếng Ukraine để ban hợp ca hát. Hai ngày sau thì thu thanh. Vì bài ca hoàn toàn mới nên ban hợp ca phải nhìn vào bài để hát. Tuy kém thoải mái, nhưng mọi người thỏa lòng.

    Nhạc trưởng Andrew Wailes của dàn nhạc The Royal Melbourne Philharmonic Orchestra, Australia, nhận xét bài Ca Ngợi Tự Do như sau: “Trong hành âm cuối, ‘Ca Ngợi Tự Do’, nhạc dàn ra một bài hợp ca thật hay. Nhạc thật lộng lẫy, đồ sộ, thật vĩ đại. . . Nhạc thật hay, rất sắc xảo, tinh vi. . . .”

    Điểm ấm lòng và có dấu hiệu đồng cảm sau mấy ngày thu thanh của chuyến đi Kyiv, Ukraine lần đầu của tôi năm 2005, là các nhạc sĩ của Kyiv Symphony Orchestra and Chorus yêu cầu bà nhạc trưởng xin tôi để nhạc lại cho họ chơi. Phải chăng cái duyên giữa Lê Văn Khoa và nhạc sĩ Ukraine đã đến lúc lộ rõ. Phải chăng nét nhạc của tôi đã nói lên được nỗi lòng âm thầm chịu đựng từ lâu của người Ukraine. Tôi tin phải có sự đồng cảm mà chỉ có người trong cuộc mới thấu hiểu. Nhờ đó mà từ năm 2005 đến 2017 tôi thực hiện được 5 CDs nhạc với Kyiv Symphony Orchestra, một CD nhạc Piano, một bài Quốc Thiều Việt Nam Cộng Hòa với ban Quân Lễ Nhạc Phủ Tổng Thống Ukraine và nhiều bản nhạc rời.

    Một buổi chiều, sau khi thu thanh xong mấy bài nhạc, nhờ việc làm suôn sẻ nên buổi thu thanh được kết thúc sớm. Chúng tôi có khoảng trống vài tiếng đồng hồ, bà nhạc trưởng và 2 cô nhạc sĩ trẻ rủ tôi đi dạo phố với họ sau một ngày làm việc căng thẳng quá mức. Hai cô gái này tên Irina Starodub, giáo sư piano Nhạc viện Quốc gia, và Svyatoslava Semchuk, là giáo sư Violin của Nhạc Viện Quốc gia tại Kyiv.

    Nhạc Sĩ Lê Văn Khoa

    Chúng tôi đi dạo trong công viên của khu đền kỷ niệm 10 triệu người bị Stalin bỏ đói cho chết hết trong hai năm 1932 và 1933. Tra internet tôi thấy dân số của toàn Ukraine lúc đó là 39 triệu 600 trăm ngàn người. Như vậy Stalin đã giết một phần tư dân số của toàn nước Ukraine.

    Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện về âm nhạc. Có một điểm kỳ lạ, năm 1933 là năm tôi chào đời.

    Đi dạo độ một tiếng đồng hồ, chúng tôi ra đón taxi trở về phòng thu thanh để làm việc tiếp.

     Nơi đây tôi được học một bài học về đẳng cấp trong giới nhạc cổ điển.

    Khi taxi tấp vô lề đường, cô Irina bước tới, mở cửa xe để mời tôi lên xe. Như đã nói ở phần trước, cô là một thiên tài âm nhạc. Năm 16 tuổi, cô đã đi trình diễn khắp nước Pháp, hiện là Giáo sư Piano cho Nhạc Viện Quốc Gia Tchaikowsky. Nhưng Irina bị cô Svyatoslava, người từng chiếm giải Quán Quân toàn Liên bang Sô Viết, từng chiếm giải thưởng quốc tế ở Đức, môn violin, Giáo Sư Violin của nhiều nhạc viện ở Ukraine, Đại Hàn và Nhật Bản. Cô gạt Irina qua một bên, để chính cô mời tôi lên xe. Tôi chưa kịp bước lên xe thì bà nhạc trưởng đến gạt Svyatoslava qua, bà mở cửa xe và mời tôi lên. Tôi nói cách gì cũng không thể để bà lên xe trước tôi. Tôi đành lên xe. Sau khi tôi ngồi an toàn rồi, bà đóng cửa xe cho tôi, bà và hai nữ nhạc sĩ lên ngồi ở phía sau.

    Khi xe chạy, tôi quay ra sau hỏi ba phụ nữ:

    “Tôi thấy có việc lạ, xin giải thích giùm tôi. Tại sao ở Hoa Kỳ thì đàn ông mở cửa xe mời phụ nữ lên xe trước rồi họ mới lên xe sau, ở đây tôi không thể mời ba vị lên xe được?”

    Bà nhạc trưởng trả lời một câu ngắn gọn, làm tôi suy nghĩ rất nhiều:

    “Because you are the composer.”

    Câu trả lời rất ngắn đó xác định vị thế từng người trong giới nhạc cổ điển Tây phương, nhưng quan trọng hơn, nó minh xác tôi là một người trong nhóm của họ. Cái duyên tiền định giữa tôi và nhạc sĩ Ukraine đã lộ rõ ra ở đây.

    Một cái duyên nữa là năm 2012, khi Vietnam Film Club nhờ tôi thực hiện một bài quốc thiều giá trị cho phim tài liệu về Quốc Kỳ và Quốc Ca của Việt Nam Cộng Hòa, tôi nghĩ ngay phải tìm một ban nhạc tầm vốc quốc gia mới xứng hợp. Nhờ duyên tình đã kết hợp với nhạc sĩ Ukraine từ năm 2005, và sau khi vượt mọi khó khăn vào giờ phút cuối, chúng tôi được Ban Quân Lễ Nhạc của Phủ Tổng Thống Ukraine trình diễn cho chúng tôi thu thanh và thu hình bài Quốc Thiều Việt Nam Cộng Hòa. Duyên tình của chúng tôi càng kết chặt hơn.

    Trong một buổi họp mặt với nhiều Giáo Sư từ các trường nhạc lớn ở Ukraine, Tiến Sĩ Taras Myronyuk của Kyiv Symphony Orchestra nói trước mặt mọi người: “Ông Khoa ơi, tôi thấy có hai con người bên trong ông, một là Việt Nam, người kia là Ukrainian. Nhưng tâm hồn ông thuộc về Việt Nam.”

    Vâng, tâm hồn tôi mãi mãi thuộc về Việt Nam Cộng Hòa.

    Trong đêm cuối cùng ở Kyiv, năm 2017, có sự truyền cảm nào đó làm mọi người bịn rịn, không muốn chia tay. Tôi nói: “Đêm nay là đêm cuối cùng tôi ở Kyiv. Tôi chào từ biệt mọi người, vì sẽ không còn cơ hội để tôi qua Ukraine nữa.”

    Bà nhạc trưởng Alla Kulbaba êm ái góp ý: “Xin đừng nói cuối cùng. Chúng ta chờ xem, coi có việc gì xảy ra. . .”

    . . . Mấy năm sau, lúc 3:40 sáng (giờ Kyiv) ngày 24 tháng Hai 2022, Nga xua quân xâm chiếm Ukraine và tàn phá quốc gia này. Nếu duyên hội ngộ giữa Lê Văn Khoa và nhạc sĩ Ukraine không còn tiếp được lâu dài, thì ít ra Việt Nam Cộng Hòa và Ukraine có điểm giống nhau: cả hai quốc gia cùng bị cộng sản sát hại. Nhưng điều quan trọng là hai quốc gia đã được thắt chặt bằng sợi dây vô hình: ban Quân Lễ Nhạc Quốc Gia thuộc Phủ Tổng Thống Ukraine đã trình diễn Quốc Thiều Việt Nam Cộng Hòa. Hình ảnh và Âm thanh của việc này sẽ còn lưu dấu đến ngàn sau.                                                          

    Sergeant Taras Myronyuk *1

    *1- Tiến Sĩ Taras Mironyuk, Giáo Sư nhạc của National University of Culture and Arts, Phó Nhạc Trưởng Kyiv Symphony Orchestra and Chorus, người môi giới và tiếp sức Lê Văn Khoa để thực hiện 5 CD nhạc với Kyiv Symphony Orchestra từ năm 2005. Hình chụp mùa Thu năm 2022.

    *2 – Khi Nga tấn công Ukraine lúc 3:40 sáng (giờ Kyiv) ngày 24 tháng Hai năm 2022, tiến sĩ Taras đưa vợ con về quê ngoại ở Tây Ukraine, sát biên giới Ba-Lan, ông trở lại Kyiv, nhập ngũ để bảo vệ quê hương với cấp bực khiêm nhường: Đội Trưởng. Hình chụp mùa Đông năm 2022. Taras là người cao hơn hết, đứng giữa.

    Lê Văn Khoa

  • Khánh Lan,  KIẾN THỨC TỔNG QUÁT,  Tin tức

    ĐIỂN TÍCH TAM NHÂN VƯỜN ĐÀO

    TAM NHÂN VƯỜN ĐÀO: phỏng theo chuyện xưa “Tam Quốc Diễn Nghĩa“.

    Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi

    Thời Tam Quốc có rất nhiều nhân vật hào kiệt. Tiểu thuyết nổi danh “Tam Quốc diễn nghĩa” của tác giả La Quán Trung từng có đoạn: Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi ba người tâm đầu ý hợp, quen biết không lâu đã kết bái huynh đệ tại vườn đào Trương gia. Cũng kể từ đó, ba người huynh đệ khác họ ấy đồng tâm hiệp lực, lập nên Thục quốc – một trong ba thế lực tạo thành “thế chân vạc” thời Tam Quốc. Đây chính là điển tích “kết nghĩa đào viên” nổi tiếng Trung Hoa và được lưu truyền rộng rãi cho tới ngày hôm nay.

    Về sau này, không ít hào kiệt hậu thế vẫn thường ngưỡng mộ noi theo nghĩa khí “kết nghĩa vườn đào” của ba vị anh hùng Tam Quốc.

    Trong bài viết này, xin chỉ nói đến ba nhân vật: Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi. Bắt đầu từ “Ba anh em kết nghĩa vườn đào” đã lập thệ ước, tức là huynh đệ đồng lòng, lấy thiên hạ làm trách nhiệm của mình, từ chỗ không có mảnh đất đặt chân tới kiến lập nên đế quốc Thục.

    Ba người này có thân phận khác nhau và trách nhiệm cũng khác nhau, nhưng họ có cùng chung chí hướng, và sở trường mỗi người bù đắp cho chỗ thiếu sót của người kia, tạo thành một mối quan hệ quân thần hợp tác, tương trợ, đoàn kết chặt chẽ với nhau. “Kết nghĩa đào viên” không được chính sử lưu lại.

    Theo nguồn khảo cứu từ nhiều nguồn tư liệu lịch sử chính thống, trong đó chủ yếu là “Tam Quốc chí” và “Tư trì thông giám“, các nhà sử học đều thấy việc “kết nghĩa đào viên” của bộ ba Lưu – Quan – Trương không được ghi chép lại. “Hoa Dương quốc chí” mục “Lưu tiên chủ truyện” có viết: “Chúa (Lưu Bị) cùng hai (Quan Vũ, Trương Phi) ngủ chung giường, ăn cùng mâm, tình như anh em.“. Phần “Quan Vũ truyện” của “Tam Quốc chí” cũng từng ghi lại câu nói của Vân Trường: “Tôi chịu ân trọng của Lưu tướng quân, thề sẽ cùng sống cùng chết.”. Hai dẫn chứng trên đã cho thấy tình nghĩa khăng khít, gắn bó của ba nhân vật Lưu, Quan, Trương. Tuy nhiên, mối liên hệ ấy cũng chỉ dừng ở mức “thân như anh em”, khi họ là “huynh đệ kết nghĩa“. Đặc biệt, cách Quan Vũ gọi Lưu Bị là “Lưu tướng quân”, một tài năng lanh lẹ, tháo vát trong bộ ba này.

    Nhân nghĩa của Lưu Bị

    Lưu Bị là một người rất nhân nghĩa. Mặc dù Lưu Bị là hậu duệ của Hán Cảnh Đế, nhưng sau hơn 300 năm, ông đã trở thành thường dân. Ông có thể quật khởi chủ yếu bởi vì ông bản tính vốn nhiệt tình và chân thành đối đãi với mọi người. Cho dù người khác thân phận như thế nào, ông đều dành cho họ sự trọng đãi và tôn trọng. Đây là bản chất của Lưu Bị, không phải cố ý thể hiện ra. Sức mạnh của cách đối xử chân thành xuất phát ra từ nội tâm này đã cảm phục được tên thích khách được lệnh ám sát Lưu Bị, hắn đã thản nhiên nộp mình cho Lưu Bị, bày tỏ lòng kính phục đối với Lưu Bị. Nói cách khác, những người sát cánh với Lưu Bị đều bởi vì tính cách hợp nhau, bị tấm lòng chân thật đối đãi như bạn cảm động, họ mới một lòng, một dạ đi theo Lưu Bị. Võ quan Lưu Bị đối xử với bách tính như đối với người nhà của mình. Sau trận chiến Tân Dã, ngay ngày hôm đó, đại quân Tào Tháo tấn công Phiền Thành, nơi Lưu Bị ở, sinh tử của Lưu Bị ngàn cân treo sợi tóc. Gia Cát Lượng kiến nghị ông vứt bỏ Phiền Thành và tạm lánh ở Tương Dương. Lúc đó Lưu Bị nói: “Dân chúng theo ta đã lâu, lẽ nào nhẫn tâm vứt bỏ?

