THƠ MẸ TRONG VĂN CHƯƠNG

Tôi vốn thích văn thơ về Mẹ, nhất là dịp lễ vinh danh Hiền Mẫu, Mother’s Day. Ngày lễ của mẹ, thì trong năm cũng có một ngày để mỗi người con chúng ta dành thời gian để tôn vinh những đóng góp và sự hy sinh cao cả của người hiên mẫu, một người có công sinh thành và che chở cho cuộc đời những đứa con của Mẹ:
Mẹ già như chuối chín cây,
Gió đưa mẹ rụng con rày mồ côi.
Và câu ca dao khác mang ỳ nghĩa hay không kém như sau:
Đêm đêm con thắp đèn trời,
Cầu cho Cha Mẹ sống đời với con.
Nhà thơ Minh Đức có bài thơ về nghĩa Mẹ sinh thành,…
Mẹ là biển cả thiêng liêng
Như giòng sữa ngọt mẹ hiền từ tâm
Bao năm khổ cực âm thầm
Như gương từ mẫu Quan Âm tình tràn
Cho con hạnh phúc bình an
Mẹ là hùng vĩ kỳ quan muôn đời
Nay con dâng mẹ đôi lời
Thơ này kính tặng “Mẹ tôi!” nhân từ ,…
(bài Mẹ Thiêng Liêng)
Ngô Thiện Đức
Trong bài văn bình luận thi ca văn học, “Phân Tích Bình Luận Câu Ca Dao” của nhà văn Huy Anh Đại Thành về tư tưởng “Công Cha Nghĩa Mẹ theo thi ý về câu nói từ thuở nằm nôi”, ông phân tích như sau:
“Bên cạnh ngày lễ của mẹ, thì trong năm cũng có một ngày để mỗi người con chúng ta dành thời gian để tôn vinh những đóng góp và sự hy sinh cao cả của người hiên mẫu, một người có công sinh thành và che chở cho cuộc đời những đứa con thơ. Trong bài viết tri ân ngưuo7i mẹ, nhha2 văn Trần Trung Đạo cho cảm nghii4 như sau:
“Một danh ngôn mà chúng ta thường nghe “thế giới có rất nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt vời và vĩ đại nhất vẫn là trái tim người mẹ” Thật vậy, bao nhiêu thơ viết về mẹ cũng không đủ, bao nhiêu nhạc hát về mẹ cũng không vừa. Biển Thái Bình bao la, nước sông Hằng cuồn cuộn nhưng không sao có thể so sánh được với tấm lòng của mẹ. Bản nhạc nào viết về mẹ cũng hay, bài thơ nào viết về mẹ cũng cảm động bởi vì ngôn ngữ dành cho mẹ là ngôn ngữ của trái tim.
Mẹ là biểu tượng trọn vẹn và tuyết đối của tinh thần Chân Thiện Mỹ. Nếu có một người để chúng ta có thể san sẻ những điều thầm kín, riêng tư nhất, thì người đó phải là mẹ. Nếu có một người có thể tha thứ cho chúng ta dù phạm phải bất cứ một lỗi lầm gì, người đó sẽ là người mẹ. Tôi tin, nếu chúng ta biết dành ý nghĩ đầu tiên của một ngày, thay vì để nghĩ đến chuyện hơn thua, danh lợi nhưng là để nghĩ về mẹ, nghĩ về khuôn mặt của mẹ, tiếng cười của mẹ, lời dặn dò của mẹ hay thậm chí chỉ để gọi tiếng mẹ thôi, chúng ta sẽ có một ngày an lành và hạnh phúc.
Mẹ là người mang ta đến cuộc đời, và cũng là nơi ta trở về. Người đàn bà chân mang đôi dép ngược, khoát chiếc mền rách, như trong một câu chuyện thiền mà chúng ta có thể đã từng nghe kể, dù bao mùa mưa nắng vẫn không than van, không oán trách, vẫn chờ đơi ngày về của đứa con mãi mê trên đường đi tìm chân lý. Nếu chân lý mà chàng trai trẻ kia đi tìm là tình thương và sự thật thì chân lý sẽ không ở đâu xa mà trái lại vô cùng gần gủi. Trong tấm thân gầy yếu nhỏ nhoi của người mẹ chứa đựng cả một đại dương của hy vọng, tình yêu, sự thật và lòng vị tha sâu thẳm.”
Mọi người nói chung dễ dàng đồng thuận một kỳ quan vĩ đại nhất của thiên nhiên vẫn là người hiền mẫu, như Trần Trung Đạo viết dáng mẹ hiền dù có nhỏ bé, gầy guộc, nhưng lòng của mẹ thương con cái chứa đựng cả một đại dương của hy vọng, tình yêu, sự thật và lòng vị tha sâu thẳm.”
Tôi có bài thơ Mẹ đăng bài nhận dịnh thi tập “Ơn Mẹ Qua Thi Ca Mạc Phương ” như sau:
Mẹ như vũ trụ bao la
Mẹ ru giấc ngủ, Mẹ là quê hương
Mẹ là suối ngọt tình thương
Mẹ như sao sáng muôn phương ngút ngàn
Nhớ Mẹ, con mãi miên man
Cầu xin Mẹ mãi bình an suốt đời
Đêm đêm con ngắm sao trời
Ngân hà tinh tú thấu lời con xin
Mẹ là ánh sáng bình minh
Mẹ cho lẽ sống, bóng hình tương lai
Mẹ như hy vọng sớm mai
Mẹ ơi, chúc Mẹ vui ngày Mother’s Day.
(VHLA, bài “Nhớ Mẹ”)
Bài thơ Mẹ là tất cả -(của Lăng Kim Thanh)
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có mẹ cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
Bài thơ Lòng mẹ – (của Minh Lộc)
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lọ gạo mắm đổi luân ở đời
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luôn cúi đầu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.

