Lê Nguyễn Nga

NHỚ THƯƠNG CHA

Kính mời quý thầy và các thân hữu thưởng thức bản nhạc Nhớ Thương Cha, thơ Lê Nguyễn Nga

30 THÁNG 4 – THƯƠNG TIẾC VIỆT NAM

Tháng 4 lại về. Bao nhớ thương cho đất nước Việt Nam

bị cưỡng chiếm từ Tháng 4, 1975.

Xin đi ngược về quá khứ. Với Hiệp định Geneve 20 tháng

7 năm1954, nước Việt Nam bị chia đôi, lấy vĩ tuyến 17

làm ranh giới. Phía bắc là của Cộng Sản. Phía nam là

phần đất tự do.

Năm 1956 toàn dân miền Nam bầu cử tổng thống hợp hiến

và hợp pháp. Tổng thống Ngô Đình Diệm đắc cử và thành

lập nền Đệ Nhất Cộng Hoà. Nhưng, Việt Cộng đã chiêu

dụ một số người tập kết ra miền Bắc và tiếp tục mưu đồ

cướp chiếm miền Nam. Việt Cộng cũng gài người ở lại để

âm mưu đánh phá miền Nam. Trong lúc này miền Nam lo

thành lập chính phủ Việt Nam Cộng Hoà. Một chính phủ

chủ trương tự do. Vào những năm đầu, tuy gặp khó khăn

vì còn phôi thai, nhưng đời sống người dân tương đối khá

hơn Miền Bắc về mọi phương diện. Ít nhất người dân được

hưởng không khí tự do. Từ năm 1956, xã hội miền Nam

tiến triển tốt đẹp về quân sự và dân sự.

Miền nam thành lập chính quyền. Với guồng máy hành

chánh, kinh tế, và giáo dục theo chính thể Cộng Hòa. Các

trường đại học được mở rộng. Nông dân được cấp đất và

nông cụ để khai phá ruộng vườn. Kinh tế thương mại theo

tự do tư bản. Nông sản thu hoạch được là của người dân,

thuộc quyền xử dụng của người dân. Từ những thành phố

nhỏ đến thủ đô Saigon, dân chúng buôn bán sinh sống

hoàn toàn tự do phát triển. Tài sản riêng của người dân

được tôn trọng. Một đất nước đang cố gắng tham gia vào

cộng đồng thế giới từ năm 1960 và kiêm luôn vai trò là

thành trì ngăn chận làn sóng CS tại Đông Nam Á từ năm

1956 đến 1975.

Trong lúc miền Nam lo cho đời sống dân chúng, thì miền

Bắc, từ năm 1958 , bộ mặt lừa dối của CS núp dưới danh

nghĩa Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, để đánh phá với

chủ tâm cướp luôn miền Nam. Một điều đáng buồn là có

nhiều người trí thức đã lầm lạc theo Việt Cộng giúp đánh

phá miền Nam trên mọi mặt từ văn hoá, tư tưởng, đến quân

sự.

Những cuộc đánh phá giết chóc trên đất Nam từ năm 1960

kéo dài thật nghiệt ngã. Bao nhiêu chiến sĩ Việt Nam Cộng

Hòa và dân chúng đã hy sinh cùng với binh lính và sĩ quan

Đồng Minh, nhiều nhất là Hoa Kỳ. Sử sách đã ghi công

những trận chiến anh hùng như An Lộc, Huế, Đồi Charlie,

cổ thành Quảng Trị, v.v. Cuộc tàn sát dân chúng khi tấn

công vào Huế năm1968, Tết Mậu Thân, đã thảm sát trên

năm ngàn người và người chết bị chôn chung trong nhiều

nấm mồ tập thể. Việt Công vừa đánh cướp đất vừa lừa dối

nhân dân và lừa dối thế giới. Không tàn ác không lừa dối

không phải là Cộng Sản.

Hậu quả đưa đến Hiệp Định Paris 1973. Mỹ ngừng viện

trợ quân sự và rút quân.

Không súng đạn, không xăng quân đội VNCH vẫn can

đảm tiếp tục chiến đấu với những vũ khí còn lại. Những

cuộc đánh phá tàn bạo vẫn tiếp diễn.