    Dân chúng cũng đồng thanh hô to: “Chúng tôi dù chết cũng nguyện theo Lưu Sứ Quân!”. Họ khóc lóc, vội vàng khởi hành, dìu già dắt trẻ, bầu đàn thê tử lũ lượt qua sông, hai bên bờ sông tiếng khóc không dứt. Lưu Bị trên thuyền thấy vậy, ông khóc to và nói: “Chỉ vì một mình ta mà làm cho bách tính phải gánh chịu đại họa này, ta sống sao được!”, ông định nhảy xuống sông chết, nhưng đã được tùy tùng đi theo ra sức ngăn cản. Khi thuyền đến bờ phía nam, quay đầu lại nhìn người dân, thấy còn có những người vẫn chưa qua được sông, ông hướng về phía nam và khóc, Lưu Bị vừa lên ngựa đã nóng lòng ra lệnh Quan Vũ đôn đốc thuyền chở tất cả mọi người qua sông.

    Như có câu: “Vợ chồng vốn là chim cùng sống trong rừng, tai vạ đến thì ai nấy tự bay đi”. Tuy là câu nói phiến diện nhưng quả thật vợ chồng cũng có thể lìa xa vì nguy hiểm, vào lúc sinh tử tồn vong, Lưu Bị vẫn nghĩ đến dân chúng, và trong binh gia việc hành quân kéo theo gia đình là điều đại kỵ Lưu Bị đều không quan tâm tới những điều này, qua tấm lòng của ông đối với bách tính có thể nhìn ra tấm lòng nhân nghĩa lớn lao của ông. Nghĩa của Lưu Bị còn nằm ở niềm tin vững chắc của ông vào những người anh em kết nghĩa. Sau khi Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi bị quân đội của Tào Tháo đánh tan, trong chiến tranh loạn lạc, Lưu Bị một mình chạy đến Thanh Châu, nơi ông được Viên Thiệu bảo vệ. Quan Vũ vì bảo vệ phu nhân Lưu Bị mà bị rơi vào doanh trại của Tào Tháo. Sau này, khi Tào Tháo giao chiến với Viên Thiệu, Lưu Bị trong quân đội của Viên Thiệu lần đầu tiên nhìn thấy Quan Vũ ở doanh trại của Tào Tháo, ý nghĩ đầu tiên trong lòng ông là: “Tạ ơn trời, hóa ra sư đệ của ta đúng là đang ở chỗ Tào Tháo!”. Ông không một chút nghi ngờ Quan Vũ phản bội. Đây không phải điều người thường có thể làm được. Người bình thường liệu có thể không nghi ngờ sao?

    Tam cố mao lư” (chỉ Lưu Bị đích thân ba lần đến lều cỏ của Gia Cát Lượng để mời bằng được Gia Cát Lượng ra giúp, lần thứ ba mới gặp) cũng là hiện thân cho chữ nghĩa của Lưu Bị. Ông hai lần đến thăm ngôi nhà tranh nhưng không gặp được Gia Cát Lượng, trong lòng phải chịu đựng sự tấn công của nhiều loại tâm lý, hoàn cảnh, nhưng ông không lời oán trách nào. Ông một mực chịu khổ đợi tới mùa xuân năm sau, chọn ngày lành, trai giới 3 ngày, xông hương, thay quần áo, tới lều tranh mời Gia Cát Lượng. Tấm lòng chân thành, kính trọng bậc hiền tài của ông có thể sánh với Chu Văn Vương khi mời Khương Tử Nha.

    Trung nghĩa của Quan Vũ

    Nghĩa của Quan Vũ nằm ở lòng trung thành của ông đối với bậc “nhân nghĩa” chân chính Lưu Bị, và tận tâm tận lực với người anh em kết nghĩa. Lòng trung thành của ông là nhân nghĩa, điều này kỳ thực chính là kiên định giữ vững đạo đức. Hậu nhân thường nói “Quan Vũ nghĩa bạc vân thiên” (nghĩa của Quan Vũ át cả mây trời xanh). Quan Vũ cố thủ Hạ Phi không thành, lâm vào bước đường cùng nhưng lại coi cái chết như không, quyết một trận tử chiến với quân Tào Tháo. Trước đó Trương Liêu của quân Tào đã tới thuyết phục Quan Vũ, nêu ra việc Quan Vũ chịu chết chính là phạm “ba tội”:

    1. Tội thứ nhất là phản bội lời thề trước đây. Khi kết nghĩa, Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, ba người đã thề sống chết có nhau, nếu hôm nay Quan Vũ chết trận, mai sau Lưu Bị trở về, biết tin huynh đệ ra đi, thì phải làm sao?
    2. Tội thứ hai là cô phụ sự giao phó trọng trách. Nếu Quan Vũ mất mạng, ai sẽ bảo vệ hai người vợ của Lưu Bị?
    3. Tội thứ ba là bỏ mặc đại nghĩa quốc gia. Quan Vũ văn võ song toàn, lập chí phò tá Lưu Bị trợ giúp nhà Hán, nay chết vô ích thế, lẽ nào chẳng phải chỉ là hữu dũng vô mưu, đặt an nguy của thiên hạ ở chỗ nào?

    Ông ta cũng đề xuất “ba điều thuận” nếu quy hàng Tào Tháo: một là bảo vệ được phu nhân của Lưu Bị, hai là giữ lời thề kết nghĩa vườn đào, ba là giữ được tính mạng bản thân. Quan Vũ trầm ngâm nghĩ một lúc rồi nói với Trương Liêu: “Huynh có ba điều thuận tiện, ta có ba ước hẹn. Nếu Tể tướng Tào có thể làm theo thì ta cởi áo giáp, nếu không đồng ý, ta thà mang ba tội mà chết”.

    1. Thứ nhất, ta đã cùng Hoàng thúc lập thề cùng nhau giúp nhà Hán nên ta chỉ đầu hàng Hoàng đế nhà Hán, chứ không phải Tể tướng Tào.
    2. Thứ hai, Tể tướng Tào phải dùng lương bổng của Hoàng thúc phụng dưỡng hai chị dâu ta, người ngoài không ai được đến cửa. T
    3. hứ ba, hễ ta nghe thấy Hoàng thúc ở đâu, không quản trăm dặm nghìn dặm, lập tức ta cáo từ rồi đi theo. Ba điều ấy nếu thiếu một điều ta nhất thiết không hàng.

    Ba ước hẹn” trung thành của Quan Vũ là thề ước và ước nguyện ban đầu, thủy chung không đổi với Lưu Bị, Trương Phi và nhà Hán. Nếu như không có ba giao ước như vậy mà đầu hàng, đó chính là một sự phản bội. Tào Tháo yêu mến và trân trọng nhân tài, rất yêu thích Quan Vũ, thấy rằng sự trung nghĩa của Quan Vũ rất đáng khen và đã đồng ý với yêu cầu của Quan Vũ. Hơn nữa Tào Tháo còn rất khoản đãi Quan Vũ “ba ngày mời yến tiệc nhỏ, năm ngày mời yến tiệc lớn”, “lên ngựa ban vàng, xuống ngựa tặng bạc”, phong quan thăng chức, còn cử mỹ nhân tới hầu hạ. Quan Vũ mang tiền bạc và các vật được cho tới độc viện của Lưu Bị phu nhân cất giữ, đồng thời sai các mỹ nữ đến hầu hạ phu nhân Lưu Bị. Quan Vũ biết Tào Tháo đối xử vô cùng ưu ái và hậu đãi mình, nhưng từ sớm ông và Lưu Bị đã “thề sống chết có nhau, không thể bội phản”. Vì vậy, một khi biết được tung tích của Lưu Bị, Quan Vũ nhất định sẽ rời đi, nhưng ông sẽ chỉ rời đi sau khi báo đáp ân tình của Tào Tháo.

    Sau đó, Quan Vũ giết tướng Nhan Lương của Viên Thiệu, Tào Tháo biết Quan Vũ sẽ bỏ đi nên lại ban thưởng. Không lâu sau, Quan Vũ gửi thư tới tướng phủ Tào Tháo, treo lại ấn quan tại nơi ở, và chỉ mang theo hơn 20 tùy tùng trước nay đã kinh qua ngàn dặm đường tháp tùng, bảo vệ hai phu nhân của Lưu Bị. Sau khi Quan Vũ rời đi, người của Tào Tháo muốn đuổi theo Quan Vũ, nhưng Tào Tháo không đồng ý, cho rằng “người này đều là vì chủ của mình, chớ đuổi theo”. Nghĩa của Quan Vũ còn thể hiện ở chỗ “biết ân ắt báo đáp”, và có niềm tin vào “có thủy có chung”, ngọc có thể vỡ nhưng không thay đổi được sự trong sáng của nó, “chết không mất tiết tháo, coi cái chết như không”…

    Nghĩa cương trực của Trương Phi

    Lần đầu Trương Phi gặp Lưu Bị, nói chưa được vài câu, đã hào sảng và quả quyết với Lưu Bị rằng: “Tôi có rất nhiều tiền, có thể lấy ra chiêu mộ người dũng cảm, cùng huynh làm đại sự, được không?”. Trương Phi đánh kẻ trộm cướp để yên dân, thấy việc nghĩa không từ, không chút do dự đóng góp tiền bạc, vật chất của cá nhân, thật sảng khoái làm sao, thực là hình ảnh hoàn toàn trái ngược với kẻ tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa. Trương Phi trên cầu Đương Dương gầm lên một tiếng kinh thiên động địa: “Tiếng vang như sấm rền, một mình đẩy lui trăm vạn quân Tào!”. Sự uy mãnh và trí tuệ này đã làm chấn động lòng người. Ông tức giận, trừng phạt các quan tham, trừng trị cái ác và bảo vệ người dân. Trương Phi thể hiện nội hàm nghiêm trang của “nghĩa”. Thiện đãi lão tướng Hoàng Trung, và nhiều lần thể hiện tinh thần nghĩa hiệp, cương trực, dũng mãnh của mình.

    Trương Phi là một dũng tướng anh dũng trong “Tam quốc diễn nghĩa“. Mặc dù sau khi uống rượu, dễ tỏ ra thô lỗ với người khác, và có những nhược điểm, nhưng tính chính trực, quyết đoán, dũng cảm và có dũng có mưu là đặc điểm chủ yếu của Trương Phi.

    “Nghĩa bạc vân thiên” không chỉ đúng với Quan Vũ mà cũng đúng với Lưu Bị và Trương Phi.

    Điều đáng tiếc là sau khi Lưu Bị kiến lập Thục quốc, Quan Vũ dần dần tỏ ra tự phụ, kiêu ngạo, thiếu khoan dung, cuối cùng bị trúng kế, thất bại bỏ chạy khỏi Mãnh Thành và bị Đông Ngô giết chết. Còn Lưu Bị và Trương Phi lại lâm vào nóng lòng muốn báo thù cho huynh đệ, xử lý sự việc theo cảm tình, dốc hết sức của cả nước Thục tấn công Đông Ngô, kết quả là không chỉ tống táng binh lực nước Thục mà cả Trương Phi cũng chết oan uổng.

    Nếu họ có thể duy trì đại nghĩa “coi thiên hạ làm trách nhiệm của mình” như lúc ban đầu, có lẽ mọi chuyện đã không như thế này. Không ai là hoàn hảo, dù hành vi của ba vị nghĩa sĩ là Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi cũng có sai sót nhưng họ đã là những người rất tốt, trong suốt cuộc đời của mình họ đã thể hiện ra được nội hàm của chữ “nghĩa” và để lại một câu chuyện đẹp về “ba anh em kết nghĩa vườn đào”, được hậu thế kính ngưỡng.

    Khánh Lan

    Nguồn: (Sưu tầm theo web TNĐ – Tân Đường Nhân).

    Bộ ba Ngọc Cường, Nguyễn Văn Thành, Việt Hải là tam nhân kết nghĩa văn học nhại theo tích xưa.

  • Tin tức

    Phạm Duy ra đi về cõi vĩnh hằng đã hơn 10 năm

    (27/1/2013 – 27/1/2023)

    Tạp chí “Saigon Nhỏ” (Little Saigon, quận Cam, California) đã dành một ấn bản đặc biệt tưởng niệm 10 năm ngày mất của nhạc sĩ Phạm Duy có tựa đề “Bụi phù sa chờ ghé những bờ vai” với bài viết của nhiều tác giả: Khang Thụy, Duyên Anh, Phạm Xuân Đài, Phạm Văn Kỳ Thanh, Ngu Yên, Tuấn Khanh, Nguyễn Hoàng Linh…Trong dịp này, tôi được biết một số bạn hâm mộ nhạc Pham Duy ở Sài Gòn cũng tổ chức kỷ niệm 10 năm ngày mất của ông, qua đó, đặc biệt tôi được nghe lại giọng ca truyền cảm của ca sĩ Lệ Hồng qua bản “Hẹn Hò”, là một trong những bản nhạc của Phạm Duy mà tôi rất thích.          