Nhân tang lễ của bà Elaine Ngô Thị Thu Cúc, bà Elaine Thu Cúc là bào tỷ của nhà thơ Minh Đức, và cũng là mẹ nuôi của các con ông. Do vậy, tôi xin gởi một bài thơ khác vể Mẹ của Minh Đức thi nhân dưới đây:
Nhớ Mẹ
Mẹ ơi! nhớ mẹ hoàng hôn
Suốt đời vất vả chìu chồng nuôi con.
Công ơn dưỡng dục tựa non,
Chín tháng mang nặng lại còn đẻ đau.
Mẹ mang thai lớn thật mau,
Sinh con, nuôi dưỡng mai sau giúp đời.
Con nay tuy đã thành người,
Bao năm con chỉ như thời trẻ thơ.
Mẹ như hình ảnh tôn thờ
Mẹ lo ăn mặc như thuở lên mười.
Tình mẫu tử cao bằng trời,
Công ơn cao cả suốt đời chẳng quên.
Đêm Đêm khấn nguyện bề trên
Cầu cho cha Mẹ sống đời với con
Để con đền đáp công ơn
Sinh thành dưởng dục non sơn cao này
Mẹ già như chuối chín cây
Gió lay mẹ rụng con rày mồ côi
Mồ côi vắng mẹ sinh thời
Đêm Đêm nhớ Mẹ phận đời nhiêu khê
Nuôi con vất vả trăm bề
Tình cha nghĩa mẹ hương quê ngày nào
Vĩnh hằng một cõi trên cao
Âm dương cách trở xa nhau mi trào
Vũ trụ có một vì sao
Mẹ hiền từ mẫu như sao sáng ngời
Ca dao đồng ấu nhớ lời
Sách xưa huấn dụ cả đời nhớ ơn
“Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là Đạo con.”
Ngô Thiện Đức

Nhận được cáo phó tin buồn bà Elaine Ngô Thị Thu Cúc, bào tỷ của Trưởng Minh Đức Ngô Thiện Đức, đã qui vị ngày 25 tháng 7 năm 2025. Tại Hoag Hospital, California, Hoa Kỳ.
Hưởng thọ 67 tuổi
Nguyện cầu Đức Chí Tôn và các Đấng thiêng liêng độ trì cho chơn linh của bà Ngô Thị Thu Cúc được nhẹ nhàng xuất hồn ra khỏi xác phàm và được cứu giúp siêu thăng về Cõi Diêu Trì Thiên Liêng Vĩnh Hằng.
嗚 呼!
一 息 不 回,
千 秋 永 別.
Hỡi ơi!
Nhất tức bất hồi,
Thiên thu vĩnh biệt.
Tứ phước Thiên quan để những lời,
Cầu chư tỷ muội lánh trần ngơi,
Nêu gương cứu thế trong mai hậu,
Đạo hạnh ngàn thu sáng lạng ngời.
Chúng tôi thành kính chia buồn sâu sắc cùng toàn thể tang quyến. Cầu mong quý gia tang sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Thành Kính Phân Ưu
Liên nhóm Văn Chương Việt & Tiếng Đàn Xưa, và
Liên nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật & Tiếng Thời Gian.