Rồi ngày 30 tháng 4, 1975. Đài Phát Thanh đã tung ra bài

White Christimas như là một ám hiệu. Quân đội Hoa Kỳ

đã rút đi. Những người quân nhân và dân chính Mỹ cuối

cùng đã rút đi bởi những chiếc trực thăng treo trên nóc Toà

Đại Sứ Hoa Kỳ.

Buổi sáng 30 tháng 4, 1975 . Đài Phát Thanh phát lời của

Đại tướng Dương Văn Minh đại diện Chính Phủ miền

Nam tuyên bố đầu hàng vô điều kiện.

Không chỉ những người lính đã buông súng, tôi người viết,

cũng là nhân chứng của ngày lịch sử đó. Những tiếng đại

bác vọng lại từ Vùng Bốn Chiến thuật, từ vòng đai nới

rộng của thủ đô Sài gòn. Những tiếng súng tử thủ có cả

tiếng súng tự sát của nhiều tướng lãnh và nhiều sĩ quan,

binh sĩ VNCH.

Xin nghiêng mình ghi ơn các chiến sĩ VNCH.

Các anh không thua trận chiến. Các Anh những người

chiến đấu cho Tự Do đã bị bắt buộc buông súng.

Thế hệ người văn minh trung trực đã thua đoàn người rừng

rú, hèn hạ, tàn ác, đám người chuyên lừa đảo. Trò lừa đảo

và tàn ác của VC đã áp lên toàn miền nam.

Các anh chiến sĩ VNCH bị lừa dối đi học tập 10 ngày. VC

Nói láo một cách hèn hạ. Một chế độ tù đày nghiệt ngã dã

man, có nhiều người bị tù đến 16 năm. Bao nhiêu người

đã bỏ mình trong các trai tù Cải Tạo.

Bện cạnh đó, tại thành phố và các tỉnh, Việt Cộng đã lên

chiêu bài kiểm kê tài sản của người dân. Nói rõ hơn là ăn

cướp nhà và cướp tài sản của toàn dân.

Chồng đi cải tạo. Trong nhà chỉ còn lại đàn bà và trẻ

con đã bị cướp nhà, đuổi ra sống trong vùng Kinh Tế Mới.

Họ chết trên đồng hoang vì không có nước và thức ăn.

Những vùng kinh tế mới đã biến thành những vùng đồi

khô, xương trắng.

Dân chúng đã bắt đầu vượt biên tìm tự do, bất chấp nguy

hiểm. Bao nhiều người đã chết trên biển cả.

Cán bộ VC cướp nhà cướp tài sản và tham nhũng khắp nơi,

trở thành giàu có và sống xa hoa. 

Luân lý không còn.

Lương tâm con người biến mất. Nhiều phu nữ và trẻ em

đã bán mình trong những cuộc truy lạc chỉ để kiếm miếng

ăn. Nhà nước chiếm đất thành phố để cho ngoại quốc vào

kinh doanh. Bên cạnh đó là những xóm trọ của công nhân

nghèo. Ngoài thành phố dân đen phải sống trong những

nghĩa địa.

Sự lừa dối đê hèn của CS đã thắng tầng lớp người có học,

có nhân tâm của chế độ Viêt Nam Cộng Hoà. Một quân

đội với hải lục không quân tinh nhuệ, với tinh thần cương

quyết bảo vệ lãnh thổ Việt Nam Cộng Hoà đã bị cưỡng

bức chết tức tưởi vì quyền lợi riêng tư khi tham chiến vào

Việt Nam. Có bao giờ nước Mỹ nhìn lại về cái chết của

cả một Dân Tộc Việt Nam không?

Xã hội Việt Nam sau hơn 48 năm đã biến thành một xã hội

trong đó con người đã bỏ mất nhân phẩm chỉ để sống còn

dưới chế độ Cộng Sản.

Nước Mỹ và thế giới nghĩ gì về hàng triệu chiến sĩ và nhân 

dân Việt Nam Cộng Hoà đã hy sinh trong cuộc chiến này!

Những thanh niên, từ tuổi 24 đến 40 đã chiến đấu anh dũng

và đã hy sinh cho cuộc bảo vệ lý tưởng tự do của Miền

Nam. Trong đó có nhiều người đã là thương phế binh, 

tật nguyền đói khổ đang sống vất vưởng trong nước.

Bao nhiêu hy sinh và nước mắt. Bây giờ chỉ còn lại Tháng Tư Buồn.

Lê Nguyễn Nga

Tháng 4 2022