    Tôi đã từng nhiều lần nghe Lệ Hồng hát ca khúc này trong một “video clip” với tiếng đàn của “guitarist Thiên An” mấy năm trước đây. “Hẹn Hò” cũng đã được nhiều ca sĩ nổi tiếng trong và ngoài nước trình bày như Thái Thanh, Ý Lan, Ngọc Hạ, Quang Dũng, Tuấn Ngọc, Họa Mi, Hương Lan, Thanh Thúy, Đức Tuấn, Thiên Tôn, Duy Quang, Khánh Ly, Lệ Thu, Thái Hiền, Thanh Hà…Trong số này, tôi thích nhất là giọng ca mượt mà của hai ca sĩ Ngọc Hạ và Họa Mi.

    Dẫu vậy, cái lạ là, so với nhiều ca khúc khác của Phạm Duy, “Hẹn Hò” lại không nằm trong số những ca khúc phổ biến nhất của ông đối với công chúng cũng như đối với những nhà văn hay nhà nghiên cứu về nhạc Phạm Duy. Đọc qua hàng chục bài viết về Phạm Duy, rất ít tác giả đề cập đến ca khúc này. Thực tình, từ hồi còn nhỏ, võ vẽ tập đàn tập hát, tôi cũng không mấy khi “đụng” đến nó, có lẽ là vì mấy lý do sau: – lời ca kể một chuyện tình yêu tuyệt vọng, nhưng mơ mơ hồ hồ với khá nhiều hình ảnh ẩn dụ, không mấy gần gũi với mọi người, chỉ trừ hai chữ “mùa Ngâu”, ám chỉ một chuyện cổ tích mà bất cứ trẻ em nào cũng biết.

    – nhạc điệu lê thê, trầm đều, ít kịch tính và lời ca cũng thế, lê thê, mỗi câu nhạc dài đến…12 chữ. Đây là một bản nhạc không… khó hát, nhưng hát…khó hay. Tôi thích đọc lời ca, nhưng không mấy khi hát, dù chỉ hát cho mỗi một mình nghe.

    Nhắc lại việc sáng tác “Hẹn Hò”, Phạm Duy cũng chỉ nói qua loa trong hồi ký của ông. Ông cho biết, bản nhạc này chịu ảnh hưởng của dân ca, “được xây dựng trên giai điệu ngũ cung, kể lể một câu chuyện tình thảm thiết, giống như chuyện Ngưu Lang Chức Nữ.” (Hồi ký Phạm Duy, chương 3).              

    Giai điệu ngũ cung, hèn gì! Tôi chẳng rành gì về nhạc lý, nhưng khi nghe ông nói “ngũ cung”, tôi xem lại, mới hay toàn bản nhạc chỉ xoay lui xoay tới trong có năm nốt nhạc: Đô, Rê, Fa, Sol, La. Đã thế, chỉ trừ đoạn điệp khúc có hơi khác đôi chút, còn tất cả những câu 12 chữ, thì 5 chữ ở giữa câu đều cùng một nốt, chẳng hạn:

    (Một người ngồi) bên kia sông im nghe (5 nốt sol)…

    (Trời thì mưa) rơi mưa rơi không ngưng (5 nốt rê)…          

    Rõ ràng tác giả có dụng ý làm cho bài hát trở nên lê thê, phù hợp với câu “chuyện tình thảm thiết” mà ông “kể lể”. Mà thảm thiết thật! Trong truyện cổ, Ngưu Lang và Chức Nữ chỉ bị chia cách, nhưng rồi được gặp lại nhau hàng năm, do đó, những giọt nước mắt “mùa Ngâu”, dù sầu khổ, nhưng chỉ là nước mắt tạm biệt. “Hẹn Hò” của Phạm Duy, ngược lại, là vĩnh biệt. Chúng ta hãy theo dõi lại diễn tiến câu chuyện tình bi thảm này.

    Hai người yêu nhau hẹn hò ở một địa điểm nào đó – bến đò hay một nơi vắng vẻ chẳng hạn – của giòng sông. Vào mùa nước cạn, có lẽ họ có thể qua lại dễ dàng để gặp nhau. Nhưng rủi thay, khi đến chỗ hẹn thì gặp tiết tháng Bảy mưa Ngâu, trời mưa liên tục, dòng sông nước lớn, không cách gì “sang sông” được. Cả hai đành ngồi, mỗi người ở một ven sông, người thì “im nghe”, người thì “trông hoa trôi”, chờ cho đến khi “chóng tạnh mùa Ngâu”:

              Một người ngồi bên kia sông im nghe nước chảy về đâu

              Một người ngồi đây trông hoa trôi theo nước chảy phương nào

              Trời thì mưa rơi mưa rơi không ngưng suối tuôn niềm đau

              Người thì hẹn nhau sang sông mong cho chóng tạnh mùa Ngâu         

    Theo lời kể thì có vẻ như cả hai không chọn đúng thời điểm hẹn hò. Thực ra, đây là một cuộc tình vốn trắc trở ngay từ đầu, chắc chắn là do hoàn cảnh gia đình hai bên “cách một biển sâu”, kiểu “Em ngồi trong song cửa/Anh đứng dựa tường hoa/Nhìn nhau mà lệ ứa/ Mỗi ngày một cách xa” (thơ Lưu Trọng Lư), nên cho dù không có mùa Ngâu chăng nữa, họ cũng không thế nào chung sống với nhau được. Họ hẹn gặp nhau chẳng qua để làm trọn  một lời “hứa vui về sau” của cái “thuở ban đầu” lưu luyến ấy, vì biết là họ “cách biệt dài lâu”:

              Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau cách một biển sâu

              Hẹn hò tàn thu sang xuân bên nhau biết thuở ban đầu

              Dù tình không nguôi đôi ta xin cho hứa vui về sau

              Trời còn làm cho mưa rơi mưa rơi cách biệt dài lâu.

    Hai người ngồi hai bên bờ sông nhìn giòng nước “không màu”, cứ vô tình trôi đi ngày này qua tháng khác, chẳng thể nào hiểu được cõi lòng tan nát của hai kẻ yêu nhau ngồi đợi chờ trong tuyệt vọng:

              Nước vẫn trôi mau/ mắt vẫn hoen sầu

              Đành để hồn theo nước trôi không màu

    Cuối cùng, dù không trao đổi được với nhau bằng lời, nhưng cả hai đều hiểu từ trong trái tim của nhau rằng chỉ còn một cách để họ có thể “gần nhau” là “sông nước”:

              Số kiếp hay sao/ không cho bắc cầu

              Thì xin sông nước sẽ cho gần nhau.         

    Nghĩa là sao? Nghĩa là, họ quyết định chọn một giải pháp đau lòng: cùng nhau quyên sinh. Thế là bi kịch bắt đầu. Ở bên này sông:

              Một người bèn ra ven sông buông theo nước cuồn cuộn mau

              Một khoảnh khắc trước đó, ở bên kia sông:

              Một người chìm sâu trong khi mưa Ngâu bỗng ngừng ngang đầu.          

    Cả hai, kẻ trước người sau, cùng nhảy xuống sông tự tử, một kẻ thì đã “chìm sâu”, một kẻ thì “buông theo nước cuồn cuộn mau”. Oái oăm thay, chính vào lúc đó, “mưa Ngâu” đã ngừng. Nhưng muộn mất rồi, hai thân xác đã theo dòng nước trôi về một nơi vô định:

              Cuộc tình thương đau êm êm trôi theo nước xuôi về đâu.          

    Cuộc “hẹn hò” cụ thể ở trên bến sông trở thành một cuộc hẹn hò huyền ảo ở cõi vĩnh hằng, cõi “thiên thu”:

              Hẹn hò gặp nhau thiên thu…

    Đó là nơi không còn ai có thể chia cắt được mối tình da diết của họ. Phạm Duy kết thúc câu chuyện tình bi thảm bằng niềm hy vọng rằng người đời sau sẽ lấy đó làm gương: đừng bao giờ tìm cách cản trở mối tình của đôi lứa yêu nhau: 

              …cho phong phú đời người sau

    Cuộc tình “Hẹn Hò”, như thế, trông có vẻ còn “bi kịch” hơn cả cuộc tình Romeo-Juliet của Shakespeare: trong lúc Romeo và Juliet chọn cái chết vì do hiểu lầm, thì đôi trai gái trong “Hẹn Hò” chọn cái chết vì do quá hiểu lòng nhau. Cũng là một cách nói cho vui thôi. Bi kịch là bi kịch!

    Thời tôi còn nhỏ, khoảng thập niên 1960, mỗi khi cầm đến bản nhạc này là tôi nghĩ đến những vụ tự tử vì tình thỉnh thoảng lại xảy ra ở Huế. Phần nhiều trong số đó là các cô gái lứa tuổi mười tám, hai mươi nhảy tự tử ở sông Hương, trên cầu Bạch Hổ, gần cồn Dã Viên – nơi nước sông thì sâu mà đoạn cầu này lại rất vắng vẻ – vì gia đình hai bên không tán thành mối tình của họ, hoặc do không “môn đăng hộ đối” hoặc do những nguyên nhân riêng biệt khác, “làm cho đôi bên yêu nhau cách một biển sâu.” Cũng có vài vụ tự tử gây chấn động toàn thành phố như vụ một cặp trai gái uống thuốc tự tử chết cả hai ở lăng Thiệu Trị (hay Minh Mạng?) hay vụ một cặp khác cũng uống thuốc tự tử, chàng trai thì chết nhưng cô gái được cứu sống, ở vùng Gia Hội. Cuộc tình của hai cặp này rõ ràng là hao hao cuộc tình trong “Hẹn hò”.

    Thực ra, theo tôi, cảm hứng để Phạm Duy sáng tác ca khúc này có lẽ không xuất phát từ một câu chuyện có thực như thế, mà là từ sự đào sâu ý niệm về tình yêu của ông: một tình yêu tuyệt đối. Một mặt, lời ca tuy chứa đựng nhiều chi tiết hiện thực, nhưng mơ mơ hồ hồ, có tính cách tượng trưng, bóng bẩy hơn là “tả thực” như ta có thể tìm thấy trong nhiều ca khúc hiện thực khác của ông. Mặt khác, cũng trong hồi ký, khi đề cập đến “Hẹn Hò”, ông có nói thêm, “Đây là lúc tôi hay nói tới chuyện thiên thu. Phải sống bon chen với thực tại, thỉnh thoảng tôi muốn sống với viễn mơ.”

    Trên đây, tôi đã phân tích “Hẹn Hò” dựa theo nội dung văn bản: một cuộc tình bi thảm. Tuy nhiên, có một chi tiết khiến tôi nghĩ đến một cách giải thích khác, đó là, trong ấn bản đầu tiên (1954), vào cuối bản nhạc, tác giả có ghi: Saigon 1954 (thời chia đôi đất nước). Ông viết trong hồi ký: “Vào thời điểm này không phải chỉ có tôi viết về đất nước mến yêu hay soạn những bài hát nhớ quê hương khi đang sống trên quê hương. Cuộc di cư năm 54 của một triệu người đã khiến Vũ Thành soạn bài Giấc Mơ Hồi Hương, Hoàng Dương viết bài Hướng Về Hà Nội.” Ngoài ra, một số ca khúc khác vào giai đoạn này cũng đề cập đến chuyện chia đôi đất nước như “Tình cố đô”, “Chuyến đò vĩ tuyến” (Lam Phương), “Về đây anh” (Nguyễn Hiền & Nhật Bằng)…Cho nên, dù ông nói bản “Hẹn Hò” là để “xưng tụng ái tình”, nhưng rõ ràng Phạm Duy sáng tác ca khúc này trong nỗi ám ảnh – có thể là vô thức – của biến cố chia cắt đất nước mà hậu quả nặng nề của nó đang tác động trên mọi mặt của đời sống cá nhân cũng như xã hội lúc bấy giờ. Con sông trong ca khúc có phần chắc là hình ảnh của sông Bến Hải chia đôi đất nước; hai người ngồi hai bên sông có phần chắc là hình ảnh của người Việt ở hai bên bờ sông. Đọc kỹ lại từng câu, từng ý, và cả từng nhóm chữ, ta sẽ thấy hiện ra rành rành nỗi đau chia cắt: “đôi bên yêu nhau cách một biển sâu”, “cách biệt dài lâu”, “biết thuở ban đầu”, “bắc cầu”, “sông nước gần nhau”, vân vân.

    Tuy nhiên, đất nước cũng như con người có lúc thăng lúc trầm, có lúc nhiễu nhương nhưng cũng có lúc thái bình an lạc. Trong cái buồn thảm, có chứa đựng niềm lạc quan về tương lai:

    Hẹn hò gặp nhau thiên thu cho phong phú đời người sau.

    Dù hiểu theo cách nào, tôi cho đó là ý nghĩa tích cực mà Phạm Duy muốn gửi cho chúng ta qua ca khúc chứa đầy chi tiết tiêu cực này.

    TDN, (2/2023).

    Tiểu sử Nhà văn Trần Doãn Nho

    – Tên thật Trần Hữu Thục.

    – Sinh năm 1945 ở Huế.

    – Bút hiệu Trần Doãn Nho và Thế Quân.

    – Học ở Huế và Sài Gòn. Tốt nghiệp đại học, ngành Triết.

    – Trước 1975, viết văn viết báo, đi lính, dạy học. Cộng tác với các tạp chí văn học Văn, Vấn Đề, Khởi Hành, Bách Khoa, Tân Văn, Đối Diện.

    – Sau tháng 4/1975, ở tù cho đến năm 1981.

    – Năm 1993: định cư tại Hoa Kỳ.

    – Hiện cùng gia đình sinh sống tại Worcester, bang Massachusetts, làm việc cho Sở Giáo Dục Thành Phố.

    – Cộng tác với các tạp chí văn học và website hải ngoại: Văn Học, Văn, Hợp Lưu, Việt, Thế Kỷ 21, Phố Văn, Gió Văn, Talawas, Gió O.

    (Nguồn: vanngheboston.wordpress.com)

    ————————————————————————————–

    Hợp Âm bài hát Hẹn Hò  Sáng tác Phạm Duy, năm: 1954

    https://hopamviet.vn/chord/song/hen-ho/W8IUIOIF.html
  • Tin tức

    Hiện tượng Cung Tiến trong tân nhạc Việt

    NS. Cung Tiến

    Trong lịch sử tân nhạc Việt, dường như không có một nhạc sĩ nào nổi tiếng ngay với sáng tác đầu tay, ở tuổi niên thiếu, khi chỉ mới 14, 15 tuổi, như trường hợp Cung Tiến. Có dễ chính vì thế mà, có người không ngần ngại gọi hiện tượng Cung Tiến là thiên tài của bộ môn nghệ thuật này.

    Nói vậy, không có nghĩa chúng ta không có nhiều nhạc sĩ (cũng như thi sĩ), bước vào sân chơi VHNT rất sớm. Thậm chí có người chỉ ở độ tuổi lên 9, lên 10… Nhưng để được đám đông biết đến hay, được những người cùng giới công nhận thì, chí ít cũng phải nhiều năm sau. Ở đây, chúng ta cũng không nên loại trừ trường hợp, nếu có những nhạc sĩ (hay thi sĩ) thành danh chỉ với một bài duy nhất thì, cũng có những người viết nhạc (làm thơ) trọn đời vẫn không được dư luận biết tới!

    Đề cập tới những trường hợp kém may mắn này, sinh thời, đôi lần nhà văn Mai Thảo cho rằng, không phải tất cả những người bị định mệnh quay lưng đó, là những người không có khả năng hoặc, không có tài mà, chỉ vì họ không có “duyên” với văn học, nghệ thuật.

    “Nếu mình chẳng may vô duyên với sự nổi tiếng thì chỉ có nước… chịu chết thôi. Chẳng thể làm gì được…” Tác giả “Ta Thấy Hình Ta Những Miếu Đền” nhấn mạnh.

    Như đã nói, nhạc Cung Tiến là một hiện tượng ngoại lệ. Phần tiểu sử của ông, trên trang mạng Wikipedia-Mở có thể tóm tắt như sau:

    Nhạc sĩ Cung Tiến tên thật Cung Thúc Tiến, sinh ngày 27 tháng 11 năm 1938, tại Hà Nội, là một nhạc sĩ được dư luận liệt kê vào hàng ngũ những nhạc sĩ theo dòng nhạc Tiền chiến. Ông được xem như nhạc sĩ trẻ nhất có 2 sáng tác sớm được phổ biến rộng rãi là “Thu vàng” và “Hoài cảm”. Cả hai bài này được họ Cung viết năm 14, 15 tuổi. Mặc dù xem âm nhạc như một thú tiêu khiển nhưng Cung Tiến đã để lại những nhạc phẩm rất giá trị như “Hương xưa”, “Hoài cảm”.

    Trang mạng Wikipedia-Mở cũng cho biết, thời trung học, Cung Tiến đã học xướng âm và ký âm với hai nhạc sĩ nổi tiếng là Chung Quân và Thẩm Oánh.

    Trong khoảng thời gian 1957 tới 1963, Cung Tiến du học tại Úc, ngành kinh tế. Nhân cơ hội này, ông ghi tên tham dự các khóa về dương cầm, đối điểm, và phối cụ tại Âm nhạc viện Sydney.

    Trong những năm từ 1970 tới 1973, khi Cung Tiến nhận được một học bổng Cao học về Kinh tế, của British Council để nghiên cứu kinh tế học phát triển tại đại học Cambridge, Anh quốc; ông cũng đã ghi tên tham dự các lớp về nhạc sử, nhạc học, và nhạc lý hiện đại…

    Vẫn theo trang mạng kể trên thì, về ca khúc, Cung Tiến sáng tác rất ít và phần lớn các tác phẩm của ông đều viết sau 1954, trừ bài “Thu vàng”, “Hoài cảm” ông viết năm 1953 khi mới 14-15 tuổi. Tuy nhiên, các ca khúc này lại thường được xếp vào dòng nhạc tiền chiến bởi chúng có cùng phong cách trữ tình lãng mạn…

    “Ra hải ngoại Cung Tiến viết nhạc tấu khúc Chinh phụ ngâm năm 1987, soạn cho 21 nhạc khí, trình diễn lần đầu vào ngày 27 tháng 3 năm 1988, tại San Jose, California, với dàn nhạc thính phòng San Jose, và đã được giải thưởng Văn Học nghệ thuật quốc khánh 1988…” Trang mạng kể trên viết. (1)

    Theo dõi sinh hoạt sáng tác của Cung Tiến, kể từ sau biến cố 30 tháng 4-1975, ở hải ngoại, người ta được biết, ông dành nhiều thì giờ hơn cho việc sáng tác – – Từ phổ nhạc thơ, cho tới những công trình nghiên cứu dân ca Việt, nghiên cứu hình thái đặc thù của truyền thống Quan Họ Bắc Ninh v.v…

    Bên cạnh lãnh vực âm nhạc, Cung Tiến cũng đóng góp nhiều cho lãnh vực văn học thuộc giai đoạn 20 năm Văn học, Nghệ thuật miền Nam. Với bút hiệu Thạch Chương, ông từng cộng tác với các tạp chí Sáng Tạo, Quan Điểm, và Văn. Hai trong số những bản dịch thơ văn của Cung Tiến dưới bút hiệu Thạch Chương, được nhiều người biết tới thời trước 1975 ở Saigon là “Hồi ký viết dưới hầm” của Dostoievsky, và cuốn “Một ngày trong đời Ivan Denisovitch” của Solzhenitsyn.

    Cách đây nhiều năm, khi được một ký giả hỏi về ca khúc “Thu vàng” viết từ thời niên thiếu, nhạc sĩ Cung Tiến đã tiết lộ, đại ý, sự thực, đó chỉ là một bài tập trong thời gian ông mới bước vào khu rừng nhạc thuật mà thôi. Tiết lộ này của họ Cung, từng gây nên nhiều nguồn dư luận thuận/ nghịch. Nhưng không vì thế mà “Thu vàng” có thể ra khỏi ký ức rộn rã những bước chân tung tăng, nhảy nhót thương yêu của rất nhiều thế hệ. Đó là những bước chân tung tăng đuổi theo không chỉ những chiếc lá vàng rơi mà, còn đuổi theo cả một mùa thu thơ dại trên đường phố nữa:

    “Chiều hôm qua lang thang trên đường

    Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương

    chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng

    Có mùa thu về, tơ vàng vương vương

    “Một mình đi lang thang trên đường

    Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng

    Lòng xa xôi và sầu mênh mông.

    Có nghe lá vàng não nề rơi không

    “Mùa thu vàng tới là mùa lá vàng rơi

    Và lá vàng rơi, khi tình thu vừa khơi

    Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi

    Nghe chừng đâu đây màu tê tái

    “Chiều hôm qua lang thang trên đường

    Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường

    Chiều hôm nay trời nhiều mây vương

    Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương. (2)

    Mặc dù trong ca từ “Thu vàng” của Cung Tiến, có câu “Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường”, nhưng toàn cảnh vẫn là một trong rất ít những ca khúc viết về mùa thu không bi lụy hóa, hoặc sầu thảm hóa như nội dung của hầu hết những ca khúc viết về mùa thu, đã thành khuôn sáo từ hơn nửa thế kỷ trước. Thí dụ ca khúc “Lá đổ muôn chiều” của Đoàn Chuẩn-Từ Linh:

    “… Thu đi cho lá vàng bay,

    lá rơi cho đám cưới về

    Ngày mai, người em nhỏ bé ngồi trong thuyền hoa

    tình duyên đành dứt

    Có những đêm về sáng

    đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi

    đã vội chi men rượu nhấp đôi môi

    mà phung phí đời em không tiếc nhớ

    “Lá đổ muôn chiều ôi lá úa,

    phải chăng là nước mắt người đi

    Em ơi đừng dối lòng

    dù sao chăng nữa không nhớ đến tình đôi ta?

    “Thôi thế từ đây anh cố đành quên rằng có người

    Cầm bằng như không biết mà thôi

    Lá thu còn lại đôi ba cánh

    đành lòng cho nước cuốn hoa trôi…” (3)

    Khuôn sáo hay ước lệ này, theo tôi nó vẫn đeo đẳng, xuất hiện trong rất nhiều ca khúc viết về mùa thu của những nhạc sĩ ở thế hệ sau! Làm như, nếu mùa thu trong ca khúc (cũng như thơ) của họ, không bi lụy, không tan tác, đổ vỡ, chia ly thì nó sẽ là một… mùa nào khác, chứ không phải là mùa thu vậy!?!

    Hồn Tính Đông Phương Trong Ca Khúc Cung Tiến

    Nhiều người cùng giới với nhạc sĩ Cung Tiến cho rằng đa số ca khúc của họ Cung được viết trên căn bản bán cổ điển tây phương, nên giai điệu rất sang trọng. Theo tôi, chúng ta có không ít nhạc sĩ xây dựng sáng tác của mình trên khung, nền bán cổ điển tây phương. Nhưng rất ít người cho phần ca từ của họ nhiều hồn tính đông phương như Cung Tiến.

    Ngay ca khúc thứ hai, họ Cung viết khi còn ở độ tuổi 15 là ca khúc “Hoài cảm”, từ dòng chữ đầu tiên tới kết thúc, tính hoài cổ đã lồng lộng trong từng con chữ của ông. Mặc dù nội dung toàn thể ca từ, cho thấy tấm lòng thiết tha, trông ngóng về một tình yêu, vắng mặt. Nhưng, từ một góc độ nào khác, hay ở mặt bên kia, phía khuất lấp của tấm lòng thiết tha, trông ngóng một tình yêu, không nhất thiết phải là một người nữ (đối tượng cụ thể). Nó cũng có thể là một thứ tình yêu hướng về thiên cổ. Tựa những tiếng gõ thiết tha lên cánh cửa trăm năm, của một tâm hồn sớm cảm nhận được sự lạc lõng, bơ vơ của mình, trước hiện cảnh:

    “Chiều buồn len lén tâm-tư

    Mơ hồ nghe lá thu mưa

    Dạt dào tựa những âm xưa

    Thiết tha ngân lên lời xưa

    “Quạnh hiu về thấm không gian

    âm thầm như lấn vào hồn

    Buổi chiều chợt nhớ cố nhân

    Sương buồn lắng qua hoàng hôn

    “Lòng cuồng điên vì nhớ

    ôi đâu người, đâu ân tình cũ?

    Chờ hoài nhau trong mơ

    Nhưng có bao giờ, thấy nhau lần nữa

    “Một mùa thu xa vắng

    Như mơ hồ về trong đêm tối

    Cố nhân xa rồi, có ai về lối xưa?

    “Chờ nhau hoài cố nhân ơi!

    Sương buồn che kín nguồn đời

    Hẹn nhau một kiếp xa xôi,

    nhớ nhau muôn đời mà thôi!” (3)

    Tôi muốn gọi ca từ của “Hoài cảm” của người nhạc sĩ tài hoa sớm phát tiết này là “thi sĩ của hoài niệm quá khứ”. Cụ thể khi ông dùng những chữ như “thấm” và “lấn” trong “Quạnh hiu về thấm không gian/ âm thầm như lấn vào hồn…” Hoặc động tự “che” trong câu “Sương buồn che kín nguồn đời…”

    Về phương diện tu từ học (rhetoric) thì những con chữ kể trên của họ Cung, không chỉ được đặt đúng vị trí mà, nó còn cụ thể hóa những túc từ trừu tượng đứng ngay sau nó nữa. Cũng thế, với “Hương xưa”, tính chất “vạn cổ sầu” của tác giả còn rưng rưng nỗi niềm lạc loài, mất dấu hơn nữa. Tôi không biết tác giả sáng tác ca khúc này, bao lâu sau “Hoài cảm”? Nhưng trong cảm nhận của riêng tôi, nó vẫn những tiếng gõ thiết tha lên cánh cửa trăm năm hoặc, như những ngọn lửa khêu thức niềm bơ vơ “thất thổ”:

    Người ơi, còn nhớ mãi trưa nào thời nào vàng bướm bên ao

    Người ơi, còn nghe mãi tiếng ru êm êm buồn trong ca dao

    Còn đó tiếng khung quay tơ,

    Còn đó con diều vật vờ

    Còn đó, nói bao nhiêu lời thương yêu đến kiếp nào cho vừa

    “Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một kiếp xa xôi

    Buồn sớm đưa chân cuộc đời

    Lời Đường Thi nghe vẫn rền trong sương mưa

    Dù có bao giờ lắng men đợi chờ

    Tình Nhị Hồ vẫn yêu âm xưa

    Cung Nguyệt Cầm vẫn thương Cô-tô

    Nên hồn tôi vẫn nghe trong mơ tiếng đàn đợi chờ mơ hồ

    Vẫn thương muôn đời nàng Quỳnh Như thuở đó

    “Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một giấc ai mơ

    Dù đã quên lời hẹn hò

    Thời Hoàng Kim xa quá chìm trong phôi pha

    Chờ đến bao giờ tái sinh cho người

    “Đời lập từ những đêm hoang sơ

    Thanh bình như bóng trưa đơn sơ

    Nay đời tan biến trong hư vô,

    chết đầy từng mồ oán thù.

    máu xương tơi bời nhiều mùa thu… (4)

    Ở phân khúc 6, để làm nổi bật thời “hoàng kim” – thanh bình thuở xa xưa, tác giả nhắc tới cuộc kháng chiến tháng mùa thu 1945 của đất nước, từ đó dẫn tới những thảm kịch thương đau, nhấn chìm sự sống của cả một dân tộc, với câu “…Nay đời tan biến trong hư vô / chết đầy từng mồ oán thù / máu xương tơi bời nhiều mùa thu…”

    Nhưng, tôi vẫn thấy được tố chất thi sĩ, với nhiều câu thơ đẹp trong ca khúc. Như những câu: “Người ơi, còn nhớ mãi trưa nào thời nào vàng bướm bên ao…” Hoặc: “Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một kiếp xa xôi / Buồn sớm đưa chân cuộc đời…” Hay (lập lại): “Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một giấc ai mơ/ Dù đã quên lời hẹn hò…” Tôi cho đó là những câu thơ mà, không ít người làm thơ mơ ước viết được một lần trong đời mình. (5)

    Tóm lại, những ca khúc của Cung Tiến nằm trong khoảng thời gian 20 năm VHNT miền Nam, thủy chung, vẫn là nỗ lực tái hiện không gian nghìn năm trước, cho đời sau cơ hội sống lại, dù mơ hồ, sương khói…

    Tuy nhiên, Cung Tiến không chỉ đem được vào cõi-giới tân nhạc của ông hồn tính đông phương, như một con bài chủ, một dấu ấn của riêng ông mà, họ Cung còn là nhạc sĩ đầu tiên(?) phổ nhạc thơ tự do.

    Bằng vào tình thân giữa ông và cố thi sĩ Thanh Tâm Tuyền, Cung Tiến đã rất thành công khi soạn thành ca khúc bài thơ “Lệ đá xanh” của tác giả “Tôi không còn cô độc”: “Đôi khi anh muốn tin, đôi khi anh muốn tin ngoài đời chỉ còn trời sao đáng kể, mà bên vì sao lấp lánh đôi mắt em, và đôi mắt em lấp lánh không thôi đến ngày cuối…/ Đôi khi anh muốn tin, đôi khi anh muốn tin, ngoài đời thơm thơm, cỏ hoa ươm hương dịu hiền/ mà bên trái cây ngọt ngào đôi môi em, ngọt ngào đôi môi em, ngọt ngào đôi môi em…/ Nguồn sữa mật khởi đầu/ Đôi khi anh muốn tin ngoài đời cỏ hoa tinh khiết, mà bên cỏ hoa quyến rũ cánh tay em, vòng ân ái, vòng âu yếm/ Đôi khi anh muốn tin, đôi khi anh muốn tin…/ Ôi những người, ôi những

    người khóc lẻ loi một mình/ Đau đớn lệ, đau đớn lệ là những viên đá xanh/ Tim rũ rượi…” (6), (7)

    Đề cập tới lãnh vực thơ phổ nhạc, những người yêu cõi-giới âm nhạc Cung Tiến, hẳn sẽ không quên ca khúc “Thuở làm thơ yêu em”, thơ Trần Dạ Từ hay; “Vết chim bay” thơ Phạm Thiên Thư… Tất cả những bài thơ này, đều được ông soạn thành ca khúc trước biến cố 30 tháng 4-1975 ở Saigòn.

    Du Tử Lê

    (Garden Grove, Sept. 2014)

    _________________________________________________

    Chú thích:

    (1) Do MTQGTNGPVN (Hoàng Cơ Minh) chủ xướng.

    (2) (3) Nđd.

    (3), (4), (6) Nđd.

    (5) Tôi không đề cập tới ca khúc “Nguyệt cầm” của họ Cung, mặc dù sáng tác này vẫn nằm trong mạch chảy “… nỗ lực tái hiện không gian nghìn năm trước” vì ca từ của bài này, vốn là thơ của nhà thơ Xuân Diệu.

    (7) Tưởng cũng nên nói thêm, sau Cung Tiến, cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương cũng đã cho thấy tài hoa của ông, khi phổ nhạc 2 bài thơ tự do cũng của Thanh Tâm Tuyền. Đó là các bài “Dạ tâm khúc” và “Bài ngợi ca tình yêu”. Riêng cố nhạc sĩ Phạm Duy, đã bước thêm một bước nữa, khi phổ nhạc bài thơ xuôi “Khi tôi về”, của nhà thơ Kim Tuấn.

    Du Tử Lê

    Du Tử Lê (1942-2019) tên thật là Lê Cự Phách, sinh năm 1942 tại Hà Nam, miền Bắc Việt Nam. Sau Hiệp định Genève, 1954, ông di cư vào Nam cùng với gia đình. Đầu tiên ông định cư ở Hội An, Quảng Nam, sau đó là Đà Nẵng. Đến năm 1956, ông vào Sài Gòn và theo học trường Trần Lực, Chu Văn An, sau cùng là Đại học Văn Khoa. Ông làm thơ từ rất sớm, khi đang còn học tại trường tiểu học Hàng Vôi tại Hà Nội. Sau khi di cư vào Sài Gòn, Du Tử Lê bắt đầu sáng tác nhiều tác phẩm dưới nhiều bút hiệu khác nhau. Bút hiệu Du Tử Lê được dùng chính thức lần đầu tiên vào năm 1958 cho bài Bến tâm hồn, đăng trên tạp chí Mai.

    Du Tử Lê từng là sĩ quan thuộc Quân lực Việt Nam Cộng Hoà, cựu phóng viên chiến trường, thư ký toà soạn cuối cùng của nguyệt san Tiền phong (một tạp chí của Quân lực Việt

    (theo tin website https://www.thivien.net)

    ——————————————————————————-

    Hợp Âm bài hát Hoài Cảm, Sáng tác: Cung Tiến :

    https://hopamviet.vn/chord/song/hoai-cam/W8IUIIZC.html
  • Tin tức

    Khai Bút Đầu Xuân Quý Mão:

    Kính quý giáo sư, quý niên trưởng và anh chị em  Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian,

    Năm Nhâm Dần đã đi qua để chúng ta cùng đón mừng năm mới QUÝ MÃO trước cổng nhà. Hôm nay Mùng Một Tết Nguyên Đán, khai bút và đón lộc đầu năm, ôn lại chuyện xưa kể từ năm 2015, khi tôi từ bỏ một nơi sinh hoạt cũ, để thành lập Liên nhóm gồm 2 phạm vi văn học và  âm nhạc, sinh hoạt mang tính sáng tạo như sáng tác văn học và âm nhạc. 5 người đồng sáng lập tiên khởi bỏ tôi ra đi như “những dòng sông nhỏ… 

    Anh Lý Tòng Tôn đã mất, Lưu Anh Tuấn có vấn đề sức khoẻ, Trần Mạnh Chi cần lo việc gia dình, Ngô Thiện Đức bận phát triển công việc kinh doanh. Vì thế, có nhiều bạn bè từ các nơi cùng chung tay gây dựng, duy trì Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, để được vững chãi như ngày hôm nay, một tổ chức nhỏ (khoảng 40 hội viên sinh hoạt thường trực).

    Thời gian sẽ qua đi và nhiều hội viên cao niên cũng như trung niên đương dầu với vấn đề sức khoẻ. Tôi cầu mong sao mọi người chúng ta bình yên. Các bạn bè trong nhóm như Kiều My, Khánh Lan, Thuỵ Lan, Lâm Dung, Ngọc Quỳnh, John Tạ, Ngọc Cường, Bích Điệp, Kiều Mỹ Duyên, Dương Viết Điền, Nguyển Quang, Minh Trí, Phan Đình Minh, Phạm Thái, Hồng Anh,… thường lo về vấn đề sức khoẻ của tôi như hôm tôi bị chứng “điếc tai” và “điếc tay”, nên không bắt phone. 

    Anh Phan Đình Minh, gọi 2 số phone nhà và cell để bàn về việc soạn nhạc mới, tôi không nghe được tiếng reo của  phone nên không bắt máy. Anh text sang, nhưng tôi lại ít khi xài text, Phan Đình Minh tưởng tôi bị hospitalized rồi. Cô Hồng Anh gọi tôi cũng không được, bèn gọi my darling landlord, bà chủ nhà cục cưng cho cô biết tôi bị điếc tai. Cô bảo “Anh VH nếu có bị gì thì nhóm sẽ ra sao?”, tôi thưa là một khi nhóm đã vào quy cũ (thu xếp như thộng lệ) bạn bè cứ tiếp tục. Cô mong nhóm có những buổi họp thêm (nhiều buổi reunions). Tôi muốn mời cô đi Caribbean cruise chơi vào tháng 7, 2023. Thật tâm, tôi rất quý các vị cao niên và bạn bè nhất là khi đau yếu, bạn bè cần sự hỗ trợ tinh thần trong niềm vui giữa bạn bè.

       Trong những buội hội ý, có rất nhiều thân hữu chia sẻ và góp ý rằng Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian nên tiếp tục đường hướng phát huy văn học, âm nhạc, và hãy cùng nhau chung vui tham dự những chuyến du ngoạn lành mạnh do nhóm tổ chức. Hôm qua, Ngọc Quỳnh kể chuyện và tỏ ý tiếc là đã không tham gia chuyến cruise sang Cabo San Lucas, Mazatlan và Puerto Vallarta (Mexico). Mặc dù, Ngọc Quỳnh rất muốn đi, nhưng kẹt chuyện gia đình.

    Ngọc Quỳnh hy vọng rằng cô có thể thu xếp để tham dự chuyến nghĩ mát mùa hè này tại Florida (Tampa, Fort Myers, Miami) và Caribbean Cruise (Bahamas). Kiều My và Khánh Lan sẽ cố gắng thu xếp để tham gia. Nếu chuyến du lịch Florida suôn sẻ, trôi chảy vui vẻ. Chúng ta cùng đi Âu châu, rồi kế nữa chuyến New Zealand + Australia.  Có đi chơi chung với nhau bạn bè tạo ra nhiều kỷ niệm trong cuộc sống..

    Đầu Năm Quý Mão 2023 và Tiệc Tân-Niên chung vui Xuân Đoàn-Kết, Tết Thịnh-Vượng, Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian, sẽ họp mặt vào ngày Chủ Nhật 19 tây, thân hữu, hội viên tham dự xin liên lạc với Mộng Thủy: (714) 417-7472 hay Thụy Lan: (626) 371- 6843. Nơi họp nhà hàng Diamond Seafood. 

    Nhân Mùng Một Tết Ta, xin kính chúc quý cụ cao niên trưởng thượng và mến chúc quý anh chị em Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian Một năm mới Quý Mão an khang thịnh vượng, sức khỏe dồi dào và muôn sự sở cầu như ý, hành thông tốt đẹp.

    Việt Hải,

    Jan. 22, 2023 nhằm ngày mồng một TẾT xuân Quý Mão.

  • Khánh Lan,  Sinh Hoạt,  Tin tức

    Lễ Trao Giải Thưởng-Cuộc Thi Viết Văn Ứng Dụng Phật Pháp Trong Đời Sống

    Khánh Lan soạn thảo bài viết dựa theo tài liệu Chùa Hương Sen của Ni Sư Thích Nữ Giới Hương.

    Cuộc Thi Viết Văn Ứng Dụng Phật Pháp Trong Đời Sống lần thứ 7 bắt đầu thu bài từ tháng 4 năm 2022, do Ni Sư Thích Nữ Thích Nữ Giới Hương xướng xuất và chủ trì. Được biết, Ni sư Giới Hương cùng ban tổ chức đã gởi thư mời các thí sinh tham dự cuộc thi viết văn bằng tiếng Việt hoặc bằng tiếng Anh về ứng dụng Phật Pháp trong đời sống hàng ngày từ đầu tháng 5, 2022. Sau 8 tháng thu bài, Ban tổ chức giải thưởng quyết định sẽ chấm dứt nhận bài vào 12 giờ đêm giờ California ngày 30 tháng 10 năm 2022 và buổi lễ trao giải thưởng được ấn định vào lúc 7:00 giờ PM ngày 11 tháng 12 năm 2022.

    Ni Sư Thích Nữ Giới Hương

    Ngày trao giải thưởng cuộc thi viết văn được tổ chức ngày 11 tháng 12, 2022 tại nhà hàng Seafood World thuộc thành phố Westminster, California. Giải thưởng được trao cho các tác giả có bài dự thi sáng tác xuất sắc bao gồm bằng khen và tiền thưởng với tổng số giá trị khoảng $25,000.00 gồm các giải như sau:

    • Nhất : $5,000.00, Giải Nhì: $3,000.00, Giải Ba: $2,000.00 
    • Khuyến Khích, mỗi giải: $1,000.00
    • Sáu giải Hương Pháp, mỗi giải: $500.00
    • 50 giải Hoằng Pháp, mỗi giải: $200.00

    Mục đích của Cuộc Thi là để khuyến khích hoằng pháp và vận dụng giáo Pháp Phật giáo một cách thiết thực vào đời sống con người. Trong chiều hướng ấy, một đoạn Kinh Phật về hoằng pháp của Đức Phật dạy trong Kinh Itivuttaka (Kinh Như Thị Thuyết), Kinh số 98 được MC Tịnh Tánh đọc.

     “Này các Tỷ-kheo, có hai loại bố thí: Bố thí tài vật và bố thí Pháp. Này các Tỷ-kheo, đây là bố thí tối thượng trong hai loại bố thí này, tức là bố thí Pháp. Này các Tỷ-kheo, có hai sự phân phát này: Phân phát tài vật và phân phát Pháp. Đây là phân phát tối thượng trong hai loại phân phát này, tức là phân phát Pháp. Này các Tỷ-kheo, có hai loại nhiêu ích này, nhiêu ích tài vật và nhiêu ích Pháp. Này các Tỷ-kheo, đây là nhiêu ích tối thượng trong hai loại nhiêu ích này, tức là nhiêu ích Pháp.”

    Trước khi buổi lễ trao giải thưởng bắt đầu Ni Sư Thích Nữ Giới Hương đọc diễn Văn Khai Mạc chào mừng quan khách và quý đồng hương Phật tử, diễn giảng về kim ngôn Đức Phật và ý nghĩa của Lễ trao giải Sáng tác Văn chương Hương Pháp-Hương Đạo. Theo Ni Sư Thích Nữ Giới Hương, khi dùng văn học để hoằng pháp, hộ pháp thì phải đọc nhiều kinh sách, nghiền ngẫm suy nghĩ về lời Đức Phật dạy, rồi tự lòng viết xuống qua ngòi bút của mình. Một khi có ý đạo ngấm trong người, chữ nghĩa mới có sức mạnh.

    Đồng hương Phật tử tham dự buổi Lễ trao giải thưởng.

    Ngoài sự hiện diện của 660 vị đồng hương Phật tử tham dự buổi Lễ trao giải thưởng, người viết nhận thấy có sự hiện diện của các vị Cao Tăng như Thượng Tọa Huệ Minh cùng 3 vị Phật tử trong ban Quản Trị Chùa Bảo Quang, Ni Sư Thích Nữ Diệu Tâm (Chùa Huệ Quang), Ni sư Thích Nữ Diệu Nghiêm (Tịnh thất Quang Âm, Menifee, California, Bác sĩ Đặng Trần Hạo, Bác Sĩ Kelvin Mai, Dược Sĩ Tina Quách, Nhà Văn Lê Giang Trần và Phu nhân Hải Hồ, Kỹ Sư Nguyễn Xuân Hiệp Scottie, Điều Hành Công Ty Xây Dựng Thiết Kế Simplified Builders và 3 thành viên (phụ trách công trình xây dựng Chùa Hương Sen) và các là vị Giám khảo của Cuộc thi Viết Văn Ứng Dụng Phật Pháp gồm Đạo hữu Tâm Diệu, điều hành nhà xuất bản Ananda và Sáng lập chủ biên Thư Viện Hoa Sen; Đạo hữu Nguyên Giác (Ký giả Việt Báo), cùng phu nhân Ledung Bui; Cô Ngọc Bảo, Cộng tác viên của tạp chí Trúc Lâm, Chùa Bảo Quang; Hoàng Mai Đạt, chủ biên của Báo Viễn Đông và chủ trương tạp chí Tinh Tấn Magazine cùng Phu nhân Minh Thủy; Nhà Văn Khánh Lan, cộng tác viên của nhiều tạp chí Văn Học cùng Phu quân Mạnh Bổng; Văn Nguyên Hà, cộng tác viên của nhiều tạp chí, báo, đài radio, truyền hình ở Miền Nam Cali và Texas cùng Phu nhân Linda.  Sự hiện diện của Ca Nhạc Sĩ Nam Hưng và Ca sĩ Ngọc Huyền với những bài hát đạo như “Cùng Một Chuyến Đò – Chúc Xuân Đạo Đời” (nhạc Đài Loan, Lời Việt: Ngọc Huyền) và phật tử Thiên Thanh trong bài: Hoa Ưu Đàm Đã Nở (Thơ: Thích Nữ Giới Hương, Nhạc: Nam Hưng) đã làm tăng thêm phần sống động của buổi phát thưởng.

    Ni sư Thích nữ Giới Hương trưởng ban tổ chức kiêm trưởng ban giám khảo
    và các giám khảo: Tâm Diệu, Nguyên Giác, Hoàng Mai Đạt, Nguyên Hà, Khánh Lan và Ngọc Bảo. 

    Được biết, Ban Giám Khảo là các nhà văn, các ký giả lâu năm kinh nghiệm trong văn chương, đặc biệt về lãnh vực Phật giáo. Các bài thi tham dự cuộc thi Phật Pháp được chia ra cho 6 giám khảo chấm điểm, theo hệ 100 điểm, và danh sách chung kết sẽ trình lên Ni sư Thích Nữ Giới Hương duyệt lại lần cuối. Điểm cân nhắc theo hình thức và nội dung, do vậy các bài điểm cao nhất là các bài vừa viết hay, phù hợp ý đạo, nêu lên được chánh kiến. Cư sĩ Tâm Diệu là người đại diện Ban Giám Khảo lên tường trình diễn biến và kết quả của các thí sinh trúng giải.

    Cư sĩ Tâm Diệu là người đại diện Ban Giám Khảo

    Ngoài ra, người viết nhận thấy sự có mặt của các thí sinh trúng giải thưởng từ Thụy Sĩ, Đức Quốc, Canada và nhiều tiểu bang của Hoa Kỳ cũng có mặt để dự lễ phát giải thưởng Cuộc thi Viết văn. Đặc biệt với sự có mặt của giới thuyền thông báo chí địa phương như Ký giả Thanh Huy (Việt Báo), Ký Giả Thanh Phong (báo Viễn Đông), phóng viên Văn Lang … cùng nhiều ký giả khác.

    Nối tiếp chương trình là Lễ trao giải thưởng cho các thí sinh theo thứ tự trúng giải sau đây:

    Mở đầu với 50 GIẢI KHUYẾN KHÍCH HOẰNG PHÁP, mỗi giải có giá trị là $200, pháp tràng và sách do Sư cô Phước Nhẫn và Sư cô Viên An công bố danh sách. Sau đó, thí sinh Đồng Nguyên đại diện cho 50 vị được giải Khuyến khích Hoằng Pháp, nói đôi lời cảm tưởng…

    Thí sinh Đồng Nguyên đại diện cho 50 vị được giải Khuyến khích Hoằng Pháp,
    mỗi giải có giá trị là $200

    Theo sau là SÁU GIẢI HƯƠNG PHÁP, mỗi giải có trị giá $500 cùng với sách, pháp tràng và một cúp Award kỷ niệm. Người trúng Giải Hương pháp gồm những tác giả: Thích Nhật Minh (Việt Nam), trúng giải với bài Văn: Am Xưa Con Đã Trở Về. Ni sư Thích Nữ Như Như (Nam California), trúng giải với bài văn: Vài Trải Nghiệm trong Tu Tập. Trần Thị Nhật Hưng, Pd: Diệu Như (từ Switzerland, Thụy Sĩ), trúng giải với bài Văn: Sắc Màu Cuộc Sống. Mộc Đạt (85 tuổi) (từ Westminster, California), trúng giải với tập thơ: Vui Đạo-Vui Đời. Nguyễn Phương Lan, Pd Bạch Liên (Kansas, USA) trúng giải với bài văn: Nắng Chiều Đẹp Vô Hạn, Chỉ Tiếc Sắp Hoàng Hôn. Tâm Nhuận Phúc (Orange County, California), trúng giải với bài Văn: Dạ Quỳnh. Sau đó Ni sư Thích Nữ Như Như đại diện cho 6 vị được giải Hương Pháp, nói đôi lời cảm tưởng…

    Sau cùng là NĂM GIẢI XUẤT SẮC gồm Giải I: $5,000.00; Giải II: $3,000.00; Giải III: $2,000.00 và Hai giải Khuyến Khích, mỗi giải: $1,000.00.

    Hai thí sinh trúng giải từ Đức và Thụy Sĩ
    • Người thứ nhất trúng Giải Khuyến Khích là Hoa Lan, Pháp danh Thiện Giới (từ Berlin, Đức Quốc) với bài văn: Nghịch Duyên Và Trợ Duyên.  Thí sinh tên thật là Phí Thị Lan Hương, sinh tại Hà Nội, lớn lên tại Nha Trang. Du học sang Đức và tốt nghiệp ngành Kỹ sư Hóa học Thực Phẩm. Làm việc và sinh sống tại Berlin. Cộng tác với báo Viên Giác,  báo online: quangduc.com, hoavouu.com, hoahocnet.com, thuvienhoasen.org.  Đã có 10 tác phẩm xuất bản và cộng tác với nhiều báo Phật Giáo ở Đức, Úc, Mỹ… Nội dung của truyện “Nghịch Duyên Và Trợ Duyên” có cách viết hấp dẫn khiến người đọc như đang coi phim ảnh, mạch văn lưu loát, không lỗi chính tả. Biết ứng dụng Phật Pháp và tự chuyển hóa mình và người. Truyện dễ gặp ngoài đời và trong rất nhiều gia đình Phật tử. Nội dung truyện là làm sao ứng xử khi chồng có vợ bé, có con rơi? Tác giả kể bằng bút pháp tự truyện, không lỗi đặt câu, dễ hiểu. Tác giả kể lại đã kham nhẫn, chịu đựng những sóng gió từ chồng, từ người vợ bé nhưng thu xếp bằng tâm từ để tránh ngang trái. Thế rồi nghiệp biến mất, người chồng trở thành Phật tử thuần thành, cùng làm Phật sự.
    • Người thứ nhì thắng Giải Khuyến Khích là Vĩnh Hữu, Pháp danh (Pd): Tâm Khôngvới bài văn: Đạo Hữu Song Hành: Bút danh: Tâm Không Vĩnh Hữu, Mãn Đường Hồng, Vĩnh Bò Cạp, Uất Kim Hương…Sinh tại Nha Trang – Khánh Hòa. Sở thích Viết văn – Viết kịch – Viết báo với nhiều thể loại như:  Biếm hoạ, hí hoạ, thơ trào phúng, tiểu phẩm châm biếm, phóng sự, bút ký, truyện ngắn… Hiện đang là cộng tác viên của các Tiểu ban Văn Hóa, Hoằng Pháp và Thông tin Truyền thông trực thuộc Ban Trị Sự Tỉnh Giáo Hội Phật Giáo Khánh Hoà, với nhiệm vụ hoằng pháp viên và thông tín viên tự nguyện. Truyện “Đạo Hữu Song Hành” với lối văn hay, ý đẹp, không thấy lỗi chính tả. Câu gọn gàng, dễ hiểu, lôi cuốn. Đây là truyện thật của tác giả, dễ gặp tương tự ngoài đời, chồng Phật tử và vợ Công giáo. Dù không áp lực nhưng nhờ oai lực tu hành của tác giả, người vị hôn thê tự động xin quy y và thọ ngũ giới. Trước và sau khi kết hôn, tác giả vẫn giúp đỡ, hòa hài với bên nhà vợ và với cả giáo xứ. Tác giả Vĩnh Hữu là người hoằng pháp thực sự, đã viết từ nhiều thập niên.
    • Người trúng giải III Xuất sắc là Dược sĩ Võ Ngọc Thanh, Pd Như Chiếu (Canada), với giải thưởng $2000 cho tác phẩm: Có Những Niềm Vui. Dược sĩ Võ Ngọc Thanh Sinh tại Saigon, sang Canada năm 1990 và làm việc đến cuối năm 2000, 2000 – 2014: làm việc tại Orange County, California, 2014 đến nay: về lại sinh sống tại Montreal, Canada. Năm 2007, được duyên lành tìm đến Phật pháp qua cuốn sách “Thư gửi người niệm Phật“. Năm 2013, quy y với Ni sư Thích Nữ Triệt Như. Truyện “Có Những Niềm Vui” viết về hai đồng nghiệp dược sĩ cao niên qua đời ở Canada vì Covid 19. Không có lỗi chính tả. Nội dung chuyển tải được Phật Pháp vào đời sống. Lời văn xúc động, truyện thật trong cộng đồng Việt thời COVID-19 ở Montreal, Canada. Truyện thức tỉnh về vô thường. Nói rằng cuộc đời không nên làm việc đời nhiều quá, mà nên tìm niềm vui trong đạo. Tác giả Như Chiếu hình như là học trò của Ni sư Triệt Như (dòng Thiền Tánh Không) giải thích về Pháp hỷ: “Còn có những niềm vui lớn hơn thế nữa, mà trong đạo Phật gọi là “pháp hỷ”. Người nào học đạo, nghe pháp mà thấy trong lòng vui tươi sung sướng, đó là người đã được pháp hỷ.” Hối thúc được độc giả tìm vui với pháp.
    Giám khảo Khánh Lan trao giải thưởng Xuất sắc III cho Dược sĩ Võ Ngọc Thanh, Pháp danh Như Chiếu (Canada), Giải thưởng $2000 cho tác phẩm: Có Những Niềm Vui

    Giám Khảo Khánh Lan lên trao quà với đôi lời cảm tưởng: Nhà văn gởi lời cám ơn đến Ni Sư Giới Hương và vinh hạnh được đọc những áng văn hay và có ý nghĩa, nói về lẽ sống chết trong giáo lý nhà Phật, những trải nghiệm trong tu tập, những ứng dụng của đạo Phật để chuyển hóa nghiệp sống của loài người. Bà chúc mừng đến các thí sinh trúng tuyển và nhắn nhủ họ hãy tiếp tục con đường đã đưa họ đến thành công. Bà nói: “Đây là giải văn chương Phật giáo đầy ý nghĩa của chùa Hương Sen. Triết lý Phật giáo đã phổ biến hơn 2,500 năm. Theo Edward Conze, một nhà văn, triết gia, học gỉa nghiên cứu và khảo luận chuyên môn về Phật giáo đã viết: “… Phật giáo như một tôn giáo phổ cập cho mọi người và được lan truyền rộng rãi khắp Châu Âu và Châu Mỹ.” Nếu Ðạo Phật có mục đích làm cho con người tu tâm, buông xả, gạn lọc những khổ lụỵ của cõi đời, để sống một cuộc sống tinh khiết, không vướng bận trần tục, thì Văn chương cho ta một hướng đi trong tâm hồn, khi chúng ta viết về những giáo diều của của Phật giáo, những ý tưởng miên viễn theo Đức Phật Thích Ca thì “Đau khổ là tạm thời, giác ngộ là mãi mãi”. Nhà bác học Einstein cũng đã bày tỏ quan điểm của mình về Phật giáo và khoa học như sau: “Nếu có tôn giáo nào có thể đáp ứng nhu cầu khoa học hiện đại thì đó chính là Phật giáo”.

    Nhà văn cũng xin gởi lời khuyến khích đến các thí sinh đã ghi tên tham dự cuộc thi, nhưng chưa trúng tuyển kỳ thi này, bà nói về Sam Walton, ông chủ của cơ sở thương mại Wamart và Sam Club đã để lại một câu nói bất hủ là: “Hãy tự buộc mình phải đứng dậy khi vất ngã, và chấp nhận hiện thực. Hãy thử làm lại thêm một lần nữa, nhưng lần này sẽ làm tốt hơn“.  

    • Người trúng giải II Xuất sắc là Hà Thị Hòa, Pd Diệu Thuận (Idaho) với tác phẩm:  Con Dịt. Bút hiệu Hoa Hà, sanh tại thành phố Biên Hòa, sau sống tại Lagi. Năm 1992,  định cư tại Mỹ và lập nghiệp tại Boise, Idaho. Năm 1993, làm việc tại hãng điện tử ECCO. Tham gia công tác từ thiện của ECCO Children Relief Fund và từ thiện cho quê hương Việt Nam. Năm 2013, thi viết văn của nhà báo Người Việt kỷ niệm 35 năm thành lập. Từ năm 2020 nghỉ hưu, đi chùa và làm từ thiện. Câu chuyện: “Con Dịt” rất sáng tạo và ẩn 2 nghĩa: đồ dịch quỷ sứ náo loạn và đại dịch 19. Câu chuyện đã mô tả sống động một hình ảnh chết chóc trên toàn cầu, cụ thể Hoa Kỳ đang bị chiến tranh của vi trùng học. Hình ảnh giãn cách xã hội, áp lực kinh tế, người chết không kịp chôn, xáo trộn đời sống, trầm cảm, tự tử… Thay vì ẩn trốn, cách ly, mọi người, tác giả khuyến khích gia đình cùng tự đứng lên, từ không khí u ám đó, ứng dụng lời Phật bằng cách dấn thân nấu ăn cùng chồng để kiếm tiền làm từ thiện, mua khẩu trang… giúp xã hội giảm sự hậu quả tồ tệ của cơn dịch như thiếu lương thực, thiếu tiền, thiếu vật dụng y tế… Tác giả cũng ứng dụng 5 giới của đạo Phật để nguyện chuyển hóa cộng nghiệp của loài người. Phật pháp giúp người con Phật đứng vững giữa bão tố đại dịch và dấn thân giúp người.
    Giám Khảo Hoàng Mai Đạt trao giải cho người trúng giải II Xuất sắc,
    Hà Thị Hòa, Pd Diệu Thuận (Idaho) với tác phẩm:  Con Dịt.
    • Người trúng giải I Xuất sắc là Ánh Hinh (Chino Hills, California) với tác phẩm viết bằng tiếng Anh: The Mustard Seeds (GK Nguyên Giác chuyển Việt ngữ là truyện Hạt Cải). Tốt nghiệp Cử nhân Sinh học tại Đại học University of California, Irvine, và tốt nghiệp Tiến sĩ Nhãn Khoa tại Southern California College of Optometry. Hiện là Bác sĩ Nhãn khoa tại Nam California, hội viên của Câu lạc bộ Lions Club. Truyện “The Mustard Seeds (Hạt Cải)” viết bằng tiếng Anh. Nội dung câu chuyện chuyển tải lý vô thường rất nổi bật, xúc tích, lôi cuốn người đọc. Câu chuyện hạt cải vô thường hay bài học về lẽ sống chết trong giáo lý nhà Phật. Qua giáo lý vô thường sống chết không chờ một ai. Tác giả là Phật tử kiên tâm thuần thành, nhờ thân phụ dạy từ thơ ấu. Và tác giả cũng dạy con mình tin Phật như thế. Nhưng diễn biến của con khi lớn lên làm cho truyện có nhiều nút thắt mở, gây chú tâm cho người đọc.
    Người trúng giải I Xuất sắc là Ánh Hinh (Chino Hills, California) với tác phẩm viết bằng tiếng Anh:
    The Mustard Seeds. Cô Ánh Hinh không đến được nhưng cử người chị gái Hạnh Hinh đến lãnh giải thưởng.

    Kết thúc buổi lễ trao giải thưởng Cuộc Thi Viết Văn Ứng Dụng Phật Pháp Trong Đời Sống 2022 lúc 11:00 tối.

    Các thí sinh trúng giải thưởng từ Thụy Sĩ, Đức Quốc, Canada và nhiều tiểu bang của Hoa Kỳ
    chụp hình cùng ban giám khảo.

    Trúng giải nhất thi viết văn xong: Thí sinh Anh Hinh thăm Chùa Hương Sen và xin quy y.

    Trích theo bài viết của Ni Sư Thích Nữ Giới Hương.

    Thí sinh Ánh Hinh(bên trái, (mặc áo tràng và đeo kiếng) trúng giải nhất thi viết Ứng dụng Phật Pháp trong đời sống
    cùng chị gái Hạnh Hinh và hai con (Elizabeth & Emily vào Chùa Hương Sen xin quy y ngảy 19 tháng 12, 2022

    PERRIS, California, ngày 19 tháng 12, 2022. Bác sĩ Nhãn Khoa Ánh Hinh, người cầm bút với bút hiệu Anh Hinh và sau khi trúng giải I Cuộc thi Viết Văn Phật Pháp Ứng Dụng do Chùa Hương Sen tổ chức, đã cùng người chị và hai con lên viếng thăm Chùa Hương Sen, lạy Phật và dùng bữa cơm trưa (bánh xèo chay) với quý sư cô tại Chùa Hương Sen và rồi cô xin được quy y.


    Đúng vậy, viết là để hoằng pháp, và quy y là để đi vào con đường Bát chánh đạo thâm sâu hơn. Trong cơ duyên này, cả gia đình tác giả đã xin quy y Tam bảo. Tác giả Ánh Hinh được Ni sư Thích Nữ Giới Hương đặt pháp danh là Viên Bảo Tịnh, 2 con gái: Elizabeth Dang (16 tuổi), pd Viên Bảo Mỹ, Emily Dang (9 tuổi) pd Viên Bảo Tâm. Hạnh Hình (chị của Ánh Hình) với pháp danh Viên Bảo Hạnh.
    Ni sư nói rằng Ni sư vui mừng khi tác giả Ánh Hình nói rằng đã tìm được chùa Hương Sen là ngôi nhà tâm linh để nương về. Ni sư nói rằng Ni sư vui mừng khi tác giả Ánh Hình nói rằng đã tìm được chùa Hương Sen là ngôi nhà tâm linh để nương về.


    Trong phần tự giới thiệu nơi đầu bài dự thi nhan đề “The Mustard Seeds” (bản văn được Nguyên Giác dịch là “Những Hạt Cải”), tác giả Anh Hinh viết: “Tôi sống ở Chino Hills, California với chồng và hai con gái. Tôi tốt nghiệp Cử nhân Sinh học tại Đại học University of California, Irvine, và tốt nghiệp Tiến sĩ Nhãn Khoa tại Southern California College of Optometry. Tôi hiện là Bác sĩ Nhãn khoa tại một phòng khám lớn ở Nam California. Tôi cũng là hội viên của Câu lạc bộ Lions Club. Tôi vui thích phục vụ cộng đồng với những cuộc kiểm tra mắt, thăm các bãi biển với gia đình, đi bộ đường trường và đọc sách. Tôi ghi công cha tôi vì đã làm cho tôi thấm nhuần những giá trị và triết lý Phật giáo trong suốt thời thơ ấu của tôi và tôi đã sử dụng những giá trị này để cố gắng sống một cuộc đời trong chánh niệm và đạo đức.”

    Độc giả có thể đọc bài của tác giả Anh Hinh và các bài trúng giải khác ở hai cuốn sách:
    Hương Pháp 2022 – (Tuyển tập các Bài Thi Trúng Giải Cuộc Thi Viết Văn Ứng Dụng Phật Pháp 2022):
    https://thuvienhoasen.org/a38525/huong-phap-2022
    Hương Đạo Trong Đời 2022 – (Tuyển Tập 60 Bài Thi trong Cuộc Thi Viết Văn Ứng Dụng Phật Pháp 2022):
    https://thuvienhoasen.org/a38547/huong-dao-trong-doi-2022
    .https://vietbao.com/a314389/trung-giai-1


  • Kiều My,  Sinh Hoạt,  Tin tức

    DƯ ÂM TIỆC GIÁNG SINH 2022

    XIN CLICK VÀO HÌNH TRÊN ĐỂ XEM CÁC HÌNH ẢNH CỦA TIỆC GIÁNG SINH

    Mùa đông năm nay lạnh hơn năm ngoái. Nhưng chính bởi cái thời tiết lành lạnh ấy đã làm cho người ta cảm nhận được mùa Giáng Sinh đang đến trên khắp nẻo đường. Những ánh đèn màu lập lòe trên các ngôi nhà như hàng ngàn tinh tú về đêm, tạo nên khung cảnh đặc trưng của mùa Noel mà mọi người đang chào đón.  Âm điệu vui tươi của những ca khúc Giáng Sinh đã vang lên khắp nơi làm lòng người cảm thấy ấm áp với niềm vui và ước mơ cho một Giáng Sinh an lành hạnh phúc. Ai cũng nôn nao, chờ đợi những buổi tiệc hội ngộ, để gặp gỡ và cho nhau những nụ cười rạng rỡ với những lời chúc tụng tốt đẹp “MERRY CHRISTMAS and HAPPY NEW YEAR”.

    Để chuẩn bị cho buổi tiệc hội ngộ Giáng Sinh Chủ Nhật ngày 18 tháng 12 năm 2022, do nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian tổ chức theo thông lệ hàng năm, các anh chị em đã họp mặt tại nhà của Khánh Lan lúc 4:00 giờ chiều ngày 16, tháng 12, 2022 để tập dợt văn nghệ. Một tràng pháo tay cho Tuyết Nga, Đức Hạnh và Kiều My vì ba vị này đến sớm nhất! Vừa bước vào nhà, Kiều My đã ngửi thấy mùi phở xông lên thơm phức do đầu bếp Mạnh Bổng đảm trách, Khánh Lan thì đang bận rộn với món gỏi Xoài và bánh đa nướng. Phần Kiều My thì … trổ tài với những món “khó nhất”: “Cold disk” & cheese, Salted olives, Ham, và Italian sausages.

    Khoảng 5:00 chiều, các anh Ngọc Tú, Nguyên Hồng, Trọng Thái, Minh Trí và Hạnh Thục cùng đến. Anh Ngọc Tú, hai tay khệ nệ khiêng cây đàn Keyboard và theo sau là các anh trong nhóm phụ mang nhạc cụ vào trong nhà để chuẩn bị cho buổi “rehearsal”.

    Sau khi anh Ngọc Tú lắp ráp nhạc cụ xong, các anh chị bắt đầu tập dợt. Bầu không khí trong căn phòng trở nên vui hẳn lên, mọi người đều yên lặng để thưởng thức tiếng hát của các anh chị trong nhóm. Dù đây chỉ là buổi tập dợt, nhưng các anh chị đã hát với tất cả nhiệt huyết trong lòng… Ai cũng hát hay quá làm cho Kiều My có cảm tưởng như mình đang ở trong một thính phòng.

    Hàng đứng: Mạnh Bổng, Khánh Lan, Micheal, Nga Ngyễn, Quốc Sĩ, Việt Hải, Kiều My,
    Nguyên Hồng, Phạm Thái, Hàng ngồi: Thụy Lan, Diana Đỗ, Lệ Hoa, Minh Thư
    Từ trái sang phải: Mạnh Bổng, NV Nguyễn Quang, Phạm Thái, GS Trần Huy Bích,
    GS Dương Ngọc Sum, NV Việt Hải, Nguyên Hồng

    Năm nay nhóm NVNT & TTG tổ chức tiệc mừng Giáng Sinh tại nhà hàng Diamond Seafood 2, tọa lạc trên đường Brookhurst, thành phố Westmister. Khoảng 5:30 chiều, quan khách lần lượt bước vào bên trong nhà hàng với vẻ mặt hân hoan. Quý ông với trang phục lịch lãm, bên cạnh những “đóa hoa biết nói” trong y phục màu đỏ rực rỡ hay những chiếc áo dài trang nhã thướt tha.

    Từ trái sang phải: Hai thân hữu, Ông Bà John & Suzan Tạ, TS Lê Nguyễn Nga,
    NV Việt Hải, NV Kiều My, Lệ Hoa, Minh Thư

    Bên trong khán phòng, NV Việt Hải đã ngồi sẵn ở bàn tiếp tân để chào đón quan khách với nụ cười luôn nở trên môi. Phu nhân Lệ Hoa niềm nở chào hỏi mọi người và bên cạnh NV Việt Hải là Kiều My, cũng ân cần chào mừng và giúp quan khách an tọa. Khánh Lan trong chiếc áo dài lụa vàng, trông rất bận rộn với sự hỗ trợ của phu quân Mạnh Bổng. Minh Thư  và Nguyên Hồng nỗ lực trong việc điều động chương trình văn nghệ. Các thành viên trong Ban Tổ chức đã làm việc với tất cả nhiệt huyết, mỗi người một tay trong tình huynh đệ.

    Lệ Hoa, Diana Đỗ, Minh Thư, Kiều My, Việt Hải

    Trong số quan khách tham dự, Kiều My nhận thấy có sự hiện diện các vị Cố Vấn của Liên Nhóm NVNT & TTG: GS Tiến Sĩ Trần Huy Bích, GS Dương Ngọc Sum, NV Nguyễn Quang (phu quân của NV TS Minh Đức Hoài Trinh). Nữ Sĩ Dương Hồng Anh cũng có mặt cùng với con trai là anh Nguyễn Đại Thành. Được biết, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh là cháu nội của Thi Hào Dương Khuê, em họ của NS Dương Thiệu Tước và là cô của Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh. Thi Sĩ Lê Nguyễn Nga (phu thê của NS Lê Trọng Nguyễn), đi cùng với con gái là Minh Thư. Kiều My cũng ghi nhận sự hiện diện của Giám đốc Công ty Princesslife, John Tạ và phu nhân Suzan Tạ cùng gia đình và bạn hữu. Ông Dân Quốc Lâm, Khoa học gia của công ty Boeing và phu nhân.

    Từ trái qua phải: Ông Bà Dân Quốc Lâm, Tuyết Nga, Khánh Lan, Mạnh Bổng

    Đặc biệt năm nay có sự tham dự của Bác Sĩ Đỗ Trọng Thái và NV kiêm Bình luận gia Phạm Gia Đại của đài truyền hình VCAL. Hơn thế nữa, hai vị này còn đóng góp tiếng hát trong chương trình văn nghệ giúp cho không khí của buổi họp mặt thêm phong phú và sôi động. Ngoài ra, còn có sự tham dự của các thi sĩ trong nhóm TAO ĐÀN THỜI ĐẠI gồm có Thi sĩ Hà Phương, Lam Triều, Nguyễn Hữu Đĩnh, Khoa học gia Cai Văn Khiêm và Sử gia Phạm Trần Anh.

    Từ trái sang phải: Thi sĩ Hà Phương, NV Kiều My, BS Đỗ Trọng Thái, Khoa Học Gia Cai Văn Khiêm, Sử Gia Phạm Trần Anh, NV Phạm Gia Đại, Thi sĩ Lam Triều.

    Buổi tiệc thêm phần sống động nhờ sự góp mặt của các anh chị Nguyên Hồng, Hạnh Thục, Cao Minh Trí, và Phạm Thái đến từ San Jose, California. Các anh chị đã chẳng quản ngại đường xa, vượt hàng trăm dặm để đến tiếp một cánh tay với các anh em trong nhóm. Ca Nhạc sĩ Cao Minh Trí đã dành nhiều thời gian để hướng dẫn các thành viên của Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian trong lãnh vực sáng tác và hòa âm. Nhạc sĩ kiêm Cố vấn Kỹ thuật Phạm Thái đã bỏ rất nhiều công sức trong việc xuất bản các tác phẩm văn học của nhóm.

    Hàng đứng: Tuyết Nga, Anh chị Phạm Thái, Anh chị Dân Lâm.
    Hàng ngồi: Ngọc Châu, Hạnh Thục, Minh Trí.

    Quang cảnh quan khách và thành viên tham dự buổi tiệc hội ngộ.

    Khi đồng hồ điểm 6:15 chiều và quan khách đã đến đông đủ, MC Nguyên Hồng khai mạc chương trình bằng lời chào trân trọng đến quý vị quan khách và giới thiệu những thành viên trong Ban Điều Hành của nhóm NVNT & TTG gồm:

    • Nhà văn Việt Hải: Sáng lập viên nhóm NVNT & TTG.
    • Nhà văn Khánh Lan: Trưởng ban Văn Học.
    • Ca nhạc sĩ Lâm Dung: Trưởng ban Văn Nghệ Tiếng Thời Gian.

    MC Nguyên Hồng, NV Khánh Lan, NV Việt Hải, CNS Lâm Dung

    Sau đó, Khánh Lan để tường trình về những sinh hoạt trong năm 2022 và những dự định cho năm 2023. Trong năm 2022, bên cạnh những buổi RMS của các nhà văn trong nhóm, Khánh Lan đề cập đến cuộc Du lịch Mùa Hè và mùa Thu tại Napa Valley, California & Mexican Rivera cruise trong tháng 9, 2022. Tưởng cũng xin ghi nhận chuyến đi Napa Valley, Nhóm NVNT cũng ghé San Jose, California để tham dự Buổi Kỷ niệm 25 năm Chương Trình Từ Cánh Đồng Mây của Nghệ sĩ Phan Đình Minh. NV Việt Hải là một trong ba sáng lập viên của chương trình này.

    Nv Việt Hải và Nghệ sĩ Phan Đình Minh

    Khi nói về về những sinh hoạt dự tính cho năm 2023, Khánh Lan cho biết Liên Nhóm NVNT & TTG sẽ tổ chức những buổi RMS sau đây:

    • NV Nguyễn Văn Thành tại California vào tháng Ba
    • NV BS Lê Ánh tại Arizona vào tháng Tư
    • NV Ngọc Cường (Hậu duệ TLVĐ)
    • 2 tác phẩm của NV Khánh Lan (Phân Tâm Học & Đời Sống và Tam Giáo Đồng Nguyên) vào tháng Sáu.

    Liên Nhóm NVNT & TTG cũng dự định một cuộc Du lịch vào mùa Xuân 2023 tại Âu Châu và mùa Hè tại Florida – Bahamas Caribbean Cruise.

    Tiếp tục chương trình, MC Nguyên Hồng giới thiệu chương trình văn nghệ, gồm hai phần như sau:

    Phần thứ nhất: Giới thiệu các tác phẩm do những thành viên NVNT & TTG sáng tác và trình diễn gồm các nhạc phẩm sau đây:

    • Nắng Mùa Đông: Nhạc và lời Hồng Tước.
    • Em Bắc Kỳ Yêu: Thơ Trần Việt Hải, nhạc Phan Đình Minh.
    • Nhớ Thu Xưa: Thơ Khánh Lan, Nhạc Minh Trí.
    • Người Yêu Xin Hãy Nhớ:  Nhạc Ngoại Quốc, Lời Việt Lâm Dung.
    • Ru Em Tình Nồng : Thơ Trần Việt Hải, Nhạc Phan Đình Minh.
    • Cô gái Việt Nam: Thơ Khánh Lan, Nhạc Phạm Thái.
    • Giọt Tình Xa:  Thơ Lam Triều, Nhạc Nguyễn Hữu Tân.
    • Thương Em:  Nhạc và lời Dương Viết Điền.
    • Một Chuyến Đi Cruise: Nhạc Minh Trí.
    • Hãy Đến Bên Nhau: Nhạc và lời Phạm Thái & Minh Trí.
    • Lavanda: Nhạc Ngoại Quốc, Lời Thụy Lan.

    Một tiết mục rất thú vị và làm ngạc nhiên quan khách – nhất là NV Việt Hải – là cả ban “Đại hợp xướng NVNT & TTG” đã lên sân khấu hát mừng sinh nhật của GS Dương Ngọc Sum và Sinh Nhật thứ 70 của NV Việt Hải. Nhân dịp này, nhóm cũng chúc thọ các vị niên trưởng GS TS Trần Huy Bích, GS Dương Ngọc Sum, NV Nguyễn Quang, Nữ Sĩ Dương Hồng Anh và TS Lê Nguyễn Nga.

    Ban “Đại hợp xướng NVNT & TTG” hát mừng sinh nhật của
    GS Dương Ngọc Sum và Sinh Nhật thứ 70 của NV Trần Việt Hải

    Nhạc phẩm “HAPPY BIRTHDAY“… đã trỗi lên trong bầu không khí vui tươi hòa cùng tiếng vỗ tay dòn dã vang dội cả khán phòng.

    Các Giáo Sư và các Văn Thi Sĩ cùng cắt bánh.

    Từ trái sang phải: NV Việt Hải, GS Dương Ngọc Sum, NS Dương Hồng Anh, NV Nguyễn Quang,
    TS Lê Nguyễn Nga, GS Trần Huy Bích cùng cắt bánh sinh nhật

    Tiếp theo là nhạc phẩm JINGLE BELL bất hủ với hai tiếng hát vui tươi trẻ trung của Minh Thư và Diane Đỗ. Ca khúc MÀU XANH NOEL với giọng ca ngọt ngào của Hạnh Thục, đã đưa mọi người nhớ về những mùa Giáng Sinh thật đẹp thuở nào khi còn ở quê nhà.

    Phần thứ Hai, chương trình Dạ Vũ:

    Tứ trái sang phải: Diane Đỗ, Minh Thư, Lệ Hoa Thụy Lan trong hai nhạc phẩm rất nổi tiếng:
    Silence Night và Rivers of Babylon

    Mở đầu phần dạ vũ, màn trình diễn sống động của ban tứ ca Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Thư và Diane Đỗ trong hai nhạc phẩm nổi tiếng Silence Night và Rivers of Babylon. Mọi người thích thú hướng về sân khấu để thưởng thức những khoảnh khắc thiêng liêng của nhạc phẩm SILENCE NIGHT. Tiếp theo là dòng nhạc như thác chảy RIVERS OF BABYLON, một nhạc phẩm đã làm nên tên tuổi của ban nhạc Boney M. do Thụy Lan, Lệ Hoa, Minh Thư và Diane Đỗ trình diễn ngoạn mục trong những chiếc áo đầm đỏ.

    SOMEWHERE MY LOVE – một nhạc phẩm nổi tiếng trong phim Dr. Zhivago. Tiếng hát truyền cảm của Mạnh Bổng đã tạo cảm hứng cho mọi người ra sàn nhảy với điệu luân vũ. Thi Ca Nhạc sĩ Hà Phương thuộc Nhóm Văn Đàn Thời Đại cũng góp mặt với bài thơ nói về MẸ và bài hát LONG XUYÊN NGÀY VỀ do chính ông sáng tác. Khi TCNS Hà Phương cất tiếng ngâm bài thơ về MẸ, giọng ngâm của ông trở nên nghẹn ngào, gây nhiều xúc động cho người nghe, và nhạc phẩm Long Xuyên Ngày Về như đem mọi người trờ về miền Tây sông nước. Sau đó, COMMENT CA VA – bản nhạc Pháp trong giai điệu Bebop qua phần trình diễn sống động của Kiều My đã làm cho không khí sàn nhảy vui nhộn hẳn lên. TUYẾT TRẮNG – một nhạc phẩm rất quen thuộc đã được Bác sĩ Đỗ Trọng Thái trình bày điêu luyện trong điệu nhạc Bolero tình tứ. NV Phạm Gia Đại cũng góp vui với DUYÊN THỀ – một bản nhạc trữ tình bất hủ trong điệu Boston. Theo lời yêu cầu của NAG Paul Levan, Kiều My cùng anh đã song ca bản BESAME MUCHO theo thể điệu Rumba.

    Bản nhạc FELIZ NAVIDA do ban hợp ca Tiếng Thời Gian trình bày vang lên đã kết thúc chương trình văn nghệ của buổi tiệc Giáng Sinh 2022. Mọi người chia tay nhau ra về trong niềm lưu luyến. Kiều My hy vọng dư âm của buổi họp mặt cuối năm sẽ mang lại niềm vui và đọng mãi trong tâm hồn mọi người.  

    Kiều My xin thay mặt Liên Nhóm NVNT & TTG kính chúc quý vị một mùa Giáng Sinh hạnh phúc và một năm mới an khang thịnh vượng.

    Kiều My, Mùa Giáng Sinh 2022